Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1033.2: Tư tưởng tuyệt vời

.Câu này đã hoàn toàn nói trúng tâm tư của Lý Trị, từ khi lập vị tới nay, Lý Trị đã suy nghĩ vấn đề này, làm sao để vượt qua Lý Thế Dân, ít nhất là phải thoát khỏi cái bóng của Lý Thế Dân, đừng có lúc nào cũng nghe thấy y là con trai của Lý Thế Dân, mà phải nghe thấy Lý Thế Dân là phụ thân của y, nhưng từ trước đến nay, bản thân y cũng cảm thấy trên mọi phương diện Lý Thế Dân đều làm vô cùng hoàn mỹ, rất nhiều chỗ đáng được bách tính ca tụng, tự hỏi rất khó để vượt qua Lý Thế Dân.
.Lần này Hàn Nghệ đã vạch ra cho y một con đường, Lý Thế Dân ông "địch di trung hoa, độc ái như nhất", chính sách dân tộc đã để cho ông làm rồi, thì ta làm chính sách giai cấp, ta "sĩ nông công thương độc ái như nhất", trước đây Hồ Hán thủy hỏa bất dung, thánh nhân cũng miệt thị địch di3, cũng là một đạo lý cùng với chế độ giai cấp hà khắc sĩ nông công thương. (3: dân tộc thiểu số)
.Nếu Lý Thế Dân ông đã chỉ ra sai lầm lớn của thiên hạ, phá vỡ giới hạn Hồ Hán từ Tần đến nay, vinh danh mỹ tự Thiên khả hãn, vậy tại sao Lý Trị ta không thể chỉ ra sai lầm lớn của thiên hạ, phá vỡ giới hạn sĩ nông công thương, Lý Thế Dân vốn là một hoàng đế đột phá rất nhiều truyền thống, nếu không thì không thể khai sáng được, Lý Trị muốn vượt qua Lý Thế Dân chắc chắn cũng phải phá vỡ một số truyền thống, mà người được lợi của chính sách giai cấp này còn nhiều hơn so với chính sách dân tộc của ông rất nhiều, bởi vì cũng bao gồm cả địch di trong đó.
.Ông chỉ nói nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền, nhưng ông vẫn làm Thị tộc chí, phân biệt sang hèn, nhưng ta sang hèn cũng đều yêu quý như nhau, ta đề bạt Hàn Nghệ xuất thân nông gia làm Tể tướng, và Hàn Nghệ còn thành công như thế, ông thi hành Nho Đạo song song, ta đặt văn hóa Đại Đường, Nho Đạo đều chỉ là một góc băng sơn trong đó, điều ông làm được ở Đông Đột Quyết là nhất quốc lưỡng chế, ta trực tiếp thi hành chế độ Đại Đường ở Tây Đột Quyết, trực tiếp sát nhập mảnh đất đó vào bản đồ Đại Đường.
.Từ đó, Lý Trị đã có thể toàn diện vượt qua Lý Lý Dân.
.Lý Trị vốn còn đang ngượng ngùng, hiểu ra rằng tất cả của tất cả ngưng tụ lại trong đầu y, đã hình thành chủ trương chính trị thuộc về y, trong lòng xuất hiện sự sục sôi chưa bao giờ có, tay cũng hơi run lên, nhưng y cũng không ngốc, không có thuận theo lời của Hàn Nghệ, hạ chỉ phế bỏ sĩ nông công thương, bởi vì y biết đây không phải là vấn đề một sớm một chiều là có thể giải quyết, thứ y càng xem trọng hơn là văn hóa Đại Đường, một khi văn hóa Đại Đường hình thành, vậy thì văn hóa Hán sẽ bị thay thế, đến lúc đó Trung Nguyên, Hồ Địa đều sẽ lấy văn hóa Đại Đường làm chính, chứ không phải là văn hóa Hán, điều này nghe có vẻ rất tùy ý, nhưng lại là một tư tưởng hết sức tuyệt vời, nếu được thực hiện thì thật là tuyệt, bật cười ha ha, nói: - Hay cho một văn hóa Đại Đường, nói rất hay, ha ha!
.Sĩ nông công thương tạm thời vẫn chưa đụng đến được, cái này sẽ ảnh hưởng đến chính sách chủ yếu của quốc gia, nhưng Nho Đạo Phật Pháp thì có thể đụng đến, bởi vì các thế hệ quân chủ Đại Đường đều chưa bao giờ nói mình muốn trục xuất bách gia, độc tôn gì đó, bởi vậy một khi Lý Trị công nhận quan niệm "văn hóa Đại Đường" này rồi, thì các ngươi đừng hòng tranh vị trí đầu, văn hóa Đại Đường tối thượng.
.Những đại thần này, bao gồm cả thành viên hoàng thất, học phái nào cũng có, còn có một số người tuân theo rất nhiều học phái, khi tại vị thi tuân theo văn hóa Nho, sau khi nghỉ hưu thì tuân theo văn hóa Đạo gia, bọn họ cũng không nói gì, dù sao thì Lý Trị cũng không có phủ định bất cứ một học phái nào, chẳng qua là gom bọn họ lại với nhau, hình thành văn hóa Đại Đường, mọi người tranh cũng không dám tranh, bởi vì không có học phái nào có thể đứng trên quốc gia, ngươi làm cho Lý Trị không vui, Lý Trị trực tiếp đá học phái của ngươi ra khỏi văn hóa Đại Đường, vậy thì học phái của ngươi chắc chắn sẽ thuộc vào bàng môn tả đạo.
.- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
.Mọi người lại đồng thanh hô lớn.
.Còn Võ Mị Nương thì nhân cơ hội cho Hàn Nghệ một ánh mắt tán thưởng.
.Tiểu tử này đúng quá biết ăn nói, tâm phúc tuyệt đối, một phen luận điệu đó của Hàn Nghệ đã buộc chặt Lý Trị và Võ Mị Nương lại với nhau, quả thực chính là thần điêu hiệp lữ của giới hoàng thất, chẳng khác nào Võ Mị Nương cũng có chủ trương chính trị và di sản chính trị của mình, nàng ta quá cần những thứ này.
.Lý Trị đột nhiên trở nên vô cùng tán thành Hiền giả lục học, hưng trí bừng bừng đi đến bến thuyền kiểu lộ thiên kia.
.Diêm Lập Bản lặng lẽ đến bên cạnh Hàn Nghệ, vẻ mặt đầy sùng bái, lẳng lặng giơ ngón tay cái lên, nói: - Hàn Thị lang, ngươi đúng là thần nhân nha.
.Hàn Nghệ cười khan nói: - Diêm Thượng thư châm biếm ta chỉ biết nịnh hót sao?
.- Không không không!
.Diêm Lập Bản cuống quít lắc đầu, nghĩ thầm, nịnh bợ mà đến trình độ như ngươi thì không thể nói là nịnh bợ nữa, mà là một môn học vấn rồi.
.Không chỉ là Đỗ Chính Luân, rất nhiều người đều nhìn Hàn Nghệ, tiểu tử này cũng đúng là biết ăn nói, những lời hắn nói dính dáng đến rất nhiều cấm kỵ, nếu phân tách ra nói thì sẽ bị người ta phản bác cho thương tích đầy mình, nhưng nối lại với nhau mà nói thì lại không có một ai dám đứng ra phản bác hắn, không phục cũng không được a.
.Đi đến bên cạnh bến thuyền, cảnh tượng đó lại càng thêm hoành tráng.
.Diêm Lập Bản giới thiệu nguyên lý của bến thuyền này với Lý Trị bọn họ.
.Đỗ Chính Luân vuốt râu nói: - Nhớ trước đây Tùy Dương Đế tạo thuyền lớn quy mô như thế này, hao tài tốn của, nhưng hiện nay lại có thể né tránh được điểm này rất tốt, đúng là rất tuyệt a.
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Đỗ Thị lang một câu là trúng ngay vấn đề, Hiền giả lục học chính là dĩ công thi nhân, dùng trí tuệ để giúp bách tính giải quyết khó khăn, để bách tính có cuộc sống tốt hơn.
.Đỗ Chính Luân ha hả cười, sắc mặt có chút quái dị. Không cần thiết chứ, ngươi đây tuyên truyền đã đến mức vô liêm sỉ rồi, bất luận nói gì, ngươi đều phải nói Hiền giả lục học, còn có thể nói chuyện vui vẻ sao.
.Lý Trị cũng cười mà không nói thêm gì, bảo Diêm Lập Bản có thể bắt đầu rồi.
.Diêm Lập Bản ra lệnh một tiếng, bắt đầu xả nước vào bên trong, rất nhanh, mặt nước đã ngang bằng với ở bên ngoài, sau đó lại là mở cửa cống ra, cửa cống này vô cùng nặng nề, nhưng vì có tổ hợp ròng rọc nên đó không phải là vấn đề, cửa cống từ từ mở ra, thuyền lớn chậm rãi chèo vào sông.
.Lại là một trận tiếng kinh hô vang lên.
.Nhưng thấy từng cây cột gỗ từ từ dựng lên, mọi ngừơi đều mở to mắt, đây là tình huống gì, bởi vì khi thuyền ở trong xưởng tàu, cột gỗ này cũng là ở trên giá gỗ, phụ trách cố định con thuyền, nhưng không ngờ lại chuyển động, từ từ dựng đứng lên, tạo thành cột treo buồm, phải biết rằng trước đây không có cột buồm có thể nằm xuống, dựng xong thì là thẳng đứng, chỉ thấy trên cột buồm kia là từng sợi dây thừng dài nối đến bên cạnh thuyền, ở đó có một trục quay.
.Mọi người vừa thấy, lập tức hiểu ra, quả thực là xem thế là đủ rồi, thiết kế này đúng là quá thần kỳ.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Cái này làm từ cái gì?
.Diêm Lập Bản nói: - Đây đều là thần căn cứ theo định luật ròng rọc của Hàn Thị lang mà thiết kế, ở bên dưới cột buồm có một trục quay hoạt động, có thể đứng có thể nằm.
.Hứa Kính Tông hiếu kỳ nói: - Diêm Thượng thư, sao ông phải làm như vậy?
.Diêm Lập Bản nói:
.- Nếu không thiết kế như vậy, thì thuyền không thể neo đậu trong bến thuyền.
.Câu hỏi này đúng là ngu chí mạng, cái này lộ thiên còn được, nhưng bên cạnh bến thuyền có mái che, nếu ngươi còn muốn làm thuyền như trước đây, ngươi phải làm mái che này cao cỡ nào a!
.Hứa Kính Tông chớp chớp mắt, không khỏi có vẻ hơi xấu hổ.
.Lý Trị xem cũng cực kỳ hăng say, nói: - Nhị vị ái khanh đều là Quỷ Phủ thần công, trẫm nhất định sẽ trọng thưởng.
.Hàn Nghệ đột nhiên đảo mắt, nói: - Bệ hạ, vi thần có bản thượng tấu.
.Lý Trị sửng sốt, lúc này ngươi dâng lên một bản tấu, tình huống gì đây, nói: - Ái khanh muốn nói gì?
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần đề nghị bán bến thuyền này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận