Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 919.3: Khủng hoảng tài chính

.Tang Mộc cau mày nói: - Không biết ân công có ý tứ là?
.Hàn Nghệ nói: - Ta tính toán đầu tư kỹ thuật! Kỹ thuật mang đến chính là cách tân, cách tân biểu thị lúc trước chưa từng có, đây mới là loại hình kinh doanh kiếm tiền nhất, giống nước hoa vậy, giống giấy mực vậy, nhưng mà, kỹ thuật lại cần tài chính, hơn nữa là liên tục không ngừng, bởi vì bọn họ kiếm tiền, nhất định sẽ tiếp tục khuếch trương, như vậy sẽ cần tiền nhiều hơn, một kỹ thuật cách tân mang đến cho Kim Hành chúng ta sự hợp tác vòng đi vòng lại, đây mới là kế lâu dài. Cho nên ta tính toán phàm là thế chấp vay bằng kỹ thuật, chúng ta áp dụng phương án kéo dài niên hạn và tăng lên lợi tức, hai năm đầu sẽ hạ lợi tức xuống, cho bọn họ đầy đủ nguồn vốn để phát triển, sau đó lại chậm rãi gia tăng lợi tức.
.Thẩm Quý nói: - Nhưng thế này thì mạo hiểm quá lớn, ai biết cái bí phương kia có thể kiếm được tiền hay không.
.- Cái này phải xem nhãn lực của chúng ta rồi.
.Hàn Nghệ tự tin cười nói: - Ta tin tưởng chúng ta có thể làm được, mặt khác, trừ đó ra, chúng ta không có quá nhiều cơ hội đầu tư, những đại phú thương này, tiền tồn nhà mình còn dùng không hết, còn có thể chạy tới chỗ chúng ta vay tiền sao? Bọn họ chỉ biết đến gửi tiết kiệm, mục tiêu của chúng ta chính là một vài thương nhân, mà tiểu thương nhân có tư bản là kỹ thuật, tăng lớn đối với đầu tư kỹ thuật, sẽ là tiêu chí của Kim Hành chúng ta.
.Hắn trước giờ vẫn không cho rằng mình có thể nghịch thiên, tuy rằng hắn có được kỹ thuật vượt qua thời không, nhưng đại bộ phận kỹ thuật đều khó có khả năng thể hiện ở thời đại này, kỳ thật hắn cần kỹ thuật đương đại, những kỹ thuật này lại phối hợp với tri thức vượt qua thời không kia, có thể đạt đến sự dung hợp hoàn mỹ, bởi vậy hắn sớm đã chế định xong hết rồi, lợi dụng Kim Hành toàn lực phát triển khoa học kỹ thuật, cổ vũ mọi người đổi mới, như vậy hắn có thể phát huy tốt hơn.
.Tang Mộc nói: - Nhưng ân công, thứ kỹ thuật này, khả năng đáng giá, cũng có thể không đáng một đồng, loại thế chấp vay tiền này không cẩn thận chút, thì chắc chắn chúng ta mất cả chì lẫn chài, ân công phải làm thận trọng a.
.Hàn Nghệ nói: - Lúc này mới vừa bắt đầu, chúng ta nhất định phải đồng thời cổ vũ vay tiền và gửi tiết kiệm, như vậy Kim Hành chúng ta mới có thể đạt được một sự khởi đầu hoàn mỹ, bởi vậy ta mới có thể đưa ra điều kiện thả lỏng hơn. Nhưng một khi đã ổn định rồi, ta sẽ đưa ra phương án cho vay càng thêm nghiêm khắc.
.Tang Mộc hiếu kỳ nói: - Phương án gì?
.- Uy tín!
.Mỗi khi nói đến hai chữ này, trong lòng Hàn Nghệ lại vui vẻ, một tên lường gạt lại nói chữ tín với người khác, đây không phải là trò cười sao, nhưng hiện giờ thân phận của hắn đã cải biến, hiện tại hắn cần chính là thành tín, nói: - Kim Hành chúng ta nhất định phải thành lập một bộ phận đánh giá tín dụng, đem từng cái tín dụng vay tiền đưa vào trong để đánh giá. Các ngươi cũng chớ xem thường hai chữ này, cổ nhân nói rất đúng, con người không mà không có chữ tín thì không làm được gì, thương nhân càng phải như vậy. Thương nhân có thể chơi các loại thủ đoạn để kiếm tiền, nhưng không thể không thủ tín, một thương nhân không thủ tín chắc chắn sẽ đi về hướng thất bại. Một người hiểu được thành tín, thì sẽ không dễ dàng mở miệng vay tiền người khác, một khi hắn mở miệng vay tiền, tất nhiên hắn sẽ có mười phần nắm chắc có thể trả tiền, cho những người này vay tiền, sẽ làm giảm xuống độ phiêu lưu của chúng ta.
.Thẩm Quý buồn bực nói: - Nhưng cái này đánh giá như thế nào?
.- Hỏi!
.Hàn Nghệ nói: - Hỏi những hàng xóm và thân bằng hảo hữu xung quanh người đó, từng chút từng chút cũng không thể bỏ qua, ngàn vạn lần đừng sợ phiền toái và vì thế mà vận dụng quá nhiều nhân lực, các ngươi nhất định phải ghi nhớ một điểm, tín dụng là căn bản duy nhất của Kim Hành, nếu một ngày kia, chúng ta mất đi tín dụng, Kim Hành chắc chắn sẽ trong một đêm sụp đổ, không chỉ như thế, chúng ta còn phải khiến cho Kim Hành ở vào một hoàn cảnh tín dụng tối thượng, như thế Kim Hành mới có thể tiếp tục phát triểu lâu dài. Để cho những kẻ không giữ chữ tín, mà vẫn còn muốn phát tài kia, đi gặp quỷ đi thôi.
.Uy tín!
.Tuy rằng Hàn Nghệ là một tên lường gạt, nhưng hắn lại sâu sắc hiểu được rằng, kỳ thật uy tín là tài sản quý giá nhất của một người, chỉ cần có một phần tài sản này, mặc kệ gặp phải bao nhiêu khốn cảnh, đều có cơ hội xoay người, nhưng một khi mất đi phần tài sản này, sẽ rất khó tìm trở lại được.
.Một thị trường tràn đầy uy tín thì có thể chịu đựng được bất kỳ là mưa rền gió dữ gì đi nữa, cũng sừng sững không ngã.
.Ngược lại sẽ hình thành một cái bọt biển thật lớn, vừa bị chọc liền thủng luôn, Hàn Nghệ bây giờ là vì thị trường mà đặt nền móng, bởi vậy hắn nhất định phải gieo hạt giống sẵn cho cái thị trường uy tín này, mặc kệ có gian nan, có rườm rà, hắn cũng phải làm, bởi vì hắn biết, một khi thành công, mỗi người đều sẽ được hưởng lợi ích này, hơn nữa là vô cùng vô tận.
.Đương nhiên, hiện giờ Kim Hành mới vừa vặn khởi bước, nếu ngay lập tức đã áp dụng cơ chế uy tín, vậy không thể nghi ngờ là đã gia tăng độ khó khăn cho vay, vì vậy Hàn Nghệ tạm thời vẫn chưa đề cập đến điểm này.
.Nhưng mặc kệ như thế nào, Kim Hành đã đang dần dần thay đổi vận mệnh kinh tế Trường An, đã trở thành một trung tâm giao dịch tiền vàng.
.Rất nhanh, đợt sóng thứ ba phủ xuống.
.Từ địa chủ, thương nhân đều đem tiền tồn gửi vào Kim Hành, lúc này xem chừng dân chúng cũng động tâm, đều tới Kim Hành, đem tiền tồn gửi vào đó.
.Tuy rằng số tiền gửi này vẫn còn ít, nhưng đã thành làn sóng gửi tiền vào ngân hàng mà Hàn Nghệ khát vọng nhất, bởi vì dân chúng đến đây, biểu thị Kim Hành đã nắm trong tay toàn bộ thị trường Trường An, nhất cử nhất động của Kim Hành, đều sẽ dính líu đến từng dân chúng.
.Giấc mộng nắm giữ quyền chủ đạo thị trường của Hàn Nghệ, dần dần được thực hiện.
.Mà hiện giờ hắn cần phải làm là, làm thế nào đem tiền tái đầu tư vào trong thị trường, hắn cũng không muốn khiến Kim Hành biến thành một cái tủ sắt.
.Tư Không phủ.
.- Tư Không, thật sự xin lỗi, vãn bối đã tới muộn. Đây là bản kế hoạch của khu vui chơi, kính xin Tư Không xem qua.
.Hàn Nghệ đưa lên bản kế hoạch đã sớm chuẩn bị xong cho Lý Tích, hiện giờ hắn đã thông qua Kim Hành đâu tư bo vôn thành công, hắn nhất định phải khẩn trương đạt thành hợp tác với Lý Tích, để tránh đêm dài lắm mộng, bởi vì hắn ở trong triều cần Lý Tích ủng hộ.
.Lý Tích khoát tay chặn lại, nói: - Nhiều như vậy, lão phu lười đọc, ngươi nói là được.
.Cái giá cũng thật là lớn a! Một câu nói kia của ông ta, lập tức khiến Hàn Nghệ có loại cảm giác của một nhân viên bán hàng, nhưng hắn thích làm nhân viên bán hàng, bởi vì như vậy có thể lừa dối người một cách hợp pháp rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận