Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1327.1: Công đạo chỉ ở lòng người

.Trong điện Thái Cực!
.- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
.- Các ái khanh bình thân.
.Lý Trị lâu không lộ diện cuối cùng cũng đã xuất hiện, sắc mặt tuy không tệ, nhưng giữa hai đầu lông mày vẫn có vẻ hơi mệt mỏi, chuyện cỡ này xử lý tuy không phải trí mạng, nhưng lại là giày vò con người ta nhất.
.Hứa Kính Tông khẩn cấp đứng ra, nói: - Khởi bẩm bệ hạ, vụ án liên quan đến Đại Lý Tự Thừa Tất Chính Nghĩa đã kết thúc thẩm tra.
.Lý Trị ồ một tiếng: - Kết quả như thế nào?
.Hứa Kính Tông nhìn về phía Lưu Nhân Quỹ.
.Lưu Nhân Quỹ đứng ra, vẫn qua một lúc mới nói: - Khởi bẩm bệ hạ, căn cứ theo vi thần kiểm chứng, chính là Tất Chính Nghĩa tự mình thả phạm phụ Thuần thị ra khỏi nhà lao, sau đó đưa phạm phụ Thuần thị đến phủ đệ Lý Trung thư làm thiếp thị, sau khi sự việc bại lộ, Tất Chính Nghĩa sợ tội tự sát trong nhà lao.
.Vô cùng đơn giản, hơn nữa cũng không ti mi, về phần có phải Lý Nghĩa Phủ chỉ điểm hay không, có quan hệ gì với Lý Nghĩa Phủ hay không, y đều không nói, ta chỉ nói thứ ta điều tra được.
.Hứa Kính Tông vội vàng bổ sung: - Rất hiển nhiên, Tất Chính Nghĩa muốn mượn phạm phụ này để lấy lòng Lý Trung thư, tìm kiếm con đường thăng chức, tâm tà ác này, tội đáng chém đầu, hiện giờ sợ tội tự sát, ngược lại cũng lợi cho y rồi.
.Lý Nghĩa Phủ đứng ra nói: - Thần nhất thời sơ sẩy, không hỏi rõ lai lịch của nữ này, phạm phải tội lớn, kính xin bệ hạ trách phạt.
.Tân Mậu Tương cũng đứng ra nói: - Bệ hạ, Tất Chính Nghĩa chính là thuộc hạ của vi thần, y phạm tội lớn như thế, vi thần cũng là bụng làm dạ chịu, kính xin bệ hạ trách phạt.
.Đều đã sớm thương lượng xong rồi, cũng không thể nói Lý Nghĩa Phủ không có một chút lỗi lầm nào, nên nhận sai thì vẫn phải nhận sai, cũng phải cho Lý Trị một lối thoát nữa.
.Lý Trị khẽ gật đầu, đang định mở miệng thì chợt nghe bên ngoài điện cho người hô to: - Bệ hạ, Tất Chính Nghĩa không phải là tự sát, mà là chết bởi mưu sát.
.Một tiếng hô cao này giống như tiếng sấm sét giữa trời quang, cả triều văn võ rơi vào chấn động, đều quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một quan viên áo bào xanh đi đến cửa, bởi vì chỉ có quan viên từ ngũ phẩm trở lên mới có thể vào điện, quan viên cấp thấp chỉ có thể đứng ở ngoài điện, nhưng quan viên của Ngự Sử Đài thì đứng ở cửa, cũng nghe được rõ cuộc nói chuyện bên trong điện.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ bọn họ đều đại kinh thất sắc, không phải đã giải quyết xong rồi sao, sao lại còn có người dây dưa không ngớt. Bọn họ không khỏi lại nhìn về phía Đỗ Chính Luân, nhưng thấy Đỗ Chính Luân cũng mang vẻ mặt kinh ngạc, lại quay nhìn người nọ, không phải người của Đỗ Chính Luân a.
.Sao lại thế này?
.Trong lòng Hàn Nghệ cũng cả kinh, hắn chỉ sợ là Đường Lâm bọn họ không dám bỏ qua, nhưng thấy Đường Lâm bọn họ cũng rất kinh ngạc, lòng biết chuyện này tám phần là không có liên quan đến bọn họ rồi, lại thấy người này chính là Vương Nghĩa Phương của Ngự Sử Đài, không khỏi lại liếc mắt nhìn Thôi Tập Nhận thay mặt Ngự sử đại phu đứng trong điện, nghĩ bụng, lẽ nào y lại dự định chim sẻ dứng đằng sau.
.Đây rất giống khuôn sáo của Thôi Tập Nhận, chờ các ngươi náo loạn gần xong rồi, y lại xuất hiện đánh cá chết.
.Nhưng vấn đề không phải cá chết, mà đây là đầm cá sấu a!
.Lập tức trong điện cũng xôn xao nghị luận, có rất nhiều phỏng đoán.
.Trong mắt Lý Trị hiện lên một chút không vui, nhưng vẫn nói: - Vương Ngự sử vào điện nói chuyện.
.Đứng ở ngoài nói oang oang, ảnh hưởng càng không tốt.
.Trương Đức Thắng lập tức hô lớn nói: - Tuyên Vương Ngự sử vào điện.
.Đợi Vương Nghĩa Phương vào trong điện, Lý Trị hỏi: - Vương Ngự sử, lúc nãy khanh nói Tất Chính Nghĩa không phải sợ tội tự sát, mà là bị người khác mưu sát?
.- Không sai!
.- Toàn là nói bừa!
.Hứa Kính Tông lập tức đứng ra, nói: - Án này đã điều tra rõ, Tất Chính Nghĩa chính là sợ tội tự sát, hơn nữa, Ngự Sử Đài các ngươi cũng không tham dự điều tra, dựa vào cái gì mà nói như vậy.
.- Ta có chứng cớ có thể chứng minh!
.Vương Nghĩa Phương ngẩng cao đầu, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: - Sợ là Hứa Thị trung không biết, Tất Chính Nghĩa đó và hạ quan chính là đồng môn, sau khi y nhận được chỉ thị ngầm của Lý Trung thư, tự biết có thể sẽ có nguy hiểm, vì thế đã viết một phong mật hàm gửi cho đệ đệ Tất Chính Tín, còn dặn dò đệ đệ của y, nói nếu y gặp bất trắc thì gửi mật hàm này cho ta, hy vọng ta có thể trả lại sự trong sạch cho y. Nói rồi ông ta lấy ra một phong mật hàm, nói: - Bệ hạ, đây chính là thư Tất Chính Nghĩa viết cho vi thần, bên trong ghi chép tường tận quá trình của cả sự việc.
.Lý Nghĩa Phủ nghe vậy trong lòng giật thót, sau lưng dĩ nhiên đã ướt đẫm.
.Quần thần cũng nơm nớp lo sợ, tình huống này xuất hiện thật sự là quá nằm ngoài dự liệu rồi.
.Vương Nghĩa Phương lại nói:
.- Ngoài cái này ra, quan khám nghiệm tử thi của Cục Dân An Lư Sư Quái cũng phát hiện nhiều vết thương khả nghi trên thi thể của Tất Chính Nghĩa, đủ để chứng thực Tất Chính Nghĩa là chết bởi mưu sát, chứ không phải tự sát, Lư Sư Quái từng hẹn với vi thần hôm nay cùng lên điện tố giác Lý Nghĩa Phủ, nhưng không biết tại sao, hôm nay vẫn chưa xuất hiện.
.Lư Thừa Khánh cùng người của Lư gia nghe vậy tức thì mặt tái nhợt, lập tức nhìn sang Lý Nghĩa Phủ.
.Hàn Nghệ cũng nhìn về phía Lý Nghĩa Phủ.
.Bọn họ quá hiểu cách làm người của Lư Sư Quái, chuyện đã nhận lời, tuyệt sẽ không đổi ý, nếu như đã không có xuất hiện, thì có khả năng là gặp sự cố.
.Lý Nghĩa Phủ thấy Lư Thừa Khánh nhìn sang, cảm giác thật oan uổng a. Đương nhiên lão ta biết ánh mắt này của Lư Thừa Khánh là ý gì, nhưng lão ta thật sự không có làm chuyện này, lão ta sợ Lư Thừa Khánh nhất thời kích động, đứng ra chống đối lão ta, như vậy thì không cần nghĩ cũng biết, Đỗ Chính Luân cũng sẽ không lo nghĩ nhiều như vậy. Tình thế cấp bách, bèn đứng ra nói: - Ngươi ngươi nói năng bậy bạ, còn dám công nhiên vu tội trọng thần triều đình.
.Việc này cũng thật là dọa chết lão ta rồi.
.Thôi Tập Nhận đột nhiên đứng ra nói: - Trước lúc ta lên triều có gặp Lư Sư Quái, huynh ấy chỉ nói huynh ấy đi khám bệnh giúp người ta, không nghe huynh ấy nói chuyện này.
.Lư Thừa Khánh, Hàn Nghệ, lại nhìn sang Thôi Tập Nhận, lại không khỏi trở nên hoang mang, bởi vì Thôi Tập Nhận đã đứng ra, ít nhất có thể chứng tỏ Lư Sư Quái chưa bị làm hại.
.Lý Nghĩa Phủ lập tức nói: - Có nghe thấy không, đây rõ ràng chính là Vương Nghĩa Phương ngươi bịa đặt vu tội cho ta.
.Vương Nghĩa Phương tức giận hừ một tiếng, nói: - Tất Chính Nghĩa chẳng qua chỉ là một Đại Lý Tự Thừa, cho dù y mong muốn mưu cầu con đường thăng tiến, nịnh bợ ông, cũng sẽ không hồ đồ đến mức tặng phạm nhân trong ngục cho ông làm thiếp thị, bởi vì với quyền lực của y cũng không đủ để dối trời gạt biển, vậy cũng sẽ khiến người khác biết được, trừ khi có người đảm bảo có thể bảo vệ y, người này chính là Lý Nghĩa Phủ ông, làm sao ông có thể không hề biết gì về chuyện này chứ. Sau đó, ông thấy sự tình bại lộ, lại hạ quyết tâm giết người diệt khẩu, ông thật là không coi vương pháp ra gì, uống làm thần tử. Từ xưa đến nay mặc dù gian thần vô số, nhưng khác người giống như ông cũng thật là chưa từng nghe đến, chưa thấy bao giờ. Ông căn bản là không xứng với chức Trung thư lệnh này, Vương Nghĩa Phương ta tuy chức quan hèn mọn, nhưng cũng thấy xấu khi là thần cùng điện với hạng tiểu nhân như ông.
.Ông ta chửi cực kỳ sảng khoái, bởi vì ông ta chỉ cần đứng ra là không có đường lui đáng nói, nhưng cũng đã nói ra tiếng lòng của rất nhiều người, khiến không
Bạn cần đăng nhập để bình luận