Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 783.1: Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

.Lư Sư Quái buồn bực nói: - Chúng ta với Hàn Nghệ là bạn thuở hàn vi, chứ không phải cái kiểu nói như đi theo Hàn Nghệ lăn lộn.
.Tiêu Vô Y chỉ vào Trịnh Thiện Hành nói: - Thiện Hành, ngươi dám nói như vậy sao?
.Trịnh Thiện Hành là một người thành thật, ở phương diện buôn bán, đúng là y đang đi theo Hàn Nghệ lăn lộn, vì thế trầm mặc mà chống đỡ.
.Tiêu Vô Y đôi mắt vừa chuyển, nói:
.- Vì tiền đồ của các ngươi mà suy nghĩ, nếu không các ngươi lại cùng ta ký một bản khế ước chủ tớ thần thánh.
.Lư Sư Quái nghe vậy trực tiếp xoay đầu chuyển hướng nhìn ra ngoài đình, lần trước kia, là khi trẻ người non dạ, còn làm như vậy một lần nữa, vậy thành heo thực rồi.
.Vương Huyền Đạo nói: - Ta đột nhiên nhớ tới một câu nói của Hàn Nghệ.
.Tiêu Vô Y vừa nghe Hàn Nghệ nói, vội vàng hỏi: - Nói cái gì?
.- Ngươi giết ta đi. Vương Huyền Đạo thản nhiên nói.
.Tiêu Vô Y sửng sốt một chút, hung hăng uy hiếp nói: - Ta muốn giết thì sẽ giết con rùa đen nhỏ kia của ngươi.
.Mặt Vương Huyền Đạo đầy ý sợ hãi, lập tức xích ra tạo một khoảng cách với Tiêu Vô Y, đem con rùa đen nhỏ gắt gao hộ vào trong ngực, dù sao nữ ma đầu này cũng là kẻ hay tái phạm.
.Tiêu Vô Y lại ngạo kiều nói: - Cũng đừng nói tỷ không nhắc nhở các ngươi, Thôi tiểu quỷ đã đồng ý tiếp tục ký với ta một bản khế ước chủ tớ thần thánh trong ba năm.
.Ba người Trịnh, Lư, Vương khiếp sợ nhìn Thôi Tập Nhận.
.Thôi Tập Nhận vẻ mặt xấu hổ, cực không tình nguyện gật gật đầu.
.Ba người lại quay sang liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng sao có thể không rõ. Không cần nghĩ cũng biết Tiêu Vô Y đã dùng mưu kế này để đổi lấy tờ khế ước này.
.Lư Sư Quái nhịn không được, nói:
.- Tiêu Vô Y, đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thật sự là rất hèn hạ.
.Trịnh Thiện Hành cũng nói: - Vô Nguyệt là đệ đệ của cô, Hồng Lăng là muội muội của cô, cô có thể nào dùng việc này đến áp chế Tập Nhận đi vào khuôn khổ.
.Vương Huyền Đạo thật không dám nói chuyện.
.Tiêu Vô Y nói: - Đây là chuyện giữa ta với Thôi tiểu quỷ, các ngươi dựa vào cái gì ở trong này khoa tay múa chân. Ngươi hỏi Thôi tiểu quỷ xem, ta ép y không.
.Thôi Tập Nhận không nhịn được nói: - Được rồi, được rồi, đây đều là ta tự nguyện, không trách được bất cứ kẻ nào.
.Y vẫn cảm thấy sự rời đi của Thôi đại tỷ, y phải chịu trách nhiệm chủ yếu, cho nên y lại càng thêm bảo hộ Thôi Hồng Lăng và Thôi Oánh Oánh, quyết không thể để cho bi kịch này tái diễn, vì hai muội muội này, chỉ là một tờ khế ước, thì tính là cái gì. Mấu chốt y quả thật không hiểu về chuyện tình cảm, điều duy nhất y có thể làm đó là đi trả thù Độc Cô Vô Nguyệt, để xả cái cục tức này ra, nhưng lại không biết làm như thế nào để tác hợp cho hai người bọn họ.
.Trịnh Thiện Hành, Lư Sư Quái mãnh liệt khinh bỉ hành vi này của Tiêu Vô Y.
.Nhưng Tiêu Vô Y nào có quan tâm những thứ này, nàng cũng không ít lần bị người ta khinh bỉ.
.Kỳ thật ước nguyện ban đầu của Hàn Nghệ khi nói cho nàng biết kế hoạch này, chủ yếu cũng chính là vì nàng, bởi vì Độc Cô Vô Nguyệt là đệ đệ của nàng, Thôi Hồng Lăng cũng có quan hệ lớn lao với nàng, hơn nữa nàng cũng là một diễn viên chính trong đó, không hề tính toán đòi lấy bất kỳ hồi báo gì cả, thuần túy là có hảo ý. Nhưng Tiêu Vô Y không cho là như vậy, Tiêu Vô Y từ đầu đến cuối vẫn cảm thấy để Trường An Thất Tử đi phụ trợ Hàn Nghệ, là một chủ ý cực kỳ hay ho, bởi vì đây là nàng nghĩ ra được.
.Hiện tại Lư Sư Quái, Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo, Trưởng Tôn Diên và Hàn Nghệ vô cùng thân thiết, đã có hợp tác, Độc Cô Vô Nguyệt là đệ đệ của nàng, đương nhiên phải ủng hộ tỷ phu, mà hiện tại Hàn Nghệ lại thành dượng của Nguyên Liệt Hổ, nàng biết rằng Nguyên Liệt Hổ nhất định sẽ ủng hộ Hàn Nghệ, bởi vì Nguyên Liệt Hổ rất để ý Nguyên Mẫu Đơn, như vậy chỉ còn lại một mình Thôi Tập Nhận.
.Nhưng Hàn Nghệ cho là hắn và Thôi Tập Nhận có chỗ xung đột, một núi không thể chứa hai cọp. Tiêu Vô Y cũng đồng ý điểm này, cho nên Tiêu Vô Y cảm thấy nếu Thôi Tập Nhận trở thành người hầu của nàng, như vậy vấn đề này cũng sẽ không tồn tại.
.Tiêu Vô Y hiện tại rất là dương dương đắc ý.
.Bỗng nhiên, bên ngoài núi giả có người nói: - Đại công tử, ngươi ở bên trong ư?
.Thôi Tập Nhận nói: - Chuyện gì?
.- Lão gia đã trở lại.
.Hạ nhân kia nói.
.- Không xong!
.Lư Sư Quái bỗng nhiên kinh hô.
.- Làm sao vậy?
.Vương Huyền Đạo kinh ngạc nói.
.Lư Sư Quái nói: - Các ngươi sẽ không quên, Thôi tam thúc cũng tinh thông y thuật đấy chứ, khẳng định ông ấy có thể phát hiện ra.
.Tiêu Vô Y sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, giờ nếu như bị vạch trần, vậy cố gắng của nàng đều đổ xuống sông xuống biển hết: - Các ngươi còn không mau đi ngăn tam thúc lại.
.Bốn người lập tức đứng dậy vội vã chạy tới.
.Nhưng bọn họ vẫn tới trễ nửa bước, Thôi Bình Trọng đã ở trong bình phong bắt mạch cho Thôi Hồng Lăng rồi, phải biết rằng sau khi Thôi Bình Trọng biết được tin tức này, lòng cũng nóng như lửa đốt. Mà Độc Cô Vô Nguyệt vẫn còn đang đứng ở một bên, hai đấm nắm thật chặt, thái dương cũng nổi cả gân xanh, đôi mắt xinh đẹp có vẻ có chút sưng đỏ, Thôi Hồng Lăng đồng dạng cũng là như thế, nhưng trên mặt Thôi Hồng Lăng lại treo một nụ cười mỉnh hạnh phúc, ánh mắt dịu dàng nhìn chăm chú vào Độc Cô Vô Nguyệt, so sánh với sống hay chết, nàng càng thêm để ý chính là Độc Cô Vô Nguyệt, nàng yêu Độc Cô Vô Nguyệt, là từ nhỏ từng ly từng tý tích lũy đến nay, đã tới mức không thể chữa trị nổi rồi.
.Không có Vô Nguyệt, cuộc đời của nàng không hề có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
.Trừ đó ra, Nguyên Ưng cũng đứng ở một bên.
.Xong rồi! Xong rồi!
.Lư Sư Quái bọn họ nhìn lẫn nhau, đều có vẻ có chút thấp thỏm lo âu.
.Nguyên Ưng chỉ vào mấy tên tiểu tử này cả giận nói: - Mấy tên tiểu quỷ các ngươi thật sự là buồn cười, Hồng Lăng xảy ra chuyện lớn như vậy, vì sao không sớm nói cho chúng ta biết.
.- Ngươi câm miệng!
.Thôi Bình Trọng căm tức liếc mắt lườm Nguyên Ưng một cái, lại liếc mắt nhìn mấy người bọn họ một cái, chợt nhắm mắt cẩn thận bắt mạch cho Thôi Hồng Lăng.
.Lư Sư Quái biết rõ y thuật của Thôi Bình Trọng, mặc dù không bằng y, nhưng một chút thủ đoạn kia, thì tuyệt không thể gạt được Thôi Bình Trọng, xấu hổ đến sắp tự mình chủ động khai nhận rồi.
.Trôi qua trong chốc lát, Thôi Bình Trọng đặt tay của Thôi Hồng Lăng vào trong chăn.
.Thôi Hồng Lăng cười nói:
.- Cha, cha đừng vì con gái mà hao tổn tinh thần nữa, chết sống có số, cho dù sống không được, thì con gái cũng cũng không oán không hối. Nàng cũng không biết tình hình thực tế, bởi vì Hàn Nghệ biết tình cảm của Thôi Hồng Lăng đối với Độc Cô Vô Nguyệt, ngươi nói cho nàng biết, chỉ sợ nàng không lừa được Độc Cô Vô Nguyệt.
.Kỳ thật đừng nói là Thôi Hồng Lăng, mặc dù là Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo, Hàn Nghệ đều bảo Tiêu Vô Y đừng nói cho, Tiêu Vô Y cẩn tuân ý tứ của trượng phu, hơn nữa nàng cũng muốn thuận tiện trêu cợt Trịnh Thiện Hành và Vương Huyền Đạo một chút, là Lư Sư Quái nói cho hai người bọn họ biết mà thôi.
.Độc Cô Vô Nguyệt nghe nói như thế, chỉ cảm thấy một loại đau thấu tâm, tay chân lạnh như băng, cả người cũng căng lên, thật sự hận không thể cắt mấy khối thịt ở trên ngực mình xuống, nhưng sợ cũng không đủ để giải hận.
.Thôi Bình Trọng ôn hòa nói: - Hồng Lăng, con yên tâm, bất kể như thế nào, phụ thân nhất định sẽ nghĩ biện pháp chữa khỏi cho con.
.Lư Sư Quái bọn họ nghe vậy ngẩn ra, lời này có vẻ không đúng nha!
.Thôi Bình Trọng lại đứng dậy, hướng tới Độc Cô Vô Nguyệt nói:
.- Vô Nguyệt, ngươi ở tại chỗ này bồi Hồng Lăng. Nói xong ông ta lại nói với Lư Sư Quái: - Sư Quái, ngươi đi theo ta một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận