Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 375.2: Xin gọi ta là hold trụ ca.

.Tiểu nương tử kia lập tức nói: - Thật đẹp trai!
.- Rất tốt!
.Hàn Nghệ sảng khoái nói: - Vở kịch tiếp theo, ta cho cô diễn vai phụ.
.- Thật sao?
.- Cô thấy ta lừa ai bao giờ chưa.
.- Đa tạ Tiểu Nghệ ca, đa tạ Tiểu Nghệ ca!
.- Là cô nên có được thôi.
.Hàn Nghệ nhìn thấy thần thái kích động của tiểu nương tử kia, âm thầm suy nghĩ, bước tiếp theo mình có nên thử chút quy tắc ngầm không?
.Chợt nghe thấy một tràn tiếng cười như chương ngân, Hàn Nghệ định thần lại, chỉ thấy Mộng Nhi đã cười đến ngửa trước ngửa sau. Cô nàng này lại còn không biết hối cải, xem ra phải uy hiếp cô một chút rồi, liền nói ngay: - Cô chuẩn bị bị đóng băng đi.
.Mộng Nhi cười còn lớn tiếng hơn.
.- Oa! Bị đóng băng mà còn vui vẻ như vậy, ta thấy cô không muốn diễn nữa rồi.
.Đôi mắt Mộng Nhi hung hăng bắn qua, nói: - Hiện giờ ta vừa biết dàn dựng kịch, lại biết diễn xuất, còn có thể hỗ trợ trang điểm, ngươi nỡ đóng băng ta sao.
.Hàn Nghệ hít mạnh một hơi, nói: - Khi nào thì cô trở nên thông minh như vậy.
.- Hừ! Bản nương tử vẫn luôn rất thông minh được không.
.Mộng Nhi ngẩng cao đầu, vô cùng kiêu ngạo.
.Đúng lúc này, Lưu Nga lại đi qua, nói: - Hàn tiểu ca, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
.Hàn Nghệ không đáp mà hỏi lại: - Đẹp trai không?
.- Đẹp đẹp đẹp!
.- Oa! Tỷ không cần phải qua loa như vậy chứ.
.Lưu Nga gấp đến giậm chân nói: - Bây giờ ta thật sự không có tâm tư nói những thứ này với ngươi, ngươi thật sự muốn lên nói sao?
.Hàn Nghệ rất buồn bực nói: - Ta cũng không muốn, nhưng Hoàng thượng đến rồi, ta phải lên nói hai câu khách sáo mới được chứ.
.Lưu Nga nói: - Nhưng ngươi vốn không có dự tính này, căn bản không có chuẩn bị, ngươi có thể được sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Chuyện nhỏ thôi! Tỷ có từng nghe qua một câu nói không.
.- Nói cái gì?
.- Kẻ lừa gạt, à không, thiên tài không cần kịch bản. Ta còn sợ ta đoạt nổi bật của buổi trình diễn Thời trang nữa.
.Hóa ra Hàn Nghệ vốn không định lộ diện, muốn nghỉ ngơi một ngày, nhưng Hoàng thượng đến rồi, hắn không thể không lên nói hai câu, giải thích một chút, tránh cho đến lúc đó có ngươi buộc tội hắn gây sóng gió. Đây là quyết định lâm thời, hoàn toàn không có bất cứ sự chuẩn bị gì, do vậy Lưu Nga cảm thấy vô cùng lo lắng về chuyện này, nhưng đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có bất cứ áp lực gì. Phải biết là lúc trước hắn đều dùng tính mạng để diễn vở kịch không kịch bản nha, hơn nữa không thể ngoẻo được.
.Lại đợi thêm một lát, đám người Lý Trị lặng lẽ từ cửa sau vào trong lâu, nhưng bởi vì là ngày nữ nhân, nam nhân không thể xuất hiện, hơn nữa Lý Trị cũng không tiện bộc lộ thân phận, do vậy Hàn Nghệ mới bảo người mang bình phong đến quay lấy chỗ khách quý, hoàn toàn ngăn cản tầm mắt của nữ nhân dưới đài.
.Tiêu Vô Y cũng mặc kệ ngươi là Hoàng đế hay không Hoàng đế, nàng càng không hiếm lạ gì chỗ khách quý, sau khi bảo vệ bọn Lý Trị vào chỗ khách quý, nói với Lý Trị một tiếng liền dẫn Thôi Hồng Lăng ngồi chung với những người theo đuôi nàng. Ở chỗ khách quý Lý Trị là lão đại, ở nơi này nàng là lão đại, nữ nhân hung hãn như Tiêu Vô Y không chịu khuất phục dưới người khác.
.- Nơi này thật sự có không ít người nha! Lý Trị ngồi trong chỗ khách quý nhìn xung quanh, vừa phóng mắt nhìn đều là nữ nhân, tấn công nội tâm cũng không nhỏ nha, lại thấy xung quanh đều treo biểu ngữ, trên đó viết mấy câu kỳ kỳ lạ lạ, trong lòng tò mò nói: - Những biểu ngữ kia có ý gì?
.Võ Mị Nương cười nói: - Bệ hạ, thiếp cuối cùng hiểu được tại sao hai chợ không cạnh tranh được với ngõ bắc rồi.
.Lý Trị kinh ngạc nói:
.- Lẽ nào Mị Nương nàng biết?
.Võ Mị Nương gật đầu nói: - Lát nữa những nữ nhân kia mặc y phục kiểu mới đi ra, nhất định sẽ được các khách nhân chú ý, cho dù là son phấn trên mặt bọn họ, hay là trang sức trên người, nếu Hàn Nghệ đã chắc chắn cho bọn họ lên đài, nhất định là vô cùng xinh đẹp, vậy thì những khách nhân kia nhìn thấy rồi, dĩ nhiên cũng sẽ muốn mua một ít, cũng có nghĩa là những biểu ngữ này có thể mang đến lợi ích cực lớn cho những thương gia này. Thiếp thân đoán những thương gia kia muốn treo biểu ngữ ở đây, còn phải chi cho Hàn Nghệ một khoản tiền không nhỏ.
.Lý Trị nghe thấy mà giật mình hiểu ra, khẽ mỉm cười nói: - Thật không ngờ chỉ một biểu ngữ đơn giản cực kỳ lại ẩn chứa nhiều lợi ích như vậy, thật khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.
.Đồng thời trong lòng cũng thầm bội phục tài năng thương nghiệp của Hàn Nghệ.
.Trịnh Thiện Hành kinh ngạc nói: - Thật không ngờ Chiêu Nghi cũng tinh thông chuyện làm ăn như vậy.
.Võ Mị Nương khiêm tốn cười nói: - Trịnh công tử khiêm nhường rồi, so với đại tài của Trịnh công tử, ta thật sự là không đáng nhắc đến.
.Nàng xuất thân là thế gia phú thương, cha nàng cũng là thương nhân vô cùng nổi tiếng, của cải trong thời kỳ đỉnh cao có thể gần bằng Nguyên gia, nàng dĩ nhiên cũng hiểu về chuyện làm ăn.
.Bọn Lý Trị vừa nhập tọa không lâu, Hàn Nghệ liền đưa tay lau cái trán không có mồ hôi, sau đó tiêu sái đi lên đài.
.Nữ nhân dưới đài đợi nửa ngày, đột nhiên nhìn thấy Hàn Nghệ xuất hiện trên đài, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, toàn trường chớp mắt yên ắng.
.Đây chẳng lẽ là trình diễn Thời trang trong truyền thuyết?
.Nếu ngươi nói phải, nhất định sẽ có vô số trứng thối bay về phía Hàn Nghệ.
.Lão nương ngay cả lồng cũng cởi ra rồi, ngươi lại cho ta xem cái này?
.Hàn Nghệ đọc hiểu ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nghĩ bụng, phải hòa hoãn lại mới được, đột nhiên ai ôi một tiếng, hai vai vươn cao lên, hoảng sợ nói: - Xin lỗi, xin lỗi, ta chạy sai chỗ rồi.
.Nói đoạn hắn liền ra vẻ chạy xuống đài.
.Dưới đài đầu tiên là sửng sốt, bởi vì vừa rồi các nàng cũng đang nghĩ, có phải Hàn Nghệ đi sai chỗ rồi không, bây giờ nghe thấy Hàn Nghệ nói như vậy, lại tin là thật, lập tức bùng nổ tiếng cười to.
.Gạt người thật sự là một đức tính tốt đẹp!
.Hàn Nghệ thầm nhủ một câu, lại xoay người lại, cười ha ha, chắp tay với bốn phía, nói: - Nói đùa với mọi người thôi, lượng thứ, lượng thứ.
.Lưu Nga dưới đài ra sức vỗ ngực mấy cái nói: - Sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ bị hắn hù chết.
.Mộng Nhi cười khanh khách nói: - Muội lại cảm thấy Tiểu Nghệ ca rất khôi hài.
.- Khôi hài?
.Lưu Nga lập tức có xung động muốn khai trừ Mộng Nhi.
.Sau một tràn tiếng cười, bầu không khí lúng túng lập tức tan biến không còn gì, mọi người cũng đều mong chờ nhìn về phía Hàn Nghệ. Thật ra Hàn Nghệ rất có duyên với nữ nhân, qua mấy lần giao lưu trước đó, không ít nữ nhân đều muốn nói chuyện với Hàn Nghệ nữa, bởi vì Hàn Nghệ quá hiểu lòng nữ nhân, nói chuyện với hắn rất thoải mái. Chỉ đáng tiếc Hàn Nghệ rất ít khi xuất hiện ở ngày nữ nhân, trước đó bởi vì tâm tư của mọi người đều đặt vào trình diễn Thời trang, đột nhiên nhìn thấy Hàn Nghệ nên nhất thời khó chấp nhận, bây giờ lại lòng đầy mong chờ nhìn Hàn Nghệ.
.Thử hỏi trong thiên hạ, còn ai có thể chỉ dựa vào sức một người mà khống chế khu vực của nữ nhân này chứ, xin gọi ta là Hold Trụ ca! Hàn Nghệ hơi đắc ý, đằng hắng một tiếng, nói: - Trước tiên ta thay mặt trên dưới Phượng Phi Lâu nói một tiếng đa tạ với các vị nương tử, đa tạ các vị có thể rút bớt thời gian khi bận rộn để đến đây.
.Dừng lại một chút, hắn lại nói: - Hôm nay không có kịch nói, cũng không có tiểu phẩm, mọi người đến đây chỉ có một mục đích, chính là đến vì trình diễn Thời trang. Tin rằng các vị cũng nghe nói rồi, Phượng Phi Lâu chúng ta và cửa hàng vải Từ Cửu chợ tây hợp tác mở một cửa hàng y phục, ngoài ra chúng ta còn thiết kế y phục kiểu mới.trình diễn Thời trang này có liên quan đến những y phục kiểu mới này. Ta muốn dùng hai câu và hai từ để khái quát lại buổi trình diễn Thời trang này. Câu đầu tiên là lòng yêu cái đẹp, mọi người đều có. Câu thứ hai là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân. Còn từ đầu tiên chính là "Thiên kiều bá mị", từ thứ hai là "đặt may theo người".
Bạn cần đăng nhập để bình luận