Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 795.1: Đi hết.

.Kỳ thật lúc ban đầu, Hàn Nghệ định lợi dụng quá trình đấu tranh giữa cậu và cháu trai, nhanh chóng bò lên trên, hắn cho rằng đây là một thời cơ vô cùng tốt, lúc ấy bên người Hoàng đế không có người, lúc bình thường, thái giám đều có thể làm Tể tướng, huống chi ta đây là tên lừa đảo, chờ cho đến thời khắc quyết chiến, cũng có thể đi quyết định kết quả, để sự việc phát triển theo hướng hắn đã dự tính.
.Nhưng mộng tưởng thì luôn đẹp đẽ, thực tế thì tàn khốc, Hàn Nghệ không để ý đến đây là một xã hội vô cùng nghiêm khắc với cấp bậc lễ nghĩa, hơn nữa hoàng quyền nằm trong tay quý tộc, hắn ở Dương Châu chưa cảm nhận được sâu sắc như vậy, lúc trước có lẽ do hắn cứu hoàng đế, nên hoàng đế muốn phong cho hắn một chức quan, y gạt bỏ mọi sự khuyên can của mọi người, trên đời này còn có công lao gì lớn hơn so với việc cứu hoàng đế? Bởi vậy, từ sau khi tấn công Ngự Sử Đại Phu thất bại, y hoàn toàn chặt đứt ý muốn này, không có xuất thân, thì đừng mong gì cả.
.Hắn bây giờ làm việc thì tùy theo hoàn cảnh, hắn không thao túng được nữa, hắn biết Võ Mị Nương giờ phút này chắc chắn quyết tâm đã định, vì vậy nhất định phải dốc toàn lực ủng hộ nàng ta, tuy hắn muốn tiếp tục giằng co nữa, nhưng đây không phải là việc hắn có thể quyết định được.
.Võ Mị Nương và Hàn Nghệ tán gẫu một lát, dã tâm đã định, cả người đều thoải mái hơn.
.Nếu hôm nay ngồi đối diện với Võ Mị Nương là đám người Lý Nghĩa Phủ, vậy thì bọn họ chắc chắn sẽ giúp Võ Mị Nương phân tích cái này, phân tích cái kia, ngài không cần phải sợ, phần thắng của chúng ta vô cùng lớn.
.Chuyện này chỉ có thể lừa được người ngốc, nhưng Võ Mị Nương là người nào? Dã tâm của nàng ta đã trèo lên trên, nàng ta suy nghĩ nhiều hơn bất cứ kẻ nào, dùng phân tích của mọi người, thì hiện tại nàng ta cần dũng khí, chính là giúp đỡ trên tinh thần.
.Nàng ta tìm Hàn Nghệ chính là vì chuyện này.
.Hàn Nghệ biết rõ tâm lý học, hắn biết Võ Mị Nương cần gì, cho nên hắn không giúp Võ Mị Nương âm mưu quỷ kế, những thứ này Võ Mị Nương không cần đến hắn, hơn nữa hiện tại đọ sức bằng thực lực, hắn dùng tuyệt vọng đưa cho Võ Mị Nương niềm tin chiến thắng, lúc trước trong cuộc chiến bảo vệ Dương Châu, kết quả đó có thể nói ván đã đóng thuyền, chỉ cần Trần Thạc Chân sải bước ra ngoài, bà ta không muốn thắng cũng không được, nhưng nàng ta lại cố tình thua, tình huống này tốt hơn trận chiến bảo vệ Dương Châu bội phần, mất đi một Lý Trị, chính là tăng thêm năm phần thắng.
.Kể từ đó, Võ Mị Nương càng thêm coi trọng Hàn Nghệ, cảm thấy cái tài của Hàn Nghệ, người khác không có, đột nhiên nói: - Hàn Nghê, mấy ngày gần đây ngươi vẫn đang bận chuyện buôn bán, nhưng so sánh với ngõ Bắc của ngươi, ta càng cần sự giúp đỡ của ngươi hơn.
.Nàng ta cũng có cảm giác Hàn Nghệ đang dần dần rời xa triều đình, mấy lần này đều là nàng ta chủ động đi tìm Hàn Nghệ, không giống đám người Lý Nghĩa Phủ mỗi ngày đều ở bên cạnh bày mưu tính kế, lớn bé xum xoe, nàng ta đối với đám người này luôn có phần bất mãn, thời điểm mấu chốt này, ngươi là tâm phúc của ta, ngươi phải để tâm nha. Đàn bà không giống với đàn ông, đàn ông thích đứng núi này trông núi nọ, đàn bà thì chỉ thích giữ một, mặc dù là Võ Mị Nương, nàng vẫn có một mặt cảm tính như thế, ban đầu Hàn Nghệ ủng hộ nàng ta, mặc dù bây giờ đám Lý Nghĩa Phủ nhảy ra, nhưng Võ Mị Nương vẫn tín nhiệm Hàn Nghệ nhất.
.Những lời trong lòng nàng ta chỉ nói với Hàn Nghệ, ngay cả Lý Trị cũng không nói, bởi vì quan hệ giữa nàng ta và Lý Trị xuất phát từ ích lợi đồng minh, hoặc cũng có lẽ xuất phát từ quan hệ vợ chồng. Nhưng quan hệ giữa nàng ta và Hàn Nghệ hoàn toàn xuất phát từ lợi ích của bản thân, đây cũng bởi vì lúc trước Hàn Nghệ đã đưa cho nàng ta một đề nghị vô cùng quan trọng, chính là trong quan hệ vợ chồng tăng thêm đồng minh chính trị, buộc lợi ích của nàng ta lên hoàng quyền của Lý Trị, đề nghị này vô cùng có hiệu quả.
.Vì sao nói Hàn Nghệ ăn cơm của ba nhà, chính là một ý nghĩa, tuy rằng Võ Mị Nương và Lý Trị có quan hệ đồng minh chính trị, hơn nữa là người một nhà, nhưng dù sao cũng là hai người, Võ Mị Nương cũng có suy nghĩ của bản thân.
.Trước hết Hàn Nghệ sửng sốt, lập tức nói: - Không phải có đám người Trung thư Thị lang giúp đỡ sao?
.Võ Mị Nương mỉm cười nói: - Ngươi cho rằng lời này ta có thể nói với Trung thư Thị lang bọn họ sao?
.Không phải là nàng ta không tin tưởng đám Lý Nghĩa Phủ, có điều dù sao đám Lý Nghĩa Phủ cũng đã trà trộn trong quan trường nhiều năm, những thứ suy tính đặc biệt có tính chất quan trường, không giống Hàn Nghệ, hắn không trải qua những chuyện dơ bẩn này, giao tế với Hàn Nghệ và giao tế với Lý Nghĩa Phủ là hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau.
.Một câu nói kia khiến Hàn Nghệ thật sự được sủng ái mà lo, hắn hơi ngượng ngùng, cười nói: - Chiêu nghi, không phải ta chỉ lo buôn bán nhà mình, mà ta cho rằng, nếu so sánh, Bệ hạ và Chiêu nghi cần sự giúp đỡ của Lý Nghĩa Phủ bọn họ hơn. Dù sao kinh nghiệm lý lịch của ta còn non, đối với quan trường còn có nhiều quy tắc không rõ, những phương pháp của ta chỉ là một số cách thô thiển, ngẫu nhiên sử dụng có thể phát huy hiệu quả kỳ lạ, nhưng không nên sử dụng thường xuyên.
.Mà Trung thư Thị lang bọn họ am hiểu sâu đạo quan trường, có thể nhạy bén bắt được cơ hội, ở trên triều đình, bọn họ mới là chính đạo, có sự tương trợ của bọn họ, ta có tham dự thêm vào cũng không giúp đỡ gì được, không những vậy còn có thể phá hư đoàn kết nội bộ, dù sao ta và Hứa Đại học sĩ cùng với Thôi đại phu cũng đều có chút quá tiết, ta không thể đoàn kết với mọi người. Cho nên Chiêu nghi hãy coi ta như một nắm bùn, không lọt được vào nóc nhà ngài, lại tạm thời không tìm thấy ngói, cho nên mượn tạm cần gấp, cho đến khi vô dụng thì để sang một bên.
.Võ Mị Nương nghe đến choáng váng, nếu như là lời Lý Nghĩa Phủ nói, vậy thì Võ Chiêu Nghi cũng sẽ nghe, chuyện này rõ ràng là lời ma quỷ, tin ngươi mới là lạ, nhưng vấn đề là Hàn Nghệ trước tiên đã làm như vậy, nói như vậy, rất khó để khiến người khác không tin, kỳ thật nàng ta cũng không hiểu tại sao Hàn Nghệ trong những lúc nàng ta khó khăn nhất thì tận tâm tận lực, nhưng cho đến khi thế lực lớn mạnh, hắn lại lùi về tuyến hai, đây không phải là lối suy nghĩ của người bình thường, nàng ta không dám tin, nói: - Ngươi đã thật sự nghĩ như vậy, hay là nói giỡn?
.Hàn Nghệ cực kỳ chân thành nói: - Ta thật sự suy nghĩ như vậy.
.- Vì sao? Võ Mị Nương hoàn toàn không thể hiểu nổi.
.Hàn Nghệ hơi hơi nhún vai, vô cùng thành khẩn nói: - Trước mắt quả thật năng lực của ta không đủ, trong những việc lớn thế này, cũng không thể phùng má giả làm người mập, bằng không, chính là hại người hại mình.
.Đạo lý đúng, nhưng vấn đề là không có người như thế! Võ Mị Nương sửng sốt một lúc lâu, lắc đầu nói: - Ta vẫn không thể hiểu được, đây chính là cơ hội tốt ngươi tạo dựng sự nghiệp, hay là ngươi chỉ muốn làm một thương gia.
.Hoàng đế dùng người, tâm phúc chắc chắn là điều đầu tiên, năng lực với là điều tiếp theo, lúc này là lúc ngươi bày tỏ sự trung thành của mình, ngươi lại không nắm chặt cơ hội này, ngươi có biết làm quan không đấy!
.Hàn Nghệ cười nói: - Kỳ thật ta suy nghĩ cho lâu dài, Chiêu nghi không ngẫm lại xem, gian phòng này cần rất nhiều ngói, bởi vậy không ai quan tâm bất kì viên ngói nào trong đấy, nhưng ngói vỡ rồi, ngài sẽ nghĩ đến đống bùn này, nếu đống bùn này độc nhất vô nhị, ta thà rằng làm bùn, không làm ngói, đây chính là kế lâu dài.
.Lần này dù là Võ Mị Nương cũng không khỏi sửng sốt một hồi lâu, lập tức không kìm nổi che miệng bật cười khanh khách, hai "con thỏ trắng" lúc lên lúc xuống, nhìn vô cùng sinh động.
.Chỉ có thể nói niên đại không có bra, khắp chốn đều quyến rũ.
.Nhưng nói trở lại, Võ Mị Nương trong lòng vẫn vô cùng cảm động, câu nói của Hàn Nghệ rất đúng, nếu có hắn, bên trong chắc chắn sẽ không đoàn kết, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Huyền đều khinh thường Hàn Nghệ, lại có đụng chạm rất sâu sắc, nói cách khác nếu Hàn Nghệ vì lợi ích của nàng ta mà lựa chọn hi sinh lợi ích của mình, tuyệt đối là chí công vô tư.
.Trong mắt Hàn Nghệ bỗng nhiên lóe sáng, ngay lập tức hắn đứng dậy, nói: - Chiêu nghi, ta cáo lui trước.
.Võ Mị Nương đang tán gẫu vui vẻ, còn muốn khích lệ hắn vài câu, kinh ngạc nói: - Ngươi có việc gấp sao?
.- Không phải à, phải, cái này Hàn Nghệ xin cáo lui trước.
.Hàn Nghệ vừa chắp tay, cũng không đợi Võ Mị Nương đáp lại, liền nhanh chóng rời khỏi.
.Võ Mị Nương không hiểu ra sao, chờ cho đến khi nàng ta hồi hồn, Hàn Nghệ đã đi xa.
.Sao lại thế này?
.Hai mắt Võ Mị Nương tràn đầy hoang mang, nghĩ một lúc lâu, cũng không nghĩ ra tại sao, dựa vào lễ nghi trong cung, Hàn Nghệ đã vi phạm lễ chế, chợt cảm thấy trước ngực hơi ngứa, cúi đầu nhìn xuống, thấy trước ngực đã ướt một mảng lớn, toàn bộ hình dáng nhũ hoa đều hiện lên rõ ràng, ngay cả nụ hoa màu hồng cũng ẩn ẩn hiện hiện, hóa ra hiện giờ nàng ta đang trong thời kỳ nuôi con, không biết có phải vừa rồi rung mạnh hay không mà toàn bộ sữa đều bị phun ra, nhưng cổ đại không có Bra, hiện giờ lại đang là mùa thu thời tiết mát mẻ, quần áo không phải mặc nhiều lắm, nàng ta lại mặc lụa, kết quả khi bị ẩm, toàn bộ đều hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận