Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 489: Bức tường vinh quang

.Lý Trị lại nói tiếp:
.- Hàn Nghệ là sáng lập Trại huấn luyện, trẫm định lệnh cho hắn làm Phó Đốc Sát, quản lý mọi việc lớn bé trong Trại huấn luyện, Bí Thư Giám và Trưởng Tôn Diên, trẫm phong hai ngươi Bí Thư Lang của Trại huấn luyện, phụ trách việc học hành của học viên.
.Còn Độc Cô Vô Nguyệt, trẫm lệnh cho ngươi làm Giáo úy của Trại huấn luyện, cùng với Phó Đốc Sát xúc tiến học viên luyện tập.
.- Chúng thần tuân lệnh.
.Mọi người đồng thanh nói.
.Trình Xử Lượng nghe xong trong lòng bình ổn trở lại, mặc dù Hoàng đế giao cho Hàn Nghệ nắm giữ đại quyền nhưng cha con Trưởng Tôn Xung đều phải dưới trướng hắn, còn có Độc Cô Vô Nguyệt, tốt xấu gì gã cũng mang danh hiệu Tổng Đốc Sát, người ta còn không bất mãn, gã thì càng không thể rồi.
.Vừa giao phó mọi việc xong xuôi, một Cấm Quân bước vào yết kiến:
.- Khởi bẩm bệ hạ, tất cả học viên của Trại huấn luyện đã tập hợp trên giáo trường xong.
.Lý Trị cười nói:
.- Nếu đã như vậy, vậy chúng ta ra ngoài xem xem.
.Ra đến bên ngoài, chỉ thấy trong giáo trường rộng lớn cả trăm người đang đứng, hầu hết độ chừng chưa quá đôi mươi, da dẻ hồng hào.
.Dẫu sao cũng xuất thân từ quý tộc cả, tuổi tác chưa lớn gì mấy đã làm quan cả rồi, ôm vai bá cổ cười nói sôi nổi, không khí nhà trẻ không kém phần náo nhiệt, mãi đến lúc Trương Đức Thắng hô to:
.- Hoàng thượng giá lâm.
.Trong thao trường mới yên lặng hẳn đi, mọi người nhất tề hướng về phía Lý Trị hành lễ.
.- Miễn lễ.
.Lý Trị giơ tay ra hiệu rồi cất cao giọng:
.- Hôm nay có thể gặp được các khanh ở đây trẫm rất vui, có rất nhiều bậc cha ông, tổ tiên của các khanh đều đang làm quan trong triều, vì Đại Đường ta mà cống hiến hết mình.
.Trẫm vẫn luôn kỳ vọng vào các khanh, hi vọng các khanh không những có thể kế thừa vinh quang của họ, mà còn có thể giống như bọn họ, có những cống hiến kiệt xuất cho Đại Đường.
.Trẫm hi vọng một ngày nào đó có thể nhìn thấy các khanh vinh bước ra từ nơi này, trở thành trụ cột của nước nhà, trợ thủ đắc lực của trẫm và trở thành quan viên được dân chúng tin yêu.
.Lại một tiếng hô vang tựa như núi lở sóng thần.
.Lí Trị vừa cười vừa gật gật đầu, tiếp theo là tuyên bố bổ nhiệm chức quan Trại huấn luyện, rồi gật đầu ra hiệu cho Hàn Nghệ.
.Không phải chứ, ngắn như vậy à?
.Quả nhiên là Hoàng đế, lời nói đáng giá nghìn vàng!
.Hàn Nghệ vốn nghĩ ắt hẳn Lý Trị sẽ thao thao bất tuyệt cả một bài khẩu dụ dài đằng đẵng, kết quả lại chỉ đôi ba câu là đã xong đâu vào đấy.
.Thật không ngờ Hoàng đế nói một câu còn hữu dụng hơn cả người khác luôn miệng một ngày, có lẽ vì vậy mà ít khi Hoàng đế nói nhiều.
.Với lại, hôm nay Lý Trị đến đây cũng không có mục đích nào khác là làm chỗ chống lưng cho Hàn Nghệ, y không hề có chút hứng thú nào với các công tử khác, hơn nữa, y cũng coi như là một Hoàng đế tương đối kín đáo, không có hứng thú làm rình rang chuyện này, y chỉ chú trọng kết quả.
.Hàn Nghệ bước lên phía trước nói:
.- Trước hết, ta thay mặt Trại huấn luyện Hoàng gia hoan nghênh sự có mặt của tất cả mọi người.
.- Trại huấn luyện Hoàng gia?
.Mọi người đều nhao nhao ngây người.
.Hàn Nghệ cười đáp:
.- Ta biết mọi người cảm thấy có rất nhiều nghi hoặc, Trại huấn luyện hoàng gia, tên như ý nghĩa, chính là để huấn luyện Hoàng gia Cảnh sáy, chỉ có thông qua khảo hạch của Trại huấn luyện Hoàng gia mới có thể trở thành Cảnh sát Hoàng gia.
.Hơn nữa, đây cũng là con đường duy nhất trở thành Cảnh sát Hoàng gia, vì vậy các vị đều là người may mắn cả đấy.
.Cha con Trưởng Tôn Xung, Trình Tử Lượng, Lý Trị nghe xong liền ăn ý mà nhếch môi.
.Người ta đến là Cảnh sát Hoàng gia, là ngươi lừa người ta đến huấn luyện, rốt cục còn nói là phúc của người ta, ức hiếp người quá đáng rồi đấy.
.Vi Phương đột nhiên cất tiếng:
.- Vậy, nếu không thông qua được khảo hạch thì sao?
.Hàn Nghệ khẽ cười nói:
.- Nếu như không được thông qua, chỉ có thế chứng minh một điểm, là ngươi đã bị loại rồi.
.- Cái này!
.Cả đám người nghe xong chỉ biết đứng ngây ra đó.
.Chuyện này khác xa so với dự tính nha.
.Vi Phương biết bị lừa, kích động nói:
.- Không phải ngươi đã thu nhận chúng ta.
.Nhưng nói được một nửa, y chợt nhớ lại Lý Trị cũng đang có mặt, liền vội im bặt.
.Lý Trị vẫn còn đang mỉm cười.
.Nào biết Hàn Nghệ lại nói:
.- Có phải ngươi muốn nói ta đã nhận lễ vật của các ngươi, đó cũng là điều tiếp theo ta muốn nói.
.Lễ vật mà các ngươi đưa đến, ta đều đã dùng để phục vụ cho các ngươi, là cái ăn cái ở của các ngươi ở đây đó.
.Nói thế này đi, những thứ lễ vật các ngươi đem đến đó chính là phí ghi danh của các ngươi, nếu như không có nó, các ngươi ngay cả cánh cửa này cũng vào không lọt nữa kìa.
.Si ngốc!
.Những công tử này biết mình bị Hàn Nghệ đùa bỡn, uất hận không tài kìm nén nổi, nếu như không có Lý Trị ở đây bọn họ thể nào cũng đánh Hàn Nghệ đến chết.
.Lão tử đây tặng quà cho ngươi là để làm Cảnh sát Hoàng gia, lại dám đem ra bảo là phí ghi danh, nào có kẻ vô sỉ đến thế.
.Ha ha!
.Cái đám người các ngươi, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, sốt ruột cái gì chứ, ta sẽ chơi với các ngươi thật thỏa thích.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Đương nhiên, Trại huấn luyện Hoàng gia chúng ta không ép buộc bất kỳ ai, các ngươi có thể rời khỏi bất cứ lúc nào, ngay cả bây giờ.
.Nếu như các người cảm thấy mình chưa chuẩn bị tốt thì bây giờ có thể lập tức rời khỏi.
.Mọi người ngầm đưa mắt xem phản ứng của Lý Trị.
.Hoàng đế đứng ngay bên cạnh, ai mà dám rời khỏi chứ!
.Lý Trị cười nói:
.- Hàn Nghệ nói đúng đấy, nếu mọi người muốn rời khỏi, bây giờ có thể đi, không có bất kỳ mối ràng buộc nào cả.
.Hoàng thượng đã nói như vậy thì càng không thể đi rồi.
.Mọi người đều trầm mặc không nói gì.
.Hàn Nghệ tiếp lời:
.- Nếu như mọi người đều bằng lòng ở lại, vậy chúng ta bắt đầu nghi thức nhập học.
.- Nghi thức nhập học?
.Mọi người lại đơ cả người ra.
.Hàn Nghệ giải thích:
.- Lễ nhập học rất đơn giản, không phải ta đã cho các ngươi mỗi người một tấm thẻ gỗ, bảo các ngươi ghi lại sự tích vinh quang nhất của gia tộc mình lên đó sao?
.Không biết các ngươi có mang theo không?
.Mọi người đều gật đầu, khi nãy lúc tập hợp đã căn dặn họ mang theo tấm thẻ đó.
.- Tốt lắm!
.Hàn Nghệ chỉ về phía bức tường gỗ cao phủ vải đỏ bên trái quan nha phía đông nói:
.- Bức tường gỗ đó là bệ hạ đích thân chuẩn bị cho các ngươi, gọi là tường Vinh quang.
.Thật ra bức tường Vinh quang này làm ra vì học viên của Trại huấn luyện, nhưng các ngươi trước đến nay chưa làm nên công lao chiến tích gì cả, nên chỉ có thể mang vinh quang của thế hệ cha ông các ngươi treo lên đó.
.Tấm bài này một khi đã treo lên thì các ngươi chính thức trở thành thành viên của Trại huấn luyện Hoàng gia.
.Đợi đến khi các ngươi học xong thành tài, chúng ta sẽ đích thân treo tên của các ngươi lên đó, thay cho vinh quang thế hệ trước, đây gọi là sự kế tục.
.Trong lòng lại nói, các ngươi không phải rất muốn giữ gìn cái gọi là vinh quang của gia tộc mình à?
.Vậy ta sẽ cho các ngươi chút thể diện, ta sẽ cho các ngươi chết ngay trên đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận