Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1337.2: Chính là muốn hiệu quả này

.Việc này thì liên quan gì tới Khuynh thành chi luyến, chủ yếu là lão già nhà y đã thoát nạn rồi. Đối với việc này Hàn Nghệ chỉ cười, nhưng cũng không quá lo lắng, hắn vẫn không thích can thiệp cuộc sống riêng tư của người khác, hơn nữa hắn tin rằng Cố Khuynh Thành sẽ biết phải bảo vệ mình như thế nào.
.Lưu Nga lại nói: - Không chỉ có Khuynh Thành, hiện giờ còn có rất nhiều công tử ca đến tìm Vô Song.
.Hàn Nghệ hơi nhíu mày nói: - Tỷ để họ gặp rồi?
.- Đương nhiên không!
.Lưu Nga nói: - Cho dù ta đồng ý, nhưng nhiều công tử thế, Vô Song cũng không gặp hết a.
.Hàn Nghệ hơi trầm ngâm, nói: - Khuynh Thành là kẻ lão luyện, à không, ý ta là dù sao Khuynh Thành cũng có năng lực ứng phó bọn họ, nếu là Vô Song thì không, tỷ nên bảo vệ tốt Vô Song, đừng cho đám công tử ca này quấy nhiễu Vô Song diễn kịch.
.Lưu Nga gật đầu nói: - Ta biết rồi. Nói xong, nàng ta lại nói: - Nhưng mà Hàn Tiểu ca, Khuynh thành chi luyến này càng diễn xa hơn, trong lòng ta lại càng lo lắng.
.Có chuyện gì là cô không lo lắng chứ. Hàn Nghệ thản nhiên nói: - Lời này là sao?
.Lưu Nga nói: - Ngươi không biết, so với Bạch sắc sinh tử chi luyến, Khuynh thành chi luyến càng hay hơn nữa, mấy công tử ca này cứ như bị trúng bùa mê, lần nào sau khi xem xong cũng phải ngồi trong đó cả nửa ngày mới bằng lòng rời đi, hiện giờ bên ngoài còn học cách ăn mặc, lời nói, hành động, cử chỉ của Vô Song, thậm chí còn có không ít công tử ca la hét muốn đi làm lính.
.- Thế sao? Hàn Nghệ hơi vui chút, điều này hắn thật sự không biết, bởi vì trước đó vài ngày, hắn vẫn trốn ở Tiêu phủ, né tránh vụ án của Tất Chính Nghĩa, sau đó lại đến Nguyên gia, sau rồi lại chạy tới ngoại ô để thị sát, không chú ý tới Khuynh thành chi luyến ra sao, hắn cũng không định chú ý, đã giao cả cho mấy người Mộng Nhi rồi.
.- Nếu không tin, ngày mai tự đi xem là biết.
.- Đi thì đi!
.Mắt Hàn Nghệ đảo quanh, đệt! Cái ta muốn chính là hiệu quả này.
.Hôm sau!
.Hàn Nghệ dậy từ sớm, liền ra ngoài đi dạo.
.Vừa ra khỏi cửa, một làn gió thượng võ sôi sục đã nghênh đón trước mặt, chỉ thấy mỗi người đều mặc kiểu y phục ôm sát người mà Tự Do Chi Mỹ dựa theo Khuynh Thành chi luyến bán ra, không còn là loại y phục áo bào lớn tay rộng nữa, trông vô cùng tinh thần, hơn nữa bên hông mỗi người đều treo một thanh trường kiếm, kỳ thực xưa nay quân tử cũng đeo kiếm, đây là một loại trang sức, nhưng không khoa trương đến thế, bởi vì phong khí Đường triều hiện giờ thổi về hướng văn phong, không thượng võ giống trước kia, nhưng hiện nay hình như ai ai cũng đều mang theo kiếm, thậm chí có người trực tiếp dùng tay cầm, ai nấy đều giống võ sĩ, còn thượng võ hơn cả thời kỳ Trinh Quán.
.Vừa tới Đệ Nhất Lâu, đã nghe thấy một trần ồn ào trên lầu: - Cái chén này cũng quá nhỏ đi, cho ta cái chén lớn hơn, nam nhân nên dùng bát to để uống rượu.
.Hàn Nghệ nghe thấy vui mừng, đây hình như là lời kịch của Lý Lăng a! Cũng tốt, uống rượu bằng bát lớn có thể thúc đẩy nghề rượu phát triển, nhưng thế này cũng hơi sớm chút nhỉ.
.- Hàn Thị lang!
.Đột nhiên nghe thấy một tiếng gọi. Lại thấy đám các công tử ca đông đúc kích động chạy về phía Hàn Nghệ.
.- Hàn Thị lang, Khuynh thành chi luyến này của huynh quả thực quá tuyệt vời, nhất là Lý Lăng thực sự rất anh tuấn tiêu sái, giống như chúng ta vậy.
.- Hả?
.- Hàn Thị lang, khi nào Lý Lăng sẽ phục hồi trí nhớ?
.- Cái này cái này, các ngươi xem trong đoàn hội sáng tác có ta không? Là do Mộng Nhi các nàng làm ra, ta cũng không rõ lắm.
.- Hàn Thị lang, chúng ta van huynh, hãy hé lộ mấy màn đi!
.- Đúng đấy! Chỉ màn này thôi, vé nhiều như vậy, chúng ta là chen lấn chóc cả da đầu, cũng chỉ có thể xem đứt quãng.
.- Phải phải phải, ta cũng biết, các ngươi yên tâm, đợi sau khi xây dựng xong Đại kịch viện ở Khúc Giang Trì, ta đảm bảo để các ngươi xem cho đã. Được rồi, được rồi, ta còn có công sự phải xử lý, cáo từ trước.
.Hàn Nghệ vừa thấy bọn họ đã sắp mất kiểm soát, khẩn trương chuồn đi. Nhưng trên đường đi qua phường Thắng Nghiệp, chợt nghe trong phường tru tréo lên một tràng: - Tiểu tử khốn kiếp, ngươi đứng lại cho lão tử, hôm nay lão tử phải giáo huấn thằng con bất hiếu ngươi cẩn thận.
.Lại nghe một tiếng gào ủy khuất: - Cha, con chẳng qua là muốn tòng quân, đây cũng là đền đáp quốc gia, vì sao không thể?
.Hàn Nghệ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử trung niên đang đuổi theo đánh một hậu sinh, không khỏi ồ lên một tiếng: - Đó không phải là Lưu viên ngoại của Lễ Bộ sao, không ngờ ông ta cũng có mặt uy vũ này.
.- Ngươi còn dám nói lời đại nghịch bất đạo này, Lưu gia chúng ta, đời đời đều là người đọc sách, lão tử từ nhỏ đã mời danh sư, cái gì cũng cho ngươi thứ tốt nhất, ngươi lại muốn đi tòng quân, có phải ngươi nhất định phải chọc lão tử tức chết mới vừa lòng không hả!
.Đúng lúc này, chỉ thấy Dương Mông Hạo và Triệu Thiên Phú chạy đến, ngăn nam tử trung niên kia lại, qua một phen điều giải của Dương Mông Hạo và Triệu Thiên Phú, Lưu viên ngoại kia mới trở về.
.Hàn Nghệ khẩn trương gọi Dương Mông Hạo và Triệu Thiên Phú qua, hỏi: - Này, có chuyện gì thế?
.Dương Mông Hạo ồ một tiếng: - Lưu ca kia muốn đi tòng quân, nhưng Lưu bá bá chỉ có một đứa con trai duy nhất này, làm sao chịu cho huynh ấy đi tòng quân, thế là cãi nhau to thôi.
.- Thì ra là thế! Hàn Nghệ cười gật đầu, nói: - Ban nãy ta thấy các ngươi xử lý việc này rất có kinh nghiệm đấy.
.- Luyện được đấy!
.Triệu Thiên Phú nói: - Đặc phái sứ, huynh không biết đấy chứ, mấy ngày gần đây ngày nào cũng phát sinh chuyện này, chúng ta đều nghe đến ngán rồi.
.Dương Mông Hạo cười ha hả nói: - Đặc phái sứ, nếu nói ra, huynh vẫn là kẻ đầu sỏ gây họa rồi.
.Hàn Nghệ trừng mắt nhìn Dương Mông Hạo, nói: - Tiểu tử ngươi chớ nói linh tinh!
.Dương Mông Hạo nói: - Đây là thật mà, từ sau khi Khuynh thành chi luyến của Phượng Phi Lâu huynh công diễn, rất nhiều quý tộc đều muốn vào Thập lục vệ quân và Cục Dân An chúng ta.
.Triệu Thiên Phú nói: - Nhưng mà đặc phái sứ này, thật không phải là ta nịnh nọt gì huynh, Khuynh thành chi luyến kia của huynh thật sự là quá tuyệt vời đi, trước kia tất cả mọi người đều hướng về Cố Khuynh Thành, nhưng hiện giờ ai nấy đều là hướng về Quý Vô Song, chậc chậc, Quý Vô Song thật sự là diễn quá tốt đi, ta chỉ xem qua một hồi, đã bị nàng mê hoặc rồi.
.- Thật sao?
.Hàn Nghệ đảo mắt.
.- Còn không phải ư, Lý Lăng mà Quý Vô Song diễn, ôi chao, thật sự là quá tự nhiên, phóng khoáng, đẹp trai, phong độ đi. Dương Mông Hạo cũng kích động dị thường nói: - Đáng tiếc chúng ta không có thời gian mua vé, nếu đặc phái sứ huynh có thể cho chúng ta mấy tấm vé thì tốt rồi.
.- Ngươi đây tỉnh lại đi, lo mà làm việc, ta vào Cục thăm chút, buổi trưa ta mời các ngươi.
.Hàn Nghệ nói xong liền rời đi, trong lòng cười thầm, không ngờ hiệu quá đến nhanh như vậy, lừa dối mấy người chưa xem qua phim thần tượng này, chính là nhẹ nhàng lại khoái trá a.
.Hóa ra nội dung vở kịch Khuynh thành chi luyến đã dần dần triển khai, nói đến nhân vật nam chính Lý Lăng bị mất trí nhớ trên thảo nguyên, nhưng bản lĩnh vẫn còn đó, nội dung vở kịch phần sau cơ bản cũng là bộ đội đặc chủng gì đó ở đô thị, kiểu mô tuýp Hậu duệ mặt trời, lợi dụng tri thức chuyên nghiệp của mình, ra oai vài kiểu, bên trong đó đan kẽ tình yêu với nhân vật nữ chính, tiết tấu vô cùng nhẹ nhàng, thú vị. Đây là điểm mà Bạch sắc sinh tử chi luyến chưa từng có, Bạch sắc sinh tử chi luyến là chuyện tình khá đau buồn.
.Giả chết bắt quạ, mô tuýp này, ở đương đại mà nói thì đơn giản chính là độc dược trí mạng, mấy công tử ca kia vừa xem đã hoàn toàn mê muội, đột nhiên phát hiện hóa ra quân nhân đẹp trai phong độ đến vậy, tài giỏi như thế, nảy ra ý định tòng quân làm lính, bởi vậy ban nãy mới có một màn kia.
.Tóm lại, sức nóng của Khuynh thành chi luyến đã làm rối tinh lên, may mà một lần chỉ diễn một hồi, nếu diễn thêm mấy hồi, vậy càng thêm nguy rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận