Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1284: Tự dưng lên giá

.Ở đại bộ phận người ban đầu xem ra Đại hội vận động này, cũng chỉ là một hoạt động nội bộ của Học viện Chiêu Nghi, đâu ai nghĩ đến Đại Hội Vận động này đã diễn biến thành yến tiệc long trọng của bá tánh Trường An, bất phân sĩ thứ, bất phân nam nữ, có kiểu chấn động không ngờ đến, Võ Mị Nương cũng không ngờ sẽ diễn biến như thế này, này so lớn mạnh với dự tính của nàngta.
.Hơn nữa thịnh yến quy mô kiểu này, sợ rằng từ cổ đến nay chưa bao giờ có.
.Vì yến tiệc trước của triều Đường, trên cơ bản đều là sự tham dự của quý tộc, chưa đạt tới góc độ của toàn dân.
.Tuy nhiên, tất cả chuyện này đều nằm trong dự tính của Hàn Nghệ, vì hắn nhắm vào điểm này mà đi, kế hoạch của hắn đều có tính hệ thống, bên kia đưa ra chứng nhận lão sư, bên này cũng nhất định cần gia tăng sức ảnh hưởng của Học viện Chiêu Nghi, phải duy trì sự cân bằng của hai bên chính sách và tư nhân, bước bước thận trọng.
.Sau nghi thức bế mạc, các trẻ em bắt đầu lấy lớp làm đơn vị, lục tục rời khỏi khu vui chơi, cho dù học sinh không đạt được giải, cũng nhận được một quyển sổ nhỏ, bọn chúng đã đem đến lợi ích lớn như vậy cho khu vui chơi, một chút phần thưởng này căn bản chẳng là gì cả. Vậy nhưng, thật ra người không nỡ nhất chính là bọn chúng, ba ngày này có thể là ba ngày vui vẻ nhất từ khi bọn chúng sinh ra đến này, trong ba ngày này, bọn chúng đã tìm được sự tự tin, và cả cảm giác hạnh phức.
.Mà trong đó người hưng phấn nhất chính là Tiêu Vô Y, nàng thậm chí không về chung với Hàn Nghệ, mà là cùng lão sư của Học viện Chiêu Nghi cùng rời khỏi khu vui chơi, hát vang bài ca thắng lợi, điều này đủ để nàng khoe khoang một năm rồi, hơn nữa ở điểm này, niềm vui sướng của nàng không thể chia sẻ cùng Hàn Nghệ, vì Hàn Nghệ là một nam nhân.
.- Hàn đại ca, Trần Thạc Chân không ở nhà.
.Tiểu Dã đầu đầy mồ hôi chạy đến bên cạnh Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Vậy thì thôi đi! Kêu theo Tiểu Mập, chúng ta về thôi.
.Vì khu vui chơi này cách Khúc Giang Trì không xa lắm, ban đầu Hàn Nghệ tính là qua bên Trần Thạc Chân ngồi một chút, dù sao cũng khá lâu hắn không đi "Triều bái" Trần đại giáo chủ rồi, vì thế bảo Tiểu Dã đi xem xem, kết quả Trần Thạc Chân lại không ở nhà.
.Đại hội vận động này tuy rằng đã kết thúc, nhưng sức nóng không những chưa nguội mà, ngược lại còn đang tăng lên.
.Lúc ở khu vui chơi thì trẻ con không ngừng náo loạn muốn đi Học viện Chiêu Nghi. Hiện giờ người lớn cũng dần dần thay đổi cách nhìn đối với Học viện Chiêu Nghi, vì bất kể nói như thế nào, học sinh của Học viện Chiêu đều là học sinh của hoàng hậu, hơn nữa hoàng hậu lại xem trọng như vậy, bọn chúng rất có cơ hội lộ diện trước mặt hoàng hậu và hoàng đế, một đứa trẻ được hoàng đế, hoàng hậu chứng kiến sự trưởng thành, thì tiền đồ không cần phải nghĩ cũng biết sẽ như thế nào, hơn nữa chỉ nhìn từ góc độ học tập, rất nhiều người lớn quan sát được không ít học sinh của Học viện Chiêu Nghi thông minh lanh lợi, tính toán vừa nhanh vừa chuẩn, biểu hiện hào phóng, không mất lễ nghi, vô cùng hiểu chuyện, hoàn toàn không nhận ra được là một trong bọn chúng có một số là con cái của bộ khúc.
.Vì vậy đến ngày thứ hai, không ít phu nhân của đại quan hiển quý tụ tập thành đoàn đi đến Học viện Chiêu Nghi nam ngoại ô, còn bá tánh bình thường, cùng với hàn môn thì qua bên Học viện Chiêu Nghi tây ngoại ô.
.Đại hội vận động lần này đủ khiến sự hiếu kỳ của bọn họ dời đến Học viện Chiêu Nghi.
.Vì lão sư bên nam ngoại ô đều là con cháu của quý tộc, đó đều quen biết nhau, sao có thể không biết ngại mà ngăn cản các nàng nghe giảng.
.Vậy nhưng, nội dung lên lớp của Học viện Chiêu Nghi hôm nay đều là liên quan đến Đại Hội Vận Động, môn văn thì lão sư cho học sinh đọc bài tập mà mình đã bố trí hôm qua, và bài tập chính là thời khắc cảm động của Đại hội vận động.
.Có điều là các học sinh đều cầm từng miếng từng miến vải rách, chữ trên mặt vải rách là chữ viết bằng than củi xiêu xiêu vẹo vẹo, tuy có sự giúp đỡ của Hàn Nghệ, nhưng giấy đối với chúng mà nói, vẫn vô cùng quý giá, bọn chúng không nỡ viết bài tập lên quyển sổ nhỏ mà Hàn Nghệ đã thưởng.
.Nhưng đám đàn bà con gái đến nghe giảng lại rất kinh ngạc, những học sinh này tuổi tác không lớn, sao lại biết viết nhiều chữ như vậy, còn lợi hại hơn so với con cái của bọn họ, không ít phụ nhân tụ lại đằng trước, nhìn nhìn, mới phát hiện có nhiều chữ cái được tạo thành, sau khi hỏi mới biết đấy là phiên âm.
.Phiên âm này thật ra cũng ra đời được một thời gian, không phải công phu bảo mật tốt, chỉ là lúc trước mọi người đều không để học viện Chiêu Nghi trong mắt, không có để tâm gì mấy.
.Lớp toán học cũng như vậy, tính toán số điểm của bảng Bạch Lam, tính toán tốc độ chạy bộ.
.Các học sinh vốn là chưa thỏa mãn, đều rất hăng hái phát biểu.
.Những phụ nhân đến nghe giảng, đến thời khắc này mới biết rằng, phương pháp giáo dục của bọn họ đã tụt lại thật xa, con của bọn họ đọc sách, lúc ban đầu cũng rất hiếu kỳ, học rất hăng say, nhưng càng về sau thì không khí càng trầm lặng, rồi không thích đọc sách, đâu giống với những đứa trẻ ở đây, lên lớp giống như chơi đùa, vô cùng vui vẻ.
.Hơn nữa, việc này đã dẫn sự khủng hoảng cực lớn đối với tầng lớp quý tộc, tốc độ học tập của học sinh Học viện Chiêu Nghi nhanh hơn rất nhiều so với chúng ta, chúng ta làm hơn nửa năm, cũng đang quay vòng trong Hiếu Kinh, nhưng trẻ con ở Học viện Chiêu Nghi người ta cũng không biết đã đổi bao nhiêu quyển sách rồi.
.Có số ít bộ phận quý tộc đề nghị dứt khoát mở một học viện, tất cả đều học theo Học viện Chiêu Nghi, lão sư trẻ trung chúng ta cũng có, lão sư bên Học viện Chiêu Nghi nam ngoại ô không phải đều là con cháu của quý tộc chúng ta sao.
.Tiền này không phải là vấn đề, người cũng không phải là vấn đề, vậy sách giáo khoa thì sao?
.Sách giáo khoa này chính là Hàn Nghệ làm ra, hơn nữa riêng một ngọn cờ, tại sao lớp học của Học viện Chiêu Nghi lại tràn đầy thú vị, chính là vì họ đã chọn dùng chế độ giảng dạy của Hàn Nghệ, nếu tài liệu giảng dạy ngươi cũng sao chép của Học viện Chiêu Nghi, thì ngươi mãi mãi tụt hậu so với họ một bước.
.Đương nhiên, có nhiều quý tộc cự tuyệt hơn, phương pháp giáo dục này trái với truyền thống, trái ngược hoàn toàn với loại phương pháp giáo dục trước đây của bọn họ.
.Nhưng điều này chỉ giới hạn ở tầng lớp quý tộc, hàn môn và dân chúng tầm thường thì không e dè nhiều như thế.
.Phượng Phi Lâu!
.- Tiểu Nghệ ca, Tiểu Nghệ ca, Đậu chưởng quỹ, Trâu chưởng quỹ bọn họ ở bên ngoài cầu kiến.
.- Chuyện này bao giờ mới hết, nói ta không ở nhà.
.- Là lúc nãy hình bọn họ gặp được Trần chưởng quỹ, chỉ sợ bọn họ biết Tiểu Nghệ ca huynh đang ở nhà.
.- Cái đệch! Ài, để bọn họ vào đây đi!
.Sau khi hoàn thành Đại hội vận động, Hàn Nghệ dự tính chuẩn bị cho Khuynh thành chi luyến lên diễn, nhưng người đến viếng thăm đợt này tiếp đợt khác, mục đích chỉ có một, chính là hy vọng có thể cho con mình theo học ở Học viện Chiêu Nghi, Hàn Nghệ từ sáng sớm hôm nay đến giờ, cũng chưa được nghỉ ngơi một chút, căn bản là không có ngừng lại.
.Trôi qua chốc lát, chỉ thấy, một loạt thương nhân có có liên quan đến ngành vận tải như Trâu Phượng Sí, Đậu Hành đi vào.
.Bởi vì sự thành công của chế khoa, dẫn đến bá tánh nhận định muốn thi đậu thường khoa, thì phải đi theo quan hệ, đối với chế khoa mà nói, thì vô cùng công bằng, nhưng đối với dân chúng tầm thường, cùng với con cháu hàn môn mà nói, vậy thì đương nhiên là ưu tiên chế khoa, vì bọn họ không có quan hệ, thế nên trước mắt mà nói, chưa có mấy lão sư nào hiểu về chế khoa, duy chỉ có Học viện Chiêu Nghi coi toán học là môn học hết sức quan trọng, chỉ có thể đến Học viện Chiêu Nghi.
.Tại sao Hàn Nghệ lại đặt Đại hội vận động sau kỳ thi lớn, chính là bởi vì hai bên hỗ trợ lẫn nhau, thứ tự trước sau là vô cùng quan trọng.
.- Tiểu nhân bái kiến Hàn Thị lang!
.Đậu Hành bọn họ vào trong sảnh, ngay ngắn hướng tới Hàn Nghệ kính lễ.
.Hàn Nghệ chắp tay nói: - Các vị, đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ! Ngồi ngồi ngồi!
.Đợi lúc bọn họ ngồi xuống, Hàn Nghệ nói thẳng vào trọng tâm: - Tin rằng hôm nay các vị tới cũng vì chuyện của Học viện Chiêu Nghi.
.Lúc mới bắt đầu hắn còn hàn huyên vài câu, giờ đây hắn đã không còn tâm tư cùng bọn họ hàn huyên, chúng ta có việc nói việc, nói xong thì các ngươi cút ngay, lão tử đây còn phải nghỉ ngơi.
.Trâu Phượng Sí một mặt cười nịnh nói: - Vâng đúng a, chúng ta nghe rằng quyên tiền thì có thể cho con mình vào Học viện Chiêu Nghi.
.Thương nhân đúng là thương nhân, một câu nói cũng không biết nói! Hàn Nghệ hừ một tiếng nói: - Đây là ai nói vậy?
.Đậu Hành sững người, nói: - Chằng lẽ không đúng sao?
.- Đương nhiên không phải!
.Hàn Nghệ nói: - Học viện Chiêu Nghi này do chính hoàng hậu tạo ra vì trẻ con trong thiên hạ, sao lại có thể liên quan đến tiền bạc ở đây, lời này ngươi đừng có mà nói bậy, nhỡ như lọt vào tai hoàng hậu, hoàng hậu sẽ không vui, một việc thiện tốt lành như vậy lại để cho các người biến thành đầy hơi vị của đồng tiền.
.- Vâng vâng vâng! Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết!
.Trâu Phượng Sí lập tức trở nên kinh sợ.
.Đậu Hành lại cẩn thận nói: - Hàn Thị lang, hai ngày nay nghe nói con của Tiền Đại Phương được vào Học viện Chiêu Nghi học.
.- Ừ!
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Nhưng đấy không có quan hệ lớn lao gì với tiền bạc, nếu có quan hệ, bọn chúng cũng không cần phải đợi đến năm sau mới nhập học, nguyên nhân chủ yếu là vì hoàng hậu cảm kích sự cống hiến của bọn họ đã làm cho Học viện Chiêu Nghi.
.Trâu Phượng Sí bọn họ nghe xong vẻ mặt hoang mang, cống hiến gì, không phải quyên tiền hay sao? Nói đi nói lại, cũng vẫn là tiền a!
.Nhưng nói đến tiền, não bọn họ lại xoay chuyển rất nhanh, rất nhanh đã lĩnh ngộ được hàm ý trong câu nói của Hàn Nghệ.
.Tiền này nhất định phải quyên, ngươi không quyên thì chẳng có hy vọng gì cả, nếu như ngươi quyên thì còn có chút hy vọng, nếu theo cách nói của bọn họ, cũng chính là quyên tiền thì nhất định có sách học, hai quan niệm này thật không hề giống nhau a.
.Chính là tùy tính như vậy, giờ đây Học viện Chiêu Nghi nổi tiếng như vậy, người người đều muốn đến, Hàn Nghệ đương nhiên nâng giá cao lên, lúc trước bảo các ngươi quyên chút tiền, cứ như lấy mạng của mấy ngươi không bằng, bây giờ thì tốt rồi, các ngươi thích quyên hay không quyên, dù sao cũng sẽ có người quyên.
.Trâu Phượng Sí bọn họ cũng không còn cách nào, tiền này thế nào cũng phải quyên ra, giữ lại một tia hy vọng cũng tốt, con cháu của thương nhân bọn họ, vốn dĩ tìm lão sư đã khó, vì đời sau, chút tiền này có là gì, hơn nữa còn cần phải nhanh chóng, cái này có thể còn cần xếp hàng a!
.Phen giao đàm lần này rất nhanh chóng đã kết thúc, bọn họ cũng chỉ vì chuyện này mà đến, Hàn Nghệ cũng nói cho bọn họ biết điều kiện, chẳng qua là cái hố hơi sâu một chút.
.Bọn họ vừa mới đi, Hàn Nghệ đã liền ra khỏi đại sảnh, đi về phía sau, nơi này không nên ở lâu. Nhưng mới ra cửa sân, hạ nhân kia lại chạy tới, thở gấp nói: - Tiểu Nghệ ca, Trịnh công tử ở ngoài cầu kiến.
.- Không gặp, không ! Ngươi nói ai?
.- Trịnh gia công tử.
.- Trịnh Thiện Hành?
.- Dạ!
.- Ta đi, y đến xem náo nhiệt gì a!
.Chuyện này cũng không còn cách nào, Hàn Nghệ chỉ thể thành thật ra ngoài cửa nghênh đón, hắn đối đãi với Trịnh Thiện Hành như vậy, chỉ vì Trịnh Thiện Hành đã giúp hắn rất nhiều chuyện, Học viện Chiêu Nghi, đất nào trồng cây nấy, Trịnh Thiện Hành ra tiền lại ra sức, hơn nữa hắn cũng rất cần dựa vào Trịnh Thiện Hành, vì vậy không những gặp, mà còn phải ra cửa nghênh đón.
.- Trịnh công tử, ngươi sẽ không cũng vì Học viện Chiêu Nghi mà đến đây chứ?
.Vừa gặp mặt, vẻ mặt Hàn Nghệ đã như khóc tang.
.Trịnh Thiện Hành giận nói: - Giờ đây qua nhà ngươi, còn có thể vì nguyên nhân khác sao?
.Oa! Ngươi đến cầu ta, ngươicòn phách lối như vậy! Hàn Nghệ mơ hồ nói: - Nhưng Trịnh công tử, Trịnh gia các người sẽ chịu cho con trai của ngươi đến học ở Học viện Chiêu Nghi sao?
.- Chuyện này không có quan hệ với Trịnh gia ta! Trịnh Thiện Hành nói xong lại không được nhịn phàn nàn nói: - Lần này ta cũng xem như bị người hại thảm rồi.
.Hàn Nghệ chớp chớp mắt nói: - Sao lại nói vậy?
.Trịnh Thiện Hành nói: - Ngươi có biết ngày hôm nay có bao nhiêu người đến xưởng may của ta tìm việc làm không?
.- Bao nhiêu?
.- Đã sắp hơn ngàn người rồi.
.- Cái gì? Một ngàn người?
.Hàn Nghệ kinh hô một tiếng, ngươi đây là tiết tấu của Foxconn ư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận