Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 329.2: Kỹ thuật phòng ngừa

..
.Lệnh Hồ Tu Nhân kia nói: - Ngươi nói bậy bạ gì đó, Triệu nhị ca rất khỏe, làm gì có bệnh, Triệu nhị ca bị ngươi chọc giận thôi.
.Hàn Nghệ nghe thấy thì mơ hồ, nói: - Lệnh Hồ công tử, sao lại nói như vậy nha, ta vừa mới quay về, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Triệu công tử, sao có thể chọc giận y được.
.Triệu Bi tức giận hừ một tiếng, nói: - Ta hỏi ngươi, kết cục của Bạch sắc sinh tử luyến thế nào.
.Mấy tên mê kịch đáng chết. Hàn Nghệ lập tức hiểu ra, nhưng ngoài miệng lại cười nói:
.- Đây là cơ mật cao nhất của Phượng Phi Lâu ta, thứ cho ta không thể nói ra.
.Nếu là lúc trước thì là thật, nhưng bây giờ.
.Triệu Bi khinh thường nói: - Cái gì mà cơ mật cao nhất, bây giờ chúng ta đều đã biết rồi, ngươi nói đi, Hùng Phi và Tinh Tinh cuối cùng có chết hay không.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Làm sao ngươi biết.
.- Oa nha nha, quả nhiên là vậy, Tinh Tinh của ta.
.Mấy công tử ca cúi đầu giậm chân, rất đau khổ nha.
.Oa không cần thế chứ. Hàn Nghệ nhìn thấy mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, người khác không biết còn cho rằng các ngươi chết cha mẹ nha.
.Lệnh Hồ Tu Nhân chỉ vào Hàn Nghệ nói: - Sao ngươi phải giết chết Hùng Phi và Tinh Tinh, không ngờ ngươi lại là hạng ác độc như thế.
.- Ta độc ác, các ngươi nói ta độc ác.
.Vẻ mặt Hàn Nghệ đột nhiên bi phẫn bước lên.
.Những công tử kia có chút bị hù dọa, lần lượt lui ra sau một bước.
.Hàn Nghệ nước mắt rưng rưng, vô cùng kích động rít gào:
.- Ngươi cho rằng ta muốn như vậy sao, rốt cuộc thì kiếp trước đã tạo nghiệt gì mà các ngươi lại đối với ta như vậy chứ, các ngươi dứt khoát giết chết ta đi.
.Đây hoàn hoàn là chiêu mở đầu gào khóc nức nở nha.
.Lệnh Hồ Tu Nhân thấy Hàn Nghệ sắp ngã quỵ rồi, không khỏi run run nói: - Hàn Hàn Nghệ, ngươi ngươi khoan kích động, có gì từ từ nói, chuyện chuyện này chúng ta chỉ bàn kịch nói thôi, sao ngươi lại kéo cả kiếp trước vào.
.- Chúng ta chúng ta cũng chỉ là hỏi thăm mà thôi, không có ý gì khác.
.- Ngươi có nỗi khổ gì, ngươi ngươi có thể nói ra nha
.Trà Ngũ nhìn mà si ngốc, gã không biết tại sao lần nào những công tử ca này khí thế hùng hổ xông vào, nhưng lại chưa nói được hai câu với Hàn Nghệ thì đều biến thành cừu non cả.
.Chỉ với đám công tử ca các ngươi, ta mẹ nó một giờ là có thể lừa được ngàn vạn. Hàn Nghệ nức nở nói: - Các vị công tử, thật ra ta cũng không muốn để Hùng Phi và Tinh Tinh chết, nhưng nhưng thế giới này không dung tha cho đôi tình nhân họ nha. Các ngươi ngẫm mà xem, nếu quý tộc và thứ tộc thông hôn, hơn nữa còn sống mỹ mãn hạnh phúc, thì sẽ có rất nhiều người vì thế mà không vui, ta chẳng qua chỉ là tiểu dân thôi, thực sự không chọc nổi nha!
.Mấy công tử ca nhìn nhau.
.Triệu Bi nói:
.- Nói như vậy, là có ngươi bức ngươi diễn như thế.
.Hàn Nghệ lau khóe mắt nói: - Đây là do ngươi nói, ta không có nói thế.
.Vậy là phải rồi.
.Lệnh Hồ Tu Nhận nói: - Đây chẳng qua là kịch nói thôi, những lão già kia sao lại có thể coi là thật chứ.
.- Đúng đấy, việc này thì có quan hệ gì với bọn họ chứ. Hùng Phi người ta nhất biểu nhân tài, phong lưu phóng khoáng, tài trí hơn người, là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi với Tinh Tinh, thử hỏi bọn họ sao có thể nhẫn tâm chia rẽ bọn họ chứ.
.- Trước đó ta nghe nhị thẩm ta nói đến kết cục, đều bị nghẹn đến sợ, thẩm ta còn nói bà ấy coi mà bật khóc.
.- Thật sự là quá tàn nhẫn.
.Hàn Nghệ lén liếc mắt nhìn bọn họ, gật đầu nói: - Phải nha, Hoàng thượng cũng cảm thấy quá tàn nhẫn, do vậy cũng hi vọng ta có thể thay đổi kết cục.
.- Thật sao.
.Mấy công tử ca lại kích động hẳn lên.
.Hàn Nghệ gật đầu.
.- Vậy ngươi đổi đi, dù sao Hoàng thượng cũng mở miệng rồi.
.- Việc này.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Hoàng thượng cũng chỉ là thuận miệng nói thế, tin rằng các ngươi cũng nghe nói, gần đây ta làm quan rồi, nếu những người kia không vui, ta e rằng bọn họ sẽ cho ta mang giày nhỏ, à, chính là cố ý làm khó ta, các ngươi hẳn là hiểu ý ta chứ.
.- Sẽ không đâu.
.- Vậy chẳng phải là công tư bất phân sao.
.Một đám công tử đều lần lượt khuyên Hàn Nghệ sửa kết cục.
.Mấy tên khốn kiếp các ngươi, nói thì hay lắm, nếu mấy lão bất tử kia thật sự tìm đến cửa, phỏng chừng các ngươi đều rời thành tránh nạn cả. Hàn Nghệ miễn cưỡng khó khăn gật đầu nói: - Thật ra ta cũng có hai sự sắp xếp, nếu chống được thì ta sửa, nếu chống không được thì ta không sửa, thế nào.
.Những công tử ca kia dĩ nhiên cũng hiểu sĩ thứ thông hôn là đại kỵ, nhưng bọn họ lại không biết, những sĩ tộc kia căn bản không vì thế mà gây sự với Hàn Nghệ, bởi vì bây giờ ai đến gây sự thì chẳng phải là có tật giật mình sao, bọn họ mới không ngu như vậy, ngược lại có một vài quý phụ cũng đang trách cứ Hàn Nghệ.
.Nhưng nếu có người âm thầm thúc đẩy, thì cũng cực kỳ có khả năng. Những công tử ca kia rất hiểu sĩ thứ khác biệt, cho nên cũng không tiện bức bách, chỉ có thể khuyên bảo mấy câu, khuyên hắn cố gắng sửa lại kết cục, thậm chí còn bày mưu tính kế nữa.
.Hàn Nghệ tỏ vẻ nhất định sẽ nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của bọn họ.
.- Đúng rồi, nói cả nửa ngày, kịch nói của ngươi khi nào thì bắt đầu diễn lại hả!
.- Ách, việc này còn phải qua mấy ngày nữa, đám người Mộng Nhi vừa quay về, sức khỏe còn yếu, còn phải tĩnh dưỡng mấy ngày, nhưng mọi người yên tâm, một khi mở cửa lại, nhất định sẽ thông báo cho mọi người.
.Ngọt nhạt khuyên nhủ, cuối cùng cũng tiễn mấy công tử ca này đi.
.- Phù, thật mệt.
.Hàn Nghệ ngồi trên ghế đá, lau mồ hôi.
.Trà Ngũ lập tức đi tới, vẻ mặt sùng bái nói: - Tiểu Nghệ ca, huynh thật là lợi hại.
.Hàn Nghệ nói: - Đối với ta mà nói, ngươi có học được hay không thì càng quan trọng hơn.
.Trà Ngũ ha ha nói: - Cũng học được ba phần.
.- Vậy thì tốt, ngày mai ta định ra ngoài tránh gió, nơi này giao lại cho ngươi.
.- Hả.
.Trà Ngũ kinh hoàng nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ nói: - Ngươi làm không được cũng không sao, đổi người.
.Trà Ngũ lập tức nói: - Xin Tiểu Nghệ ca yên tâm, việc này ta nhất định có thể làm được.
.- Vô cùng tốt.
.Hàn Nghệ cười gật đầu.
.Ta làm sao có thể làm được nha, trong lòng Trà Ngũ thấp thỏm bất an, thế là lại nói:
.- Tiểu Nghệ ca, huynh thật sự là định đổi kết cục sao.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Đương nhiên là không nha, ta cũng không có thời gian nha.
.- Vậy vừa rồi huynh còn nói vậy à.
.- Ngươi động não nghĩ coi, nếu bọn họ đều biết kết cục thì bọn họ sẽ đến coi sao. Ta phải cho họ chút ảo tưởng, bọn họ mới đến nha.
.Trà Ngũ gật đầu, sau lưng lại ướt đẫm, lỡ như ngày mai còn có người đến hỏi chuyện này, người chống đỡ là gã nha. Nếu gã lừa gạt giống như Hàn Nghệ, đợi khi những công tử ca kia phát hiện ra mình bị lừa, hậu quả vô cùng nghiêm trọng rồi, mặt đưa đám nói:
.- Tiểu Nghệ ca, lỡ như bọn họ thấy kết cục không đổi, chắc chắc sẽ không bỏ qua nha.
.Hàn Nghệ nhún vai nói: - Việc này liên quan gì đến ta, bởi vì mấy câu này tương lai đều nói ra từ miệng ngươi.
.Biết ngay là như vậy mà, trong lòng Trà Ngũ khóc than một tiếng, tiểu đệ khó làm nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận