Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 880: Danh sách của ta, ta làm chủ

.Đây tuyệt đối là bảng danh sách kiểu shock.
.Khổng, Mạnh, Lão tam tử nhất định phải đứng ba vị trí đầu tiên a, ngoài ra, đại nho cỡ như Đổng Trọng Thư đến top 10 cũng không được, điều này khiến mọi người rất khó chấp nhận.
.Ngõ Bắc.
.- Ây ây ây, bảng danh sách này của Đại Đường nhật báo các người thật là khó được mọi người chấp nhận a, các người có thể bảo Hàn tiểu ca cho chúng ta một lời giải thích hay không a!
.- Cái này ai có thể đoán chuẩn được, thật ra văn phòng tứ bảo, chúng ta không cần cũng được, nhưng các người vì không cho chúng ta văn phòng tứ bảo, mà sắp xếp lung tung a!
.Chỉ thấy trước Phượng Phi Lâu chật ních người, mọi người nhao nhao biểu thị sự bất mãn, nhưng không giống như trước đây là, bọn họ không còn lớn tiếng gào hét nữa, mà hết sức lịch sự hy vọng Hàn Nghệ có thể cho bọn họ một lời giải thích, dù sao thì Hàn Nghệ hiện giờ danh tiếng tại ngoại, là giang bả tử (đại ca) của hàn môn, không thể giống như ngày trước, một lời không hợp liền gào rống lên, nếu hắn ngã rồi thì tất cả đều thua a.
.Đúng lúc này, chỉ thấy ba người từ bên trong đi ra, chính là Hàn Nghệ, Tiểu Dã, Hùng Đệ.
.- Hàn tiểu ca đến rồi.
.- Hàn tiểu ca.
.Đây là lần đầu tiên Hàn Nghệ lộ diện, cuối cùng cũng được nhìn thấy thần tượng, con cháu hàn môn hưng phấn dị thường, lần lượt chắp tay hành lễ, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.
.Hùng Đệ nhìn thấy, trong lòng vui vẻ khỏi phải nói.
.Hàn Nghệ chắp tay thi lễ, cười hỏi: - Ta nghe nói các vị tìm ta, không biết có chuyện gì chỉ giáo?
.Một người trong số này liền nói: - Chỉ giáo thì không dám, chỉ là Lão Tử trước, Khổng Tử sau, tại sao Hàn tiểu ca lại đặt Khổng Tử phía trước Lão Tử?
.Hiển nhiên tên này là người trong Đạo gia.
.Lại có một người nói: - Bảng danh sách này, sao có thể lấy ra đời trước sau mà phân, phải lấy năng lực phân cao thấp, năng lực của Khổng Tử tất nhiên là trên Lão Tử.
.Rất nhanh, mọi người lập tức bắt đầu tranh luận.
.Hàn Nghệ mong muốn cảnh tượng này, có tranh luận mới nóng, trước tiên để cho bọn họ tranh luận một lát, mắt thấy càng lúc càng nhiều người gia nhập, nếu còn không ngăn cản, sợ là khó mà khống chế được, vội vàng giơ hai tay lên: - Các vị yên lặng, các vị yên lặng.
.Đại ca vừa mở miệng, mọi người dần dần yên tĩnh trở lại.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bảng danh sách này chỉ là đại diện cho lời của cá nhân ta, còn về Khổng Tử mạnh hay là Lão Tử mạnh, mỗi người đều có cách nhìn khác nhau, đây là chuyện rất bình thường, mọi người có thể tranh luận, nhưng phải nhớ đừng vì điều này mà làm tổn thương hòa khí với nhau, hàn môn chúng ta vốn đã là quần thể yếu thế, nên đoàn kết mới phải.
.- Nói rất hay!
.- Hàn tiểu ca nói quá đúng, hàn môn chúng ta lý nên đoàn kết, như vậy mới không bị người khác ức hiếp.
.Đây thực sự là nhất hô bách ứng, Hàn Nghệ cũng không cần lôi kéo, bọn họ lập tức tán thành.
.Nhẹ nhàng như vậy?
.Hàn Nghệ có chút không thích ứng.
.Một người đột nhiên hỏi: - Nhưng Hàn tiểu ca, vậy ngươi nói xem tại sao ngươi lại xếp Khổng Tử trước Lão Tử, việc này cũng phải có một lý do chứ?
.- Không sai, không sai, chúng ta xin lắng tai nghe.
.Hàn Nghệ cười nói: - Bảng danh sách này của ta gọi là gì, bảng cống hiến lịch sử nhân loại. Khổng Tử và Lão Tử đều là thánh nhân, mặc dù chủ trương của họ khác nhau, nhưng họ đều là nhà tư tưởng vĩ đại, thật ra Nho gia có tư tưởng của Đạo gia, Đạo gia cũng có tư tưởng của Nho gia, hơn nữa mỗi bên đều có ưu điểm riêng, ta cho rằng cho dù lấy cảnh giới tư tưởng để luận cao thấp, cũng đều rất không ổn.
.Mọi người đều gật đầu, cách nói này thì Nho, Đạo lưỡng gia đều có thể chấp nhận.
.- Vậy không biết Hàn tiểu ca dùng gì để định?
.- Công hiến a!
.Hàn Nghệ nói: - Tư tưởng Đạo gia chỉ cực thịnh một thời vào thời Văn Cảnh nhị đế, còn tư tưởng Nho gia hiển nhiên là ảnh hưởng lâu dài hơn một chút, chiếm vị trí chủ đạo trong thời gian rất dài, ta dựa vào điều này để phán định.
.- Ừm! Phán định như thế, cũng là công bằng.
.- Nếu dùng điều này để luận, tư tưởng Pháp gia có thể nói là xuyên suốt lịch sử, nên lấy tư tưởng Pháp gia đứng đầu a.
.- Nói đúng.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Bất cứ quốc gia nào cũng không tách rời khỏi pháp chế, nhưng vấn đề là Khổng Tử và Lão Tử là hai người duy nhất sáng lập Nho gia và Đạo gia, là thủy tổ có một không hai, trong Nho gia và Đạo gia, không có ai cho rằng địa vị của người nào cao hơn hai người này. Nhưng Pháp gia không có thủy tổ, tư tưởng Pháp gia là một nhóm đại diện, lấy thành tựu của một người để nói, đại diện Pháp gia sẽ đứng sau hai người này, bởi vậy ta xếp Lý Khôi của tư tưởng Pháp gia ở vị trí thứ tư.
.- Nhưng ta nghĩ nếu không dùng trước sau để định luận, Hàn Phi Tử, Thương Ưởng trong học thuật Pháp gia còn hơn Lý Khôi.
.- Không không không, ta nghĩ là Lý Tư, tuy rằng Lý Tư ưu khuyết điểm đều có, nhưng mỗi việc ông ta làm về sau đều có ảnh hưởng sâu xa.
.- Nói rất hay! Hàn Nghệ gật đầu nói: - Thật ra ta cũng đã cân nhắc rất lâu giữa Lý Tư, Lý Khôi. Trong thống nhất lục quốc, Lý Tư đã phát huy vai trò cực lớn, như thống nhất xa quỹ, văn tự, độ lượng hành chế độ. Tuyệt đối ảnh hưởng đến tiến trình của nhân loại, nhưng ông ta cũng đã phát huy vai trò cực lớn trong "đốt sách chôn nho", đặc biệt là đốt sách, bất luận thứ ông ta đốt là sách gì, nhưng đây tuyệt đối là sự bắt đầu không tốt, bởi vì cách làm này đã ngăn trở sự phát triển của nhân loại, tri thức là nguyên tố mấu chốt thúc đẩy nhân loại tiến bộ, hủy diệt tri thức, chính là cản trở sự tiến bộ của nhân loại. Còn Lý Khôi thì chủ trương cách tân, có con mắt nhìn xa trông rộng hơn, cho dù dùng ở đương đại, cũng rất có trợ giúp, hơn nữa "Pháp kinh" mà ông ta chỉnh sửa, là bộ luật pháp hoàn chỉnh đầu tiên, Tần Luật chính là đến từ kinh này, đám người Thương Ưởng cũng đều chịu ảnh hưởng này.
.- Những người này cũng đã coi là gì, mấu chốt là tại sao Thái Luân này xếp thứ ba, hắn ta chỉ là một tên hoạn quan.
.Lời này vừa nói ra, tranh luận đột nhiên dừng lại, mọi người đều tán thành, cảm thấy cách sắp xếp như vậy cực kỳ không ổn.
.Hàn Nghệ nhìn người kia nói: - Các hạ nói như vậy, thứ cho ta không dám gật bừa, hoạn quan cũng là người, trong đó cũng có tốt có xấu, ngươi coi thường hoạn quan, cũng giống như sĩ tộc xem thường hàn môn.
.Khinh bỉ!
.Mọi người vừa nghe vậy, đều khinh bỉ người này.
.Người nọ cũng xấu hổ cúi đầu.
.Hàn Nghệ lại nói: - Ta xếp Thái Luân thứ ba, nguyên nhân chủ yếu, cũng là nguyên nhân duy nhất, chính là ông ta đã phát minh ra giấy. Các người có từng nghĩ đến, tại sao rất nhiều phát minh thời đại Xuân Thu đều biến mất không? Rất nhiều ngôn luận của Khổng Tử và Lão Tử đã biến mất, không thể nghi ngờ, đây là tổn thất cực lớn của nhân loại, mà nguyên nhân chủ yếu chính là vì công cụ truyền bá quá ít, sách thẻ tre vô cùng nặng, một quyển sách có thể viết ra một xe, một khi xảy ra chiến loạn, tất sẽ thất lạc, khó mà bảo tồn. Nhưng nếu là giấy thì nhẹ hơn rất nhiều, hơn nữa có thể ứng dụng vào in ấn, chẳng những có thể rất dễ bảo tồn, còn có thể thúc đẩy tiến truyền bá tri thức.
.Là Thái Luân dùng trí tuệ kết tinh của ông ta khiến cho càng nhiều người hơn nữa học được tri thức, khiến tri thức được truyền thừa, đây là một tiến bộ trọng đại trong lịch sử nhân loại, thật sự là Khổng Tử và Lão Tử đã quá vĩ đại, nếu không thì Thái Luân đã đứng vị trí đầu tiên, sau này tất cả truyền bá tri thức đều nằm trên giấy, khi các vị đọc sách, từng sùng bái Khổng Tử, sùng bái Lão Tử, nhưng các người có từng nghĩ đến, trí tuệ của các người căn cứ trên trí tuệ của ai? Nếu như tri thức là một cái cây lớn, vậy thì giấy của Thái Luân chính là gốc của cái cây lớn này, chỉ là cái gốc này chôn ở bên dưới đất, không nhìn thấy, nhưng ta cho rằng người đọc sách không nên chỉ nhìn đến hoa tươi nở rộ trên cành cây, mà cũng phải nghĩ đến cái gốc ở dưới mặt đất.
.Điều này cũng không khác biệt với tư tưởng "dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh", các bách tính vất vả khổ lao mới là người đáng yêu nhất, đáng được tôn kính nhất, không có sự dâng hiến vô tư của họ, thì sao có Đại Đường cường thịnh của chúng ta, đồ các người mặc, đồ các người ăn, đều là nông phu mang đến cho các người, chứ không phải là Khổng Tử mang đến cho các người.
.Lời nói như vậy, mọi người nhất trí tán đồng, tuy nói sĩ tử hàn môn đa phần đều là địa chủ, nhưng cũng có không ít người xuất thân nông gia, Hàn Nghệ kéo Thái Luân sát lại với nông phu, đương nhiên phải ủng hộ luận điệu này a!
.- Coi như là vậy, nhưng ngươi cũng không thể xếp Mạnh Tử thứ chín a, dựa vào gì mà Trương Khiên, Trương Trọng Cảnh có thể đứng trước Mạnh Tử?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta xếp Mạnh Tử thứ chín, chủ yếu là bởi vì Mạnh Tử và Khổng Tử là nhất mạch tương thừa, tư tưởng của ông ta được xây dựng trên tư tưởng của Khổng Tử, nói cách khác thì sự vĩ đại của bọn họ có chỗ trùng lặp, nếu như không có Khổng Tử, thì Mạnh Tử có thể sẽ xếp thứ nhất rồi. Các người xem thử mười cái tên đứng đầu, mỗi người đều đại diện cho một lĩnh vực nào đó, không có trùng lặp, duy chỉ có Nho gia có hai người nằm trong danh sách, chỉ có thể nói Mạnh Tử thực sự là quá vĩ đại.
.Mọi người bị lung lạc đều gật đầu, đặc biệt là Nho sinh thì rất vui vẻ a, trong mười cái tên đứng đầu, chỉ có Nho gia ta có hai người.
.Hàn Nghệ lại tiếp tục nói:
.- Về phần Trương Trọng Cảnh và Trương Khiên, ta thật sự không muốn nói nhiều về Trương Trọng Cảnh, ta chỉ muốn hỏi ngươi, "Thương hàn tạp bệnh luận" của Trương Trọng Cảnh đã cứu bao nhiêu người? Sự đột phá của ông ta trong y học là cực lớn, mà y học là bằng hữu quan trọng nhất của nhân loại, một khi rời xa y học, e rằng nhân loại sẽ gặp phải tuyệt vong, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào a, chỉ đáng tiếc lúc đó giấy của Thái Luân vẫn chưa được phổ cập, tính thực dụng cũng kém, cho nên "Thương hàn tạp bệnh luận" của ông ta không thể bảo tồn hoàn chỉnh, đây là một tổn thất lớn của nhân loại a, các người nói Thái Luân quan trọng hay không?
.Còn Trương Khiên, chỉ dựa vào việc ông ta đi sứ Tây Vực, xếp hàng thứ tám, tuyệt đối là thực chí danh quy, là Trương Khiên cho chúng ta biết được thêm nhiều tri thức và văn hóa, không còn là ếch ngồi đáy giếng nữa, ông ta còn mang lại đủ loại hoa quả rau xanh, những loại hoa quả này không những ngon, mà còn tốt cho sức khỏe, điều càng quan trọng hơn nữa, tinh thần tìm tòi nghiên cứu của Trương Khiên đáng để chúng ta tôn sùng. Có câu nói rất hay, vạn sự khởi đầu nan, bởi vì khởi đầu luôn là không biết được điều gì, không biết thì sẽ luôn khiến người ta cảm thấy sợ hãi, mà sợ hãi sẽ cản trở chúng ta tiến bộ, nếu như chúng ta muốn tiến lên, chúng ta nhất định phải khắc phục nỗi sợ hãi, dũng cảm tìm tòi, như vậy mới sáng tạo ra cái mới.
."Hiền giả lục học" đó của ta chính là căn cứ trên tinh thần tìm tòi này, ta không biết ta sẽ gặp phải đả kích gì vì chuyện này, nhưng ta đã khắc phục nỗi sợ hãi trong lòng, sải một bước chân này, tuyên truyền mấy tiếng cho hàn môn, nếu như chúng ta mất đi tinh thần tìm tòi này, chúng ta vĩnh viễn sẽ chỉ dậm chân tại chỗ, tại sao có những sĩ tộc ở thời Nam Bắc triều lớn mạnh như vậy, nhưng sau đó đến triều ta lại sa sút như vậy, đó là bọn họ bảo thủ cố chấp, không biết đi cùng với thời đại, cho nên mới trở nên mục nát đến mức như vậy, chúng ta quyết không thể đi theo vết xe đổ của sĩ tộc.
.Mặc kệ Hàn Nghệ nói có lý hay không, phàm là tranh chấp sĩ thứ Hàn Nghệ kéo ra, con cháu hàn môn lập tức tán thành, cũng chính là bởi vì như vậy, bọn họ đều cảm thấy Hàn Nghệ nói vô cùng có lý.
.Lại có người hỏi: - Vậy còn Tư Mã Thiên? Ông ta dựa vào gì mà đứng thứ mười a?
.Bọn họ đã không phải là muốn tranh luận với Hàn Nghệ nữa, mà là muốn nghe thử cách nghĩ của Hàn Nghệ!
.Hàn Nghệ nói: - Dĩ cổ vi kính, khả dĩ tri hưng thế. "Sử ký" của Tư Mã Thiên chính là cái gương quý giá nhất của dân tộc Hoa Hạ chúng ta, nếu như không có sự tồn tại của "Sử ký", chúng ta sẽ phạm phải rất nhiều rất nhiều sai lầm, vô số người sẽ mất mạng vì những sai lầm này, ảnh hưởng của "Sử ký" đối với dân tộc Hoa hạ chúng ta rất sâu rộng, sự vĩ đại này có thể sánh ngang với "Luận ngữ".
.Mọi người nghe vậy đều gật đầu, vẫn là có lý, không phải là nói vô căn cứ. Thật ra bảng xếp hạng này đã thể hiện đầy đủ tư tưởng và chủ trương của Hàn Nghệ, đây không phải là vì lượng tiêu thụ, mà là có mục đích khác.
.Đúng lúc này, chợt thấy phía sau dấy lên một tràng xôn xao.
.Hàn Nghệ đưa mắt nhìn, trong lòng vui vẻ, các anh, cuối cùng các người cũng tới rồi.
.Chỉ thấy một hàng binh lính đi đến, người đứng đầu bước lên, chắp tay với Hàn Nghệ nói:
.- Chúng ta phụng mệnh của Đại tư không, đến đây mời Hoàng gia đặc phái sứ.
.Mời con em ngươi, bắt ta à! Thật là không hiểu chuyện! May mà ta cũng có chuẩn bị. Hàn Nghệ lúc đầu hơi ngẩn người, sau đó hơi ngửa đầu, nhắm mắt thở dài nói: - Chuyện phải đến cuối cùng vẫn đến.
.Hùng Đệ đứng bên cạnh đột nhiên kích động nhảy ra, đứng chắn trước người Hàn Nghệ, vẻ mặt căng thẳng nói: - Tại sao các người muốn bắt Hàn đại ca ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận