Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 669: Rửa sạch dấu vết của sự sỉ nhục

.Ngày Nữ nhân từ trước đến nay đều là nét đặc sắc của Ngõ Bắc, vì thế Hàn Nghệ không thể đem cái danh hiệu "Bạn tốt của phụ nữ" đã nỗ lực phấn đấu hơn một năm trời hủy hoại đi trong giây lát. Tuy nhiên theo hắn, Nguyên gia ra chiêu bài này, đã biểu thị rằng bọn họ đã đi đến nước đường cùng, chuyện này rõ ràng là muốn kéo dài thời gian.
.Cho nên hắn thế nào cũng được, hắn cũng mượn cớ này giúp Tiêu Vô Y rửa sạch nỗi hổ thẹn khi trước.
.Khi Ngõ Bắc tuyên bố hai ngày sau tổ chức Ngày Nữ nhân, thương nhân hai chợ đồng thời thở phào nhẹ nhõm, bọn họ đã bị chèn ép đến sắp ngạt thở rồi. Nếu Nguyên gia và Ngõ Bắc cùng tổ chức Ngày Nữ nhân, thì đối với bọn họ mà nói, thực đúng là không còn gì tốt hơn.
.Đương nhiên, các nữ nhân cũng rất vui mừng, bọn họ thật sự rất mong muốn được đến Ngõ Bắc, nếu Hàn Nghệ còn không tổ chức Ngày Nữ nhân, thì tình yêu này không chừng sẽ chuyển thành thù hận.
.Tuy nhiên Nguyên Mẫu Đơn cũng chẳng ngồi không, nàng đem chuyện Hàn Nghệ ra mắt sản phẩm mới lần trước, khuyếch trương phóng đại câu chuyện lên mà nói, ám hiệu rằng Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y có thể sẽ cố ý hạ nhục những nữ nhân đã từng ủng hộ khu chợ Nguyên gia.
.Những lời đồn đại này dẫn đến sự lo lắng của không ít nữ nhân, bọn họ cảm thấy nếu bây giờ tới Ngõ Bắc, thật không có mặt mũi nào nữa, hơn nữa hiện tại chủ nhân của Nữ Nhân Phường là Tiêu Vô Y, bọn họ đã quá hiểu tính cách của Tiêu Vô Y, dù gì trước đây Tiêu Vô Y đã lưu lại thành Trường An vô số việc không lấy gì làm tốt đẹp. Nàng là người có thù báo thù, có oán báo oán, vì thế rất do dự xem có nên tới Ngõ Bắc hay không.
.Nhưng đây chỉ là một bộ phận nữ nhân mà thôi.
.Cùng lúc đó, Phượng Phi Lâu và Hoa Nguyệt Lâu cùng dán thông cáo, Tân Bạch Sắc Sinh Tử Luyến sẽ được biểu diễn ở Hoa Nguyệt Lâu sau Ngày Nữ nhân, diễn viên hoàn toàn mới, kịch bản hoàn toàn mới.
.Tin tức vừa xuất hiện, người hâm mộ kịch lại trở nên náo nhiệt.
.Do khi trước Phượng Phi Lâu chỉ có thể chứa từng đó người, rất hiều người đều không xem được, hoặc là chỉ xem được đứt quãng.
.Cho nên vẫn luôn có người hi vọng Phượng Phi Lâu có thể diễn thêm một lần, nhưng Phượng Phi lâu vẫn duy trì thái độ im ắng với chuyện này, hành động này của Hoa Nguyệt lâu không nghi ngờ gì đã làm thỏa mãn yêu cầu của rất nhiều quan khách.
.Thực ra không chỉ có Tào Tú sốt ruột, trong lòng Hàn Nghệ cũng rất sốt ruột.
.Cái gọi là bài trừ ngoại bang thì trước hết phải yên ổn nội bộ, hắn nhất định phải đoạt lại quyền khống chế tuyệt đối ở Bình Khang Lý, hắn cũng dùng rất nhiều thủ đoạn, nhưng hiểu quả đạt được lại rất hữu hạn, phía Nguyên gia ở Bình Khang Lý lại bày ra cái vẻ sống chết đến cùng, một tấc đất cũng không để Hàn Nghệ cướp đi.
.Dưới sự chờ đợi khổ sở của thương nhân hai chợ và nữ nhân, hai ngày trôi qua rất nhanh, Ngày Nữ nhân cuối cùng cũng tới.
.Giờ cấm đi lại ban đêm hết hiệu lực chưa quá một canh giờ, Ngõ Bắc liền nằm trong trạng thái vô cùng náo động, đến cả Hàn Nghệ cũng không ngờ sẽ náo nhiệt đến thế này.
.Từ đầu phố đến cuối ngõ, đâu đâu cũng đều là những danh viện phu nhân, đặc biệt là Tiền Hào, trước cửa xếp một hàng rất dài.
.Lưu Nga dẫn đầu tất cả các nữ nhân Phượng Phi Lâu ra mặt nghênh đón, nhưng hãy còn lộ ra đôi chút lực bất tòng tâm.
.Càng đòi mạng hơn là, Mộng Nhi các nàng bị nhốt ở trong viện thời gian dài, chưa được bao lâu, liền bỏ mặc khách khứa, tự mình chạy đi dạo phố rồi.
.Tuy nhiên, dường như chuyện đầu tiên của mỗi nữ nhân khi đến Ngõ Bắc, chính là đến Tiền Hào.
.Chướng ngại lớn nhất của nữ nhân đương thời khi đi dạo phố, chính là tiền, bởi vì nữ nhân chẳng cầm được bao nhiêu tiền, nha hoàn cũng vậy, vì thế bọn họ càng thêm khao khát có được thẻ khách quý và phiếu mua hàng.
.Cho nên khi bọn họ tới, thì tiền bạc đã chuẩn bị xong, không tới Ngõ Bắc ngay, mà trực tiếp sai người tới Ngõ Bắc lấy, đếm xong xuôi, sau đó đổi thành thẻ khách quý và phiếu mua hàng tương ứng.
.Đương nhiên, các nàng cũng biết, cuốn sách Bạch Sắc Sinh Tử Luyến gắn liền với sự bán ra của thẻ khách quý, đây cũng chính là tâm ý của các nàng.
.Hàn Nghệ cũng đã sớm có chuẩn bị đối với việc này, thẻ khách quý của nữ nhân và nam nhân có những khác biệt vô cùng lớn, thẻ khách quý của nữ nhân thì nghệ thuật hóa hơn, không phải là hình vuông, mà là hình bông hoa, vô cùng tinh xảo, điều này khiến nữ nhân càng thêm yêu thích thẻ khách quý, đều biến chúng trở thành một vật trang sức đeo trên người, đồng thời, bọn họ còn đổi một số lượng lớn phiếu mua hàng, tiền lớn thì dùng thẻ khách quý, tiền lẻ thì dùng phiếu mua hàng.
.Tuy số lượng nữ nhân không sánh được với nam nhân, nhưng số lượng tiêu thụ thẻ khách quý lại ngang bằng với nam nhân, bởi các nàng ai nấy đều cần cả.
.Tiền đã tới tay rồi, việc kế tiếp chính là chi tiêu.
.Vốn còn tưởng máy ném bóng có thể nhàn rỗi mấy ngày, thật không ngờ còn trở nên sôi nổi hơn. Hóa ra nữ nhân sớm đã nghe nói đến chiếc máy ném bóng này rồi, một đám nữ nhân vây quanh máy ném bóng náo nhiệt vô cùng, theo sự nhấp nhô lên xuống của cơ thể, cảnh tượng quả thực giống như những gợn sóng lớn. Dù gì đây cũng là thời đại chưa xuất hiện áo ngực, động thái kia có nghĩ cũng biết ra sao.
.Chỉ tiếc rằng Hàn Nghệ không được thưởng thức quang cảnh tuyệt đẹp này.
.Mà Tự Do Chi Mỹ cũng đã nằm trong trạng thái tê liệt. Bởi vì quần áo trẻ em đối với phụ nữa mà nói, quả là có sức hấp dẫn trí mạng, đặc biệt là các thiếu phụ, khiến Tự Do Chi Mỹ người chen lấn chật như nêm, phần lớn đồ trè em đều được bày cả lên quầy. Từ Cửu đã sắp xếp đến bốn nữ thu ngân, nhưng còn lâu mới đủ được, ai nấy đều tính toán đến mức khuôn mặt đổ đầy mồ hôi, chốc chốc lại xuất hiện lỗi sai, thành ra trở nên luống cuống tay chân.
.Đợi cho các nữ nhân đi dạo đã mệt, lượng khách của Dương Châu Đệ Nhất Lâu dần dần tăng lên, nữ nhân Đường triều vô cùng phóng khoáng, các nàng đâu có thích uống nước hoa quả gì gì đó, rượu mới là thứ các nàng yêu nhất, thứ rượu mới của Hàn Nghệ lại tuyệt vời như thế, khiến nữ nhân cũng đắm chìm vào, không cách nào kiềm chế được.
.Đương nhiên, sôi động nhất vẫn là Nữ Nhân Phường, lúc này ngồi bên trong, đều là những nữ nhân trong các đại gia tộc hạng nhất Trường An.
.Những lời nịnh bợ giống như nước lũ cuộn lên, hết đợt này đến đợt khác, hướng về phía Tiêu Vô Y.
.Tiêu Vô Y rất nhanh đã bị đám người này nâng lên thành Quan Thế Âm Bồ Tát, có bao lời hay đều tuôn ra hết, chính là vì một lọ nước hoa.
.Niềm vui của Tiêu Vô Y rối tinh rối mù, nàng rốt cục cũng chiến thắng Nguyên Mẫu Đơn, hơn nữa còn trên phương diện kinh doanh.
.Tuy rằng đây đều là công lao của Hàn Nghệ, nhưng nàng đâu thể nghĩ như vậy, nàng chỉ có thể đem tất thảy ôm vào người mình, bắt đầu thổi phồng con mắt nhìn của mình với các nữ nhân, các ngươi nhìn xem, ta sớm đã nhìn chính xác Hàn Nghệ sẽ giành được thắng lợi sau cùng, vì thế ta mới ở bên cạnh Hàn Nghệ trong thời điểm khó khăn nhất, ủng hộ khích lệ hắn.
.So sánh với nhau, Nguyên Mẫu Đơn chính là có tầm nhìn hạn hẹp.
.Tiêu Vô Y cũng đang học tập Hàn Nghệ, một mặt tự khoe khoang, một mặt hạ thấp giá trị của đối thủ.
.Mà Hậu viện Phượng Phi lâu lại trở nên im ắng lạ thường, mọi người đều đang nghỉ ngơi trong phòng mình, mấy ngày nay bọn họ thật sự mệt muốn chết rồi, bọn họ cần nghỉ ngơi, nhất là Hùng Đệ, y bò trên giường ngáy o o, nước miếng rớt đầy mặt đất, cho dù hiện giờ mặt trời đã lên đến đỉnh, nhưng y vẫn chưa có ý định thức dậy.
.Hàn Nghệ lại không hề nghỉ ngơi, hắn đứng trước một bức tường, ánh mắt không ngừng quét lên bức tường nọ, chỉ trông thấy trên tường dán đầy các loại giấy mới, trên giấy viết chằng chịt chữ.
.Nhìn kỹ vào thì đều là một số tư liệu của từng người trong Nguyên gia và hai chợ.
.Bao gồm cả mối quan hệ của họ và các đại thần trong triều.
.Hàn Nghệ vừa nhìn vừa trầm tư suy nghĩ, một lát sau, hắn gỡ mấy tấm tư liệu xuống, trở về ngồi xuống bàn, cầm cây bút lông ngỗng lấy từ Đệ Nhất Lâu, chấm mực, viết lên giấy.
.Đừng nhìn hắn bên ngoài mở miệng ra là báo thù, là muốn đánh sập Nguyên gia, thật ra trong lòng hắn vẫn rất cẩn thận, sự chuẩn bị của hắn vượt xa so với Nguyên Triết. Hắn nhất định phải đảm bảo mỗi một bước đi đều phải đạt được mục đích của mình, chẳng qua những điều này không ai hay biết mà thôi.
.- Ân công, ngươi có trong phòng không?
.Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng Tang Mộc.
.Hàn Nghệ đáp:
.- Đợi một chút.
.Hắn lập tức đem tất cả tư liệu trên tường gỡ xuống, sau đó cất vào trong chiếc rương gỗ, rồi mới ra mở cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận