Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1057.2: Ăn lộc của vua, vì vua phân ưu

.Hàn Nghệ này không rảnh để tán gẫu với bọn họ, hắn bận bịu từ buổi sáng, ngay cả bữa sáng cũng chưa kịp ăn, người đã sắp đói lả đi rồi, một mình trốn trong góc, bưng một đĩa thịt dê nướng ăn ngấu nghiến.
.Thình lình, một bàn tay to vỗ mạnh xuống bả vai hắn.
.- Khụ khụ!
.Hàn Nghệ suýt nữa thì nghẹn chết, cũng không kịp xem là ai, vội vàng uống một ngụm rượu, khó khăn lắm mới hồi lại được, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Trình Xử Lượng mặt đen đang nhìn hắn, trong lòng buồn bực muốn chết, Trình yêu tinh đi rồi, tiểu yêu tinh lại đến, hai bờ vai cường tráng của lão tử đây cũng có ngày sẽ bị cha con các ngươi vỗ lún xuống mất, nói:
.- Nhị tướng quân, làm gì vậy?
.Trình Xử Lượng cười âm hiểm nói: - Cảnh huy của chúng ta đâu?
.- Có chuyện này Cái gì? Chúng ta?
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn, chỉ thấy sau lưng Trình Xử Lượng còn có Lý Tư Văn và Vi Đãi Giới đang đứng đó, hai người đều nhìn hắn cười khì khì, tuyệt đối không phải là nụ cười thiện ý, trong lòng chửi thầm, chút chuyện nhỏ này, các ngươi vội vậy sao. Nói: - Ba vị xin yên tâm, các người là cấp trên của Cục Dân An, không thể nào thiếu của các người, chỉ là hôm nay là lễ tốt nghiệp của học viên, ta không muốn giành sự nổi bật của bọn họ, bởi vậy không tổ chức một nghi thức cho các người.
.Lý Tư Văn đã yên tâm, nói: - Có là được, có là được, nghi thức thì cũng không cần thiết.
.Huy chương đó là rồng a, người bình thường không được phép đeo, ngoài hoàng đế ra, cái này ai mà không muốn đeo, phong cách bao nhiêu a.
.Ánh mắt Trình Xử Lượng lóe lên nói nói: - Hàn Nghệ, ngươi xem học viên đều đeo cái bằng đồng, ta là Tổng cảnh ti có thế nào cũng nên là bằng vàng chứ nhỉ, của các ngươi bằng bạc là được rồi.
.Vàng? Ta cũng muốn a, vấn đề là ngươi mua sao? Nếu người mua, của ai ta cũng làm bằng vàng hết, Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Xin lỗi, đều là bằng đồng, đừng hỏi ta tại sao, nguyên nhân rất đơn giản, không có tiền.
.Trình Xử Lượng lập tức nghệt mặt ra, ngươi là Hộ Bộ Thị lang đấy nha.
.Vi Đãi Giới thì lại không quá hứng thú với vàng, y càng xem trọng con đường làm quan của mình hơn, nói: - Xin hỏi Hàn Thị lang, rốt cuộc chức trách của Cục Dân An này là gì, rồi chúng ta và Hình Bộ, Đại Lý Tự nên quan hệ ra sao?
.Trước đây không có ai xem trọng Cục Dân An, nhưng nhìn từ thái độ của Lý Trị hôm nay, chắc chắn Cục Dân An không phải để trang trí, bây giờ bọn họ mới khẩn trương tìm hiểu Cục Dân An.
.Hàn Nghệ nói: - Trước đây Hình Bộ phụ trách thẩm hạch vụ án của các nơi đưa đến, ở kinh thành thì là Hình Bộ trực tiếp thụ lý, còn Đại Lý Tự là nơi phụ trách thẩm phán, nếu là hiện tại, Cục Dân An phụ trách điều tra, truy tra, trinh sát vụ án hình sự, cùng với giúp đỡ bách tính, chúng ta chỉ giao kết quả điều tra được cho Hình Bộ hạch tra và Đại Lý Tự thẩm phán, ngoài ra tuần tra đường phố đã giao cho chúng ta, bên quân phụ trách đại nội và thành phòng.
.Lý Tư Văn nghe xong, cũng không hứng thú, nói: - Trường An dưới chân thiên tử, vô cùng yên ổn, nếu chức trách của Cục Dân An chỉ giới hạn như vậy, há chẳng phải là không có việc gì để làm sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta chỉ sợ đến lúc đó các người sẽ bận đến nỗi tới tìm ta làm phiền. Như vậy đi, đợi sau khi buổi lễ tốt nghiệp kết thúc, mấy người chúng ta mở một cuộc họp, thương lượng kỹ lưỡng một chút.
.Vi, Lý hai người hồ nghi nhìn Hàn Nghệ, duy chỉ có Trình Xử Lượng hiểu Hàn Nghệ, cười ha hả nói: - Hàn Nghệ, ngươi nói thật đi, ngươi lại đang có chủ ý xấu gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta chỉ hy vọng Tổng cảnh ti ông đừng có trực tiếp từ chiếc ghế của Tổng cảnh ti ngồi lên chiếc ghế của nghi phạm.
.Trình Xử Lượng sởn tóc gáy.
.- Bệ hạ, vi thần cả gan hỏi một câu, trại huấn luyện hoàng gia này còn tuyển người nữa không?
.Một ông già hướng tới Lý Trị hỏi, người này tên là Nhan Khang, trước đây cháu trai ông lão Nhan Du Học đã bị trại huấn luyện hoàng gia khai trừ, hơn nữa trong tay Lý Trị còn có một bản danh sách đen, Lý Trị càng xem trọng trại huấn luyện này, ông lão lại càng sợ.
.Ông lão vừa hỏi câu này, không ít đại thần đều nhìn Lý Trị với ánh mắt trông đợi, có vài người muốn bỏ danh sách đen kia, còn có một số thì thật sự muốn cho cháu trai của mình đến đây huấn luyện, thật là quá soái khí, đến rèn luyện một chút cũng tốt a!
.Lý Trị rất đắc ý, lúc đầu các ngươi đều coi thường trại huấn luyện, bây giờ biết sai rồi chứ gì. Nhưng có thể tiếp tục làm hay không, nên làm sao để duy trì trại huấn luyện, y cũng chưa từng bàn bạc với Hàn Nghệ, trước đây khi thành lập trại huấn luyện rất gấp gáp, bởi vì lúc đó Lý Trị vẫn đang tranh quyền với Trưởng Tôn Vô Kỵ, chủ yếu là để y thể hiện hoàng quyền của bản thân, hiện tại trại huấn luyện đã khiến y nhìn thấy thêm nhiều thứ, hơn nữa hiện giờ y cũng nắm quyền, tình hình hoàn toàn khác lúc đó.
.Bởi vậy y cũng chưa vội trả lời, chỉ ậm ừ qua loa, ánh mắt tìm kiếm Hàn Nghệ trong đám người, đột nhiên phát hiện Hàn Nghệ một mình lén lén lút lút trốn trong góc tường ăn ngấu nghiến, phá lên cười ha ha.
.Đại thần xung quanh đều nhìn Lý Trị không hiểu ra làm sao.
.Lý Trị chợt bừng tỉnh lại, ho nhẹ một tiếng nói: - Trẫm có chút việc, thất lễ trước.
.Nói xong, y liền cầm chén rượu đi về bên phía Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ vừa mới đuổi được đám người Trình Xử Lượng, lúc đang ăn ngon lành, chợt nghe phía sau có người nói: - Ái khanh thực sự vất vả rồi.
.Hàn Nghệ quay đầu lại nhìn, khẩn trương lau miệng, nói: - Vi thần tham kiến bệ hạ.
.- Miên đi!
.Lý Trị cười, nói: - Khanh đã tốn bao nhiêu công phu vì buổi lễ tốt nghiệp này, trẫm đều nhìn thấy được, trong lòng cũng vô cùng cảm kích khanh.
.Hàn Nghệ vội nói:
.- Ăn lộc của vua, vì vua phân ưu, đây chẳng qua đều là chuyện thuộc bổn phận của thần.
.Lý Trị có vẻ hơi hiếu kỳ nói: - Trẫm nói khanh cũng thật là kỳ lạ, mỗi lần trẫm khen khanh, khanh đều biểu hiện hết sức cung kính khiêm nhường, nhưng mỗi lúc có người buộc tội khanh, khanh liền dám so mình với Hàn Tín.
.Hàn Nghệ cười hi hi nói: - Bọn họ không phát tiền lương cho vi thần, tại sao vi thần phải mặc cho bọn họ đánh chửi.
.Lý Trị nghe vậy cười ha hả, chỉ vào Hàn Nghệ nói: - Tiểu tử ngươi.
.Dừng lại một chút, y lại nói: - Lúc nãy không ít đại thần đều hỏi trẫm, khi nào trại huấn luyện mở kỳ tiếp theo? Trẫm muốn nghe thử ý kiến của khanh.
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Vậy không biết ý của bệ hạ?
.Lý Trị nói: - Trẫm cũng muốn làm tiếp.
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần cũng nghĩ giống bệ hạ, thật ra Trường An, Lạc Dương lưỡng đô đều nằm dưới chân thiên tử, không có ai dám gây rối ở đây, bởi vậy ở địa phương mới là trọng điểm, triều đại này qua triều đại khác rất ít khi là rối loạn bắt đầu từ kinh sư, thông thường đều là bắt đầu động loạn từ địa phương, không phải quân chủ hy vọng như vậy, dù sao thì quân chủ cũng không thể nhìn thấy tình hình ở địa phương thế nào, mà cảnh sát hoàng gia đều đến từ Trường An, là bệ hạ đích thân tứ phong, bọn họ sẽ chỉ hiệu trung với bệ hạ, với lại bọn họ và quý tộc, quan viên địa phương đều không có dây dưa gì, bởi vậy bọn họ đi, không những có thể quét sạch án oan, giúp đỡ bách tính, còn có thể chia sẻ quyền lực với quan viên địa phương, hình thành hai cơ cấu cân bằng, giám sát lẫn nhau, chứ không phải phái một quan viên đến giám sát thứ sử, như vậy cũng có thể tăng cường mức khống chế của triều đình đối với châu huyện địa phương.
.Lý Trị liên tục gật đầu, chỉ cần là chính sách tăng cường trung ương tập quyền thì hoàn toàn phù hợp với lợi ích của hoàng đế, đây là luật lệ kim thoa của xã hội phong kiến, nói: - Nói có lý, hàng năm triều đình phái quan viên đến các châu huyện đi tuần thị, nhưng dù sao cũng chỉ là chuyện chốc lát, không thể thấy được quá nhiều thứ, nếu phái kinh quan đến giám sát lại rất dễ tạo thành đấu tranh, hoặc không tyhì cấu kết với nhau, dùng hai quan thự để cân bẳng lẫn nhau, đây cũng là một chủ ý không tồi. Nếu đã như vậy, khanh phải mau chóng mở kỳ huấn luyện kế tiếp, và tuyển thêm nhiều người một chút.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu bệ hạ đã quyết định, thì sau khi cày bừa vụ xuân, bắt đầu chiêu sinh.
.Lý Trị nói: - Quyết định như vậy đi.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng bệ hạ, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều con cháu của đại thần đến báo danh, đoán chừng còn nhiều hơn lần trước, nhưng nếu vẫn có vi thần ra mặt, vi thần cũng sẽ không nể mặt, người nên khai trừ thì nhất định sẽ khai trừ.
.Lý Trị cười ha hả nói: - Việc này khanh cứ tùy ý mà làm là được, trẫm nhất định ủng hộ khanh, nếu đã là bọn họ chủ động muốn đến, thì nhất định sẽ tuân thủ quy định của trại huấn luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận