Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1255.1: Trận chiến then chốt

.Hàn Nghệ cảm thấy mang thai quá ư là bình thường, Tiêu Vô đang ở độ tuổi hoàng kim để mang thai, thời điểm Võ Mị Nương mang thai Lý Hiền còn lớn hơn Tiêu Vô Y đến mấy tuổi, nhưng hắn nhìn từ tiêu chuẩn của hậu thế, hơn nữa Võ Mị Nương đó là sinh lần hai, Tiêu Vô Y đây mới lần đầu, bởi vậy các cô cô thẩm thẩm này cũng có áp lực rất lớn, dù sao thì lúc này Tiêu Nhuệ cũng không có ở nhà, nếu như không chăm sóc tốt, bọn họ cũng không có mặt mũi gặp Tiêu Nhuệ nữa.
.Bởi cần cẩn thận thế nào thì cứ cẩn thận như thế.
.Nhưng điều này khiến cặp vợ chồng son Hàn Nghệ căn bản không thể chịu đựng được.
.- Phu quân, mấy ngày nay chàng có có thể ít đến Hộ Bộ, ở nhà với ta nhiều hơn không.
.Buổi chiều tối, Tiêu Vô Y và Hàn Nghệ tay nắm tay đi dạo trong hoa viên, đây là lần đầu tiên phu thê bọn họ gặp mặt hôm nay. Tiêu Vô Y mệt mỏi tựa đầu vào vai Hàn Nghệ, giọng điệu mang theo một chút khẩn cầu.
.Hàn Nghệ nói: - Sao thế?
.- Ta đã sắp bị Nhị thẩm bọn họ bức điên rồi, nếu chàng ở đây, ta còn có thể tự do một chút.
.- Haiz!
.Hàn Nghệ nghe vậy không khỏi thở dài một hơi.
.Tiêu Vô Y ngẩng đầu lên: - Sao thế?
.- Gừng càng già càng cay a!
.Hàn Nghệ lắc đầu thở dài.
.- Ý gì?
.- Mới một canh giờ trước, Nhị thẩm mệnh lệnh cho ta dọn đến tây sương phòng ở.
.- Cái gì?
.Tiêu Vô Y cả kinh nói: - Nhị thẩm dựa vào cái gì mà bắt chàng dọn đến tây sương phòng, đây là nhà của ta, chàng sẽ không nhận lời thẩm đấy chứ.
.Hàn Nghệ nói: - Trước đó thì ta không đồng ý, nhưng mà
.- Nhưng mà cái gì?
.- Nhưng Nhị thẩm nói nếu ta không đồng ý thì sẽ nhét cho ta mấy thiếp thị, ta đây là bị ép buộc a! Hàn Nghệ nói xong lời này bất giác nhìn lên trời, hắn sợ bị sét đánh.
.- Vậy còn không tốt sao.
.Tiêu Vô Y lập tức cười lạnh một tiếng.
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Vô Y chuyện này nàng phải tin tưởng ta, ta có thể thề, ta tuyệt không có lòng nạp thiếp, có giết ta cũng không thể.
.- Dựa theo cách nói này của chàng, Mẫu Đơn và Phi Tuyết được tính là gì? Tiêu Vô Y liếc Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt: - Hay là ta dọn về Ngõ Bắc ở nhé.
.- Chàng dám.
.Tiêu Vô Y nói: - Tây sương phòng thì tây sương phòng, nhưng trong thời gian nghỉ ngơi, chàng nhất định phải ở bên ta nhiều.
.Trên Hoàng Hải, hơn trăm con thuyền lớn lớn nhỏ nhỏ giương buồm tiến lên.
.- Kéo!
.Nghe thấy một tiếng hô lớn, mấy đại hán trên boong thuyền lập tức chuyển động một cái tay quay, dần dần một tấm lưới lớn nổi lên mặt biển, từng con từng con cá lớn tươi sống đang quẫy đạp.
.Trên boong thuyền lập tức vang lên một trận hoan hô.
.- Vô Nguyệt, cách này của ngươi cũng đúng là lợi hại a!
.Một tướng quân thân mặc áo giáp đứng ở bên trên, quay sang nhìn một nam tử dung mạo khuynh thành ở bên cạnh cười ha hả nói.
.Người này chính là Thủy sư thống soái, Lưu Nhân Nguyện, còn người đứng bên cạnh ông ta đương nhiên chính là Độc Cô Vô Nguyệt.
.- Tướng quân quá khen, kỳ thật đây đều là Hàn Nghệ nghĩ ra, ta chẳng qua là chuyển những công cụ này lên thuyền mà thôi. Độc Cô Vô Nguyệt cực kỳ khiêm tốn nói.
.Lưu Nhân Nguyện cười ha hả nói: - Nhưng nếu để bệ hạ biết được chúng ta động dụng thủy sư chạy đến đây đánh cá, tội danh này không có nhỏ đâu nha!
.Độc Cô Vô Nguyệt nói: - Kỳ thật chúng ta đây cũng là đang thi hành nhiệm vụ, không thể nói tới lấy công mưu tư.
.Lưu Nhân Nguyện cười nói: - Nhưng nếu Bách Tế không mắc câu thì sao?
.Độc Cô Vô Nguyệt nói: - Bách Tế nhất định sẽ mắc câu, chúng ta hù dọa bọn họ như vậy, còn bức ép bọn họ từ Tân La lui binh, nếu để cho bọn họ biết chúng ta chỉ đến đây bắt cá, vậy thì Bách Tế Vương nhất định sẽ tức chết mất, cho quân lính giong thuyền đến giáo huấn chúng ta, đến lúc đó chúng ta hãy cho bọn họ có đi mà không có về.
.Lưu Nhân Nguyện gật gật đầu, không lên tiếng nữa.
.Kỳ thật ông ta muốn đánh, ông ta xuất thân võ tướng, đương nhiên muốn đánh trận rồi, nhưng lại bị Độc Cô Vô Nguyệt khuyên can, Độc Cô Vô Nguyệt biết không có hậu phương ủng hộ bọn họ, nếu đổ bộ tác chiến, lỡ như thất bại, cực có khả năng sẽ toàn quân bị diệt. Kỳ thật Độc Cô Vô Nguyệt còn muốn đánh hơn cả Lưu Nhân Nguyện, nhưng Độc Cô Vô Nguyệt là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, kiểu xuất kích không có chuẩn bị này, y cảm thấy nguy hiểm quá lớn, nếu như thất bại, nói không chừng Lý Trị sẽ không dùng y nữa, y phải cầu ổn. Bởi vậy y đề nghị Lưu Nhân Nguyện lấy việc dọa địch làm chính, tập trung hết thuyền cá lại, thống nhất quy hoạch đánh cá, thuận tiện tạo thế hù dọa Bách Tế, bức ép Bách Tế từ Tân La lui binh, Bách Tế quá nhỏ, một khi quân đội Đại Đường đổ bộ, rất nhanh là có thể tiến dần đến biên giới của Bách Tế và Tân La, ngược lại Bách Tế có thể sẽ đối mặt với hai mặt giáp công, Độc Cô Vô Nguyệt liệu định Bách Tế không dám đánh cuộc, nhất định sẽ lui binh về phòng thủ. Nhưng trong này còn ẩn chứa một kế, đó chính là dụ địch xuất kích.
.Nếu để cho bên Bách Tế biết được Thủy sư của Đại Đường chạy đến bên bọn họ để đánh cá, chắc chắn sẽ phản ứng lại, Đại Đường chỉ là đến dọa người thôi, hơn nữa cả trăm con thuyền loanh quanh ngoài cửa khẩu suốt cả ngày, ai chịu nổi? Bởi vậy Độc Cô Vô Nguyệt liệu định đối phương sẽ phái thủy quân ra tiến công bọn họ, một khi như vậy, bọn họ đã có chuẩn bị chiến đấu, còn đối phương thì là vội vã xuất kích.
.Nhưng theo lẽ thường mà nói, Lưu Nhân Nguyện làm sao có thể nghe một tiểu tử mới ra đời như Độc Cô Vô Nguyệt, nhưng ông ta cũng phát giác được lần xuất binh này có rất nhiều hiện tượng quái lạ khiến ông ta cảm thấy không đơn giản như vậy, bởi vậy mà không dám loạn động, cộng thêm Lý Trị đột nhiên phái tên tiểu tử không có danh tiếng Độc Cô Vô Nguyệt này đến, ông ta cảm thấy chuyện này vẫn phải thận trọng một chút, bởi vậy liền áp dụng sách lược của Độc Cô Vô Nguyệt.
.Bọn họ cứ ở đây đánh cá, ngư dân thì phụ trách chuyển cá đến châu huyện xung quanh bán, tiền bán được đều cho ngư dân, sau đó muốn ngư dân giúp bọn họ vận chuyển lương thảo đến. Chuyện này đương nhiên là ngư dân đồng ý, bọn họ chỉ lo vận chuyển, không cần phải đánh cá, hơn nữa chiến thuyền của Lưu Nhân Nguyện lớn hơn thuyền cá nhiều, thu hoạch rất phong phú a.
.Mà cùng lúc đó, cuộc chiến dịch cực kỳ then chốt bên Tân Thành Liêu Đông cũng đã mở màn.
.Mấy ngày trước quân Đường khéo léo vượt sông, dụ địch xâm phạm, đội tiên phong của Cao Câu Ly vừa đến bờ sông, kết quả là đã gặp phải ba ngàn tinh nhuệ của Tiết Nhân Quý phục kích, đại bại mà về.
.Sau trận chiến này, đại tướng trấn thủ Tân Thành Đậu Lâu Phương không còn dám tùy tiện xuất kích nữa, co đầu rút cổ vào Tân Thành, đây là phương thức tác chiến nhất quán của Cao Câu Ly, áp dụng tử thủ, hoặc là vườn không nhà trống, không phải người Cao Câu Ly ngốc, mà là không còn cách nào, bọn họ cũng rõ cố liều không đánh lại quân Đường, bọn họ căn bản không tiêu hao nổi, chỉ cần thủ đến mùa đông thì các ngươi chính là cá trong chậu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận