Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 646.2: Bình tĩnh! Bình tĩnh!

.Võ Mị Nương hiện ra vẻ do dự.
.Hàn Nghệ lén liếc mắt nhìn, thấy Võ Mị Nương không quả đoán giống như trước kia, nghĩ bụng, xem ra vụ án lần này có nhiều nghi điểm.
.Lý Trị bình tĩnh lại tự mình cân nhắc một chút, cảm thấy vẫn không được, cảm thấy mình nghĩ quá đương nhiên rồi, bây giờ y dựa vào cái gì, dựa vào Lý Nghĩa phủ? Chẳng phải là nói đùa sao, Lý Nghĩa Phủ ngoài trừ cái miệng ra còn có cái gì? Hơn nữa trong lòng y cũng chưa chuẩn bị tốt nữa, chỉ là vừa nãy y bị sự phẫn nộ và cơ hội làm cho choáng váng thôi.
.Một khi nói ra trước triều đường, tức là biểu thị trận chiến sinh tử, không thành công thì thành nhân, đây là giao phong chính diện, là coi thủ đoạn ai cứng rắn hơn, bởi vì phía Trưởng Tôn Vô Kỵ chắc chắn sẽ không đồng ý, Vương Hoàng Hậu cũng không giống Trương Minh, nàng vô cùng quan trọng, tập đoàn Quan Lũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào bảo vệ Vương Hoàng Hậu, chắc chắn sẽ trở mặt mà làm tới.
.Trong tình huống đủ chứng cứ còn chưa chắc chắn, vấn đề là bây giờ chứng cứ còn chưa chắc đã đủ. Lỡ như bị bác bỏ, vậy sẽ trực tiếp mang lại nguy hiểm vô cùng lớn cho Võ Mị Nương, bởi vì nàng nói Vương Hoàng Hậu dùng yếm thắng chi thuật. Nếu không thành lập, vậy thì phải phế Võ Mị Nương.
.Đây cũng là nguyên nhân Võ Mị Nương do dự, ngươi lấy việc này ra nói, cũng tức là mang mạng ra cược, sự việc thật sự tới bước này sao?
.Lý Trị tức giận nói: - Vậy ngươi nói coi phải làm thế nào? Lẽ nào ngươi muốn trẫm coi như không thấy hành vi phạm pháp trong hậu cung sao? Đây là hậu cung của trẫm nha!
.Nói đến đoạn sau, y vô cùng kích động, ngụ ý chính là, đó là hậu cung của trẫm, trẫm cũng không thể làm chủ, vậy ngoại đình càng không cần phải nói, đây là chỗ mà y buồn bực nhất.
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần không dám, vi thần cũng cảm thấy nên trừng phạt nghiêm khắc hành vi tà ác này.
.Lý Trị vội hỏi: - Vậy nên nghiêm trị thế nào?
.Hàn Nghệ nói:
.- Trước tiên định tội những người liên quan.
.Lý Trị buồn bực nói: - Ngươi chẳng phải đang tự mâu thuẫn sao?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, có tội đương nhiên nên phạt, bằng không hoàng uy ở đâu? Luật pháp ở đâu? Chỉ là vi thần cho rằng, Hoàng Hậu sống trong cung, không thể nào có thể tiếp xúc với yếm thắng chi thuật này được, nhất định là Ngụy Quốc phu nhân mang từ ngoài vào. Bệ hạ nên nghiêm cấm Ngụy Quốc phu nhân vào cung, Hoàng Hậu cố nhiên cũng có tội, nhưng dù sao cũng là phu thê với bệ hạ, bệ hạ có lòng nhân nghĩa, trọng tình trọng nghĩa, hẳn phải suy xét cho kỹ.
.Võ Mị Nương nghe thấy mà trong mắt sáng ngời, chủ ý này hay nha!
.Thật ra nội đình và ngoại đình đều nằm trong tay Trưởng Tôn Vô Kỵ, đương nhiên Thái Tử cũng do Trưởng Tôn Vô Kỵ đẩy lên, chẳng qua sự khống chế của Trưởng Tôn Vô Kỵ đối với nội đình tương đối yếu mỏng, mà Liễu thị lại gánh vai trò người đưa tin duy nhất, giúp nội đình và ngoại đình hô ứng lẫn nhau, do vậy bà ấy có thể vào cung bất cứ lúc nào, mà Trưởng Tôn Vô Kỵ không vào hậu cung được, chỉ cần cấm Liễu thị vào cung, vậy tức là đoạn tuyệt liên hệ giữa Trưởng Tôn Vô Kỵ và nội đình, vậy thì Lý Trị có thể đột phá từ chỗ nội đình, đây chính là điểm yếu nhất của Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Về phía Hoàng Hậu xử lý thế nào, ngươi cứ mặc kệ trước, đợi khi thời cơ chín muồi, ngươi lại mượn cớ lấy ra là được.
.Lý Trị trầm tư thật lâu, nhìn Võ Mị Nương nói: - Mị Nương, nàng cho rằng thế nào?
.Võ Mị Nương là người bị hại, Lý Trị phải để ý đến cảm nhận của nàng, bằng không nàng sẽ không vui, nhi tử của Lý Trị còn nằm trong bụng nàng.
.Võ Mị Nương vẫn đang cân nhắc, trong lòng cũng rối vô cùng, trước mắt thật sự không cần phải ầm ĩ đến mức ngươi sống ta chết được, nói: - Thần thiếp cảm thấy Hàn Nghệ nói rất có lý, bệ hạ phải lấy đại cục làm trọng, thần thiếp chịu chút uất ức cũng không sao.
.Đối với việc trừng phạt Hoàng Hậu, hoặc là ngươi phế nàng, ngươi phế không được thì ngươi đừng mở miệng, ngươi không thể thi hành hình trượng với Hoàng Hậu, hoặc là giam trong nhà lao được. Chuyện này cũng giống như Hoàng đế vậy, Hoàng đế phạm tội, hoặc là ngươi giết y, thay triều đổi đại, không giết được y nhiều nhất là khuyên hai câu, nếu ngươi còn quá đáng nữa, thì ngươi phải bị giết, không có lựa chọn thứ ba. Mà tác dụng của Liễu thị là người đưa tin, bản thân không có năng lực gì, ngươi không cho bà ấy vào cung, bà ấy chẳng khác nào một phế nhân.
.Thật ra đây cũng là mục đích mà Võ Mị Nương hi vọng đạt tới hiện nay, chính là đoạn tuyệt liên hệ giữa Trưởng Tôn Vô Kỵ và nội đình, Vương Hoàng Hậu không phải là đối thủ của nàng, Lý Trị lại ở phía của nàng, cứ như vậy, nàng không phải là Hoàng Hậu, cũng đã thắng Hoàng Hậu rồi, cũng tức là bước lên một bước dài.
.Lý Trị gật đầu nói: - Vậy Vương Huyền Đạo thì sao?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, Vương Huyền Đạo là Ngự Sử, là thần tử, nếu bệ hạ muốn trị tội Vương Huyền Đạo, thì nhất định phải thông qua Đại Lý Tự thẩm tra, vậy thì bọn Thái Úy liền có cơ hội tham gia chuyện này, cũng tức là giao chuyện nội đình cho ngoại đình. Vi thần lo lắng làm như thế, chuyện này có thể càng làm càng lớn, vi thần đề nghị đừng kéo Vương Huyền Đạo vào trong đó, án này chỉ giới hạn trong nội đình thôi.
.Võ Mị Nương thấy dáng vẻ hắn nghiêm trang, không khỏi mấp máy môi, cầu tình có lý có cứ như thế, nàng vẫn là lần đầu được nhìn thấy.
.Lý Trị cũng không muốn trừng phạt Vương Huyền Đạo, biết Vương Huyền Đạo không thể làm chuyện ngu xuẩn như vậy, y tin tưởng những gì mà Vương Huyền Đạo nói trước đó. Chỉ là khi đó y vô cùng tức giận, lại khát khao một số thứ, do vậy hi vọng Vương Huyền Đạo có thể phối hợp với y, lại thở dài nói: - Thật ra trẫm vô cùng tin tưởng Huyền Đạo, chỉ là chuyện này liên quan đến hậu cung, trẫm cũng không thể không xử lý thận trọng.
.Hàn Nghệ lập tức nói:
.- Vi thần hoàn toàn thấu hiểu, vi thần tin rằng Vương Huyền Đạo cũng hiểu. Nếu không phải thế, từ sớm đã đưa y đến Đại Lý Tự rồi, để y nếm thử cảm giác có chuột, gián bầu bạn.
.Lý Trị nghe thấy có chút kỳ lạ, nói: - Ngươi đang châm biếm trẫm sao.
.- Vi thần nào dám.
.Hàn Nghệ vội nói.
.Lý Trị không nhịn được nói: - Được rồi, được rồi, cứ làm theo lời ngươi nói, lát nữa ngươi đi cùng với Vương Huyền Đạo đi.
.- Vi thần tuân mệnh.
.Trong lòng Hàn Nghệ cũng thở dài thườn thượt, nghĩ bụng, thật sự là gần quân như gần hổ mà! Nhưng không gần cũng đã gần rồi, cũng nên mưu cầu một chút lợi ích đi, nguy hiểm luôn đi cùng với lợi ích nha, ta không thể vi phạm quy tắc tự nhiên được nha, vẻ mặt nịnh nọt cười nói: - Bệ hạ, vi thần rất đói bụng, có thể thưởng cho vi thần chút đồ ăn không.
.Lý Trị và Võ Mị Nương đối diện với yêu cầu này của Hàn Nghệ, cũng nhất thời ngây ngẩn.
.Sửng sốt hồi lâu, Võ Mị Nương đột nhiên phụt một tiếng, sau đó vội chặn lại ý cười.
.Lý Trị sửng sốt một lát, đây tuyệt đối là yêu cầu hợp lý nhất mà y từng nghe qua, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận