Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1220.2: Hư hư thật thật

.Hàn Nghệ lắc đầu, nói:
.- Trường Vận và Vạn Lý chỉ phụ trách chế tạo thuyền, vậy trước hết phải có đơn đặt hàng, bọn họ mới chế tạo thuyền, chúng ta không cần cho Trường Vận và Vạn Lý biết nội tình, chỉ cần thương lượng với hai tập đoàn lớn là Quan Trung và Sơn Đông là được rồi, nhưng mà tiếp giáp với Bách Tế là địa khu Sơn Đông, nơi đó là đại bản doanh của tập đoàn Sơn Đông, giao cho tập đoàn Sơn Đông làm việc này, đương nhiên là thích hợp nhất. Nếu như Đại Đường ta phát triển mạnh vận tải đường thủy, hi vọng có thể khiến liên kết nam bắc càng mật thiết hơn.chúng ta có thể xây dựng một bến cảng ở địa khu Giao Đông, chuyên đi đến các vùng duyên hải Dương Châu, Giang Nam, làm thành trạm trung chuyển vận chuyển giao thông nam bắc.
.Quan trọng hơn nữa đó là tập đoàn Sơn Đông là tư nhân, tin rằng điều này sẽ không khiến cho Bách Tế quan tâm. Hơn nữa về số tiền chế tạo thuyền, triều đình vẫn có thể kiếm lại được, thuyền mà Triều đình đầu tư, chắc chắn là cái lớn nhất tốt nhất, cho dù tập đoàn Quan Trung và Sơn Đông cũng không có thực lực này, nhưng vào những lúc bình thường thì cũng không cần phải dùng đến nhiều chiếc thuyền như vậy, đợi đến khi chiến trận kết thúc, thì có thể cho tập đoàn Quan Trung và Sơn Đông thuê lại để sử dụng.
.Hiện nay thuyền buôn và thuyền chiến cũng không khác biệt nhiều, nếu có cũng chỉ là kiên cố hơn một chút, ngươi cho chế tạo thuyền buôn kiên cố hơn chút, vậy không phải là hợp lý rồi sao!
.Lý Trị gật gật đầu, nói: - Nhưng mà làm thể nào mà che giấu việc xây dựng thủy quân đây?
.Hàn Nghệ cười nói: - Việc này thì đơn giản hơn nữa, tập đoàn Quan Trung và Sơn Đông tạo thuyền phải ra biển chuyển hàng, chuyển hàng thì cần phải tuyển người, triều đình mượn danh nghĩa thương nhân tuyển người là được rồi, hơn nữa thủy sư tập luyện tất nhiên cũng phải ra biển, đến lúc đó cho thủy sư gia nhập vào trong thương nhân, vừa đưa hàng vừa tập luyện là được rồi.
.Lý Trị ánh mắt sáng ngời, nói: - Chủ ý này đúng là rất tuyệt, việc này sẽ giao cho khanh an bài.
.Hàn Nghệ nói: - Việc này vi thần đồng ý đi, có điều vi thần và tập đoàn Sơn Đông từng có nhiều xích mích, vẫn mong bệ hạ nói rõ với bọn họ trước, vi thần mới dễ dàng nói chuyện với bọn họ.
.Kỳ thực đối với Hàn nghệ mà nói, Nguyên gia dễ nói chuyện hơn, nhưng tiền của Nguyên gia đều đem đi đầu tư bên Lưỡng Quảng hết rồi, cho dù triều đình có đầu tư, hắn cũng không có khả năng lại đi phát triển bên Sơn Đông nữa, bởi vì phía Quảng Châu vẫn phải tạo thuyển ra biển, để cho tập đoàn Sơn Đông phát triển Sơn Đông, đây cũng là hợp tình hợp lý.
.Lý Trị gật gật đầu, nói: - Chuyện này khanh yên tâm, trẫm sẽ tìm Thôi Tập Nhận nói chuyện.
.Ngay tối hôm đó, Lý Trị lại cho gọi Lý Tích và Độc Cô Vô Nguyệt, thương lượng xem rốt cuộc sẽ chọn cách tuyên truyền nào. Trải qua một hồi bàn luận, sau cùng vẫn là quyết định áp dụng kế đánh lừa của Hàn Nghệ, suy cho cùng lừa gạt vẫn là nghề của lão thiên, bởi vì nếu như ngươi muốn tấn công quy mô lớn, vậy thì trong nước phải huy động nhân lực, như vậy thì quá nhiều sơ hở rồi, Đại Đường mở cửa như vậy, trong nước người nào cũng có, nói không chừng còn có gián điệp của Cao Câu Ly, Bách Tế.
.Hơn nữa, tấn công quy mô lớn, chắc chắn sẽ gặp phải sự phản đối của nhiều đại thần trong triểu, không được ủng hộ hoàn toàn, cho dù là làm ra cho ra vẻ cũng sẽ gặp trở ngại rất lớn.
.Mánh khóe này của Hàn Nghệ có thể tránh được hai điểm này, đầu tiên là cứu viện Tân La, đây là lý do hợp lý, còn về che giấu ẩn núp lén lén lút lút ra vẻ làm vài thứ, ai mà biết ngươi đang làm cái gì, không biết mới là đáng sợ nhất, như vậy mới có thể đánh lừa được Cao Câu Ly.
.Sau khi thảo luận xong, Lý Trị liền cho gọi các đại thần chủ chốt và các đại tướng trong quân, chính thức thảo luận việc này.
.Nhưng Khế Bật Hà Lực và Tiết Nhân Quý bọn họ không hề biết nội tình, bọn họ vẫn mong muốn nhân cơ hội này để tiêu diệt Cao Câu Ly, Hứa Kính Tông bọn họ cũng không biết chuyện, vẫn kiên trì phản đối xuất binh.
.Lý Trị cũng không lên tiếng, cứ để cho bọn họ tranh luận.
.Chính trị mà, tranh luận đến cuối cùng mới là thỏa hiệp lẫn nhau.
.Sau cùng Lý Tích đứng ra, đề xuất kế sách vây Nguy cứu Triệu, chúng ta chỉ cần cứu viện Tân La, không cần huy động nhân lực, thương gân động cốt, giải trừ nguy cơ của Tân La là được rồi, dù sao Tân La năm nào cũng cống nạp cho chúng ta, chúng ta không cứu giúp họ, sau này làm thế nào có thể lãnh đạo.
.Đầu tiên là Lư Thừa Khánh, Hứa Ngữ Sư thỏa hiệp trước, một đám võ tướng kiêu ngạo như vậy, ngươi ngày ngày để cho bọn họ ở nhà chăm con, bọn họ làm thế nào mà đồng ý? Chỉ cần đánh mà đừng tổn hại đến đất nước, vậy thì bọn họ cũng có thể chấp nhận được, mục đích mà họ phản đối chiến trận là vì yêu quý bách tính, lo lắng đến lợi ích của quốc gia, bởi vì đánh trận luôn gây ra chết chóc, thời kỳ Trinh Quán đã đánh nhiều trận đại chiến, cách đó không lâu xuất động mười vạn đại quân đi tiêu diệt Tây Đột Quyết, trận này đến trận khác, ai mà chịu cho nổi a, nhân lực không đủ, quốc gia cũng rất khó mà đi lên được.
.Bọn họ đã thỏa hiệp, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ cũng không tiện tiếp tục kiên trì nữa, cũng gật đầu thỏa hiệp.
.Sau khi thống nhất ý kiến, Lý Trị liền lập tức hạ chiếu, trước hết là ra sức trách mắng Cao Câu Ly và Bách Tế một trận, hai bên các người ức hiếp một mình Tân La, không phải là anh hùng hảo hán, Đại Đường chúng ta trọng nhân nghĩa lại là bá chủ thiên hạ, sao có thể đứng nhìn không màng, quyết định xuất binh cứu viện Tân La. Sau đó phong Lý Tích làm Tổng quản hành quân Liêu Đông Đạo, từ Liêu Đông xuất hai vạn binh đánh bại Cao Câu Ly, Lưu Nhân Nguyện làm Đại tổng quản Hà Nam, phát hai vạn binh từ Giao Đông, vượt biển gấp rút tiếp viện Tân La.
.Ngoài ra, Tiết Nhân Quý, Khế Bật Hà Lực, A Sử Na Di Xạ, Lương Kiến Phương, Trình Danh Chấn, Cao Khản, tất cả đều theo Lý Tích xuất chinh, cho dù là nhạc phụ của Hàn Nghệ, Tiêu Nhuệ cũng bị phái đi quản lí hậu cần, bởi vì lúc Đường Thái Tông chinh phạt Cao Câu Ly, cũng là Tiêu Nhuệ phụ trách hậu cần.
.Nói cách khác trừ nhóm tướng lĩnh Bùi Hành Kiệm và Tô Định Phương bên Tây Bắc ra, những ai có thể đánh trận được đều đã đi hết, chỉ để Dương Tư Nột cùng một vài đại tướng ở lại trấn giữ kinh thành, bởi vì Dương Tư Nột trước giờ chưa hề đi qua địa khu Liêu Đông, vẫn luôn ở Giang Nam, còn những tướng lĩnh kia đều đã từng tham gia qua đánh trận với Cao Câu Ly, vì thế Lý Trị không cho ông ta đi.
.Cao Câu Ly và Bách Tế còn chưa biết chuyện, thì Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ bọn họ lại đã bắt đầu nghi ngờ, kế vây Ngụy cứu Triệu này của người cũng có phần làm quá lớn rồi đó, những đại tướng này, tùy tiện lấy ra một người cũng đủ để một mình đảm đương. Chỉ có lúc trước diệt Hiệt Lợi, mới có trận chiến lớn như vậy, các thống soái dốc toàn bộ lực lượng ra, cho dù là đánh A Sử Na Hạ Lỗ, Lý Tích, Tiết Nhân Quý bọn họ cũng không có đi, Bùi Hành Kiệm trước đây còn bị giáng chức, Trình Giảo Kim nhân tiện dẫn theo y, nhưng hiện nay là đi cứu viện, người đưa ra đội hình thế này, rốt cuộc là có âm mưu gì?
.Lý Trị tỏ vẻ mình cũng bất đắc dĩ, mấy võ tướng này thay nhau xin đi đánh trận, ta để lại ai cũng không tốt. Dù sao hiện nay Đại Đường cũng không còn bao nhiêu kẻ địch để đánh nữa, Thổ Phiên mặc dù có chút hành động, nhưng trước mắt hai nước vẫn trong vòng thỏa thuận, qua lại vô cùng thường xuyên, những tướng quân này cũng không mong muốn giao chiến với Thổ Phiên, nên tất cả đều nhắm hết vào Cao Câu Ly, không tranh nhau hết mà đi cho được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận