Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1384.3: Thần tượng toàn dân

.- Lão phu cũng không có rảnh rỗi như vậy! Tô Định Phương lắc đầu, lại nói: - Ngươi muốn trách thì trách những thương nhân từ Trung Nguyên đến kìa.
.Hàn Nghệ nhìn Tô Định Phương vẻ không hiểu cho lắm.
.Tô Định Phương cười ha hả nói: - Sau khi những thương nhân Trung Nguyên kia đến đây, miệng không ngớt nói về đại danh của ngươi, bất kể làm gì, mở miệng là nói "Hàn Thị lang đã nói", còn nữa, những sự tích của người ở Trường An cũng lưu truyền đến đây, bởi vậy bách tính trên thảo nguyên này đều vô cùng sùng bái ngươi.
.Bởi vì những thương nhân Trung Nguyên kia đều là Hàn Nghệ giật giây tới, mặc kệ bọn họ làm gì, đều là căn dặn của Hàn Thị lang.
.- Thật hay giả? Điều này nguọc lại cũng khiến Hàn Nghệ giật mình.
.Bùi Hành Kiệm cười ha hả nói: - Ở đây vẫn còn đỡ, lần trước ta đến phủ Bắc Đình còn khoa trương hơn nữa, uy danh của ngươi ở Tây Bắc thậm chí còn hơn cả lão tướng quân nữa.
.Tô Định Phương vuốt râu, gật đầu cười ha hả.
.- Ha ha!
.Hàn Nghệ chỉ cười gượng vài tiếng. Ta là người hết sức khiêm tốn như vậy, các ngươi làm thế này, thật sự được sao?
.Một đoạn đường ngắn mà đi rất lâu, bởi vì người vây xem quả thực là quá nhiều, thậm chí còn có không ít thiếu nữ trốn sau tường gọi to đại danh "Hàn tiểu ca", nữ tử thảo nguyên đều rất tự do, làm Hàn Nghệ cũng thấy ngượng nghịu.
.Trong vòng vây của đám đông, Hàn Nghệ tỏa ra vô số hào quang đã đến quan nha. Quan nha này quy mô không nhỏ, vô cùng hùng vĩ đồ sộ, nhưng đây đều là Hàn Nghệ yêu cầu, Tô Định Phương không phải người ham muốn những thứ này, ông ta là người có hùng tâm tránh trí, mà Hàn Nghệ làm như vậy, mục đích chính là để thúc đẩy việc làm. Lúc trước Tây Đột Quyết bị đánh đến mức cũng nghèo rớt mùng tơi, bách tính không có tiền không có việc làm, xây dựng rầm rộ sẽ có thể thúc đẩy việc làm, cũng có thể có lý do chi tiền, dù sao thì hòa hoãn trước rồi hãy nói, hơn nữa dù sao cũng là Đại đô hộ phủ duy nhất, khí thế một chút, đó cũng là nên có.
.Thật là may mắn lớn, nếu không thì thật là chưa chắc đã có thể chứa dược nhiều người như vậy.
.Yến hội đã chuẩn bị xong, đón gió tẩy trần cho Hàn Nghệ, làm hết sức long trọng.
.Hàn Nghệ rất buồn bực, hắn lại không ham những cái này, hơn nữa hắn là Hộ Bộ Thị lang, Đại đô hộ phủ các ngươi làm như vậy, ai chịu nổi về tài chính. Vì thế nói bóng nói gió vài câu với Tô Định Phương, mới biết sự tình căn bản không phải là giống như hắn nghĩ.
.Kỳ thật Tô Định Phương cũng không muốn làm như vậy, ông ta cũng không có nhiều tiền dư thừa, đây đều là Ngột Khả Liệt bọn họ yêu cầu, tất cả chi tiêu của yến hội này, bao gồm rượu thịt đều là bọn họ tự mang đến, Tô Định Phương chỉ là cung cấp địa điểm mà thôi. Ngột Khả Liệt bọn họ đều cho rằng Hàn Nghệ là ân nhân của thảo nguyên, nhất định phải tiếp đón thật tốt.
.Vừa mới ngồi xuống, Ngột Khả Liệt đã bưng một chén rượu lên, nói: - Hàn tiểu ca, lúc trước may nhờ có ngài, bách tính trên thảo nguyên mới có thể thoát khỏi chiến hỏa, sống cuộc sống an định, ly này chúng ta thay mặt bách tính trên thảo nguyên kính ngài.
.Các tù trưởng phú thương này lần lượt đứng dậy bưng chén kính Hàn Nghệ.
.Lúc trước ta đã làm gì à? Hàn Nghệ thật sự hơi ngượng ngùng, nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể đứng dậy bưng chén kính lại. Đợi khi rượu trôi vào bụng, hắn mới nói: - Các vị, các vị, các người như vậy, ta thật sự thấy hơi ngượng, thật ra ta cũng không có làm gì cả, cũng không phải nói ta muốn thảo nguyên an định, trên thảo nguyên đã có thể an định, mấu chốt thực sự vẫn là bách tính trên thảo nguyên đều chán ghét chiến tranh, là bản thân bách tính muốn an định, công lao không phải ở ta.
.Y Cố hết sức kích động tranh biện: - Hàn tiểu ca, ngài đây quá khiêm nhường rồi, bách tính trên thảo nguyên quả thực muốn an định, nhưng nếu không có cơm ăn thì làm sao có thể an định, đây đều là nhờ Hàn tiểu ca kiến nghị bệ hạ phái thương nhân đến thảo nguyên làm buôn bán, và còn mang đến lượng lớn thương thực, cung cấp việc làm cho rất nhiều bách tính, bởi vậy bách tính trên thảo nguyên mới có thể sống cuộc sống an định.
.- Và cả hiệp nghị bãi cỏ do Hàn tiểu ca đích thân chủ trì lúc trước, nếu không có bản hiệp nghị bãi cỏ kia, sao chúng ta có thể ngồi ở đây hòa thuận như thế này.
.- Ha ha! Nói đúng, đây đều nhờ Hàn tiểu ca.
.- Ta nói nha, Hàn tiểu ca, ngài đừng về Trường An nữa, ở lại đây được rồi, chúng ta nhất định ủng hộ ngài.
.Con mẹ nó đây là thủ thức khoác hoàng bào a!
.- Đợi một chút!
.Hàn Nghệ chỉ vào mãng phu không có đầu óc kia nói: - Ngươi đây là muốn hại ta, nếu bệ hạ nghe được câu này của ngươi, ta đây gặp họa rồi. Được rồi, được rồi, xem như ta sợ các ngươi rồi. Ngồi hết đi, ngồi đi.
.Cú chém gió quá đà này, Hàn Nghệ cũng hết nói nổi rồi, đợi sau khi mọi người đều ngồi xuống, hắn lại bực bội cười một tiếng, nói: - Xem ra cuộc sống của các người đều trôi qua rất dễ chịu a!
.Đám người Ngột Khả Liệt đều cười ha ha, cũng ngại mở miệng.
.Hàn Nghệ dang hai tay ra, nói: - Cho nên ta vẫn luôn không hiểu trước đây các người đánh tới đánh lui là muốn cái gì? Bãi cỏ lớn một chút, không phải chỉ có thể nuôi thêm mấy con dê sao, có ích quái gì chứ. Chỉ cần các người chịu động não một chút, mấy chục con dê cũng có a, ví dụ như Ngột Khả Liệt, buôn bán có mấy lô nước hoa, ngươi xem bây giờ y còn nhìn đến bãi cỏ sao?
.Ngột Khả Liệt cười khì khì nói: - Đây đều nhờ Hàn tiểu ca dẫn dắt.
.Hàn Nghệ hừ nói: - Tên gian thương ngươi bớt giở trò đi, ta còn không biết ngươi sao, đầu cơ trục lợi nhiều nước hoa như vậy, tại sao chỉ có ngươi phát tài lớn như thế?
.- Ha ha!
.Mọi người cười ầm lên.
.Bộ dạng vui vẻ kia, Tô Định Phương, Bùi Hành Kiệm đều nhìn đến ngây người. Bình thường những tù trưởng này đâu có dễ nói chuyện như thế, đều quen làm hoàng đế một phương rồi. Tục ngữ nói rất hay, cường long bất áp địa đầu xà, cho dù là lão đại như Tô Định Phương này cũng phải nể mặt bọn họ vài phần, mưu cầu chung sống hoà bình, dù sao cũng là dị tộc thống trị, triều đình lại luôn nhấn mạnh, đừng gây mầm tai vạ nữa. Nhưng hiện giờ Hàn Nghệ ngồi ở đây, động một chút lại chế nhạo bọn họ vài câu, bọn họ còn cười vui vẻ đến như vậy.
.Chỉ có thể nói bọn họ thật sự là quá ti tiện rồi!
.Không biết rằng giọng điệu này của Hàn Nghệ có phần đúng khẩu vị của bọn họ, ngược lại bọn họ không thích nhân sĩ Trung Nguyên nho nhã cho lắm, giống như Bùi Hành Kiệm xuất thân quý tộc, cái gì cũng có nề có nếp, thật là quá phiền phức, nói chuyện với Hàn Nghệ thì thật là quá thoải mái rồi. Đây cũng là lý do tại sao bọn họ càng muốn gọi Hàn Nghệ là "Hàn tiểu ca", chứ không phải "Hàn Thị lang", chính là bởi vì như vậy gần gũi hơn.
.Tên quái thai Trung Nguyên Hàn Nghệ này, không ngờ đến thảo nguyên lại được mọi người tôn sùng như vậy.
.Chờ bọn họ ngưng cười, Hàn Nghệ lại nói: - Các vị, bãi cỏ có bao nhiêu, nuôi bấy nhiêu dê bò, những thứ này đều là trống rỗng, mấu chốt là thịt dê này cuối cùng rơi vào miệng ai, các người nuôi dê nuôi bò chẳng phải cũng là để ăn sao, giống như Ngột Khả Liệt không kinh doanh bãi cỏ, lẽ nào y ăn vỏ cây sao, trong nhà các người có mấy trăm con dê chưa chắc người nhà đã ăn ngon.
.- Nói rất hay!
.- Hàn tiểu ca nói lời này thật sự là sâu sắc.
.Đệch! Ta chẳng qua chỉ là tùy tiện nói vậy mà thôi, các ngươi cần phải như thế không. Hàn Nghệ cảm thấy không có cách nào tán gẫu tiếp với bọn họ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận