Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 699.1: Làm rất tuyệt!

.Đi đến hậu viện, Lý Trị ngồi xuống, thở dài một hơi, lại không khỏi trừng mắt nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cũng không dám hỏi y đến đây lúc nào, phỏng chừng đã đến một lúc rồi, chỉ nói: - Bệ hạ, sao người đến đây?
.Ngụ ý chính là, ta cũng không biết ngươi đến, ngươi trách ta làm gì.
.- Lần này có thêm nhiều ngoại thương như vậy, trẫm có thể không đến xem sao.
.Lý Trị nói:
.- Nếu sớm biết, lần này sẽ có nhiều đặc phái viên, ngoại thương như vậy đến, trẫm cũng thật không dám giao chuyện này cho khanh làm.
.Lần mậu dịch này, cũng là nằm ngoài dự liệu của y. Trước đây đều là người của triều gánh vác, lần này giao cho tư nhân làm, kết quả là gặp phải công trình lớn như vậy, y khó tránh khỏi có chút lo lắng, bởi vậy mới đến xem thử.
.May mà ngươi không biết!
.Hàn Nghệ nói thầm một câu.
.Lý Trị lại vô cùng hiếu kỳ nói: - Tại sao những thương nhân kia tranh cãi lợi hại như vậy, chẳng lẽ trước đó cũng như vậy sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Lúc bàn chuyện mua bán thường có tranh cãi, là hiện tượng hết sức bình thường.
.- Ta thấy không phải đâu.
.Cao Lý Hành cười ha hả nói: - Trước đây tuy có tranh cãi, nhưng cũng chưa đến mức kịch liệt như hôm nay. Nói xong ông ta liếc nhìn Hàn Nghệ, như cười như không nói: - Ta nghe nói đây đều là vì ngươi mà ra.
.Lý Trị lập tức nhìn về phía Hàn Nghệ, dường như đang nói, tiểu tử ngươi có biết cái gì gọi là tội khi quân không?
.Lão hàng này, là công báo tư thù a! Hàn Nghệ buồn bực nói: - Cao thư nói quá lời rồi, chuyện này và hạ quan chỉ có một chút quan hệ như vậy.
.- Vậy sao?
.Cao Lý Hành nói: - Ta nghe nói bắt đầu từ mấy ngày gần đây, giá của tơ lụa, đồ sứ, lá trà đều tăng lên, hơn nữa hương liệu và rượu nho của Tây Vực lại hạ giá. Ta tin là tranh cãi trong lầu là từ đây mà ra.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Đây là tại sao?
.Cao Lý Hành cười nói: - Bệ hạ, chuyện này người phải hỏi Hàn Nghệ.
.Lý Trị nhìn sang Hàn Nghệ nói: - Khanh còn không mau nói thật ra.
.Hàn Nghệ ủy khuất nói: - Bệ hạ, chuyện này thật sự không có quan hệ quá lớn với vi thần, nói đến hương liệu và rượu nho giảm giá, đó là vì hiện giờ chúng ta có đồ tốt hơn, thứ này có thể không giảm giá sao, hợp tình hợp lý a.
.- Điều này cũng đúng. Lý Trị gật gật đầu, Tây Vực luôn sản xuất nhiều rượu nho, nhưng không có rượu ngon như của Hàn Nghệ, nói:
.- Vậy thì tại sao tơ lụa, đồ sứ, lá trà đều tăng giá?
.Hàn Nghệ ngây thơ nói: - Vi thần nghe nói hình như là triều đình tăng giá trước.
.Lý Trị không rõ lắm về chuyện này, thông thường đây đều là chuyện của Hộ Bộ, bởi vì trước mắt vẫn chưa hoàn toàn bàn bạc xong, tấu chương báo cáo cũng chưa gửi lên, không khỏi nhìn về phía Cao Lý Hành.
.Cao Lý Hành không vui nói: - Hàn Nghệ, công phu trả đũa của ngươi cũng thật là luyện được lư hỏa thuần thanh a! Rõ ràng chính là ngươi lén phái người tung tin, một là nói Trần Thạc Chân phản loạn, dẫn đến tơ lụa bên phía Giang Nam tăng giá, hai là nói đặc phái viên Tây Vực phái nhiều người như vậy đến, chắc chắn sẽ thu mua tơ lụa, lượng tơ lụa của Trường An thiếu hụt nghiêm trọng, như vậy thương nhân mới quyết định tăng giá vào lúc cuối cùng, lần này triều đình bị ép tăng giá bởi tư thương tăng giá.
.Tơ lụa của Giang Nam chiếm địa vị rất quan trọng trên thế giới, trong đó gấm Tứ Xuyên là nổi tiếng thế giới, thương nhân Giang Nam nói Trần Thạc Chân phản loạn tạo thành tổn hại rất lớn đối với bọn họ, tơ lụa, lá trà năm nay phải đắt hơn một chút, thương nhân Trường An thấy nguồn hàng đã bắt đầu tăng giá thì nhất định cũng phải tăng, triều đình thấy mọi người đã tăng, hơn nữa còn lấy Trần Thạc Chân ra, không phản bác được, cũng chỉ có thể tăng theo.
.- Oan uổng a!
.Hàn Nghệ nói với vẻ mặt vô tội: - Ta hoàn toàn không biết việc này.
.Cao Lý Hành nói: - Ngươi tưởng rằng chút thủ đoạn đó của ngươi có thể giấu được triều đình sao?
.Triều đình biết lần này thương đội Giang Nam đã mang đủ hàng đến, Trần Thạc Chân phản loạn mới chưa lâu đã bị diệt rồi, có thể tạo ra tổn hại lớn mức nào a, kết quả vừa điều tra, lại là Hàn Nghệ ngầm giở trò quỷ, lén lút giật dây đồng hương của mình tăng giá, nhưng cũng không tăng nhiều, chỉ đơn giản là mắt nhắm mắt mở.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ đột nhiên hướng tới Cao Lý Hành hỏi: - Cao thư, chẳng lẽ những đặc phải viên này không có oán ngôn về chuyện này sao?
.Cao Lý Hành nói:
.- Đàm phán bên phía triều đình thuận lợi hơn, bởi vì đặc phái viên đến lần này là lấy thương nhân Đại Thực làm chính, chúng ta cũng không tăng quá nhiều, bởi vậy thương nhân Đại Thực cũng không nói thêm gì, bọn họ chỉ hy vọng mua thêm một chút tơ lụa về, sau khi những đặc phái viên khác biết được, cũng bất chấp giá cả, sợ phần của bọn họ bị đặc phái viênĐại Thực cướp đi mất. Nhưng sau khi triều đình tăng giá, tư thương liền có thêm lý do để tăng giá, nhưng hàng hóa của bọn họ đều tăng giá, hàng hóa của đối phương giảm giá, tất nhiên tư thương khó mà chấp nhận.
.Lý Trị ngó nhìn Hàn Nghệ nói: - Tất cả chuyện này đều là khanh thao túng sao.
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần hoàn toàn không biết.
.- Khanh đừng ở đây lừa gạt trẫm.
.Lý Trị nhìn ánh mắt mơ hồ của hắn, làm sao chịu tin, lúc này hừ nói: - Khanh thật to gan, dám ngầm thao túng giá cả của triều đình và dân gian.
.Lão đại, ngươi làm rõ đi a! Ta đang giúp ngươi kiếm tiền a! Hàn Nghệ cười xấu hổ, không lên tiếng.
.Cao Lý Hành hiếu kỳ nói: - Nhưng làm sao ngươi có thể biết trước chuyện, đặc phái viênĐại Thực sẽ thu mua tơ lụa về?
.Lý Trị, Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ cũng đều tò mò nhìn Hàn Nghệ.
.Chuyện kiểu này có phải nói rõ ràng như vậy không? Nếu để người ta biết là ta đang giở trò quỷ sau lưng, vậy thì danh tiếng của ta bị hủy hết rồi. Hàn Nghệ bất đắc dĩ nói: - Ta chỉ nghe nói gần đây Đại Thực quốc mới quật khởi không lâu, lại tiêu diệt vương triều Tát San (Sassaind), hơn nữa còn phái nhiều sử tiết như vậy đến, cho nên ta thầm nghĩ, Đại Thực quốc kiến quốc không lâu, trong triều nhất định có rất nhiều quý tộc mới, những người này có được lượng lớn đất đai và tiền của, vậy thì đương nhiên phải hưởng thụ cuộc sống của quý tộc, chắc chắn sẽ thu mua lượng lớn tơ lụa về, tăng giá lên một chút, bọn họ cũng sẽ không quá để tâm.
.Mấy người sửng sốt, tên này đúng là người buôn bán trời sinh, chỉ dựa vào chút tin tức chẳng liên quan gì đến buôn bán, hắn lại có thể mượn mấy ngày ngắn ngủi này thao túng cả thị trường, hơn nữa nhìn còn hợp tình hợp lý.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười ha hả nói: - Đầu óc ngươi hoạt động đúng là nhanh a!
.Hàn Viện cũng hiếu kỳ nói: - Nhưng đối với Đại Đường ta mà nói thì đây là chuyện tốt a, tại sao ngươi không chịu thừa nhận?
.Hàn Nghệ lắc lư cái đầu, nói: - Sau này hạ quan còn phải buôn bán với những thương nhân Tây Vực đó, nếu để bọn họ biết chuyện này rồi, chắc chắn bọn họ sẽ tẩy chay hạ quan. Vẫn mong các vị giơ cao đánh khẽ, đừng nói ra.
.- Tiểu tử ngươi đúng là giảo hoạt a! Danh tiếng xấu này thì đẩy cho triều đình.
.Lý Trị hừ một tiếng, đột nhiên khen: - Nhưng khanh làm chuyện này cũng rất tuyệt.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ, Cao Lý Hành, Hàn Viện ba người đều cười gật đầu, tỏ vẻ cùng tán đồng.
.Lý Trị cười lạnh nói: - Những người Đại Thực này trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, chúng ta phải cho bọn họ biết, thần dân của Đại Đường chúng ta không phải kẻ ngu.
.Hàn Nghệ ngơ ngẩn nói: - Cái gì mà trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu?
.Lý Trị cười nói:
.- Khanh cho rằng nhiều đặc phái viên như vậy đồng thời đến Trường An, chỉ là để buôn bán thôi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận