Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1193.2: Tranh cãi văn võ

.- Khế Bật tướng quân lời này là sai rồi, chúng ta đây tuyệt không phải ghen tị, chỉ vì như vậy cũng không công bằng, khoa cử ba năm mới chiêu nạp chút ít nhân tài như thế, mà Học viện quân sự Đại Đường hiện giờ còn không biết muốn chiêu bao nhiêu người, ta nghe nói số người báo danh này cũng đã đột phá hai ngàn rồi, lúc này mới mấy ngày, tiếp tục như thế, chỉ sợ trên vạn người cũng nên. Kỳ thực bên học viện quân sự muốn chiêu bao nhiêu người, chúng ta cũng không can dự, nhưng bệ hạ đã đáp ứng học viên của Học viện quân sự Đại Đường một khi tốt nghiệp, sẽ đi đến quân doanh làm quan tướng, đây chính là liên quan đến lại trị, chúng ta quyết không thể ngồi yên không quan tâm được, cũng chính bởi vì hiện tượng không công bằng này, mới đưa đến thí sinh đều lựa chọn Học viện quân sự Đại Đường.
.Lý Trị cũng là thoáng gật đầu, cảm thấy Hứa Kính Tông nói có phần có lý.
.Thôi Nghĩa Trung khẩn trương rèn sắt khi còn nóng, nói: - Hiện giờ thiên hạ thái bình, tứ phương thần phục, hẳn là lấy trị thế làm trọng, võ tướng nhiều rồi, chỉ sợ sẽ tạo thành số lượng lớn quan lại vô dụng.
.Lý Nghĩa Phủ nghe được thiếu chút nữa là hộc máu, cuối cùng là ngươi ở bên kia đấy hả?
.Một câu nói kia lại là chọc giận tất cả võ tướng trong đại điện.
.- Thả rắm chó con mẹ ngươi!
.A Sử Na Di Xạ lập tức đứng ra, chỉ vào văn thần đối diện la mắng: - Văn thần các ngươi có thể đứng ở đây, đó cũng đều là công lao của võ tướng chúng ta, không có võ tướng chúng ta liều tính mạng giành lấy giang sơn này, mấy văn thần các ngươi sao có ưu tú như ngày hôm nay. Thời điểm đánh giặc, các ngươi ngoại trừ ở nhà run rẩy, còn có thể làm gì? Hiện giờ thiên hạ thái bình rồi, các ngươi lại muốn mượn gió bẻ măng, chê võ tướng chúng ta vướng bận, thật sự là nực cười. Thôi Nghĩa Trung rối cả lên: - Ta tuyệt không ý này!
.- Vậy không biết ngươi có ý gì? Cao Khản hừ một tiếng, nói: - Các ngươi cũng không nghĩ xem, vì sao Đại Đường ta có thể khiến cho tứ phương thần phục, không phải chính là vì Đại Đường chúng ta có một chi bách chiến chi sư sao, chẳng lẽ là bởi vì mấy văn thần các ngươi? Thật sự là chuyện cười thiên đại, các ngươi cũng không soi mặt vào nước tiểu mà xem chính mình. Hơn nữa, bên đó còn có một Cao Câu Ly, có bản lĩnh các ngươi cầm bút đi tiêu diệt Cao Câu Ly đi.
.Thôi Nghĩa Trung nghe những lời đầy thô tục của ông ta, thật sự là xấu hổ cho việc giao lưu cùng ông ta. Một Đại học sĩ khác phất tay áo đứng ra, phản bác: - Chẳng lẽ Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối cũng tính là võ tướng sao? Chẳng lẽ Đại Đường ta kiến quốc, bọn họ vốn không có công lao sao, mấy kẻ mãng phu các ngươi chỉ biết già mồm át lẽ phải.
.Cao Khản hừ nói: - Chúng ta đã nói Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối không phải công thần khai quốc khi nào. Nhưng thời điểm mấy văn thần các ngươi làm khoa cử, chúng ta có từng nói cái gì, hiện giờ chúng ta làm một Học viện quân sự Đại Đường, các ngươi ở bên cạnh nói này nói kia, các ngươi đây không phải ghen tị thì là cái gì.
.Võ tướng nghe thấy trong lòng vừa ủy khuất, vừa phẫn nộ, đều chỉ trích mấy văn thần này.
.Văn thần đọc sách là sách thánh hiền, vừa thấy mấy võ tướng này ai ai cũng nói năng thô tục, càng thêm khinh thường bọn họ, cũng đều đứng ra tranh luận với bọn họ.
.Tranh chấp của văn thần võ tướng, hàm dưỡng gì đó cứ ném qua một bên trước, hai bên đều giống như một đám đàn bà chanh chua, đứng ở trong đại điện, chửi mắng ầm lên, chỉ trích lẫn nhau.
.Nhưng, việc này ở Đường triều thật sự là quá thường gặp.
.Uất Trì Kính Đức, Trình Giảo Kim, Hầu Quân Tập trước kia cũng thường cùng Phòng Huyền Linh, Trưởng Tôn Vô Kỵ tranh cãi đến ngươi chết ta sống.
.Lý Trị cũng biết chuyện này rất khó ngăn cản, chỉ ngồi trên ghế rồng, lẳng lặng nhìn bọn họ cãi nhau, dù sao bọn họ cãi nhau cũng sẽ không cãi nhau ra được một kết quả, thuần túy chỉ là so cổ họng, bởi vì võ tướng cầmđao, văn tướng cầm bút, hoàn toàn không phải là một loại, nếu có thể tranh cãi ra một kết quả, mặt trời đã mọc ở hướng tây.
.Đợi cho bọn họ cãi nhau đến khi kiệt sức, Lý Trị mới cười nói: - Các vị ái khanh, chớ có tức giận, trước đợi trẫm làm rõ chuyện này từ đầu đến cuối, rồi đưa ra quyết đoán.
.Nói xong y liếc nhìn về phía Hàn Nghệ vẫn đang xem náo nhiệt, nói: - Hàn Thị lang!
.- Có vi thần. Hàn Nghệ giật mình, vội vàng đứng ra.
.Lý Trị bí mật chuyển tới hai ánh mắt cảnh báo, ngoài miệng lại hiếu kỳ nói: - Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Tại sao lại biến thành như vậy?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ, kỳ thực chỉ là có một bộ phận rất nhỏ thí sinh báo danh, cũng không có khoa trương được như Thôi Đại học sĩ nói, căn bản sẽ không ảnh hưởng tới khoa cử. Hơn nữa điều này kỳ thật không khó lý giải, thí sinh gian khổ học tập mười năm, từng bước đi đến ngày hôm nay, chính là vì khoa cử, làm sao có thể một bước vào cửa cũng không đi thử xem, quay ngược lại đi thi Học viện quân sự Đại Đường, thần nghĩ những thí sinh kia khả năng cũng có ôm ấp tình cảm thượng võ, muốn vì nước chinh chiến sa trường, bởi vậy bọn họ mới đi Học viện quân sự Đại Đường ghi danh. Nhưng nếu thất bại cuộc thi nhập học, bọn họ vẫn có thể tới tham gia khoa cử, nếu thành công, ít ra có thêm một lựa chọn, Đại Đường chúng ta từ trước tôn trọng ra ngoài là Tướng quân, vào triều là Tể tướng, kiểu nhân tài văn võ song toàn này, không phải là người Đại Đường ta cần sao?
.Lý Trị nghe được thoáng gật đầu.
.Hàn Nghệ lại tiếp tục nói: - Hơn nữa, Học viện quân sự Đại Đường chúng thần tuy rằng cánh cửa báo danh dễ, nhưng sau đó sẽ còn có một loạt cuộc thi nhập học, không phải bao nhiêu người báo danh đều có bấy nhiêu người nhập học. Cho dù là nhập học, tốt nghiệp được hay không cũng còn là một vấn đề, đối với nhập học mà nói, kỳ thật tốt nghiệp còn khó hơn mấy lần. Đến cuối cùng có thể có bao nhiêu người tốt nghiệp, chỉ sợ không phải quá nhiều, tuy nhiên vi thần cũng hi vọng học viên tốt nghiệp càng nhiều càng tốt. Trước đó Thôi Đại học sĩ nói cái gì mà sẽ tạo thành quan lại vô dụng? Kỳ thật hoàn toàn ngược lại, Học viện quân sự Đại Đường xuất hiện chính là để tránh cho trong quân xuất hiện quan lại vô dụng.
.Thôi Nghĩa Trung hừ nói: - Thế lại là ly kỳ rồi, chẳng lẽ các ngươi một năm tốt nghiệp năm ngàn người, quan lại vô dụng ngược lại sẽ không xuất hiện?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đầu tiên Học viện quân sự Đại Đường chúng ta là chế độ năm năm, so với khoa cử còn nhiều hơn hai năm, năm năm mới tốt nghiệp một lứa học viên, bước đầu quy định tổng cộng có năm môn học, sau này khả năng còn có thể gia tăng, nhưng nhất định phải thông qua toàn bộ, mới có thể thuận lợi tốt nghiệp, mức độ khó khăn này khỏi cần nghĩ cũng biết, nếu quả thật có thể có năm ngàn người tốt nghiệp, ta đây nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh, vậy đối với Đại Đường tuyệt đối là trăm lợi mà không có một hại. Về phần tại sao nói Học viện quân sự Đại Đường sẽ tránh hiện tượng quan lại vô dụng, cái này còn phải nói từ chế độ Phủ binh của Đại Đường ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận