Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 794.1: Vua cũng sợ thằng liều.

.Nếu như nói Hàn Nghệ làm như vậy là vì ích lợi của mình, như vậy thì có thể nói Hàn Nghệ vì ích lợi của mình, mà không màng đến lợi ích của lão đại, đây chính là đại kỵ của người làm thần tử.
.- Xin lỗi! Thần thần thật sự không nghĩ đến điều này.
.Hàn Nghệ kinh sợ nói.
.Võ Mị Nương khẽ cười nói: - Ngươi không cần phải xin lỗi, thật ra ngươi làm như vậy cũng không có gì đáng trách, ta cũng có thể hiểu được, quả thực là ngươi cần những thứ này, nếu không phải như vậy, ta còn hết sức tán thưởng và khâm phục, những đại nho đó không phải là người dễ nói chuyện như vậy, trước đây ta nghĩ hết cách để lung lạc bọn họ, nhưng cũng không thể thành công, vậy mà ngươi có thể khiến bọn họ dốc hết sức lực ủng hộ ngươi, thực sự là khiến người ta kinh ngạc, chỉ là ta hy vọng ngươi có thể chú ý đến điểm này.
.Đương nhiên nàng ta biết không phải là Hàn Nghệ cố ý, bởi vì từ trước đến nay, Hàn Nghệ đều đặt lợi ích ở trước nhất, chỉ là nàng ta rất tin tưởng năng lực của Hàn Nghệ, cảm thấy nếu không nhắc nhở hắn đôi câu, Hàn Nghệ thực sự có thể làm đến mức không thể vãn hồi, nếu như Hàn Nghệ không nghĩ đến điều này, thì có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng bất lợi đối với nàng ta, hiện giờ đang là lúc cam go, nàng ta không muốn thêm phức tạp.
.- Đa tạ Chiêu nghi lượng giải.
.Tuy nói như thế, nhưng Hàn Nghệ lại lộ ra vẻ mặt khó xử, hắn không thể xóa bỏ lễ pháp trong tư tưởng Nho gia được, đương nhiên hắn cũng sẽ không từ bỏ, hơi trầm ngâm, cẩn thận dò hỏi: - Vậy không biết Chiêu nghi tôn sùng giáo phái nào?
.Võ Mị Nương cười nói: - Ta từng đến Cảm Nghiệp Tự xuất gia, rất có uyên nguyên với Phật giáo.
.Phật giáo?
.Hàn Nghệ khẽ nhíu mày, hơi trầm ngâm, rồi cũng hiểu được.
.Phật giáo đề xướng cái gì, không phải là chúng sinh bình đẳng sao, căn cứ vào tư tưởng này, cô ta làm hoàng hậu thì cũng không gì đáng trách rồi. Tư tưởng này, có lợi đối với người xuất thân hàn môn như cô ta.
.Bởi vậy có thể thấy được, tuy rằng Võ Mị Nương yên lặng không nói, nhưng thật ra là mưu tính sâu xa, còn không thua kém gì Hàn Nghệ, Phật giáo chú trọng đến khoan dung, bình đẳng, cho dù sau khi nàng ta lên làm hoàng hậu, tư tưởng Phật giáo cũng có trợ giúp lớn lao đối với nàng ta.
.Tại sao ở thời đại Võ Tắc Thiên, Phật giáo vô cùng thịnh hành, công chúa, hoàng hậu đều cấu kết với hòa thượng, chủ yếu chính là vì Nho giáo trọng lễ pháp, Võ Mị Nương xưng hậu đã không phù hợp lễ pháp, huống chi làm hoàng đế, nếu Đạo giáo, tổ tiên của Lý Đường chính là Lão Tử, người sáng lập Đạo giáo, nếu nàng ta muốn làm hoàng đế, chắc chắn không thể tôn sùng Đạo giáo, duy chỉ có Phật giáo là thích hợp nhất, chúng sinh bình đẳng, nam nữ giống nhau.
.Dân tộc Hoa Hạ từ xưa đến nay đã không có tín ngưỡng gì thống nhất, điều này không liên quan đến tốt xấu, bởi vậy Đạo, Phật, Nho tam giáo đều là vũ khí trong tay người thống trị, còn về ai thịnh hành, chủ yếu phải xem ai phù hợp nhất, chứ không phải vì tín ngưỡng của mình. Đương nhiên, vẫn là có một vài ví dụ là vì tín ngưỡng, ví dụ như tổ tiên của Tiêu Vô Y.
.Nhưng vậy thì khổ Hàn Nghệ rồi, Phật giáo và tư tưởng khoa học thế nào cũng không đi với nhau được, suy nghĩ một lát, nói: - Chiêu nghi, sở dĩ Đại Đường ta cực lực tôn sùng Đạo giáo, là vì bệ hạ là nhất mạch Lý thị Lũng Tây, nhưng bất luận là Thái Tông thánh thượng, hay là đương kim bệ hạ, vẫn là dùng tư tưởng Nho gia trị quốc, đại thần trong triều cũng chủ yếu là nho sinh, có thể thấy bất luận là tôn sùng Đạo giáo, hay là Phật giáo, cuối cùng thì Nho giáo vẫn có thế lực không thể thiếu trong triều đình.
.Võ Mị Nương gật gật đầu, nói: - Điều này ta cũng hiểu.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu đã như vậy, bất luận thần có tôn sùng Nho gia hay không, cũng không thể thay đổi gì, nếu người trong Nho giáo không tán thành, họ vẫn sẽ không tán thành.
.Nói tới đây, hắn đột nhiên chuyển hướng lời nói: - Nhưng nếu thần có thể lấy được sự ủng hộ của Nho sinh, vậy thì thần có thể nói đỡ cho Chiêu nghi với nho sinh, nếu như vậy, ngược lại sẽ giảm bớt lực cản mà Chiêu nghi gặp phải. Đương nhiên, nếu như Chiêu nghi không nói với thần những lời này, có thể thần cũng không nghĩ đến, nhưng bây giờ thần sẽ chú ý đến điểm này, tuyệt sẽ không để Chiêu nghi chịu nhiều lực cản hơn nữa.
.Võ Mị Nương nghe được thoáng gật đầu, tư tưởng Nho gia là căn bản trị quốc, từ triều Hán đến nay, hoàng đế đều không thoát khỏi tư tưởng Nho gia, bởi vì tư tưởng Nho gia chính vì quân vương mà chế định, bỏ thứ chính quy không dùng, đi dùng thứ không chính quy, kẻ ngốc mới làm chuyện này, vậy thì chắc chắn là phải dùng đến nhân sĩ của học phái Nho gia, bởi vậy tư tưởng Nho gia vẫn là đoàn thể có thế lực lớn nhất trong triều, không ai có thể xóa bỏ tư tưởng Nho gia, nếu đã như vậy, thì chỉ có nghĩ cách giành được sự ủng hộ của bọn họ, cười nói: - Ngươi nói rất có lý. Thật ra ta cũng sẽ không phản đối ngươi làm như vậy, ta biết ngươi cũng cần đến sự ủng hộ của những người này, ta chỉ hy vọng ngươi chú ý một chút.
.Lời này không phải giả, nàng ta không có ý định cưỡng ép Hàn Nghệ từ bỏ việc tôn sùng tư tưởng Nho gia, nàng ta chỉ hy vọng Hàn Nghệ biết nỗi băn khoăn trong lòng nàng ta, vậy là được rồi, bởi vì nàng ta biết Hàn Nghệ là một người thông minh, sẽ không làm chuyện ngốc nghếch, không có sự ủng hộ của Nho gia, Hàn Nghệ cũng không bớt đi một miếng thịt, nhưng nếu nàng ta sụp đổ, chắc chắn Hàn Nghệ cũng xong đời.
.Hàn Nghệ gật đầu, nói: - Lời Chiêu nghi nói, thần sẽ ghi nhớ.
.Võ Mị Nương bưng chén trà nhấp một ngụm, lại nói: - Đúng rồi! Chuyện Bùi Hành Kiệm lần trước, ngươi thấy như thế nào?
.Chẳng lẽ bệ hạ chưa nói với cô? Điều này không thể chứ! Làm sao Hàn Nghệ lại không biết ý của Võ Mị Nương, nói: - Chiêu nghi, bây giờ đã sắp đến thời cơ rồi.
.Võ Mị Nương ồ một tiếng, nói: - Sao nói vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Chuyện Bùi Hành Kiệm nhìn bề ngoài, chẳng qua chỉ là một quan viên ngũ phẩm nói xấu hoàng thất, nhưng thật ra bên trong còn có ý nghĩa sâu xa hơn. Đó là Quốc cữu công bọn họ đang triệu tập nhân mã, phản đối bệ hạ lập Chiêu nghi làm hậu, điều này cho thấy Quốc cữu công bọn họ tuyệt sẽ không thỏa hiệp, hơn nữa việc này đã uy hiếp đến hoàng quyền rồi, thần tin là bệ hạ sẽ không ngồi yên mà nhìn đối với chuyện này.
.Võ Mị Nương có thể không hiểu đạo lý này sao? Tin tức này chính là mẫu thân của nàng ta truyền vào, nàng ta hưng phấn cả đêm không ngủ được, đây là quân vương đại kỵ, chẳng qua là nàng ta muốn mượn miệng của Hàn Nghệ, nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
.Hàn Nghệ cũng hiểu, bởi vậy hắn mới nói thẳng thừng như vậy, không phải là cô thích nghe câu này sao, vậy thì ta nói cho cô nghe là được rồi.
.- Vậy ngươi cho rằng phần thắng là bao nhiêu?
.Võ Mị Nương thu hồi ý cười, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng. Tuy nàng ta đã đợi đến hết kiên nhẫn rồi, nhưng cho đến thời khắc này, trong lòng nàng ta cũng lo sợ, nếu như thua thì nàng ta xong đời rồi, hơn nữa là hoàn toàn xong đời, đừng nói nàng ta, tâm lý của Lý Trị hiện giờ chắc chắn cũng là hết sức lo sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận