Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 860.1: Nhất phách lưỡng tán

.Ba người này vừa đến, sắc mặt tự đắc giống như cha mẹ đã chết vậy, vô cùng khó chịu.
.Lúc này Hàn Nghệ sửng sốt, có chút không hiểu ra sao cả mà nhìn bon họ, lại suy tư một lát, cảm thấy mình cũng không có làm chuyện gì có lỗi với bọn họ nha, gần đây hắn luôn luôn bận rộn đối phó đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, tuy rằng trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn nhẫn nại chịu đựng dò hỏi: - Không biết vãn bối đã làm chuyện gì, khiến cho ba vị tiền bối lại tức giận như vậy?
.Trịnh Bá Ngung căm tức nhìn Hàn Nghệ nói: - Tiểu tử ngươi lá gan thật sự là không nhỏ, không ngờ lại đùa bỡn chúng ta như vậy.
.Hàn Nghệ nghe vậy như lọt vào trong sương mù, cau mày nói: - Trịnh lão tiên sinh cớ gì nói ra lời ấy?
.Thôi Tư đột nhiên giơ lên Đại Đường nhật báo trong tay rung rung phần phật, nói: - Ngươi lúc trước đã hứa hẹn với chúng ta cái gì, mà trên này đang viết là cái gì?
.Lư Thu Tử nói: - Ngươi rõ ràng chính là đang lợi dụng chúng ta, thật sự là quá ghê tởm.
.Con em ngươi đấy, hoá ra lại là chuyện này a! Hàn Nghệ nghe vậy âm thầm buồn cười, mấy người các ngươi cộng lại sợ cũng phải có đến hai trăm tuổi rồi, vậy mà không ngờ lại vì chút việc nho nhỏ ấy, liền hưng sư động chúng chạy tới đây hỏi tội ta, hoá ra hợp tác giữa chúng ta là bất bình đẳng như vậy nha, xem ra ta phải lần nữa suy tính một chút, có nên tiếp tục cùng các ngươi hợp tác nữa hay không rồi. Nhưng vẫn kiên nhẫn nói: - Xin ba vị tiền bối bớt giận, chuyện này xảy ra là có nguyên nhân. Xin các ngươi chờ một chút trước đã.
.Nói xong, hắn liền đi tới cửa, phân phó hạ nhân vài câu. Lại quay về trong phòng, phải khuyên bảo một hồi, lúc này ba người bọn Trịnh Bá Ngung mới ngồi xuống, nhưng vẫn tức giận bất bình nhìn Hàn Nghệ, hiển nhiên là đang tức giận không nhẹ.
.Nhưng Hàn Nghệ hoàn toàn không rõ vì sao bọn họ lại tức giận như vậy.
.Trôi qua trong chốc lát, hạ nhân kia đi đến, đem một tờ báo đưa cho Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cầm tờ báo qua, lại giao cho Trịnh Bá Ngung, nói: - Các vị tiền bối mời xem qua, kỳ thật đây mới là bản Đại Đường nhật báo đầu tiên nhất.
.Trịnh Bá Ngung lấy tới xem, phía trên tất cả đều là bài văn của bọn họ, giống như đã ước định xong lúc trước, đưa cho Thôi Tư, lại hướng tới Hàn Nghệ nói: - Vậy vì sao ngươi lại phải thay đổi, chẳng lẽ ngươi không biết, con người mà không có sự tin tưởng thì không được. Ồ, khế ước quân tử thần thánh kia vẫn là ngươi nói ra đấy.
.Hàn Nghệ cười khổ nói:
.- Ta đây cũng là bị ép buộc nha, chuyện của ta cùng Vân Thành quận chúa, hẳn là ba vị tiền bối cũng đều nghe nói, ta là bị bức bất đắc dĩ, mới làm như vậy, trước đó ta chưa nói cho ba vị biết, là sơ sẩy của ta, nhưng xin ba vị tiền bối yên tâm, bản thứ hai sẽ đăng bài văn của các vị lên, để gắng hết sức bù đắp lại.
.Ba người nghe vậy liếc mắt nhìn lẫn nhau.
.Hàn Nghệ thấy bọn họ thần sắc khác thường, nghĩ thầm rằng, chẳng lẽ trong đó còn có nguyên nhân?
.Trịnh Bá Ngung nói:
.- Nhưng ngươi có từng suy xét qua chưa, thiên văn chương này của ngươi sẽ mang đến cho gia tộc của chúng ta thương tổn như thế nào?
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Cái này ta đương nhiên đã suy xét tới rồi, cả một bài văn này của ta, không phải nói hôn nhân dòng dõi không đúng, mà ta đang noi rõ đây là một hiện tượng bình thường, hợp tình hợp lý, cũng hoàn toàn phù hợp lợi ích của sĩ tộc Sơn Đông các ngươi a!
.Thôi Tư tức giận hừ một tiếng nói: - Ngươi là thật không biết, hay là đang giả vờ ngây ngốc, mấu chốt của vấn đề căn bản không phải ở chỗ này, mà là ở chỗ Hứa Kính Tông bán con gái.
.Hàn Nghệ còn chưa kịp phản ứng, nói: - Xin thứ cho vãn bối ngu dốt, không biết lời này của Thôi lão tiên sinh là ý gì?
.Thôi Tư khó thở nói: - Người ta gả con gái, đó là chuyện của người ta, thu bao nhiêu tiền lễ, đó cũng là chuyện của người ta, ngươi dựa vào cái gì mà ở trong này nói tam nói tứ hả.
.Hàn Nghệ nghe vậy cũng có chút tức giận, đây là chuyện của ta với Hứa Kính Tông, liên quan quái gì tới các ngươi, các ngươi dựa vào cái gì mà ở trong này nói tam nói tứ hả. Nhưng nghĩ đến sau này khả năng còn cần dựa vào bọn họ, Hàn Nghệ vẫn nhịn xuống, nhưng sắc mặt đã không còn tốt đẹp như mới vừa rồi nữa, nói: - Thôi lão tiên sinh có chuyện gì thì cứ nói rõ, vãn bối thật sự là không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
.Trịnh Bá Ngung nói: - Gả nữ thu lễ vật, đây là cấp bậc lễ nghĩa, chẳng lẽ cũng bởi vì thu nhiều tiền lễ hơn, mà tính chất liền thay đổi? Đây cũng không phải ép gả ép cưới, sĩ tộc Sơn Đông chúng ta gả con gái thu tiền lễ nhiều nhất, ngươi đây là mắng Hứa Kính Tông, hay là đang chửi chúng ta.
.- Này !
.Hàn Nghệ nhất thời cấm khẩu, hắn thật đúng là chưa suy xét đến điểm này.
.Trịnh Bá Ngung tức giận bất bình nói: - Ngươi có biết người bên ngoài nói như thế nào hay không? Có không ít người đều đang mượn việc này công kích mấy đại gia tộc chúng ta, chúng ta vẫn ủng hộ ngươi, nhưng đây là thứ ngươi hồi báo chúng ta đấy sao?
.Nhắc tới hôn nhân mua bán, sĩ tộc Sơn Đông xưng thư hai, ai dám xưng thứ nhất, nếu muốn cưới con gái của sĩ tộc Sơn Đông, không có mấy ngàn quan, thì ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ. Ở hậu thế kỳ thật cũng là như thế, gia đình có chút điều kiện gả con gái, đầu tiên chính là nhìn đối phương có bao nhiêu bất động sản, có bao nhiêu tiền gửi ngân hàng, hơn nữa hỏi vô cùng thẳng thừng, nếu không có ấy mà, ngươi nên đi đâu thì đi đấy đi, đừng có ở trong này mò mẫm.
.Về điểm này, Hàn Nghệ cũng biết, nhưng lúc ấy thời gian để cho hắn suy tính thật không nhiêu, hắn không có khả năng suy xét cẩn thận đến như vậy, hơn nữa dư luận gần đây, vẫn luôn nhằm vào Hứa Kính Tông, hắn không nghe thấy gì nhằm vào sĩ tộc Sơn Đông cả, nói: - Điều đó không có khả năng đi, theo ta được biết, dư luận hiện giờ đều là nhằm vào cá nhân Hứa Kính Tông đấy.
.Lư Thu Tử nói: - Nhưng từ hôm qua trở đi, liền có không ít ngôn luận bất lợi nhằm vào mấy đại gia tộc chúng ta truyền ra, danh vọng của mấy đại gia tộc chúng ta, bởi vì bài văn này của ngươi mà mấy đại gia tộc đã phải chịu tổn hại. Thậm chí còn có người nói chúng ta mới là ngọn nguồn tai họa, Hứa Kính Tông chẳng qua chỉ là học theo chúng ta thôi.
.- Hôm qua?
.Hàn Nghệ nhướn mày, nghe thì trong gió hình như có thổi ra chút quỷ dị, nói: - Ba vị tiền bối, này trong chuyện này có thể có người nào đang âm thầm thao túng hay không?
.Thôi Tư trợn mắt lên nói: - Cho dù là như thế nào, thì vấn đề căn nguyên vẫn là do thiên văn chương này của ngươi.
.Bọn họ cảm thấy bản thân thu tiền lễ là không hề sai, bởi vì sĩ tộc Sơn Đông bọn họ mua bán hôn nhân, đó thuần túy là chuyện ngươi tình ta nguyện, còn là người ta chủ động cầm số tiền lớn tới cửa cầu thân, bao gồm Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Ngụy Trưng và các đại thần mới lên, đều là như thế, Lý Thế Dân không cho phép những đại thần như bọn họ làm như vậy, thì căn bản bọn họ cũng không nghe, chính là muốn kết hôn với con gái của bốn đại gia tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận