Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 627.1: Nghĩa khí ngất trời

.Hoa Nguyệt lâu!
.- Nguyên công tử đại giá quang lâm, Tào Tú không tiếp đón từ xa, thứ tội, thứ tội.
.Tào Tú đứng sau cửa trước, cung kính thi lễ với một vị nam tử ăn mặc, tướng mạo đều hết sức bình thường.
.- Là Nguyên Triết mạo muội thăm hỏi, có chỗ nào quấy rầy, vẫn mong giả mẫu thứ lỗi.
.Nguyên Triết chắp tay cười nói.
.- Không dám, không dám! Nguyên công tử mời vào trong! Tào Tú giơ tay ra, mời Nguyên Triết vào trong viện, rồi hướng dẫn y đến trong hậu đường.
.Sau khi trà thơm dâng lên, Nguyên Triết xem xét trái phải, cười nói: - Kỳ thật từ trước đến nay, ta đều vô cùng kính phục giả mẫu, chỉ dựa vào giả mẫu đã khiến Bình Khang Lý thành vùng đất phồn hoa bậc nhất nội thành Trường An, đã đủ khiến vô số thương nhân xấu hổ.
.Tào Tú kinh sợ nói: - Nguyên công tử quá khen, Tào Tú thật sự là hổ thẹn không dám nhận. Nhưng trong lòng đầy hoang mang, nàng ta và Nguyên Triết đã gặp mặt vài lần mà thôi, gần như chưa từng qua lại.
.Nguyên Triết cười nói: - Ta tuyệt không có nửa câu nói ngoa, giả mẫu chính là chiêu bài của Bình Khang Lý, có thể nói không có Tào giả mẫu, thì không có Bình Khang Lý.
.Tào Tú nghe vậy ngơ ngác không nói.
.Nguyên Triết đột nhiên thở dài, nói: - Tuy nhiên từ sau khi Hàn Nghệ đến đây, Ngõ Bắc đã ngồi ngang hàng với Ngõ Trung, lẽ nào giả mẫu chịu chấp nhận hiện thực này?
.Tào Tú nói với vẻ nghi ngờ: - Không biết sao Nguyên công tử lại nói như vậy?
.Nguyên Triết nói:
.- Sở dĩ Bình Khang Lý có thể nổi tiếng, đều là vì yên hoa tam hạng, đây mới là cái căn bản của Bình Khang Lý, nhưng sau khi Hàn Nghệ đến, cải tạo Ngõ Bắc thành chợ, cũng khiến Bình Khang Lý mất đi đặc sắc của mình, việc này đã làm tổn hại nghiêm trọng lợi ích của Ngõ Trung và Ngõ Nam, ta cảm thấy đây là điều không nên, Bình Khang Lý nên giữ lại yên hoa tam hạng, Hàn Nghệ cũng không có tư cách thay thế giả mẫu.
.Quả nhiên y đến là vì đối phó với Hàn Nghệ. Đương nhiên Tào Tú biết chuyện Nguyên gia xây dựng chợ, chuẩn bị đối phó với Ngõ Bắc.
.Nguyên Triết nói: - Ta cũng không giấu ngươi, hôm nay ta đến chính là muốn hợp tác cùng Tào giả mẫu, chúng ta giúp ngươi giành Ngõ Bắc, nhưng các người phải chấm dứt sự hợp tác với Hàn Nghệ giữa chừng, hợp tác với Nguyên gia chúng ta.
.Tào Tú vẫn trầm mặc không nói.
.Nguyên Triết nói: - Ta biết giọng hát hay Đại Đường mang đến cho ngươi rất nhiều lợi ích, nhưng Nguyên gia chúng ta cũng có thể cho ngươi tất cả những thứ này, hơn nữa còn nhiều hơn, tốt hơn so với Hàn Nghệ, ngoài ra, việc làm ăn của Nguyên gia chúng ta và Bình Khang Lý vốn không có bất cứ khúc mắc nào về lợi ích, việc làm ăn của chúng ta sẽ không ảnh hưởng đến việc làm ăn của ngươi, nhưng Hàn Nghệ thì khác, Hàn Nghệ ở Ngõ Bắc ngày nào thì Tào giả mẫu không thể không đứng dưới hắn.
.Cuối cùng Tào Tú cũng mở miệng, nói: - Xin hỏi Nguyên công tử định giúp ta giành Ngõ Bắc như thế nào?
.Nguyên Triết cười nói:
.- Theo ta được biết, toàn bộ tiền của Hàn Nghệ đầu tư vào việc xây chợ mới, ngoài ra hắn còn mượn không ít tiền của thương nhân Ngõ Bắc, hiện giờ nợ nần chồng chất, một khi hắn không thể kịp thời trả nợ, vậy thì chúng ta có thể ép hắn lấy gia nghiệp gán nợ, đến lúc đó Tào giả mẫu có thể nhân cơ hội thu Ngõ Bắc. Nói tới đây, y mỉm cười, nói: - Tào giả mẫu, thật ra ta cho rằng dựa vào thực lực của Nguyên gia chúng ta, rất nhiều chuyện không cần phải nói cũng đã quá rõ rồi, Hàn Nghệ không thể là đối thủ của Nguyên gia chúng ta, tin rằng bất cứ một người nào cũng sẽ lựa chọn hợp tác với Nguyên gia chúng ta, chứ không phải là Ngõ Bắc.
.Nói đến lời cuối cùng, y lộ ra một ý uy hiếp, không phải bằng hữu tức là thành kẻ thù.
.Đương nhiên Tào Tú đã hiểu, hai đầu lông mày lộ ra một vẻ băn khoăn, sau một hồi cân nhắc, nói: - Nguyên công tử có thể để mắt đến một lão phụ như ta, là vinh hạnh của Tào Tú, nhưng Hoa Nguyệt Lâu chúng ta và cả các đại viện khác đều có hợp tác với Ngõ Bắc, chuyện này có thể ta cần phải suy nghĩ lại.
.- Việc này không thành vấn đề.
.Nguyên Triết cười nói: - Ta hy vọng trong năm ngày là có thể có được câu trả lời của Tào giả mẫu.
.- Nhất định, nhất định.
.Tào Tú vội vàng nói.
.Nói xong việc này, Nguyên Triết liền đứng dậy cáo từ, y cũng không có thời gian nói chuyện phiếm với Tào Tú. Sau khi tiễn y ra ngoài, Tào Tú đến nội đường, đóng cửa lại, chỉ thấy phía sau phòng có một nữ nhân đi ra, một thân váy đen, đầu đội mũ che lụa đen, không nhìn rõ tướng mạo.
.- Không hổ là Nguyên gia, quả nhiên có chút thủ đoạn.
.Ả chắp hai tay sau lưng, nói: - Lúc trước Hàn Nghệ có thể đánh bại hai chợ, ngươi đã giúp không ít việc, hơn nữa hai ngõ đối với Ngõ Bắc mà nói, cũng có thể nói là không thể để mất, nếu như gián đoạn việc của hợp tác hai ngõ và Ngõ Bắc, như vậy thì chẳng khác nào chặt đứt một cánh tay của Hàn Nghệ.
.Tào Tú ánh mắt lóe lên, hỏi: - Không biết Phượng Sử thấy thế nào?
.Câu này khiến nữ tử thần bí được gọi là Phượng Sử cười nói: - Ngươi động tâm à?
.Tào Tú cười ngượng ngùng, đương nhiên mụ động tâm, tuy rằng mụ và Hàn Nghệ đã đạt thành hợp tác, nhưng đây chỉ là bị ép buộc, chứ không phải trong lòng mụ muốn, mụ là người hết sức có dã tâm, sao mụ có thể chịu giao vị trí lớn đại tỷ của Bình Khang Lý ra, bây giờ uy vọng của Lưu Nga ở Bình Khang Lý đã vượt qua mụ rồi, nói: - Thực lực của Nguyên gia sâu không thấy đáy, hơn nữa từ lời của Nguyên Triết mà xem, nếu như chúng ta không hợp tác cùng bọn họ, chắc chắn Nguyên gia sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
.Phượng Sử này cười nói: - Thứ Nguyên Triết nhìn trúng không là sự yếu đuối sợ phiền phức của ngươi, mà là dã tâm của ngươi.
.Tào Tú nghe vậy mặt đỏ bừng lên.
.Phượng Sử nói: - Nhưng ngươi đã không để ý đến một điều, Nguyên gia là quý tộc, còn ngươi chỉ là một bình dân ti tiện, giữa các ngươi vốn dĩ đã tồn tại mâu thuẫn không thể xóa bỏ, ngươi hợp tác với gã, nhất định sẽ cúi mình khúm núm, vâng vâng dạ dạ, đây là điều ngươi muốn sao? Hàn Nghệ người này tuy giảo hoạt vô sỉ, nhưng hắn có một điểm vô cùng đáng quý, đó là hắn tôn trọng bất cứ một người nào, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không đồng ý hợp tác với quý tộc, bởi vì việc này sẽ khiến ngươi càng trở nên không có tôn nghiêm, cho dù ngươi chiếm được Ngõ Bắc thì sao? Một điều quan trọng hơn, người bên trên sẽ không đồng ý ngươi làm như vậy. Tào Tú dựng mí mắt, nói: - Vậy lỡ như Hàn Nghệ thua? Nguyên gia nhất định sẽ không để cho chúng ta sống yên ổn.
.Phượng Sử im lặng.
.Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y ở trên Cô Phong ân ái triền miên suốt mười ngày mới xuống núi.
.Trước tiên hắn đến Kim Thủy Môn đi dạo một chút, cảm giác giống như mỗi ngày một khác, nhìn có vẻ đã xây được một nửa rồi, cứ tiếp tục như vậy, đến mùa hè là có thể xây xong, có tiền thì tốt hơn một chút, đối với việc này Hàn Nghệ cũng chỉ có thể thở dài. Sau đó hắn lại đến trại huấn luyện một ngày, phát hiện trại huấn luyện đã dần dần không cần hắn nữa, vì thế liền đến Ngõ Bắc. Đi vào trong viện, chợt thấy Trịnh Thiện Hành và Thẩm Tiếu hai người đang ngồi trong phòng thảo luận gì đó.
.- Hàn Nghệ, cuối cùng ngươi cũng đến rồi.
.Thẩm Tiếu vừa thấy Hàn Nghệ liền lộ ra vẻ mặt bất mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận