Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1213.1: Con của trời

.Dù sao đây cũng không phải là cuộc thi chính thức, quy tắc đương nhiên cũng sẽ không hoàn toàn giống như đời sau, là Hàn Nghệ định ra vào phút cuối, nhưng thay đổi hình thức chứ không thay đổi bản chất, ba hiệp, mỗi hiệp mỗi người ném hai bóng, năm người lần lượt ném bóng.
.Hàn Nghệ đương nhiên là người lên đầu tiên.
.Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào hắn, trước tiên hắn điều chỉnh hơi thở, sau đó đi ba bước, ném bóng ra một cách nho nhã.
.Cùng với một trận hò reo loạn xạ!
.Toàn bộ mười chai gỗ đổ xuống.
.Trúng hết!
.Tiêu Vô Y, Dương Phi Tuyết, Tiểu Mập đều hưng phấn khen hay.
.Hàn Nghệ cũng chặt nắm tay.
.Lý Trị hồ nghi quan sát Hàn Nghệ, nói: - Lúc nãy có phải là khanh che giấu thực lực hay không? Ngụ ý chính là, cố ý dụ trẫm mắc lừa.
.Hàn Nghệ vội nói: - Thần sao dám, nếu lần nào cũng đều có thể trúng hết, vậy thì trò chơi này cũng rất đi ý nghĩa rồi.
.Lý Trị cũng nửa tin nửa ngờ.
.Hàn Nghệ lại nói: - Không biết bên bệ hạ ai là người lên trước.
.- Huyền Đạo!
.Người lên tiếng không phải Lý Trị, mà là Thôi Tập Nhận.
.Lý Trị sửng sốt, sau đó cũng hiểu ra, nếu Hàn Nghệ đã đánh trúng hết, như vậy để hoàng đế lên không phải là một lựa chọn sáng suốt.
.Vương Huyền Đạo trước tiên là cầm lấy bóng, xoa xoa, người có tính ưa sạch sẽ chỉ có điểm này không tốt, hết sức phiền hà, sau đó đột nhiên liếc nhìn Hàn Nghệ, giống như đang truyền đạt điều gì đó.
.Hàn Nghệ trong mắt đầy nghi hoặc.
.Vương Huyền Đạo đột nhiên đưa ánh mắt thoáng nhìn ra phía sau.
.Hàn Nghệ theo bản năng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên bàn nghỉ có một con rùa nhỏ, bên cạnh con rùa còn rơi vãi một vài đồng tiền.
.Y muốn biểu đạt cái gì? Ban đầu Hàn Nghệ còn chưa hiểu, đột nhiên, hắn nhớ ra trước đây khi gặp Vương Huyền Đạo lần đầu tiên, chính là đọ bản lĩnh đánh bạc với Vương Huyền Đạo một phen, Vương Huyền Đạo cũng là dựa vào tổ hợp của đồng tiền và con rùa nhỏ, mấy lần ném ra điểm số khiến người khác kinh ngạc, lại nhớ đến lúc nãy mình sỉ nhục Vương Huyền Đạo lấy đồng tiền đập rùa, lúc này đương nhiên hiểu Vương Huyền Đạo có ý gì, vì thế lại rất hứng thú nhìn về phía Vương Huyền Đạo.
.Vương Huyền Đạo sắc mặt bình tĩnh, trong ánh mắt lóe ra sự tự tin hùng mạnh, giống như một đòn này tất trúng.
.Thật hay giả? Lão tử cũng không tin, nếu ngươi đoán mò trúng thì có thể, đâu có chuyện biết trước được mình sẽ trúng hết. Hàn Nghệ phớt lờ không thèm để ý.
.Vương Huyền Đạo nhếch mép cười, đi lên trước, nhắm mắt trầm tư một lát, lúc mở mắt ra, y lập tức sải chân ra, đồng thời cũng ném bóng ra một cách hết sức tao nhã, một loạt động tác lưu loát như mây bay nước chảy, giống như đã tính toán tốt.
.Nếu dùng con mắt chuyên nghiệp của hậu thế để bình luận, tư thế chắc chắn không chính quy được như Hàn Nghệ, nhưng lại càng nho nhã hơn so với Hàn Nghệ, đây chính là bởi vì Vương Huyền Đạo từ nhỏ đã vô cùng chú trọng đến ngôn hành cử chỉ của mình, y có không biết cỡ nào đi nữa, cũng không thể nào lại xuất hiện kiểu không chính quy như Tiểu Mập, quy phạm hay không thì chưa nói, nhưng nhất định phải hết sức nho nhã, đẹp mắt.
.Nhưng mà, kết quả cũng làm người ta khiếp sợ!
.Trúng hết!
.Chuyện chuyện này sao có thể? Hàn Nghệ lập tức ngây người như phỗng.
.- Tốt! Ném rất tốt!
.Lý Trị cũng hưng phấn vung tay hô to.
.- Đa tạ bệ hạ khích lệ!
.Vương Huyền Đạo chắp tay thi lễ, lại bỏ mấy đồng tiền từ trên chỗ ngồi vào tay áo, lại nâng con rùa nhỏ trong tay, sau đó khẽ liếc nhìn Hàn Nghệ, đó đúng là cảm giác uy hiếp vô cùng nha, đây chính là thực lực đáp lễ.
.Ngươi giỏi!
.Hàn Nghệ còn có thể nói gì, mặc dù hắn cảm thấy rất tà dị, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không thể chấp nhận, dù sao thì hậu thế cũng có rất nhiều người mê tín, mà thần côn Viên Thiên Canh đó là người có ghi chép lịch sử!
.Bởi vì căn cứ theo quy tắc mà nói, nếu bóng đầu tiên trúng hết thì không cần ném bóng thứ hai, trực tiếp bước vào vòng tiếp theo.
.Lý Trị hưng trí dâng cao, nói: - Lượt này để trẫm ném đi.
.Thôi Tập Nhận lại nói: - Bệ hạ, lượt thứ hai này rất quan trọng, bởi vì căn cứ theo quy tắc mà nói, nếu bóng thứ nhất trúng hết thì có thể cộng thêm tất cả điểm số có được của lượt tiếp theo.
.Một lượt hai bóng, nếu lượt đầu tiên trúng hết, mà lượt thứ hai hai bóng của người đụng đổ hết mười cái chai, vậy thì điểm của lượt đầu tiên sẽ là hai mươi điểm, Hàn Nghệ cũng không cố định trình tự nhân viên, dù sao thì mỗi người một lượt, ai lên thì các ngươi tự sắp xếp.
.Lý Trị cười nói: - Thế nào? Khanh không có tự tin về trẫm?
.Thôi Tập Nhận vội nói: - Thần không dám.
.- Để ta! Để ta!
.Bên kia Tiêu Vô Y cũng nóng lòng.
.Hàn Nghệ nói: - Để Tiểu Dã lên đi.
.- Tại sao?
.Hàn Nghệ cũng giải thích quy tắc một lượt, lúc nãy hắn vẫn luôn chú ý bọn họ luyện tập, Tiểu Dã lĩnh ngộ nhanh nhất, ném tốt nhất, hắn ném ra trúng hết, đương nhiên hắn hy vọng có thể tích lũy thêm nhiều điểm hơn, trước tiên phải xác định ưu thế dẫn đầu đã. Tiêu Vô Y bất mãn nói: - Chàng nghĩ ta không bằng Tiểu Dã?
.Hàn Nghệ nói: - Là nàng đề xuất khiêu chiến, lẽ nào nàng không muốn thắng?
.Tiêu Vô Y chớp chớp mắt, quay sang Tiểu Dã nói: - Tiểu Dã, ném cho tốt!
.Tiểu Dã không giỏi nói chuyện chỉ gật gật đầu.
.Tiểu Dã ném bóng ra với tốc độ cực nhanh, cậu ghét lề mề chậm chạp, nhưng rất không may, cái chai ở sau cùng nhất lắc lư lắc lư chứ không đổ xuống.
.Bên Lý Trị thở phào một hơi.
.Tiểu Dã nhíu cặp lông mày nhỏ, nhìn Hàn Nghệ có chút áy náy.
.Hàn Nghệ cười nói: - Không sao, đánh trúng là được rồi. Kỳ thật ném vậy đã là rất giỏi rồi. Một lần đụng mười chai, Tiểu Dã cũng không hoàn toàn nắm chắc, nhưng đụng một chai thì Tiểu Dã tự tin có thừ, đây là sở trường nhất của cậu, ném bóng ra hết sức tùy ý, không hề chậm trễ đụng đổ cái chai cô đơn lẻ loi.
.Như vậy số điểm Hàn Nghệ có được chính là hai mươi điểm, tổng điểm là ba mươi điểm, bởi vì Tiểu Dã đã đánh trúng cái cuối cùng, bởi vậy còn phải thưởng cho lượt tiếp theo số điểm lượt bóng thứ nhất có được.
.Hiện tại áp lực lại chuyển sáng Lý Trị, nhưng Lý Trị rất không may mắn, hai bóng tổng cộng chỉ đụng vào sáu cái chai, thật ra bóng thứ nhất trực tiếp rơi trên đường hầm, dù sao cũng là người mới học, không phải là quá ổn định, vậy là điểm số đã giãn cách rồi, hơn nữa sẽ còn giãn cách thêm một bước nữa, bởi vì y không được thưởng.
.Thôi Tập Nhận cười nói: - Bệ hạ chớ cần buồn bực, theo thần thấy, k Hàn Nghệ và Tiểu Dã là người mạnh nhất bên bọn họ, còn bên chúng ta thế lực tương đối đồng đều, chỉ cần ngay từ đầu chúng ta không giãn cách quá xa, thần tin người chiến thắng cuối cùng vẫn là chúng ta.
.Lý Trị cười gật gật đầu.
.Người thứ ba bên Hàn Nghệ phái ra là Dương Phi Tuyết, Dương Phi Tuyết trời sinh tính hiếu động, cũng có năng khiếu vận động, nhưng còn xa mới bằng Tiểu Dã, bóng đầu tiên đụng được bốn chai, bóng thứ hai tuy không trượt, nhưng cũng không đụng vào bất cứ chai nào, may mà Tiểu Dã có thưởng, nghĩa là lượt này vẫn được thưởng tám điểm.
.Còn người bên kia phái ra cũng là Thôi Hồng Lăng thực lực yếu kém, nhưng tốt hơn Dương Phi Tuyết một chút, đụng đổ sáu cái chai.
.Người tiếp theo lên sân khấu chính là Hùng Đệ vận động kém nhất, nhưng vẻ mặt của Hùng Đệ lại nghiêm túc hơn bất cứ người nào, giống như đứng trước đại địch vậy, ngắm nghía nửa ngày, kết quả bóng đầu tiên trượt.
.Tiểu Dã lập tức đi lên an ủi cơ hữu, đừng căng thẳng, không sao, chúng ta vẫn dẫn đầu.
.Nhưng bóng thứ hai, vẫn trượt!
.Không điểm.
.Lần này Tiểu Dã cũng không biết nên an ủi cơ hữu như thế nào nữa.
.Hùng Đệ gãi đầu, xấu hổ chỉ muốn đổi người.
.Còn bên kia Lư Sư Quái đụng đổ tám cái chai.
.Người cuối cùng lên sân khấu chính là Tiêu Vô Y và Thôi Tập Nhận. Bởi vì căn cứ quy tắc do Hàn Nghệ chế định mà nói, lượt thứ năm chỉ cần hai bóng ném trúng thì có thể ném lần thứ ba, thực lực của Tiêu Vô Y chỉ đứng sau Hàn Nghệ cùng Tiểu Dã.
.Nhưng rất đáng tiếc, hai bên đã ném hai bóng mà đều không đụng trúng mười chai, Tiêu Vô Y được chín điểm, Thôi Tập Nhận được bảy điểm. Sau hiệp đầu tiên, bên Hàn Nghệ bốn mươi bảy điểm, còn bên Lý Trị bốn mươi ba điểm. Điểm số chênh lệch không nhiều.
.Nhưng trải qua đọ sức hiệp đầu tiên, trận đấu cũng bước vào hồi gay cấn, tâm thái cạnh tranh của mọi người đều tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận