Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1262: Hoàng đế trợ uy

.Chẳng qua danh nhân thì là danh nhân thôi, Hàn Nghệ cũng không có quá nhiều kích động với các vị danh nhân trong lịch sử, vốn là hắn cũng không quá hiểu rõ lịch sử, càng sẽ không đi hỏi Nguyên gia một câu xem nhà họ có một người tên là Nguyên Phương không, chỉ là hắn có chút cảm giác quen thuộc, kỳ diệu mà lại tò mò thôi.
.Kỳ thật danh nhân lịch sử cũng không có liên quan gì tới hắn, hắn cũng không dùng đánh giá của sử sách để đối đãi với bọn họ, nếu như đối phương có lợi với hắn, vậy thì đối đãi như danh nhân thôi, nếu có hại, thì cũng không cần biết ngươi là ai, theo giết không tha, chỉ đơn giản thế thôi, nhưng nếu như có thể gặp được Lý Bạch, vậy thì có lẽ hắn sẽ cảm thấy có chút áy náy, và sẽ làm chút việc bồi thường lại cho Lý Bạch, so sánh ra thì, hắn càng cảm thấy may mắn vì gặp được Tiểu Mập cùng Tiểu Dã, thậm chí ngay cả đại quỷ lười Vân Hưu này cũng vậy.
.Cho dù danh tiếng của Địch Nhân Kiệt có lớn đến đâu, thì gã có thể phát minh được ra guồng nước cùng xe đạp sao?
.Không phát minh ra được thì ngươi tính thứ gì a!
.Bởi vậy Hàn Nghệ rất nhanh đã ném Địch Nhân Kiệt qua sau đầu, cùng với Diêm Lập Bản, Lý Thuần Phong tiếp tục thảo luận về việc thi cử của chế khoa.
.Hàn Nghệ không ra tay thì thôi, đã ra tay sẽ là liên hoàn cước, đều có quy trình trọn vẹn cả đấy.
.Một loạt liên hoàn cước qua đi, các thí sinh dần dần nhận định thuyết pháp "Chế khoa mới là chiến trường chân chính của thiên tài". Không chỉ như thế, các đại thần hoặc các quan to hiển quý trong triều, dần dần cũng đều cực kỳ chú ý đến cuộc thi lần này.
.Mặt khác, có rất nhiều thí sinh đều nhằm hỏa lực vào đám thí sinh vừa mới thi đậu, nhìn Nhậm Tri Cổ cùng Vương Huyền Đạo người ta kia, người đứng nhất người đứng nhì, mà người ta còn dám đến Chế khoa thi lại một lần, các ngươi không dám tới, chứng tỏ là các ngươi đang chột dạ.
.Thật đúng là đừng nói, ngược lại có một số nhỏ người vừa đỗ tiến sĩ, lại chạy tới nơi này báo danh, nhưng tuyệt đại đa số các tiến sĩ đã thi đậu đều giả vờ không nghe thấy, thậm chí còn không bước ra khỏi cửa, nếu lần này chẳng may không thi qua, vậy thì không phải nói là chính mình không có thực tài sao, nhưng nếu không tới, cũng không kém nhiều lắm, trong lòng bọn họ đều rất nghẹn khuất.
.Trường hợp này khiến cho tiến sĩ khoa biến thành cao không tới, thấp không phải, tóm lại khá quái lạ.
.Đây là hiệu quả Hàn Nghệ mong muốn đạt được, hắn chính là muốn các thí sinh trong thiên hạ cảm thấy tiến sĩ khoa có quá nhiều mờ ám, không phải trúng tuyển bằng bản lãnh thực sự, có thể đoán trước được, một khi khái niệm này thành tư duy cố định, vậy thì lần khoa khảo tiếp theo, chế khoa nhất định sẽ đứng đầu, mà tiến sĩ khoa lại thành bàng môn tà đạo rồi.
.Thời gian qua nhanh, trong nháy mắt, ngày chế khoa thi cử đã tới.
.Khoa mục náo nhiệt nhất vẫn là khoa toán học, mọi người có chín phần đều ghi danh khoa toán học, bởi vì Hàn Nghệ tuyên truyền quá tốt, mà Hàn Nghệ cũng chỉ dạy toán học, và còn đưa ra các tư tưởng toán học làm người ta hai mắt tỏa sáng, chúa tể của tư tưởng cũng được không ít người tán thành, Hàn Nghệ không có nói tư tưởng Nho gia, Đạo gia là vô ích, mà nói về tư tưởng toán học sẽ làm ngươi hiểu được nên vận dụng thế nào, điều này là sự bù lại rất tốt, hơn nữa toán học còn có tính công bằng tuyệt đối nữa.
.Khoa y học chỉ nhiều hơn chút ít người so với trước kia mà thôi, người báo danh khoa y học, chưa từng thi khoa tiến sĩ, khoa nông học thì lại càng ít, chỉ có bảy tám người báo danh.
.Ba môn này đều thi cùng một ngày.
.Sáng sớm ngày hôm đó.
.- Đây --- đây là khảo chứng của chúng ta.
.- Là thật. Mau chóng đưa bữa sáng từ thiện cho vị tiểu ca này trước.
.- Vâng vâng vâng!
.Mới đầu khi các thí sinh đi vào tiệm Thông Hùng còn cảm thấy hơi ngượng ngùng cùng lo lắng, dù sao cũng là ăn miễn phí, mà thiên hạ nào có bữa sáng miễn phía nào nha, hơn nữa nếu chẳng may không phải thì mất mặt quá rồi.
.Nhưng chẳng những có được ăn, hơn nữa còn có quyền ưu tiên.
.Nhân viên của tiệm Thông Hùng còn cổ vũ cho họ nữa.
.Cảm giác đầu tiên của các thí sinh này chính là làm thí sinh thật là vinh dự, không, chắc là làm thí sinh chế khoa thật là vinh dự.
.- Chạy --- !
.- Chạy --- !
.Từng chiếc xe ngựa phi nhanh trên đường phố không một bóng người.
.Hóa ra tại ngày hôm qua, Cục Dân An đã đưa thông báo xuống, trưng dụng mấy con phố làm thông đạo chuyên dụng cho thí sinh, nhưng chỉ là trưng dụng một canh giờ, mà dân chúng cũng cực kỳ ủng hộ, không có bất kỳ dị nghị gì, nhân tiện còn ca tụng Cục Dân An một phen, trước kia ngục tốt, nha dịch đâu có làm chuyện này đâu.
.Các thí sinh ngồi trên xe ngựa, hoặc là ăn điểm tâm, hoặc là nghỉ ngơi dưỡng sức, tuyệt đối không cần lo lắng bị đi trễ, bởi cảnh sát hoàng gia đã tính toán thời gian rất tốt, bọn họ có đầy đủ thời gian, nên tâm tính của họ cũng hết sức thả lỏng.
.Từng chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa lớn của Hiền giả lục viện, một đám thí sinh từ xe ngựa đi xuống, mỗi người đều thỏa thuê mãn nguyện, dào dạt ý chí chiến đấu. Mặt khác, xung quanh có không ít người vây xem, cổ vũ cho các thí sinh, đương nhiên Hàn Nghệ cũng cho rất nhiều nhân viên của Phượng Phi Lâu đến đây làm nóng không khí, hắn muốn xây dựng ra bầu không khí quyết chiến, thường khoa lúc trước chỉ là làm nóng người mà thôi.
.Làm vậy khiến cho còn chưa vào thi, mà các thí sinh đã kích tình vạn phần rồi.
.Không chỉ có thế, thủ tục kiểm tra vào cửa vô cùng đơn giản, sẽ không làm thí sinh cảm thấy khẩn trương, chủ yếu chỉ đối chiếu thẩm tra thân phận, hoàn toàn không có soát người, bởi vì Hàn Nghệ cũng không sợ bọn họ chép sách, các ngươi muốn mang sách giáo khoa vào trong cũng được, dù sao thì sách giáo khoa cùng đề thi đều do hắn soạn ra cả, hắn còn có thể sợ người khác gian lận sao, nếu ngươi gian lận được thì ngươi quá cao siêu rồi.
.Mà lúc này tổng bộ của Hiền giả lục viện dường như đã trở thành điện Lưỡng Nghi, Lý Trị đích thân tới Hiền giả lục viện, bởi vì tiến sĩ khoa thảm đạm như vậy, nên y chỉ có thể đưa mắt nhìn vào chế khoa mà thôi, hy vọng lần thi này chế khoa có thể tuyển được vài người tài giỏi chân chính có thể sử dụng.
.Các viện sĩ cửu phẩm cũng cảm thấy vinh diệu tại thời khắc này, những người này cả đời chưa từng được gặp hoàng đế, từ khi đến Hiền giả lục viện, lại thường xuyên được nhìn thấy hoàng đế, thật sự là quá vẻ vang rồi.
.Bọn người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ cũng tới, nhưng bọn họ thì không nghĩ như vậy.
.- Bệ hạ, thật sự là quá bất công.
.Hứa Kính Tông kích động nói với Lý Trị - Trong cuộc thi của thường khoa, không có đưa bữa sáng, cũng không phái xe ngựa tới đón, làm thế này sẽ khiến cho dân chúng nghĩ rằng triều đình coi trọng chế khoa hơn. Nhưng thi cử ở thường khoa mới là phương thức quan trọng nhất để triều đình chiêu nạp nhân tài a!
.Lý Trị nhìn lão ta một cái, nếu không phải nể tình lão ta cũng lớn tuổi rồi, thì kiểu gì y cũng phải phỉ nhổ cho một trận, tiến sĩ khoa biến thành thế này, còn không phải do các ngươi tạo thành sao, hiện giờ lại có mặt mũi đi trách tội người khác, nhưng y chỉ thản nhiên hỏi: - Còn có chuyện này ư?
.Hàn Nghệ đứng ra nói: - Hồi bẩm bệ hạ, thật sự có việc này, nhưng chưởng quầy Hùng Đệ của tiệm Thông Hùng tự nguyện dùng bữa sáng từ thiện đến ủng hộ chế khoa, thần cũng không thể cấm y làm việc này a!
.Hùng Đệ kia chính là đệ đệ của ngươi, nhất định là ngươi ở phía sau chỉ thị đấy! Nhưng cho dù đúng thế, thì Hứa Kính Tông cũng không làm gì được, lại hỏi: - Vậy việc cảnh sát hoàng gia phái xe ngựa đưa đón thí sinh thì sao? Chẳng lẽ Cục Dân An cũng là của tư nhân sao?
.Hàn Nghệ nói: - Lúc thi thường khoa, Cục Dân An cũng đã nhận được mệnh lệnh của bệ hạ, xuất động toàn bộ giữ gìn trị an ở trường thi, hiện giờ cũng xuất động hết tất cả mọi người, chỉ có khác nhau ở chỗ nhiều thêm mấy chục cỗ xe ngựa thôi, nhưng xe ngựa lại là cá nhân ta đưa đến Cục Dân An, hơn nữa còn lấy thân phận một con dân của Đại Đường để quyên góp, dù sao hiện giờ ta còn đang trong giai đoạn cách chức, không có quyền lực chỉ huy Cục Dân An, nên điều này thì có gì mà bất công chứ.
.Hứa Kính Tông nói: - Ngươi thân là trọng thần trong triều, sao có thể đối đãi khác biệt giữa thường khoa và chế khoa được? Điều này sẽ làm dân chúng hiểu lầm.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đây không thể nói là khác biệt, chỉ có thể gọi là tận tâm tận lực hoàn thành nhiệm vụ bệ hạ giao cho thôi, bệ hạ để cho ta chủ khảo chế khoa, không để cho ta nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của thường khoa, ta làm như vậy chính là vì hy vọng làm tốt lần thi cử của chế khoa này thôi. Không biết Hứa thị trung đã làm được gì cho cuộc thi của thường khoa? Liệu ta có thể lý giải thành, Hứa thị trung đang ghen tị vì ta đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà bệ hạ giao cho không.
.Hứa Kính Tông rít gào: - Lão phu mà lại ghen tị với ngươi sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Vậy thì xin hỏi hiện tại ông đang làm gì đó? Nếu ông cảm thấy khó chịu thì có thể tổ chức lại cuộc thi của thường khoa, sau đó đưa xe ngựa cho Cục Dân An mượn, Cục Dân An chắc chắn sẽ rất vừa ý.
.Lý Nghĩa Phủ hiểu rất rõ Hàn Nghệ, tiểu tử này cực khó lòng phòng bị, nên lão ta vội vàng đứng ra nói: - Mong rằng Hàn thị lang ăn nói cẩn thận, chuyện thi cử sao có thể nói như trò đùa, nói thi lại là thi lại được.
.Hàn Nghệ nhún nhún vai bảo: - Coi như ta chưa nói đi.
.Từ lúc bắt đầu, Lý Trị đã biết hiện tại bọn người Hứa Kính Tông lại tranh cãi cùng Hàn Nghệ, đều rất khó có khả năng thắng, đây đều là do chính bọn họ gây nên, y ho nhẹ một tiếng: - Được rồi! Được rồi! Hàn Nghệ làm như vậy, cũng là hy vọng thí sinh có thể thi được thành tích tốt hơn nữa, có thể nói là đang ủng hộ triều đình, triều đình hẳn nên tán thưởng hắn mới đúng. Còn nữa, triều đình hao phí nhân lực vật lực cho thường khoa tốn kém hơn chế khoa nhiều, sao lúc đấy các khanh không có nói.
.Hứa Kính Tông cùng Lý Nghĩa Phủ lập tức xuất hiện vẻ mặt quẫn bách, xấu hổ không thôi.
.Bọn họ cũng hiểu được, Lý Trị không có lên tiếng, cũng không có nghĩa là Lý Trị không có ý kiến với bọn họ.
.Đúng lúc này, Lý Thuần Phong đi đến, hành lễ với Lý Trị: - Bệ hạ, canh giờ sắp đến, các thí sinh đã đến đông đủ cả rồi.
.Lý Trị đứng lên nói: - Đi thôi!
.Lý Nghĩa Phủ thật cẩn thận hỏi: - Bệ hạ tính toán tự mình giám thị sao?
.Lý Trị a một tiếng: - Trẫm không định giám thị, nhưng trẫm muốn đi lên nói vài câu với các thí sinh.
.Lý Nghĩa Phủ nghe vậy tâm như muốn nát ra, ngài làm như vậy, thì chế khoa đúng là vượt mặt thường khoa đấy. Nhưng lão ta còn có thể nói gì nữa, dù sao thì lão ta đã vớt không ít tiền rồi.
.Đi vào trong trường thi, đầu tiên là trường thi chủ khảo, chính là khoa mục toán học, có hơn một ngàn thí sinh đã ngồi vào chỗ, điều làm cho họ cảm thấy vui vẻ là Hàn Nghệ chu đáo còn chuẩn bị đầy đủ bút và giấy mực cho bọn họ, bọn họ chỉ cần chuyên tâm đi thi là được.
.Một tiếng "Hoàng thượng giá lâm" khiến cho các thí sinh kích động không thôi, đều đứng dậy, chắp tay nói; - Học sinh tham kiến bệ hạ, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
.Nhìn thấy hoàng đế cùng các đại thần trung ương đều đến đây, đội hình còn khổng lồ hơn cả cuộc thi của thường khoa, trong lòng bọn họ đều nghĩ, quả vậy, lần này triều đình thay đổi chế độ khoa cử, chế khoa mới là trọng điểm.
.Lý Trị cười gật đầu, khoát tay, bảo các thí sinh đều ngồi xuống, cũng không để họ chịu mệt nhọc, rồi đầu tiên là nói chút lời cổ vũ, làm cho bọn họ nghiêm túc thi cử, đừng có khẩn trương, rồi lại nhân tiện nhấn mạnh rằng, chính mình quả thật cầu hiền nhược khát, các ngươi không nên bị những lời đồn bên ngoài lừa gạt, nếu các ngươi có thực học, vậy thì triều đình tuyệt đố sẽ dùng các ngươi đấy.
.Đây vẫn là giới hạn mà Hứa Kính Tông cùng Lý Nghĩa Phủ có thể tiếp nhận, nếu hoàng đế đến đây, đương nhiên phải nói những lời hợp với trường hợp này, nhưng những lời kế tiếp, lại làm cho bọn họ không thể chấp nhận được.
.Chỉ nghe Lý Trị nói tiếp: - Về cuộc thi toán học, cho tới nay trẫm đều cực kỳ chú ý, a, thái tử cũng đã tăng thêm lịch học toán học đấy. Bởi vì trẫm cực kỳ ủng hộ tư tưởng toán học mà Hàn thị lang nói ra, mọi người cũng đều biết, Đại Đường ta không tôn vinh bất cứ tư tưởng của một nhà nào, lúc các ngươi thi tiến sĩ khoa, trong đó cũng bao hàm cả nội dung về Nho Đạo, mà tư tưởng toán học đích thật là có thể giúp đỡ các ngươi xem làm thế nào vận dụng tư tưởng của các trường phái khác nhau để thống trị quốc gia, đây cũng là chỗ bổ trợ rất tốt.
.Nói tới đây, y dừng một chút, rồi nói tiếp: - Nhưng khi trẫm và Hàn thị lang trao đổi về bài thi, thì trẫm phát hiện ra một vấn đề cực kỳ quan trọng, chính là bài thi toán học sẽ khiến cho vài người đồng thời đạt điểm tối đa, nếu thật sự như thế, sẽ không thể chia ra tam giáp được, bởi vậy trẫm quyết định tự mình ra một đạo đề ở cuối bài thi, đề mục này để có thể xếp hạng được tốt hơn, nhưng vẫn lấy đề mục phía trước làm tiêu chuẩn, bởi vậy cho dù các ngươi không viết được đạo đề cuối cùng, thì chỉ cần các ngươi hoàn thành tốt phần thi trước, các ngươi vẫn được tính là thi đậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận