Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 665: Cướp lầm! Cướp lầm!

.Khi Nguyên Triết lên trên lầu, trông thấy những thương nhân kia, trong lòng y lẫn lộn đủ loại cảm xúc! Y thậm chí còn không biết vì sao mình lại tới đây?
.Đám thương nhân này là những kẻ ngu đần ư?
.Chẳng có một ai là kẻ ngu đần cả, nhưng cũng bởi vì đều quá sáng suốt, dẫn đến việc bọn họ không thể đồng lòng nhất trí.
.Thử hỏi một đám người chia năm xẻ bảy thì có thể làm nên chuyện gì?
.Cho nên Nguyên Triết không muốn tới, nếu như gạt bỏ hai chợ, Nguyên gia bọn họ đơn độc đối phó với Ngõ Bắc, thì đã là việc vô cùng nhuần nhuyễn thành thạo, ít nhất Hàn Nghệ cũng chẳng dám làm gì Nguyên gia, Nguyên gia vẫn còn đứng ở ưu thế chiến lược.
.Nhưng vấn đề là nếu y không tới, danh dự của Nguyên gia sẽ phải chịu tổn hại vô cùng lớn. Không cần nói thì cũng có thể nghĩ đến, Hàn Nghệ nhất định sẽ đặt điều rêu rao khắp nơi, nói Nguyên gia không có chút thành tâm nào, khi trước ngươi lừa người khác vì ngươi mà đấu tranh anh dũng, một khi đã lợi dụng xong rồi, thì liền dùng một cước đá văng người ta ra, làm gì có chuyện buôn bán nào như thế.
.Thậm chí Hàn Nghệ lại còn ở giữa làm khó dễ, nói không chừng hai chợ lại đứng về một phe với Hàn Nghệ, đối phó với Nguyên gia bọn họ, cũng chính là cô lập Nguyên gia.
.Không đến đâu có được.
.Nhưng một khi đã đến rồi, thì chả khác nào nhấn thân vào trong vũng bùn, vậy thì sẽ cho Hàn Nghệ cơ hội đối phó với Nguyên gia.
.Nguyên Triết cũng biết rằng, Hàn Nghệ đây là cố ý kéo y xuống nước, bất đắc dĩ, trong lòng cũng thật có chút khâm phục Hàn Nghệ, đúng là không có cơ hội, cũng phải tạo ra cơ hội để đối phó với ngươi.
.- Các vị thực có lỗi quá, tại hạ sau khi biết tin liền lập tức vội vàng tới, vẫn là đến hơi muộn một chút.
.Nguyên Triết dù sao cũng là quý tộc, trong lòng y đang suy nghĩ điều gì, đều chưa từng biểu lộ ra ngoài, bên ngoài vẫn nho nhã lễ độ, ôn tồn hòa khí.
.Cố Ngôn Thương vội khiêm tốn nói mấy câu, lại mời Nguyên Triết ngồi xuống.
.Nguyên Triết khiêm nhường ngồi trên một chiếc ghế đặt phía sau, nhưng y ngồi ở đâu thì chỗ đó là trung tâm, tất cả mọi thương nhân đều đổ dồn ánh nhìn về phía y.
.Nguyên Triết vẫn biểu hiện ra sự tự tin mạnh mẽ, mỉm cười nói: - Về việc hành động của Ngõ Bắc nhằm vào hai chợ chúng ta, ta đã nghe nói rồi.
.Không phải là các ngươi, là chúng ta, thái độ vô cùng rõ ràng.
.Ngụy Thanh bọn họ cũng thở dài một hơi.
.Thực ra việc vui nhất mà bọn họ trông thấy là, Nguyên gia và Ngõ Bắc lưỡng hổ tranh đấu, bọn họ ở bên cạnh chọc gậy bánh xe, âm mưu làm ngư ông đắc lợi. Đâu biết rằng Hàn Nghệ lại chẳng xuất ra chiêu bài theo dự định, căn bản không hề quan tâm đến Nguyên gia, trực tiếp nhằm vào bọn họ, kỳ thực lúc trước bọn họ chẳng giúp đỡ được là bao, chỉ có cắt đứt quan hệ với Ngõ Bắc.
.Nguyên Triết thay đổi chủ đề, nói: - Nhưng ta cho rằng, điều này đối với chúng ta, lại là một tin tốt!
.Vạn Quý Xuân kinh ngạc nói: - Tin tốt? Vì sao Nguyên công tử lại nói như vậy?
.Nguyên Triết cười nói: - Thiên hạ hiện nay, thợ thủ công nhà ai đáng giá nhất?
.Các thương nhân liên quan đều dáo dác nhìn nhau.
.Trương Khuê bỗng lên tiếng: - Chẳng lẽ Nguyên công tử đang chỉ Hàn Nghệ ư?
.Nguyên Triết đáp: - Không sai! Hiện giờ còn có thợ thủ công nhà ai đáng giá hơn thợ thủ công dưới trướng Hàn Nghệ, nếu ai có thể tạo ra nước hoa, một tháng ta có thể trả cho người đó mười quan tiền không hề nói giỡn. Hành động lần này của Hàn Nghệ, lại nhắc nhở cho ta, hắn có thể đến cướp người của chúng ta, thì chúng ta đương nhiên có thể đi cướp người của hắn, thợ thủ công trong nhà Hàn Nghệ hiện giờ, một người có thể gánh trăm người, bởi vì bọn họ nắm giữ số mệnh gia môn của Hàn Nghệ.
.Vạn Quý Xuân chau mày nói: - Nhưng theo ta biết, tất cả người trong Phượng Phi Lâu đều ký hợp đồng làm thuê với Hàn Nghệ.
.Nguyên Triết cười nói: - Việc này không cần phải lo, vi phạm hợp đồng thì đã làm sao, chuyện này quan phủ cũng chẳng thể quản lý, chỉ cần bọn họ bằng lòng đến, ta có thể phụ trách việc giúp bọn họ xử lý những vấn đề này. Chỉ cần Hàn Nghệ không tìm ra bọn họ, thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra. Khiêm tốn mà nói, ta thậm chí còn chẳng cần họ tới, chỉ cần bọn họ đồng ý đem kỹ thuật nói cho ta biết, ta sẽ cấp cho bọn họ một khoản tiền mà chỉ cần nằm không cũng đủ sống cả đời.
.Các thương nhân liên quan đều gật đầu, phát minh sáng tạo của Hàn Nghệ nhất định chẳng phải một người là làm được, hắn cần có thợ thủ công giúp đỡ, thợ thủ công bọn họ có tổn thất một người thợ cũng chẳng hề hấn gì, bởi phương pháp bí mật đều đã nắm trong lòng bàn tay của chính mình, là phương pháp bí mật tổ truyền mà. Hơn nữa việc kinh doanh của bọn họ lại nhỏ, không ảnh hưởng gì đến toàn cục. Nhưng nếu Hàn Nghệ mất một thợ thủ công, thì tổn thất lại rất lớn, hơn nữa một khi đã cầm đến tận tay, thì của cải quả là vô số.
.Ngụy Thanh nói: - Nguyên công tử nói không sai, hắn có thể cướp người của chúng ta, chúng ta cũng có thể cướp người của hắn.
.Những thương nhân còn lại cũng đều gật đầu, bọn họ đã chịu đựng đủ những tháng ngày bị Hàn Nghệ chèn ép, nhất định phải trả đòn.
.Nguyên Triết cười nói: - Tuy nhiên trước đó, chúng ta buộc phải đảm bảo chắc chắn người của mình sẽ không bị Hàn Nghệ cướp đi.
.Cố Ngôn Thương nói:
.- Xin hãy nói rõ?
.Nguyên Triết đáp: - Giống như Hàn Nghệ vậy, hắn nhắm vào những thợ thủ công không có bất kỳ khế ước nào với các ngươi, dùng chế độ làm thuê, nâng cao tiền lương, chỉ có như vậy thì mới có thể tránh khỏi việc bị Hàn Nghệ cướp đi.
.Các thương nhân liên quan nghe xong đều lặng im không lên tiếng.
.Đây là tiền đấy!
.Muốn bọn họ chi một khoản tiền ra, thì cũng giống như cắt đi một miếng thịt của họ.
.Chuyện tới nước này, bọn họ còn chỉ lo đến ích lợi trước mắt, thì làm sao mà không bại cho được.
.Nguyên Triết kiên nhẫn thuyết phục: - Các vị, cơ hội này rất dễ vuột mất, hiện giờ chuyện mới vừa bắt đầu, rất nhiều thợ thủ công còn đang do dự, vì bọn họ không rõ có phải là Hàn Nghệ gạt bọn họ hay không, cũng không hay tình hình ở Ngõ Bắc thế nào, lại càng không hiểu về chế độ làm thuê. Nếu như lúc này các ngươi nâng cao mức thù lao của bọn họ, ta nghĩ bọn họ sẽ lập tức bằng lòng. Nếu để chậm trễ, các ngươi có thể sẽ phải trả cái giá cao hơn để giữ bọn họ lại, như vậy thì cái lợi không bù nổi cái mất nữa rồi.
.Mọi người đưa mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu, nhưng vẫn biểu lộ ra chút do dự, trong xã hội phổ biến chế độ nô tì, xây dựng chế độ làm thuê, đối với bất kì thương nhân nào đi nữa mà nói, đều là khó có thể tiếp nhận.
.Nguyên Triết trong lòng hiểu rất rõ, nhưng cũng chẳng để tâm được nhiều như thế nữa, ta nói các ngươi không nghe theo, vậy thì không trách ta được, y tiếp tục: - Ta biết Hàn Nghệ đang mời chào một bộ phận thương nhân hai chợ chúng ta, nhưng ta cho rằng Hàn Nghệ đây chỉ là đang phô trương thanh thế, chợ mới của hắn đã sắp đủ người rồi, trừ phi hắn lại xây một khu chợ mới, kể cả hắn có xây chợ mới, thì cũng cần một khoảng thời gian, cho nên các ngươi tuyệt đối đừng mắc mưu Hàn Nghệ.
.Một thương nhân ngồi phía cuối lên tiếng: - Nguyên công tử, điều này không nhất định, nếu như Hàn Nghệ thu mua ngõ Trung và ngõ Nam, vậy thì sẽ có thể xuất hiện thêm rất nhiều cửa tiệm, ta nghe nói Ngõ Bắc thực tình có kế hoạch này.
.Nguyên Triết ngẩn người, trong lòng cũng kinh ngạc, rốt cuộc là tên Hàn Nghệ này muốn làm gì? Nhưng lúc này y cũng chẳng có thời giờ suy nghĩ sâu xa hơn, lập tức nói: - Điều này là không thể, hai nơi này ngoại trừ Hoa Nguyệt Lâu ra, đều nằm trong tầm kiểm soát của Nguyên gia chúng ta, ta sẽ không để cho hắn thực hiện được điều này. Hơn nữa, nếu trong số các ngươi có kẻ từ bỏ hai chợ, thì tuyệt đối là mất nhiều hơn được. Chẳng lẽ các ngươi đã quên rằng có một nhóm khách vô cùng đặc biệt sắp tới Trường An ư?
.Cố Ngôn Thương mắt sáng bừng, nói: - Nguyên công tử chẳng lẽ là nói thương nhân Tây Vực?
.Nguyên Triết gật đầu đáp: - Những năm về trước khách Tây Vực đều đến Trường An vào thời gian này, Tây thị là nơi bọn họ nhất định sẽ lui tới, đây là một món lời vô cùng lớn, hơn nữa một khi thương nhân Tây Vực tới, thì nguy cơ của hai chợ cũng có thể được xoa dịu, cho nên mọi người chỉ cần kiên trì một chút, thì sẽ có thể vượt qua cửa ải khó khăn này.
.Mọi người hoàn toàn bừng tỉnh, xém chút nữa đã quên bẵng đi chuyện này, khoản tiền này quả không nhỏ đâu, những năm về trước đều nằm trong dự tính của bọn họ, căn cứ vào số ít thương nhân Đại Đường, trốn cũng chẳng thoát được.
.Khu chợ Nguyên gia đối với bọn họ mà nói, thì lại chẳng có ảnh hưởng gì, vì Nguyên gia trước giờ vẫn luôn làm ăn buôn bán, phân lượng đã xác định cả.
.Những thương nhân này thầm nghĩ, kể cả có phải đi, cũng phải kiếm lấy khoản này rồi hẵng đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận