Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 823.1: Tai bay vạ gió

.au khi phế truất Vương hoàng hậu, ba người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Huyền thấy Trưởng Tôn Vô Kỵ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, vì thế lập tức cầu kiến Lý Trị, dự kiến một lần hành động có thể hoàn thành mục tiêu cuối cùng.
.Sau khi phế Vương, đúng là phải lập Võ rồi.
.Lý Trị gặp ba người bọn họ ở điện Lưỡng Nghi.
.Hứa Kính Tông dẫn đầu nêu ý kiến nói:
.- Hiện giờ Vương thị đã phế truất, hậu cung không thể một ngày vô chủ, bệ hạ cần khẩn trương lập Võ Chiêu Nghi làm hậu.
.Lý Trị trong thần sắc lộ ra một chút do dự, hỏi:
.- Đại thần trong triều đối với việc này thấy thế nào?
.Lý Nghĩa Phủ nói:
.- Vương thị và Tiêu thị phạm phải tội lớn như vậy đáng chém, bệ hạ chỉ cách chức làm thứ nhân đã là khai ân ngoài vòng pháp luật, các đại thần ở đây đều tán dương bệ hạ lòng mang nhân nghĩa, khoan hồng độ lượng, là giang sơn xã tắc có phúc lớn.
.Lý Trị cũng không ngốc, lời này làm sao có thể tin tưởng, lại hỏi:
.- Ngay cả người của Thái Úy bên kia cũng đều tán thành sao?
.Lý Nghĩa Phủ sửng sốt một lát, nói:
.- Thái Úy bên kia thật ra không biết có tán thành hay không, nhưng cũng không nói gì.
.- Bệ hạ! Chử Toại Lương bị giáng chức, nhưng Thái Úy một chút động tĩnh đều không có, cũng không thay Chử Toại Lương nói đôi câu vài lời, lão thần thấy việc này là không bình thường, nói không chừng Thái Úy có mưu đồ bí mật gì, bệ hạ nhất định phải cẩn thận.
.Lúc nói đến Trưởng Tôn Vô Kỵ, Hứa Kính Tông trước sau như một tích cực lên tiếng, y cực hận Trưởng Tôn Vô Kỵ, ngụ ý ám chỉ chính là Trưởng Tôn Vô Kỵ có khả năng phát động chính biến, thậm chí còn tạo phản, phải ra tay trước để chiếm được lợi thế.
.Lý Trị nghe được trong lòng phân vân một chút, nhưng trừng mắt nhìn Hứa Kính Tông, nói:
.- Thái Úy chính là cữu cữu của trẫm, ông ta sẽ mưu đồ bí mật cái gì nào? Nếu ai dám còn nói như vậy trẫm nhất định không buông tha.
.Lý Trị cũng không ngu xuẩn, Trưởng Tôn Vô Kỵ ba mươi năm làm Tể tướng, lại là người có công lập quốc, thế lực rộng đến khắp triều đình và các châu huyện. Không có bằng chứng rõ ràng mà ngươi nói như vậy không phải là bức Trưởng Tôn Vô Kỵ tạo phản sao, nếu chẳng may Trưởng Tôn Vô Kỵ tạo phản thành công, thảm nhất là y nha.
.Lý Nghĩa Phủ lại nói:
.- Có thể Thái Úy sẽ niệm tình cảm cữu sanh (cậu cháu), thế nhưng những người còn lại sao? Từ xưa đến nay không ít đại thần âm mưu tạo phản đều chịu bức bách, thủ hạ chính là người mà chúng ta không đề phòng. Nhất là Lư Quốc Công, ông ta cùng với Thái Úy có nhiều năm kết giao bằng hữu, hơn nữa Lư Quốc Công lại nắm trong tay đội phòng vệ kinh thành.
.Lý Trị cau mày nói:
.- Lúc trước khi trẫm đăng cơ là Lư Quốc Công từng dẫn cấm quân không ngủ không nghỉ bảo vệ trẫm, ông ấy tuyệt đối trung thành với trẫm đấy.
.Hứa Kính Tông nói:
.- Nhưng Lư Quốc Công vẫn không lên tiếng, bao gồm cả tướng lính thủ hạ của ông ta, lão thần thậm chí còn nghe nói ngay cả Tư Không cũng đều phải kiêng nể Lư Quốc Công đến ba phần.
.Chiến tích đối ngoại của Trình Giảo Kim thua xa đám người Lý Tĩnh, nhưng ông ta vẫn luôn thủ vệ ở kinh thành, bao gồm cả chính biến Huyền Vũ môn và Lý Trị đăng cơ, đều là Trình Giảo Kim thủ vệ ở kinh thành, thế lực trong cấm vệ quân ở kinh thành, thì tuyệt đối không thể khinh thường Trình Giảo Kim.
.Lý Trị nghe xong lông mày trầm lặng không nói.
.Lý Nghĩa Phủ tròng mắt chuyển một cái, nói:
.- Bệ hạ, nếu như luận định Lư Quốc Công sẽ có dị động, thì cũng không thỏa đáng, nhưng cũng không thể không đề phòng ông ta. Vi thần thật ra có một kế, không biết rằng có thể được hay không?
.Lý Trị nói:
.- Nói.
.Lý Nghĩa Phủ nói:
.- Một tháng trước Tây Đột Quyết, Chân Châu Diệp Hộ phụng mệnh bệ hạ tiến đến chinh phạt phản tặc A Sử Na Hạ Lỗ. Đáng tiếc là không thể thành công, ngược lại bị A Sử Na Hạ Lỗ đánh tan. Mấy ngày gần đây liên tiếp gửi tín hàm tới, mong muốn bệ hạ xuất binh thảo phạt A Sử Na Hạ Lỗ, A Sử Na Hạ Lỗ kia vẫn luôn là kẻ thù lớn của Đại Đường. Quần thần đều đề nghị phải xuất binh thảo phạt tiêu diệt hoàn toàn gã ta, chấm dứt hậu họa, đây cũng là sách lược của triều đình ta từ xưa đối với phương bắc. Bệ hạ sao lại không phái Lư Quốc Công thống binh thảo phạt A Sử Na Hạ Lỗ.
.Hiện giờ đây là sự việc vô cùng trọng yếu và cấp bách, A Sử Na Hạ Lỗ trước kia là thuộc hạ của Tây Đột Quyết đại tướng, sau lại đào thoát nương tựa Đường triều, nhưng khi Lý Trị đăng cơ một năm gã ta lại cử binh tạo phản, điều này đối với Lý Trị mà nói là vô cùng nhục nhã, Lý Trị cũng luôn luôn ở thế dụng binh tiêu diệt A Sử Na Hạ Lỗ, nhưng hiện giờ trong triều phân chia bè phái, việc này cực chẳng đã phải gác lại.
.Lý Trị suy nghĩ thật lâu sau, nói:
.- Việc này trẫm vẫn cần phải cùng Lý Tư Không thương lượng một chút.
.Tuy rằng trong lòng của Lý Trị có ý tưởng, nhưng y cũng không ngu ngốc, hành quân đánh trận, Lý Nghĩa Phủ bọn họ đều là những người không chuyên môn, tin bọn họ thì có mà xong luôn, việc này phải hỏi Lý Tích.
.Vì thế, Lý Trị lại tuyên Lý Tích tiến cung nghị sự.
.Lý Tích nghe nói việc này, mặt lộ vẻ vui mừng, lập tức nói:
.- A Sử Na Hạ Lỗ kia dã tâm bừng bừng, một lòng muốn làm bá chủ, hơn nữa người này từng phản bội Đại Đường ta, không thể lại tin tưởng, cần phải xuất binh thẳng thừng tiêu diệt gã, nhân tình thế đó cũng có thể bình định phương bắc, đem lãnh thổ đặt vào Đại Đường ta. Lão thần nguyện đích thân lãnh binh đi đánh.
.Ông ta vốn thích đánh trận, hơn nữa Đại Đường luôn luôn dự định ráo riết tiêu diệt tàn dư cuối cùng Đột Quyết. Đây không phải nhất thời hứng khởi, Đại Đường vẫn luôn nhìn chằm chằm hai kẻ thù là Cao Cú Lệ và Tây Đột Quyết, hai kẻ thù này nhất định phải diệt.
.Lý Trị nghe vậy, thế được rồi, nhưng ngươi đi rồi thì ta đây làm sao, ta thà không xuất binh, nói:
.- A Sử Na Hạ Lỗ là kẻ hèn mọn, sao cần phải làm phiền tới Đại Tư Không.
.Cái gì mà A Sử Na Hạ Lỗ là kẻ hèn mọn, gã bây giờ thế lực mạnh nhất Mạc Bắc, Lý Tích nghĩ thầm, bệ hạ ngươi không phái ta đi thì phái ai đi? Bởi vì hiện giờ một số Nguyên soái cũ đều đã chết hết, mà Nguyên soái mới thì còn không biết ở nơi nào, trừ ông ta ra thì còn có ai.
.Lý Trị ho nhẹ một tiếng, nói:
.- Trẫm nghĩ phái Lư Quốc Công đi trước.
.- Lư quốc công?
.Lý Tích hơi có chút nhíu mày.
.Lý Trị nói:
.- Thế nào? Không ổn sao?
.Lý Tích do do dự dự nói:
.- Lão thần vẫn luôn vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ Lư Quốc Công, Lư Quốc Công cũng nhiều kinh nghiệm xa trường, đối phó với A Sử Na Hạ Lỗ thật đơn giản, thế nhưng Lư Quốc Công chưa bao giờ có kinh nghiệm thống soái ba quân có thể sẽ không đủ. Mà trận chiến này có thể bình định hoàn toàn Mạc Bắc, tiêu trừ hậu họa biên giới phía bắc của Đại Đường ta, tầm quan trọng lớn lao bệ hạ phải thận trọng suy xét.
.Ông ta nói rất có lý, Trình Giảo Kim tuy rằng lợi hại, nhưng cho tới nay chưa từng làm Nguyên soái, không phải ông ta năng lực không đủ, mà là Đại Đường Nguyên soái am hiểu đánh giặc thật sự là quá nhiều, giống Lý Tĩnh, Lý Tích, Lý Đạo Tông, Hầu Quân Tập, Đoàn Chí Huyền, Tiết Vạn Triệt.... Trình Giảo Kim sống trong một thời đại như vậy thật cũng không có cách nào.
.Lý Trị thấy Lý Tích không kịp phản ứng, chỉ có thể nhắc nhở:
.- Đại Tư Không, trẫm hiện tại rất cần ngươi ở lại Trường An, ngoài Đại Tư Không ra, chỉ có Lư Quốc Công mới có thể đảm nhận nhiệm vụ quan trọng nặng nề này.
.Vừa nói như vậy, Lý Tích hiểu được, Lý Trị đang chơi trò “nhất tiễn song điêu” * (Một mũi tên trúng hai con chim). Thứ nhất thảo phạt A Sử Na Hạ Lỗ là điều tất yếu, thứ hai còn có thể nhân tiện trừ đi Trình Giảo Kim. Suy xét thế cục thành Trường An trước mắt, Trình Giảo Kim ở kinh thành thế lực cũng khiến Lý Tích cảm thấy có chút áp lực, cho nên Lý Tích tất nhiên là gật đầu đồng tình.
.Nhưng thật ra điều Lý Tích lo lắng nhất cũng không phải là Trình Giảo Kim, bởi vì Trình Giảo Kim là thấy được, mọi người đều có thể hiểu rõ nên người này cũng không đáng sợ lắm, ông ta lo lắng là những người nhìn mà không thấy kia.
.Vì sao Lý Trị, Lý Tích cho đến giờ phút này đều hết sức kiêng dè Trưởng Tôn Vô Kỵ, cũng không phải kiêng dè thế lực của Trưởng Tôn Vô Kỵ ở trong quân chính, thật ra thế lực của Trưởng Tôn Vô Kỵ trong quân cũng không lớn, ông ta rất ít khi tham dự vào quân chính, nhưng sau lưng Trưởng Tôn Vô Kỵ có rất nhiều quý tộc Quan Lũng đang ủng hộ ông ta, bởi vì Trưởng Tôn Vô Kỵ đại diện cho lợi ích chủ yếu tập đoàn Quan Lũng ở trong triều, đây mới là điều đáng sợ nhất. Tuy rằng hiện giờ quý tộc Quan Lũng mặc dù thua kém hơn thời kỳ Tây Ngụy, triều Tùy nhưng bọn họ hầu như đều là quý tộc quân phiệt, thế lực của bọn họ đã thấm vào trong dân.
.Cho dù dưới trướng Lý Tích đều có rất nhiều tướng lĩnh tới từ tập đoàn Quan Lũng này, những người này không thể nói trước được gì, nếu gia tộc của bọn họ bị Trưởng Tôn Vô Kỵ kích động, như vậy tất cả những tướng lĩnh sẽ chọn lấy quốc gia làm trọng hay là gia tộc dòng họ làm trọng, không ai có thể biết trước điều này, đây mới đúng là điều kinh khủng nhất.
.Cho nên, nói thẳng cho là tới bây giờ, Lý Trị vẫn không có lấy được ưu thế áp đảo.
.Sau khi Lý Tích gật đầu, Lý Trị ngay lập tức triệu tập trọng thần thảo luận, trong đó bao gồm Trưởng Tôn Vô Kỵ, Lai Tể, Hàn Viện. Tuy rằng trong thâm tâm tranh đấu là một mất một còn thế nhưng việc quân quốc đại sự này Lý Trị vẫn phải hỏi ý kiến của bọn họ, đây cũng là hai chuyện khác nhau, hơn nữa Lý Trị cũng cần bọn họ trợ giúp, dù sao đánh giặc chính là đánh vào hậu cần, mà phương diện hậu cần này, Trưởng Tôn Vô Kỵ là am hiểu nhất đấy, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm nào.
.Thảo phạt A Sử Na Hạ Lỗ là vấn đề liên quan đến lợi ích chính ở thảo nguyên Mạc Bắc của Đại Đường. Đại Đường thực chất là đế quốc mang tính khuếch trương, xuất binh là chuyện không thể nghi ngờ rồi, điều quan trọng chính là phái người nào đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận