Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1338.2: Không thể kéo dài sự miễn phí

.Trưởng Tôn Diên cười nói: - Sao ngươi lại đến?
.Hàn Nghệ ồ một tiếng: - Ta vừa hay đi ngang qua đây, liền vào xem thử.
.Trưởng Tôn Diên cười nói: - Nhưng mấy ngày trước cũng không thấy ngươi trùng hợp đi ngang qua đây.
.- Trưởng Tôn công tử nói đùa rồi!
.Hàn Nghệ bật cười ha hả, lại nói: - Sao hả? Chuyện đó cũng ảnh hưởng đến Cục Dân An ư.
.Trưởng Tôn Diên nói: - Sao lại không ảnh hưởng, liên tiếp mấy hôm, khí thế của Cục Dân An tụt xuống vô cùng, cảnh sát hoàng gia đều đang đàm luận việc này, thậm chí Thôi Hữu Du bọn họ còn yêu cầu Cục Dân An chúng ta tham dự, tuy nhiên bị Tổng cảnh ti cản lại rồi.
.Mấy cảnh sát hoàng gia này được Hàn Nghệ huấn luyện chỉ biết pháp chế, bọn họ đương nhiên không nhìn được. Kỳ thực người không nhìn được nhất chính là Trưởng Tôn Diên, bởi vì gã ta tôn sùng tư tưởng Pháp gia, nhưng gã ta là cháu của Trưởng Tôn Vô Kỵ, nếu gã ta tham gia, vậy việc này sẽ lớn rồi.
.- Được rồi, được rồi, việc đã qua, không nên nói nữa.
.Trình Xử Lượng khoát tay, mấy kẻ lõi đời bọn họ phiền nhất là việc này, hơn nữa loại sự tình này cũng không phải là chưa từng gặp qua, đều không cảm thấy lạ gì nữa, lúc trước vụ án của Phòng Di Ái, y thiếu chút nữa cũng bị cuốn vào trong đó, bởi vì quan hệ của y và Ngô Vương Lý Khác tương đối tốt, may mà Trình Giảo Kim là người bên phe Trưởng Tôn Vô Kỵ, y mới có thể may mắn thoát khỏi, có thể không tham dự thì cố hết sức không tham dự, lại nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, thật không phải ta nịnh nọt ngươi, Khuynh thành chi luyến này của ngươi diễn quá hay đi, hay hơn gấp trăm lần Bạch sắc sinh tử luyến kia là ít, chỉ là năm ngày mới diễn một hồi, xem không thỏa mãn, dù sao hiện giờ cũng vô cùng rỗi rãi, ngươi hãy nói một chút với chúng ta, ta cam đoan tuyệt đối không nói hở ra, nếu ngươi không tin, ta có thể ký khế ước với ngươi.
.Ngô Vương Lý Khác: là một thân vương và tướng lĩnh thời nhà Đường. Ông là hoàng tử thứ ba của Đường Thái Tông Lý Thế Dân
.Lộ kịch?
.Ngươi đừng hòng.
.- Đây là Mộng Nhi các nàng sáng tác, ta nào có thời gian quan tâm việc này. Hàn Nghệ nói xong lại nói: - Với lại ta thấy cảnh sát hoàng gia bên ngoài rất bận, đâu có rảnh rỗi như ngươi nói.
.Lý Tư Văn cười nói: - Cái này phải bắt đầu nói là từ Khuynh thành chi luyến.
.- Coi như ta chưa nói!
.Hàn Nghệ khẩn trương nói.
.Lý Tư Văn nói: - Bên ngoài đó cũng chỉ là việc nhỏ, ngươi cũng đã biết mấy ngày gần đây, không ít bộ hạ cũ của cha ta tìm tới cửa, thỉnh cầu cha ta cho phép con cháu họ vào Học viện quân sự.
.Trình Xử Lượng nói: - Và cả Trại huấn luyện hoàng gia cũng thế.
.- Thế ư?
.Hàn Nghệ trừng mắt nhìn.
.Lý Tư Văn nói: - Chứ còn gì nữa, là từ hồi thứ hai của Khuynh thành chi luyến về sau, rất nhiều tên ăn chơi trác táng đều muốn vào Thập lục vệ quân và Cục Dân An chúng ta.
.Trưởng Tôn Diên có chút khó hiểu nói: - Ta cũng thật không hiểu, vì sao kịch nói của ngươi lại giống như có ma lực vậy, ảnh hưởng của Khuynh thành chi luyến này còn lớn hơn cả Bạch sắc sinh tử luyến.
.Trình Xử Lượng đĩnh đạc nói: - Cái này không đơn giản thế, không phải Đại Đường nhật báo cũng nói rồi đó sao, lần này là chế tác lớn, ảnh hưởng đương nhiên phải lớn hơn một chút.
.- Ta vô cùng tán thành quan điểm này của Tổng cảnh ti.
.Hàn Nghệ cười ha hả, nói: - Ngoài ra, ta cho rằng đây là một cơ hội tốt, nhân số của cảnh sát hoàng gia vẫn quá ít, hiện giờ lại là một cơ hội tốt để mở rộng chiêu sinh, chúng ta có thể chọn lựa trong đó thêm càng nhiều ứng cử viên ưu tú vào Trại huấn luyện hoàng gia, các ngươi nghĩ sao?
.Trưởng Tôn Diên cười nói: - Xem ra đây mới là mục đích ngươi tới đây.
.Hàn Nghệ cười cười, cũng không hề phủ nhận.
.Việc này cũng là trong kế hoạch của hắn.
.Hàn Nghệ thật không muốn quá nhiều nhân tài vào triều làm quan, hắn hy vọng có thể phân tán nhân tài đến mọi phương diện, hắn làm những việc này, vẫn luôn không muốn đưa nhân tài vào triều, vậy thì thật là dư quá nhiều rồi, nhân tài như Vương Nghĩa Phương, ném vào trong triều, một chút xíu tác dụng cũng không có, nếu đến Học viện Chiêu Nghi, thì lại dạy được biết bao nhiêu đứa trẻ a.
.Lại thêm là, kế hoạch thành trấn bên đó cũng đang trong giai đoạn tiến hành, trong kế hoạch thành trấn, cảnh sát hoàng gia ắt không thể thiếu, hơn nữa cảnh sát hoàng gia hôm nay là bắt đầu từ con số không, dù thế nào cũng không tính là nhiều.
.Trình Xử Lượng, Lý Tư Văn bọn họ đương nhiên không có ý kiến, cảnh sát hoàng gia này càng nhiều, bao trùm càng nhiều địa phương, quyền lực của họ sẽ càng lớn, khoản sổ sách này vô cùng dễ tính.
.Trưởng Tôn Diên cau mày nói:
.- Nhưng lần trước Học viện quân sự và Trại huấn luyện hoàng gia chiêu sinh một ngàn sáu bảy trăm người, hơn nữa niên hạn của Học viện quân sự lâu như vậy, ăn ở đều do triều đình chi, hiện giờ lại tuyển thêm người, chỉ sợ sẽ gia tăng gánh nặng cho Hộ Bộ Thị lang ngươi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Vì sao ta muốn mượn cơ hội này chiêu sinh rộng rãi, đây cũng là một nguyên nhân trong đó, bởi vì cái gọi là tự dưng lên giá, hiện nay là họ muốn đến Trại huấn luyện hoàng gia và Học viện quân sự, vậy thì nên nói đây là ngoài kế hoạch, Hộ Bộ cũng không dự tính phương diện này, vậy nên áp dụng chế độ thu phí.
.- Chế độ thu phí?
.Trưởng Tôn Diên bọn họ đều sửng sốt.
.Hàn Nghệ gật đầu, cười nói: - Muốn Trại huấn luyện hoàng gia có thể duy trì, áp dụng chế độ thu phí cũng là tất nhiên.
.Trưởng Tôn Diên nói: - Nhưng trước đây đâu có thu phí.
.Hàn Nghệ nhún vai nói: - Vậy thì chờ đến khi nhóm học sinh này tốt nghiệp chứ sao.
.Trưởng Tôn Diên đã hiểu rồi.
.Trình Xử Lượng cũng hiểu, nói: - Hàn Nghệ, ngươi đúng là một thương nhân a!
.- Ta vẫn luôn nhấn mạnh điểm này! Hàn Nghệ cười nói.
.Đúng lúc này, Uất Trì Tu Tịch lại trở về, nói: - Báo cáo Đặc phái sứ, Trương Thiếu giám tìm huynh.
.Hàn Nghệ sửng sốt, lại nói: - Việc này đợi ta về lại nói tiếp, ta cáo từ trước.
.Trương Đức Thắng tìm hắn, chỉ có một nguyên nhân, chính là Lý Trị tìm hắn.
.Hàn Nghệ đi theo Trương Đức Thắng trực tiếp tới Huyền Vũ Môn, chỉ thấy Lý Trị cùng một đám đại tướng đứng ở đó, ngoài mấy cấp bậc Nguyên soái như Lý Tích, Khế Bật Hà Lực ra, còn có không ít quan tướng của Thập lục vệ quân.
.Chẳng lẽ lại muốn đánh nhau ư? Hàn Nghệ nói thầm một câu, đi lên trước, hành lễ nói: - Vi thần tham kiến bệ hạ.
.- Khanh đến rồi!
.Lý Trị cười nói: - Hôm nay trẫm tìm khanh đến là vì tướng quân của trẫm muốn đến Học viện quân sự xem xem, nhưng trẫm nghe nói, không có mệnh lệnh của khanh thì ai cũng không được vào cửa, liền tìm khanh đến.
.- Vi thần kinh hoảng. Hàn Nghệ nói: - Trong thiên hạ này, không có nơi nào không phải đất của vua, không có người dân nào không phải con dân của vua.
.- Được rồi!
.Lý Trị cắt ngang lời hắn, nói: - Trẫm tùy tiện nói một chút mà thôi, khanh còn tưởng thật. Đi thôi.
.- Vâng!
.Hàn Nghệ buồn rầu nhìn mấy tướng quân kia, thầm nghĩ rằng, hóa ra là vì việc này, cũng tốt, khoản học phí này các ngươi bỏ ra chắc rồi.
.Những tướng quân này trên cơ bản đều xuất thân quý tộc quân sự truyền thống, chính là đều là tướng quân từ ba đời trở lên, nhưng hơn phân nửa đều là quý tộc Lũng Tây, người của địa khu này bắt đầu từ Bắc Chu đã có truyền thống của phương diện này, vẫn luôn duy trì đến nay, trong đó cũng bao gồm Dương Tư Nột, bọn họ có truyền thống của riêng mình, khi Học viện quân sự mới thành lập, bọn họ không để tâm đến, bọn họ vẫn là không quá tin tưởng mô thức Học viện quân sự này, bởi vì trong truyền thống Trung Quốc cổ đại, tương truyền đời đời, phát triển không ngừng, việc gì cũng không cần lão sư, bởi vậy người Trung Quốc không quá tin thần, chỉ tin tổ tông mình, nhưng hiện giờ thấy những lão đại Lý Tích bọn họ đều khen Học viện quân sự không dứt lời, hơn nữa con trai họ cũng đều muốn đến Học viện quân sự, bọn họ liền muốn đến Học viện quân sự xem qua, có phải đúng như lời đồn đại hay không.
.- Cố lên!
.- Kính Nghiệp, bên này.
.- Tốt!
.Vừa mới vào cửa, đãnghe thấy từng trận tiếng hô lớn.
.Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên thao trường huấn luyện gì đó, cọng lông còn không có, hai sân lớn, một sân chơi bóng chày, một sân chơi đá cầu kiểu mới, cũng chính là bóng đá.
.Trời ơi! Chẳng lẽ lại gặp phải ngày nghỉ! Hàn Nghệ lập tức xấu hổ một trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận