Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 707.1: Dám liều mới có thể thắng.

.Một câu nói này thật là long trời lở đất a!
.Liễu Thích là ai, chức quan gì đó thì tạm thời không nói, trước tiên, ông ta là cậu ruột của hoàng hậu, cũng có thể nói là cậu của hoàng đế, kế tiếp ông ta còn là thành viên trung tâm của tập đoàn Quan Lũng, ngươi giáng chức cậu ruột của hoàng hậu, thân tín của Trưởng Tôn Vô Kỵ ra khỏi Trường An, đây... đây thật không phải là chuyện nhỏ bình thường a!
.Dù là Võ Mị Nương nghe vậy trong lòng cũng hơi hồi hộp.
.Trước đó, ở ngoại đình Lý Trị vẫn luôn ở trong thế phòng thủ, chuyện điên cuồng nhất nhất nhất đã từng làm cũng chính là đề bạt Hàn Nghệ làm Hoàng gia đặc phái sứ, nhưng chưa từng khai đao với thành viên của tập đoàn Quan Lũng, ngươi vừa mới lên liền đem Liễu Thích ra khai đao, đây đúng là quá độc rồi.
.Hàn Nghệ chính là muốn ra chiêu độc, lợi dụng chuyện này để chia sẻ một chút áp lực trên người mình, nếu vẫn ôn thanh ôn khí thì ai sẽ coi ra gì.
.Dù sao cũng là Võ Mị Nương, rất nhanh đã bình tĩnh lại, đâu còn tâm tư không yên gì đó nữa, đôi mắt quyến rũ toát lên hào quang đẹp đẽ, nhưng ngoài miệng lại tỏ vẻ kinh ngạc, nói: - Liễu Thích này là thân cữu cữu của hoàng hậu a.
.- Ta biết.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng chuyện đã tiến triển đến bước này rồi, nếu không đi bước này thì chúng ta đã không thể ra tay được nữa, bước đi này là nhất định phải ra, chỉ là vấn đề sớm muộn, sự tình nhất định phải lên đến một mức độ mới, nếu không bất luận làm gì cũng đều là dậm chân tại chỗ.
.Võ Mị Nương hơi trầm ngâm, nói: - Vậy tại sao cứ phải là Liễu Thích?
.Hàn Nghệ nói: - Trước hết, chính như lời Chiêu Nghi nói, Liễu Thích là cữu cữu của hoàng hậu, điều đó không cần nói, người ủng hộ hoàng hậu nhất chắc chắn chính là Liễu Thích, bởi vì ông ta hiểu, một khi hoàng hậu có bất cứ sơ xuất nào, ông ta tuyệt đối không thể thoát khỏi, cho nên, nếu muốn kéo hoàng hậu xuống, nhất định phải loại bỏ người này trước.
.Tiếp đó, đối phó với Liễu Thích, chúng ta có cái cớ chính đáng, lúc trước khi bệ hạ tuyên bố hoàng hậu yểm bùa phép, Quốc cữu công bọn họ vẫn duy trì sự im lặng, nếu đã là im lặng, thì đó chính là mặc nhận rồi, hiện giờ bọn họ cũng không thể phản bác, nhưng nếu như muốn hoàng hậu chịu phạt thì nhất định phải bị phế trừ, không chỉ có lấy cữu cữu của cô ta chịu phạt thay cô ta.
.Cuối cùng, Liễu Thích là Lại bộ thượng thư, hiện nay bên phía Quốc cữu công liên tục hành động, những việc này nhất định đều phải phối hợp với Lại Bộ, giáng chức Liễu Thích ra khỏi Trường An, cũng có thể làm rối loạn kế hoạch của Quốc cữu công.
.Võ Mị Nương trong mắt lóe sáng lấp lánh, nói: - Nhưng quan hệ của Liễu Thích và Quốc cữu công bọn họ vẫn luôn hết sức không tệ, sao bọn họ sẽ dễ dàng để Liễu Thích rời khỏi Trường An.
.Hàn Nghệ cười nói: - Thứ nhất, bọn họ chuẩn bị không đủ, còn chúng ta chuẩn bị đầy đủ.
.Thứ hai, như đã nói trước đó, để cữu cữu chịu phạt thay hoàng hậu, đây đã là sự khoan thứ của bệ hạ rồi, nếu như bọn họ còn ngăn cản, lỡ như bệ hạ nhất thời nổi giận, sẽ trực tiếp bắt hoàng hậu chịu tội, tội danh này lại không nhỏ a, lẽ nào bọn họ lại không suy nghĩ kỹ sao.
.Thứ ba, chúng ta chỉ có giáng chức Liễu Thích ra khỏi Trường An, chứ chưa phải đuổi tận giết tuyệt, nếu như ta là Quốc cữu công, ta sẽ nghĩ, Liễu Thích chỉ là tạm thời đi xa, đến lúc vẫn có thể triệu hồi ông ta về lại. Hơn nữa, Quốc cữu công vây cánh rất nhiều, Liễu Thích đi rồi, ông ta có thể lập tức đề bạt người lên bổ sung, đối với ông ta mà nói, cũng chưa làm thương tổn đến căn bản.
.Thứ tư, Chiêu Nghi người hiện giờ thân hoài lục giáp (chỉ phụ nữ mang thai), hơn nữa đã sắp sinh rồi, nếu như người mượn chuyện này để gây chút chuyện, thể hiện sự bất mãn đối với việc bệ hạ tha thứ cho hoàng hậu, vậy thì bệ hạ sẽ đưa ra điều khiển lâm thời mang tính tạm thời để xoa dịu tâm trạng của người, chuyện này là hợp tình hợp lý, cũng có thể làm giảm áp lực của bệ hạ khi đối mặt với Thái úy bọn họ, khiến bọn họ cho rằng tất cả chuyện này đều là Chiêu Nghi người đứng đằng sau xúi giục, vậy thì không đến mức khiến bệ hạ và Quốc cữu công bọn họ trực tiếp trở mặt, để lại đường lui hòa hoãn.
.Thứ năm, đối với Liễu Thích mà nói, có thể đây cũng là một kiểu giải thoát, trước đây ông ta thỉnh cầu từ chức Trung thư lệnh, chứng tỏ trong lòng ông ta vô cùng sợ hãi, bởi vì một khi giao phong, nhất định là ông ta làm tiền phong, bỏ đi lúc này, theo ông ta thấy, có lẽ cũng không phải chuyện xấu, bởi vì ông ta đã có thể nấp ở phía sau, để Chử Toại Lương bọn họ chắn ở phía trước, mình yên lặng theo dõi kỳ biến, ta thấy ông ta cũng sẽ không làm ra hành vi quá khích.
.Dưới những lời này, suy nghĩ thấu đáo từng mặt, đây chính là kết quả sau hai ngày cố gắng suy nghĩ của Hàn Nghệ.
.Võ Mị Nương nghe vậy trong lòng kích động không thôi, ánh mắt sáng lấp lánh.
.Bởi vì những lời này của Hàn Nghệ đã đánh trúng tâm tư của nàng ta. Nàng ta sớm đã muốn phá cục diện bế tắc này, bởi vì nàng ta tuổi tác không còn nhỏ, không có nhiều thời gian để nàng ta giằng co nữa, chỉ là không tìm được cơ hội, cho nên khiến nàng ta cảm thấy có chút hoang mang.
.Thật ra Võ Mị Nương hiện giờ cũng không phải quá lợi hại trên phương diện quyền thuật, đặc biệt là đấu tranh chính trị, bởi vì nàng ta chưa bao giờ tiếp xúc, chỉ là hậu thế thổi phồng nàng ta lợi hại như vậy, theo sách sử ghi lại, chuyện Võ Mị Nương làm trước khi lên làm hoàng hậu, chỉ là vẽ vời kiên cường và ghen tuông tranh giành của một nữ nhân đến cực điểm, nhưng cũng chỉ giới hạn trong phạm vi nữ nhân, những hiểu biết thật sự của nàng ta đối với chính trị và quyền thuật, đến việc thể hiện tài năng chính trị của bản thân, đó là sau khi bắt đầu phụ trợ Lý Trị trong chính trường.
.Việc Võ Mị Nương am hiểu nhất hiện giờ chính là chơi những thủ thuật câu tâm đấu giác, đối phó với hoàng hậu, Tiêu Thục phi bọn họ thì có thừa khả năng, kẻ thù hậu cung, nàng ta quét sạch trong chốc lát, còn giỏi lung lạc lòng người, nha hoàn, thái giám ở hậu cung đều là người của nàng ta, đám người Lý Nghĩa Phủ, Hàn Nghệ ở ngoại đình, nàng ta đều có thi dĩ ân huệ, chưa từng nói nửa câu lên mặt nạt người với bọn họ. Hơn nữa đủ ác, dám đấu, nữ nhân bình thường rất khó từ Cảm Nghiệp Tự trở về, sao dám tấn công hậu vị, nàng ta đã dám, hơn nữa từ việc nàng ta âm thầm bày mưu để Trần Thạc Chân đi giết Tưởng Hiến, đến yểm bùa phép sau này đều có thể lờ mờ thấy được, hiện giờ nàng ta đã dốc toàn lực rồi.
.Nhưng khi thật sự đối mặt với Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ, đấu tranh quyền lực chân chính, nàng ta vẫn hoàn toàn dựa vào tập đoàn hoàn toàn mới này của Lý Trị, bao gồm đám người Hàn Nghệ, Thôi Nghĩa Huyền, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ.
.Nói cho cùng, đây là một trò chơi của nam nhân.
.Vậy nhưng, hiện giờ Hàn Nghệ nói những lời này đã khiến nàng ta hạ quyết tâm, phải khai chiến, quyết không thể kéo dài thêm nữa, nhìn Hàn Nghệ với ánh mắt cảm kích, cười nói: - Ta thật sự không uổng chuyến đi này a. Hàn Nghệ, thật sự vô cùng cảm ơn ngươi có thể suy nghĩ cho ta như vậy.
.Đây đúng là sự cảm kích từ đáy lòng.
.Trước đây trong thời điểm nàng ta khó khăn nhất, là Hàn Nghệ vẫn luôn ủng hộ nàng ta, bây giờ vào lúc nàng ta mơ màng, lại là Hàn Nghệ tìm cho nàng ta một cánh cửa, tất cả đều mở rộng rõ ràng.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Nếu không phải trước đây Chiêu Nghi mời ta đến cung Vạn Niên, e rằng ta đã cút về Dương Châu rồi, ân tình của Chiêu Nghi với ta, Hàn Nghệ thật sự không thể trả.
.Võ Mị Nương cười nói: - Ta cũng luôn thấy rất may mắn vì trước đây đã mời ngươi đến, nếu để cho Quốc cữu công cướp trước thì hôm nay ta đã nguy hiểm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận