Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 520.2: Dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo.

.Chỉ thấy bốn người khiêng một khối trượng gỗ cao đi đến, đặt trước mặt tất cả mọi người.
.Những học viên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đó tràn đầy chữ viết.
.- Muộn một lần nhắc nhở, muộn ba lần bằng một lần trốn học. Hai lần phạm lỗi nặng ___ đuổi học.
.- Ký túc xá không sạch sẽ, nhắc nhở, phạt quét sân thể dục.
.- Phá hoại của công, phạt đền tiền gấp mười, nhất định phải tự tay tu bổ vật phá hoại để bồi thường.
.- Đánh nhau ẩu đả, nhớ một lần lỗi nặng, phạt bế quan ba ngày, quét tước sân thể dục năm ngày.
.Một lần đọc xong khiến mọi người đổ mồ hôi đầy mặt.
.Thật muốn dùa chết người.
.Hàn Nghệ cười nói: - Văn bản quy định rõ ràng, mọi người làm theo quy củ.
.Uất Trì Tu Tịch rất hối hận mình nói câu nói kia, chỉ vào Hàn Nghệ nói: - Rõ ràng ngươi cố ý chỉnh chúng ta.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy gọi gia gia ngươi tới xem xem, có phải ta cố ý chỉnh các ngươi hay không, chẳng lẽ các ngươi đến muộn ta còn phải thưởng chân gà cho các ngươi ăn.
.- Ngươi__! Uất Trì Tu Tịch thấy Hàn Nghệ mang Uất Trì Kính Đức ra nói thì chột dạ, hận đến gãi mặt thầm nghĩ, Hàn Nghệ, ta nhất định không bỏ qua cho ngươi.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Các ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là tuân thủ, hoặc là rời đi. Đương nhiên các ngươi cũng có thể về nhà cáo ta. Cũng có thể đợi đến ngày nghỉ liền trở về. Không sao cả, ta đã nói trước, trại huấn luyện của chúng ta tràn đầy hơi thở tự do, cửa lớn trại huấn luyện luôn mở đợi các ngươi.
.Tiểu nhân đắc chí!
.Điển hình tiểu nhân đắc chí.
.Bọn đệ tử hận ngứa răng ngứa lợi, cái gì là tràn đầy tự do. Thật là rắm chó, chỉ sợ nơi đây có tự do hơn so với nhà tù.
.Nhưng không còn cách nào khác, ngày hôm qua Hàn Nghệ hoàn toàn thắng lợi, khí thế đang cao, hiện tại ai đi cáo trạng là tự rước lấy nhục, dù sao cũng không có ai chú ý đến bọn họ.
.Ta nói các ngươi đều đã thành thịt trên thớt. Hàn Nghệ rất hài lòng vẻ mặt chúng đệ tử nói: - Tốt lắm, nói tới đây thôi, dù sao bây giờ là thời gian bữa sáng của các ngươi, nói nhiều không tốt, bắt đầu chạy vòng quanh sân đi, thiếu chút quên, bắt đầu từ hôm nay chạy năm vòng.
.- Vì sao?
.Người nói là Liễu Hàm Ngọc.
.Những đệ tử còn lại cũng vẻ mặt kinh sợ.
.Làm sao mà sau một đêm, ba vòng trở thành năm vòng.
.Hàn Nghệ nhún vai nói: - Vì sao các ngươi cảm thấy kinh ngạc, năm vòng thì làm sao? Tuy so với ba vòng nhiều hơn hai vòng nhưng ta nghĩ rằng các ngươi phải rất có lòng cầu tiến, chẳng lẽ lúc các ngươi sinh ra có người đổi tã cho các ngươi, trưởng thành rồi cũng muốn có người đổi tã cho các ngươi sao? Ta cho các ngươi chạy năm vòng là khẳng định thực lực của các ngươi, nếu ta là người thân của các ngươi ta sẽ rất tự hào, đương nhiên nếu các ngươi cảm thấy không xứng với hai vòng, các ngươi có thể lựa chọn rời đi.
.Ngươi điên rồi!
.Hiện tại làm sao có người dám rời khỏi, nếu bị bề trên biết sẽ đánh chết đấy, nhưng nếu đi cáo trạng, thì chỉ là năm vòng mà thôi, không cần nghĩ cũng biết, kết quả giống như hôm qua đã xảy ra.
.Trong lòng những học viên này oán hận, bọn họ rất hi vọng, sự việc hôm qua chưa từng xảy ra, nhưng hối hận đã muộn, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn chạy.
.- Ha ha___!
.Hàn Nghệ không hề che giấu mình đang tiểu nhân đắc chí, mỉm cười vui vẻ, chính là cái kiểu cười kiêu ngạo kia.
.Trình Xử Lượng bên cạnh cũng không nhìn nổi nữa, nói: - Hàn Nghệ ngươi nên che giấu một chút, ngươi trả thù quá rõ ràng.
.- Ta không làm thế bọn tiểu tử này sẽ mắc câu sao? Hàn Nghệ kiềm chế một chút, khoát tay nói: - Thật có lỗi, thật có lỗi, ta không khống chế nổi kích động trong lòng.
.Trình Xử Lượng cảm thấy Hàn Nghệ rất thành thật, ngay thẳng quá mức, cũng không biết nói dối một chút.
.Trong phòng ăn.
.- Tên nhà quê, tên nhà quê vô sỉ, dám trêu đùa Uất Trì đại gia như vậy, thật quá buồn cười, nhất định ta phải báo thù, ta nhất định phải báo thù.
.Uất Trì Tu Tịch vừa gặm bánh mỳ vừa nói nhỏ, dường như đang ăn Hàn Nghệ vậy.
.- Hiểu ca, hôm nay tên Hàn Nghệ kia huấn luyện càng nặng, sớm hay muộn chúng ta cũng bị hắn chơi chết, chúng ta nên cho hắn chút biết tay.
.Nguyễn Văn Quý nhìn bánh mỳ trước mặt.một bụng tức, cả cơm cũng ăn không vào.
.Tiêu Hiểu vừa ăn vừa nói: - Ngươi gấp cái gì, tình huống bây giờ càng có lợi với chúng ta.
.- Như thế nào?
.- Ngươi không thấy bộ dáng tiểu nhân đắc chí của tên nhà quê kia sao, nhất định hắn cho rằng chúng ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời, như vậy hắn sẽ thả lỏng cảnh giác.
.Tiêu Hiểu trừng mắt, cười xấu xa nói.
.Nguyễn Văn Quý nói:
.- Vậy ngươi tính toán khi nào thì ra tay.
.Tiêu Hiểu nói: - Chúng ta cứ ngoan ngoãn nghe lời một ngày, đến lúc đó sẽ có trò hay cho hắn xem.
.Dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của Hàn Nghệ khiến mọi người nổi giận. Nhưng giận mà không dám nói gì, thành thành thật thật huấn luyện, tuy nhiên lửa giận đã nhen nhóm trong lòng.
.Buổi tối.
.Đúng giờ, Hàn Nghệ đi vào phòng học, cười nói: - Trước tiên ta muốn nói, biểu hiện của mọi người tối hôm qua ta vô cùng hài lòng. Nhất là Thôi Hữu Du, Bùi Thiếu Phong, Lư Khai Minh, Dương Mông Hạo, Mộ Dung Chu Hàng, Liễu Hàm Ngọc, làm ta vô cùng vui mừng, những trả giá bằng mồ hôi của ta đã không uổng phí.
.Vi Phương hừ nói: - Thật buồn cười, dáng vẻ của ngươi lại như thế, ngươi chỉ dạy một ngày, còn lại là chúng ta tự ôn tập.
.Bọn đệ tử đều gật đầu, chỉ thấy qua học sinh không có trách nhiệm, chưa từng thấy qua sư phụ nào không có trách nhiệm như vậy.
.Hàn Nghệ không xấu hổ. Ta là Phó Đốc sát, ta dạy các ngươi là vinh hạnh của các ngươi. Nói: - Vậy các ngươi thử nói xem, nếu không phải là ta, các ngươi có cơ hội ở trước mặt Hoàng Thượng, Thái Úy rạng rỡ mặt mày sao?
.Bọn đệ tử đều khinh thường, nhưng không thể phản bác.
.Hàn Nghệ lại nghiêm mặt nói: - Nhớ kỹ, tinh thần hoài nghi, lớn mật giả thiết, không cần tang chứng vật chứng. Đây chính là cơ bản rèn luyện của Cảnh sát Hoàng gia, đứng để người khác thấy đầu óc ngươi quá đơn giản. Người ta đánh rắm nói thơm các ngươi cũng tin, giống như hôm qua một số người vừa thấy gió đã bảo là mưa, cuối cùng chỉ tự rước lấy nhục, ít nhất cũng phải nghe kỹ càng, mới có thể định luận, có phải không?
.Một trận trầm mặc.
.Những lời này ai ngu xuẩn mới tiếp.
.Hơn nữa, Hàn Nghệ ngấm ngầm làm nhục trưởng bối của bọn họ một lần.
.Nha nha nha! Đều thông minh. Đã học được lấy trầm mặc để chống đỡ rồi. Hàn Nghệ cười ha hả:
.- Nhìn đi! Hiện tại thái độ của các ngươi chính là tinh thần hoài nghi, các ngươi đang hoài nghi đây có phải sự thật hay không nên nghe kỹ càng. Tốt lắm, chứng tỏ các ngươi đều thật sự nghe giảng bài. Tốt lắm, chúng ta bắt đầu tiết học thứ hai___ tiết học "nhị". Nói tới từ "nhị" hắn cảm thấy xấu hổ một chút.
.Nói xong, hắn cầm bút than viết trên tấm ván gỗ.
.Phanh!
.Bỗng nhiên, hắn cảm thấy gáy bị cái gì bắn một cái, nhoi nhói đau, hắn cúi đầu nhìn thì thấy là một cái hột nhỏ, quay đầu nhìn lại, tất cả các học viên đều chăm chú nhìn tấm ván gỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận