Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 655.2: Giá trị của thương nhân

.Nguyên Mẫu Đơn chính là một trong số đó, chỉ cần lời Hàn Nghệ nói là sự thật, vậy thì sẽ mang đến một sự công kích nhất định đối với sản phẩm dầu vừng của Nguyên gia, đây tuyệt không phải một tin tốt.
.Cho dù là Chử Toại Lương cũng cảm thán nói: - Rốt cuộc tên này còn giấu bao nhiêu đồ tốt?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Ai biết, kiên nhẫn xem.
.Hàn Nghệ lại đến bên cạnh thiếu nữ, cầm lấy cây nến từ trong tay nàng ta, nói: - Nhân loại luôn có sự khát vọng vô cùng vô tận đối với ánh sáng, vậy làm sao để có được ánh sáng vào buổi tối? Chỉ có thể dựa vào nó, nến, một bảo bối có thể chiếu sáng đêm tối. Tin rằng mọi người đã nhìn ra cây nến này của ta và nến bình thường có sự khác nhau cực lớn, nó không những cháy lâu, mà phạm vi chiếu sáng cũng lớn hơn nến hiện nay nhiều.
.Nói xong, thiếu nữ kia liền cầm hỏa chiết đến châm nến lên, sau đó hai tay cầm lấy cây nến.
.Hàn Nghệ cười nói: - Chỉ tiếc hiện giờ là ban ngày, hiệu quả nhìn không rõ lắm, nhưng từ độ cao của ngọn lửa này chắc mọi người có thể tưởng tượng được độ chiếu sáng của nó. Giống như vậy, loại nến mới này của ta là sử dụng một loại nguyên liệu mới để chế thành, giá thành chắc chắn rẻ hơn sáp ong nhiều, hơn nữa có thể chế tạo lượng lớn trong khoảng thời gian ngắn, sự xuất hiện của nó sẽ khiến nến trên thị trường giảm giá thêm nữa, khiến cho thêm nhiều người có thể tìm được ánh sáng trong đêm tối, có thể học tập tri thức trong đêm tối, có thể nhìn thấy nhau trong đêm tối.
.Lập tức vang lên tiếng vỗ tay.
.Hiện giờ cùng với sự mở cửa của chợ đêm, nến trở nên đặc biệt quan trọng, nếu nến có thể phổ cập thì mang đến quá nhiều tiện lợi cho nhân loại, đây không vỗ tay thì không có thiên lý rồi.
.Còn Nguyên Mẫu Đơn ở trên lầu nhìn thấy tất cả cảnh này, suýt nữa đã phun ra một ngụm máu, chỉ cảm thấy bị Hàn Nghệ đùa bỡn. Trước đây Hàn Nghệ đã tiến cử cho nang một loại trùng sáp, nhưng trùng sáp cần có thời gian, cũng giống như trồng lương thực, còn nến trong tay Hàn Nghệ thì có thể chế tạo lượng lớn trong thời gian ngắn, vậy thì đó chắc chắn không phải trùng sáp. Nếu như loại nguyên liệu này của Hàn Nghệ hết sức rẻ, hơn nữa còn dễ kiếm, vậy thì trước đây nàng tốn nhiều nhân lực tiền của như vậy để nuôi loại trùng đó, trên căn bản là lỗ cả chì lẫn chài a.
.Trong lòng nàng cũng mơ hồ hiểu được, để đối phó với Nguyên gia bọn họ, Hàn Nghệ đã sớm có sự chuẩn bị, thời gian chuẩn bị còn nhiều hơn cả Nguyên gia bọn họ.
.Sau khi giới thiệu nến xong, Hàn Nghệ lại đi đến bên cạnh nam tử trung niên, nhận cái cặp chất liệu da từ trong tay ông ta, nói: - Ta tin có thể cái cặp da này, thái úy bọn họ chắc chắn sẽ thích. Lúc nói, hắn xách cái túi da cao đến trước ngực, mở ra, nói: - Loại cặp da này là ta đặc biệt chuẩn bị cho đại thần trong triều. Bên trong này có chỗ chuyên dùng để tấu chương, công, cùng với tài liệu, ngoài ra, còn có chỗ chuyên dùng để bút mực giấy nghiên, phàm là vật mà bình thường đại thần trong triều phải dùng đến, trong này đều có chỗ để tiện lợi. Hơn nữa nó tiện lợi như thế này, xách trên tay là được, nó có thể khiến tất cả công tác vốn rườm rà trở nên đơn giản hóa hơn.
.Trong lúc nói, hắn bày ra từng càn khôn một trong cặp, kỳ thật cái cặp da này chính là hắn căn cứ vào cặp văn phòng của hậu thế mà cải tạo thành, chỉ là cặp văn phòng của hậu thế thì không có chỗ để nghiên mực.
.Cặp da này mặc dù không có sự lay động như giấy than, nước hoa, nến trước đó, nhưng quả thực hết sức thực dụng, có thể nói là độc đáo, suy nghĩ đến mọi mặt, hơn nữa chế tác cũng hết sức tinh xảo.
.Những quý tộc kia cũng liên tiếp gật đầu, thầm khát vọng mình có một cái túi da như vậy, bao gồm cả Trưởng Tôn Vô Kỵ, thứ này có thể giúp bọn họ giảm thiểu rất nhiều phiền phức trong công việc thường ngày.
.Vương Huyền Đạo thấp giọng nói: - Thiện Hành, đây là Tự Do Chi Mỹ của các ngươi làm?
.Trịnh Thiện Hành gật gật đầu.
.Lư Sư Quái nói: - Xem ra ngươi sớm đã biết rồi, vậy trước đó ngươi còn lo lắng cái gì.
.Trịnh Thiện Hành giải thích: - Chính vì ta biết nên mới cảm thấy lo lắng, lúc đó ta đã nghĩ, nếu Hàn Nghệ dùng túi da này làm vũ khí bí mật đối phó với Nguyên gia, đó không phải người ngốc nói mơ sao. Còn về nước hoa, giấy mực kia thì ta không hề biết, nếu ta không biết túi da này thì có lẽ ta còn nhẹ nhàng một chút.
.Hàn Nghệ tiếp tục lôi kéo: - Ta hoàn toàn có lý do để tin tưởng, túi da này sẽ trở thành bộ quan phục thứ hai, nó sẽ trở thành tượng trưng của quan viên, nó sẽ trở thành người bạn đồng hành tốt nhất của tấu chương, bởi vì không có gì thích hợp với quan viên hơn nó, bất luận là tác dụng, hay là khí chất, nó chính là phụ kiện hoàn mỹ của quan viên, ta đã giữ lại một cái cho mình, đó là cái độc nhất vô nhị, ta sẽ đặt nó ở đầu giường để khích lệ mình.
.Trình Giảo Kim buồn bực nói: - Thứ đồ chơi này cũng có thể khích lệ người?
.Hàn Nghệ tự giễu cười nói: - Nếu sinh thời, tại hạ có thể thăng lên đến ngũ phẩm, có tư cách lên triều sớm, ta nhất định sẽ xách nó theo.
.Trình Giảo Kim đầu tiên là sửng sốt, sau đó bật cười ha hả.
.Dưới đài, trên lầu lập tức vang lên từng tràng cười.
.Kỳ thật rất nhiều người đều biết, hắn thăng lên ngũ phẩm chỉ là vấn đề thời gian, trừ khi xuất hiện sự cố, nếu không thì gần như không có bất cứ lo lắng gì, dù sao hắn vẫn còn trẻ tuổi như vậy đã là lục phẩm rồi, ở tuổi hắn Mã Chu còn xa mới kịp hắn.
.Sau khi Hàn Nghệ giới thiệu xong túi da này, lại đến bên cạnh Hùng Đệ. Hùng Đệ cười he he, lập tức quay người đi, phía sau y một cái túi vải nhỏ, miệng nhỏ thân lớn. Hàn Nghệ cười nói: - Cái túi vải này có một điểm hết sức tuyệt vời, chính là cái miệng này. Hắn đưa tay ra kéo miệng túi sang hai bên, miệng túi lập tức biến lớn, chỉ thấy hắn moi từ bên trong ra mấy cuốn Bạch sắc sinh tử luyến, giơ lên, cười nói:
.- Ta tin rằng các vị cũng sẽ không nghi ngờ, sách vở trong tương lai đều sẽ lấy hình dạng này để tồn tại, túi vải này chính là chuẩn bị cho loại sách vở trong tương lai, con cái của các vị sẽ đeo loại túi vải đựng sách vở này đi học.
.Nói xong, hắn bỏ sách vào trong túi, kéo dây thừng lại, miệng túi kia lập tức co lại thành miệng nhỏ chỉ chừng ngón tay.
.Mọi người xem trong mắt sáng ngời, kiểu thiết kế này quả thực hết sức tuyệt vời, hơn nữa là thiết kế chuyên dùng cho sách kiểu mới, sau này tất phải mua a.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đây cũng là quà ta tặng cho các đồ đệ của ta, bởi vì cái này vô cùng dễ bắt chước. Ở đây ta muốn nói với những đồ đệ không chính thức của ta một câu, đừng khách khí, đây là quà tặng các ngươi, cứ việc bắt chước.
.Lập tức lại là từng tràng cười.
.Nguyên Mẫu Đơn thật không biết hôm nay đến nơi này rốt cuộc là chính xác hay là sai lầm, đồng thời nàng cũng hiểu, tại sao Hàn Nghệ không mời Nguyên Liệt Hổ đến đây, bởi vì Nguyên Liệt Hổ nhất định sẽ phát cuồng.
.- Bỗng nhiên tại hạ cảm thấy có một người vô cùng bất mãn với tại hạ.
.Hàn Nghệ đột nhiên nói một câu khó hiểu như vậy.
.Mọi người đều sửng sốt, nhìn trái phải.
.Hàn Nghệ nhìn về phía một người, cười nói: - Người này chính là Lư quốc công.
.Một trận ồ lên vang lên.
.Tất cả mọi người nhìn về phía Trình Giảo Kim.
.Trình Giảo Kim chỉ cảm thấy oan uổng nha, ông ta chưa từng cảm thấy bất mãn với Hàn Nghệ, đang nhìn hắn rất say mê đấy.
.Hàn Nghệ không đợi ông ta mở miệng, liền lập tức nói: - Chuyện là thế này, nửa canh giờ trước, ta từng nói chuyện cùng Lư quốc công, và còn cam đoan sẽ có thứ ông ta cảm thấy thú vị, nhưng đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện thứ có thể khiến Lư quốc công cảm thấy hứng thú, vì vậy mà ta cảm thấy rất có lỗi.
.Hắn vừa nói như vậy, Trình Giảo Kim đột nhiên bừng tỉnh, nói:
.- Không sai, không sai, có phải tiểu tử ngươi đang trêu chọc lão phu a!
.- Vãn bối sao dám!
.Hàn Nghệ cười nói: - Sản phẩm tiếp theo, Lư quốc công nhất định thấy hứng thú.
.Chỉ thấy từng thiếu niên một tay bưng khay đi vào, bên cạnh họ còn có một nha hoàn đi cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận