Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 616: Bàn luận về sự uy hiếp của Nguyên gia

.Sau khi Hàn Nghệ trở về Ngõ Bắc, cũng không hé lộ điều gì, vì có báo cho bọn họ, cũng chỉ khiến bọn họ hốt hoảng lo sợ, chẳng có chút tác dụng nào, cho nên hắn chỉ lặng lẽ sai Tiểu Dã lấy chút rượu thuốc đặc chế đến thoa cho hắn, không thể không nói một câu rằng, rượu thuốc đặc chế của Tiểu Dã quả đúng là vô cùng hữu hiệu, sau khi thoa xong, Hàn Nghệ lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
.Hắn cũng không phải là người hay nhìn trước ngó sau, hắn chỉ biết đi thẳng về phía trước, đằng nào hắn cũng không truy cứu việc này, hơn nữa Lý Trị cũng đã tăng cường cấm quân tuần tra
.Sau khi gặp Nguyên Mẫu Đơn, Hàn Nghệ cũng đã rõ ràng toàn bộ câu chuyện, hắn nhất định phải gặp các thương nhân Ngõ Bắc một lần, thật ra mấy ngày gần đây Tiền Đại Phương luôn tới tìm hắn.
.Nguyên gia còn đang xây dựng chợ, đây không phải là việc nhỏ, đừng nói Ngõ Bắc, đến cả hai chợ cũng cảm thấy sự đe dọa, thế nhưng theo bọn họ, Nguyên gia xây chợ, phần nhiều là nhằm về phía Ngõ Bắc, nếu như là nhằm vào bọn họ, vậy thì tại sao lại phải đợi đến hôm nay, lại nói chủ nhân của hai chợ là triều đình, hoàn toàn không giống với tính chất của Ngõ Bắc, bởi vậy bọn họ cũng chẳng phải quá sợ hãi.
.- Hàn tiểu ca, chuyện --- chuyện Nguyên gia xây chợ này là sao ?
.- Ta nghe nói hình như là nhằm vào Ngõ Bắc chúng ta.
.- Cái gì mà hình như, ta xem căn bản đúng là như thế, Nguyên Mẫu Đơn trước giờ đều hợp tác với Hàn tiểu ca, nếu như cô ta có mặt, thì chắc chắn sẽ không có chuyện gì, nhưng ở thời điểm này, người chủ quản của Nguyên gia bỗng nhiên đổi thành Nguyên Triết, rõ ràng là nhằm vào Ngõ Bắc chúng ta.
.- Không sai, không sai, ta gần đây còn nghe nói Nguyên gia định đóng cửa tất cả việc buôn bán ở Ngõ Bắc, Hàn tiểu ca, điều này có thật hay không ?
.Một nỗi lo âu thấp thỏm tràn ngập bầu không khí bên trong Phượng Phi Lâu.
.Hàn Nghệ đưa mắt nhìn, cười nói: - Các người trước hết hãy bình tĩnh chớ lo lắng, kể cả Nguyên gia có nhắm vào chúng ta, thì đã làm sao ?
.Tiền Đại Phương liền nói: - Hàn tiểu ca, không thể nói như vậy, Nguyên gia kia cũng chẳng phải là dễ đụng chạm đâu.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Ta nhớ trước kia khi ta tranh đấu cùng hai chợ, các ngươi cũng nói y như vậy.
.- Chuyện này khác biệt lớn rồi.
.Triệu Tứ Giáp nói: - Đám thương nhân hai chợ bằng mặt mà không bằng lòng, thực lực cũng chỉ có vậy, căn bản không đáng nhắc tới, nhưng Nguyên gia thì khác, Nguyên gia từ Bắc Ngụy cho đến nay, trường thịnh không suy yếu, hơn nữa việc buôn bán càng làm càng lớn, hoa quả, rau xanh ở Trường An đều bị nhà bọn họ bao cả, ngay cả triều đình hàng năm cũng đều phải mua hoa quả từ nhà bọn họ, hơn nữa lúc trước khi Thái Tông Thánh Tượng thảo phạt Đột Quyết, Nguyên gia dùng thực lực của cả gia đình, cống hiến quân lương cho cả một đội quân. Thực lòng là thế lực sâu không nhìn thấy đáy, Nguyên gia nếu muốn đối phó với Ngõ Bắc chúng ta, vậy thì thực là đại sự không hay rồi !
.Nguyên gia trong con mắt người buôn bán, giống như thần linh tồn tại vậy, tài lực nhiều vô kể, tại sao ngày trước ai nấy đều nói, nếu Nguyên gia ủng hộ hai chợ, Ngõ Bắc không nghi ngờ gì tất sẽ thất bại, cũng chính là vì như thế.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, các ngươi muốn ta phải làm sao ?
.Đậu Nghĩa bất ngờ lên tiếng: - Hàn tiểu ca, quan hệ của ngươi và Nguyên gia, vẫn luôn rất tốt đẹp, tại sao bỗng dưng lại náo động đến mức này, bên trong phải chăng có xảy ra hiểu lầm gì ?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói:
.- Không có hiểu lầm, chỉ là Nguyên gia cũng muốn xây chợ, chẳng qua nếu Nguyên gia muốn xây chợ, hắn không thể đi đối phó hai chợ, vậy thì đối thủ duy nhất chẳng phải là Ngõ Bắc chúng ta ư, đây chỉ là việc buôn bán, không có liên quan đến ân oán.
.Cổ Phú Quý nói: - Nói như vậy, Nguyên gia chắc chắn là muốn đối phó với chúng ta ?
.Hàn Nghệ nói: - Tuy rằng Nguyên gia cũng không nói rõ ràng, nhưng xem từ sự thật trước mắt, hẳn là như vậy.
.- Vậy thì phải làm thế nào đây !
.Cổ Phú Quý giống như quả bóng bị xì hơi ngã xuống ghế.
.Những thương nhân còn lại mặt xám như tro, bọn họ gần như không nhìn ra nổi một tia hi vọng thắng lợi.
.Hàn Nghệ xem bọn họ như vậy, thầm nghĩ, loại ý chí chiến đấu này của bọn họ, muốn không thua cũng khó ! Hắn cười nói: - Nhưng mà ta cảm thấy đây lại là một chuyện tốt.
.- Chuyện tốt ?
.Tiền Đại Phương nói: - Hàn tiểu ca, ngươi không tính sai đấy chứ, đây sao lại là chuyện tốt được ?
.Hàn Nghệ cười nói: - Năm đó Trần Thắng Ngô Quảng khởi nghĩa, từng hét lên một câu khẩu hiệu rất nổi tiếng, các ngươi có biết không ?
.Đậu Nghĩa đáp: - Hàn tiểu ca chẳng phải là nói câu " Đâu phải cứ con vua thì lại làm vua" ư?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đúng là như thế, đâu phải cứ con vua thì lại làm vua ? Câu này dùng trong buôn bán cũng giống như vậy. Ai nấy đều biết Nguyên gia là gia tộc buôn bán đệ nhất, đây là điều không cần nghi ngờ, bọn họ lũng đoạn rất nhiều việc buôn bán trên thị trường, rất nhiều thương nhân đều đang mưu cầu sự sinh tồn nhờ vào số ít những thứ bọn họ chưa động tới.
.Nói tới đây, hắn ngừng lại một hồi, đổi chủ đề nói: - Nhưng ai mà lại không muốn trở thành thương nhân giàu có nhất trên đời này, dựa vào cái gì mà Nguyên gia bọn họ vĩnh viễn là số một, cá nhân ta rất không phục, ta làm buôn bán không phải là để ăn thừa đồ ăn của Nguyên gia, ta muốn giàu có hơn tất cả các thương nhân khác, đây mới là mục đích buôn bán của ta, chẳng lẽ các người không phải vậy sao ?
.Gần như tất cả mọi người đều lắc đầu.
.Không phải chứ, không có tiền đồ như vậy ư. Hàn Nghệ có chút xấu hổ.
.Đậu Nghĩa nói: - Hàn tiểu ca, chúng ta và Nguyên gia không giống nhau, tổ tiên của Nguyên gia là Nguyên Hân từng là một trong tám trụ cột của Tây Ngụy, dưới một người, trên vạn người, lúc đó ông ta là kẻ sở hữu nhiều trang viên nhất trên đời, chúng ta sợ là có làm đến chết, cũng không thể so bì với Nguyên gia.
.Không ít người đều gật gù, sự chênh lệch này là không thể nào bù đắp được.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Không không không, buôn bán là dựa vào cái đầu, thực lực chỉ là một bộ phận trong đó mà thôi, chẳng lẽ các người đã quên lúc trước ta đã đánh bại hai chợ như thế nào rồi ư, chính là dùng một cái Giọng hát hay Đại Đường, điều này có liên quan vì với thực lực không ?
.Mọi người liếc nhìn lẫn nhau, cùng trầm mặc.
.Hàn Nghệ nói:
.- Hơn nữa bây giờ không phải chúng ta đi đối phó với Nguyên gia, mà là Nguyên gia muốn đối phó với chúng ta, vì sao Nguyên gia phải làm vậy, đơn giản chính là vì muốn củng cố địa vị bá chủ của chính mình, họ sợ chúng ta sẽ tạo thành sự công kích đối với địa vị của họ, điều này nói lên cái gì, nói lên rằng địa vị của Nguyên gia không phải là không thể bị lay động, bằng không vì sao Nguyên gia phải sợ hãi.
.Ngừng một chút, hắn lại tiếp tục nói: - Ta có thể rất khẳng định mà nói cho các ngươi rằng, chúng ra đây là tử chiến đến cùng, bởi Nguyên gia vì lợi ích của mình, bọn họ sẽ không bỏ qua chúng ta, trừ phi chúng ta chủ động nhận thua, đóng cửa không kinh doanh nữa, các ngươi sẽ bằng lòng ư ?
.Đám Tiền Đại Phương nghe xong khẽ gật gù, dù sao lợi ích thì có nhiêu đó, ngươi muốn kiếm thêm nhiều tiền, vậy thì tất sẽ phải giành lấy việc buôn bán của Nguyên gia, vậy người ta có bằng lòng không ? Đương nhiên là không bằng lòng, ta mạnh thế này, ngươi tới giành việc kinh doanh của ta, thì ta chắc chắn phải diệt trừ ngươi, nếu ngươi không muốn kiếm nhiều tiền hơn, thì ngươi đến Ngõ Bắc làm gì, nằm im ở hai chợ yên bình sống hết đời là được rồi, Nguyên gia gan có to hơn nữa cũng không dám đối địch với triều đình.
.Cân nhắc một hồi, bọn họ dường như thực không còn đường lui nữa rồi.
.Bành Vạn Kim lên tiếng: - Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì ?
.- Quyết chiến đến cùng.
.Hàn Nghệ hùng hồn nói: - Năm đó Hạng Võ với tám ngàn dũng sĩ, cũng có thể thắng quân Tần với số lượng nhiều hơn mình gấp mấy lần, tại sao chúng ta lại không thể. Nguyên gia họ lũng đoạn thương nghiệp dài đến cả trăm năm, ta thấy cũng nên chấm dứt rồi, chúng ta muốn kiếm thêm nhiều tiền, chúng ta muốn tiếp tục sinh tồn, thì buộc phải đánh bại Nguyên gia, bằng không, chúng ta sẽ vĩnh viễn tồn tại bên dưới cái bóng của Nguyên gia, sợ trước sợ sau, lo đầu lo đuôi, việc kinh doanh này có còn ý nghĩa gì không. Nếu như chúng ta có thể chiến thắng Nguyên gia, Ngõ Bắc chúng ta nhất định trở thành khu chợ số một trên đời, chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều càng nhiều tiền, còn có cái gì hấp dẫn con người ta hơn việc dẫm đạp lên Nguyên gia để bước lên đỉnh cao.
.Dù sao thì kẻ lừa đảo mà, nói chuyện luôn phải mang theo khả năng kích động người khác, rất có sức lan truyền.
.Từ Cửu đứng dậy nói: - Hàn tiểu ca nói không sai, chẳng lẽ chúng ta sợ hãi, Nguyên gia sẽ bỏ qua cho chúng ta ư, Nguyên gia chúng ỷ thế ăn hiếp người, chẳng trông thấy con người chúng có nửa điểm tốt nào, một gia tộc lòng dạ nhỏ nhen như thế, nếu chúng ta không phản kháng, thì chỉ có ngồi mà chờ chết. Hàn tiểu ca, Từ gia ta nhất định ủng hộ ngươi.
.Bọn Tiền Đại Phương cũng không ngốc, Từ Cửu và Hàn Nghệ hợp tác mật thiết với nhau, cùng hội cùng thuyền, đương nhiên ông ta sẽ nói như vậy.
.Nhưng nghĩ lại, lời này của Từ Cửu cũng không sai, Nguyên gia vốn dĩ còn nhiều lần hợp tác cùng Hàn Nghệ, nhưng hôm nay Ngõ Bắc càng ngày càng thịnh vượng, liền trở mặt không quen biết, rõ ràng là không để cho bọn họ đường sống, đã thế, thì tại sao còn phải sợ họ, đằng nào đường nào cũng là đường chết.
.Sau khi Từ Cửu ồn ào một hồi, mọi người đều lần lượt nói ủng hộ Hàn Nghệ.
.Trong lòng Hàn Nghệ khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhấn tay xuống, đợi đến khi mọi người im lặng, hắn mới nói: - Tuy chúng ta không sợ, nhưng chúng ta cũng không thể liều lĩnh hành sự, chúng ta nhất định phải tiếp thu bài học từ lần đấu tranh trước với hai chợ, chúng ta phải đoàn kết nhất trí, đối mặt với kẻ địch mạnh như thế, nếu giữa chúng ta còn có mâu thuẫn với nhau, chúng ta căn bản không có phần thắng.
.Cố Phú Quý lập tức nói: - Chúng ta nguyện coi Hàn tiểu ca làm con ngựa đầu đàn.
.Bọn họ làm sao có thể là đối thủ của Nguyên gia, chẳng phải chỉ có thể trông cậy vào Hàn Nghệ rồi ư.
.Hàn Nghệ cuối cùng cũng lộ ra nét tươi cười, nói: - Các vị xin hãy yên tâm, chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng, trong lòng lấy lợi ích của Ngõ Bắc làm đầu, dũng cảm bảo vệ cho lợi ích của Ngõ Bắc, thì không ai có thể đánh bại chúng ta. Bởi vì chúng ta đã chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa. Đầu tiên, vị trí địa lý của Ngõ Bắc chúng ta tốt hơn nhiều so với mảnh đất kia của Nguyên gia, tiếp đó, các ngươi tưởng rằng thương nhân trong thiên hạ đều phục Nguyên gia ư ? Không phải như vậy, Nguyên gia lũng đoạn biết bao việc buôn bán như vậy, nếu như Nguyên gia sụp đổ, mảng lợi nhuận kia đủ để nuôi sống biết bao thương nhân, bởi vậy Nguyên gia rất không được lòng người, mà chúng ta đại diện cho thương nhân trong thiên hạ tranh đấu, thương nhân trong thiên hạ cũng sẽ đứng ở phía chúng ta, chúng ta không có khả năng thất bại.
.Tiền Đại Phương nghe xong, thấy quả đúng như vậy, chúng ta vẫn là có ưu thế, vội hỏi:
.- Vậy Hàn tiểu ca, chúng ta nên làm như thế nào ?
.Hàn Nghệ nói: - Đấu tranh thương mại, không giống với chiến tranh, Nguyên gia có lợi hại hơn nữa, cũng không thể dùng một mồi lửa thiêu trụi Ngõ Bắc chúng ta, nguyên nhân cơ bản, còn nằm ở việc tranh giành khách hàng, mà thẻ khách qúy chính là bảo pháp của chúng ta, chúng ta nhất định phải dốc sức tôn vinh loại chế độ khách quý này lên, ta dự định sẽ ban hành thêm một số chế độ ưu đãi, thu hút thêm nhiều người mua thẻ khách quý của chúng ta, đương nhiên, trong đó chắc chắn sẽ tổn thất một chút lợi nhuận, nhưng từ góc độ lâu dài mà xem xét, chúng ta sẽ thu được càng nhiều ích lợi, ngoài ra, đợi đến khi thị trường mới của chúng ta được thành lập, ta sẽ lại đưa ra một số biện pháp tiêu thụ, giúp chúng ta thu hút thêm nhiều khách, còn có một điểm, chính là tranh giành ngoại thương, Nguyên gia xây chợ ở phía ngoài Kim Thủy Môn, rất rõ ràng nhằm vào thương nhân Tây Vực, điều này ta đã nói với mọi người, ta sớm đã có chuẩn bị rồi.
.Mọi người thấy Hàn Nghệ tự tin như vậy, hơn nữa sớm đã có sự chuẩn bị, thì càng thêm yên tâm, đều biểu hiện ra sự quyết tâm chiến đấu đến cùng, dù sao đứng trước lợi nhuận, thì không có kẻ nhát gan, đám tham quan đã nói lên rất rõ điểm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận