Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1421.1: Dân là bang bản, bản vững bang mới an.

.Vốn dĩ thuế muối sắt này là một chủ đề vô cùng nghiêm túc và mẫn cảm, qua các triều đại đều bị lâm vào tranh cãi, nhưng Hàn Nghệ lại tạo ra được một loại không khí hài hước màu đen.
.Lý Nghĩa Phủ mới biết đã bị lừa, xấu hổ hận không thể đào một kẽ đất chui vào, da mặt lão ta dày bao nhiêu, người có thể làm cho lão ta xấu hổ đến mức độ này, thật sự là không gặp được nhiều.
.Đám người Hứa Ngữ Sư, Lư Thừa Khánh nghe vậy thiếu chút nữa là cười ra tiếng, liều mạng kìm nén ý cười.
.Hứa Kính Tông vẫn chưa tham dự vào việc này, dù sao lão cũng xuất thân nhà cao cửa rộng, cũng đã trải qua thời đại Trinh Quán, tuy rằng lão yêu tiền, nhưng lão cũng có rất nhiều theo đuổi, nói thí dụ như danh vọng danh dự, phương diện tiền bạc lão đã thỏa mãn rồi, đây là khác biệt lớn nhất giữa lão với Lý Nghĩa Phủ. Lý Nghĩa Phủ xuất thân hèn mọn nên nghĩ hết biện pháp kiếm tiền, thật vất vả mới lên làm Tể tướng, có quyền lực, làm thế nào đem quyền lực chuyển hóa thành của cải, lão ta thật đúng là không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
.Nhưng đối mặt với Hàn Nghệ, Hứa Kính Tông dĩ nhiên phải đứng về cùng đội với Lý Nghĩa Phủ, hiện giờ thấy Lý Nghĩa Phủ không tranh cãi nổi như vậy, thoáng cái đã bị Hàn Nghệ lừa đi vào tròng, vì thế khẩn trương đứng ra nói: - Bệ hạ, lão thần cho rằng Lý Trung thư và Hàn Thượng thư hai người đều nói có lý, nhưng đều có chỗ không đủ, hiện giờ triều đình vẫn phải lấy Tây Bắc làm trọng, việc này nên để về sau lại nghị.
.Lý Trị trầm ngâm một lát, nói: - Hôm nay hội nghị dừng ở đây đi! Về chuyện mậu dịch với Thổ Dục Hồn, Hàn Nghệ, ngày mai khanh hãy trình lên một bản tấu chương.
.- Vi thần tuân mệnh.
.Ra khỏi điện Lưỡng Nghi, Lý Nghĩa Phủ không thể thở nổi, lão ta sớm đã có ý tưởng về phương diện này, bởi vì một khi trưng thu thuế muối, quyền lực của triều đình sẽ lớn hơn, quyền lực của lão ta dĩ nhiên cũng cùng nước lên thuyền lên, hơn nữa còn có thể kiếm tiền không ngừng, dính đến các châu huyện, đối với cá nhân lão ta mà nói, quả thực chính là trăm lợi mà không có một hại, vừa vặn Hàn Nghệ cùng với Thổ Dục Hồn đã đàm phán xong việc buôn bán muối, lão ta đang chuẩn bị mượn chuyện này để trưng thu thuế muối, chuẩn bị cũng đã tương đối đầy đủ, nói cũng có lý có cứ, nhưng không ngờ chẳng những không có thành công, ngược lại bị Hàn Nghệ hung hăng làm nhục một phen, lập tức đi tới trước mặt Hàn Nghệ, chất vấn: - Hàn Thượng thư, ta đề nghị trưng thu thuế muối, đó cũng là vì làm phong phú ngân khố quốc gia mà suy nghĩ, cho dù ngươi phản đối, cũng không cần nhằm vào ta chứ!
.Hàn Nghệ cười nói: - Lý Trung thư, ông đây là trưng thu thuế muối, hay là mong muốn hủy diệt ta vậy! Triều đình ta kiến quốc qua nhiều năm như vậy, chưa bao giờ trưng thu thuế muối, ta đây mới vừa mới đảm nhiệm Hộ Bộ Thượng thư, ông liền trưng thu thuế muối, giờ giá muối tăng lên, dân chúng có thể không chửi má nó sao, chỉ sợ đến lúc đó Hàn Nghệ ta đi ra đường, cũng sẽ bị người chỉ vào mũi mà mắng.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Là danh dự cá nhân ngươi quan trọng, hay là đại lợi quốc gia quan trọng?
.- Đương nhiên là đại lợi quốc gia, nhưng danh dự cá nhân ta cũng quan trọng a. Hàn Nghệ cười nói: - Bởi vậy ta mới đề nghị ấn theo thu nhập cá nhân mà nộp thuế, như thế ngân khố quốc gia cũng tràn đầy rồi, ta còn có thể chiếm được một danh thanh tốt, ta cũng không phải nhằm vào ông, làm như vậy, ta nộp thuế sẽ nhiều hơn ông rồi.
.- Ngươi !
.Lý Nghĩa Phủ làm sao cãi thắng được Hàn Nghệ, dưới sự giận dữ, vung tay áo mà đi.
.Hứa Kính Tông thì vẫn không có rời khỏi, ngược lại đi tới bên cạnh Hàn Nghệ, cười ha hả nói: - Hàn Thượng thư, lần này lão phu cũng khá tán đồng cách nhìn kia của ngươi, trước mắt chế quân điền đã có chỗ bất công rồi.
.Đỗ Chính Luân, Lư Thừa Khánh, Hứa Ngữ Sư cũng lặng lẽ đi tới bên cạnh Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười khổ nói:
.- Hứa Thị trung, còn cả các vị nữa, coi như ta xin các người, những lời mới vừa rồi ta nói, ngàn vạn lần đừng truyền đi, ta thuần túy chính là vì ngăn cản bệ hạ trưng thu thuế muối, mới nói như vậy đấy. Nếu trưng thu thuế muối, dân chúng tối đa cũng chính là mắng sau lưng ta vài câu, ta có thể mắt không thấy tâm không phiền, nhưng nếu là trưng thuế của người giàu, vậy người đó sẽ dám chỉ vào mũi ta mà mắng đó, mới vừa rồi Lý Trung thư đã làm mẫu rồi đó, ta lại không hạ tiện, không có việc gì thì đi gọi đòn.
.Thuận tiện còn ngầm châm biếm Lý Nghĩa Phủ một phen, Lý Nghĩa Phủ chính là điển hình không có việc gì thì đi gọi đòn.
.Lư Thừa Khánh nói: - Nhưng chúng ta cũng không thể không nói một câu, ấn theo nhân đinh mà thu thuế, quả thật có nhiều chỗ không đủ a!
.Hàn Nghệ nói: - Việc thiên hạ này, sao có thể tận cầu đạo công bằng a! Ta thì nghĩ như vậy, hiện giờ tứ hải thái bình, thì không cần phải thay đổi, mặc dù muốn đổi, cũng nhất định phải khiến người nghèo và người giàu có đều tâm phục khẩu phục, những người giàu này cũng là dân chúng, ta không thể bóc lột người nghèo, nhưng cũng không thể coi người giàu là heo mà giết mổ, muốn nhất quán tư tưởng chính trị nhân từ, thì điều này cần trí tuệ, nếu như không có biện pháp tốt hơn, vậy tốt nhất cũng đừng có động vào.
.Đám người Hứa Kính Tông, Lư Thừa Khánh đều gật đầu, Hàn Nghệ này khó mấy khi nói được tư tưởng Nho gia một lần, quá không dễ dàng, cho hắn một like.
.Hứa Kính Tông sau khi nghe xong thì cảm thấy mỹ mãn rời đi, mới vừa rồi lão chính là thử Hàn Nghệ, có phải sẽ cải cách thật hay không, nếu quả thật ấn theo lời Hàn Nghệ nói mà đi làm, lão chính là người bị hại lớn nhất, Tể tướng nhất định là đại địa chủ, đây là điều không thể nghi ngờ, hiện giờ thấy Hàn Nghệ quả thật không có ý tứ này cũng liền yên lòng, lão tin tưởng Hàn Nghệ không phải đang lừa gạt lão, bởi vì Hàn Nghệ chưa bao giờ đề cập đến việc này, là Lý Nghĩa Phủ bị nóng đầu, Hàn Nghệ mới phản kích thôi, nói là dự mưu, quá không có khả năng.
.Hứa Kính Tông đi rồi, Lư Thừa Khánh lại nhỏ giọng nói: - Hàn Thượng thư, thuế muối này là tuyệt không thể trưng thu, đây là căn nguyên hại nước hại dân, chỉ cần Hàn Thượng thư ngươi kiên quyết phản đối, chúng ta nguyện ý lấy tính mạng tương trợ.
.Hứa Ngữ Sư cũng trực tiếp gật đầu.
.Trong lòng bọn họ cũng sợ hãi Lý Nghĩa Phủ, trước mắt thế lực của Lý Nghĩa Phủ rất lớn, lại là cận thần bên cạnh Lý Trị, hơn nữa bọn họ cũng nhìn ra hoàng đế hơi có chút động tâm, vì vậy vô cùng lo lắng, bọn họ phải lôi kéo Hàn Nghệ, ở điểm này, chúng ta chính là đồng minh, chúng ta kiên quyết phản đối trưng thu thuế muối, chỉ cần ngươi kiên trì, nguyện cùng ngươi tiến thoái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận