Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 743: Chiêu nghi học viện

.Kỳ thật ngày ấy ở bên hồ, hai người đã biết tâm ý lẫn nhau, nếu không phải tại cái hắt hơi kia, phỏng chừng cũng đã đâm rách một tầng cửa sổ cuối cùng này rồi, cái ôm này, chẳng qua chính là hoàn thành việc mà ngày ấy còn chưa hoàn thành thôi, hơn nữa song phương cũng đều đã có chuẩn bị tâm lý đầy đủ, cũng thật ứng với câu nói kia của Hàn Nghệ, hết thảy đều thuận theo tự nhiên.
.Tình yêu này được đến thăng hoa, lập tức trở nên càng thêm ngọt ngào.
.Nhưng rất nhanh, Dương Phi Tuyết liền ý thức được đây là nhà nàng, không khỏi cảm thấy có chút thẹn thùng và sợ hãi, cho dù có trăm cái không nỡ đi nữa, thì vẫn phải rời khỏi ngực của Hàn Nghệ, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp tuyệt trần giống như được phủ lên một tầng son, càng xinh đẹp động lòng người. Hàn Nghệ thấy nàng thẹn thùng như vậy, vội vàng đem đề tài chuyển dời đến tiểu thuyết tình yêu của Dương Phi Tuyết, Dương Phi Tuyết hy vọng nhận được sự trợ giúp của Hàn Nghệ, nhưng Hàn Nghệ lại cự tuyệt, bởi vì tình yêu trong cái nhìn của hắn vẫn vô cùng thế tục, không hề đơn thuần như Dương Phi Tuyết, nếu hắn đưa ra đề nghị cho Dương Phi Tuyết, vậy ngược lại sẽ khiến cho câu chuyện này biến vị, bởi vậy Hàn Nghệ chỉ tỏ vẻ ủng hộ Dương Phi Tuyết sáng tác.
.Hàn Nghệ ở Dương gia suốt một ngày, cho đến khi trời đã ngã về tây, mới đứng dậy cáo từ.
.- Tiểu Nghệ ca, cuối cùng ngươi đã về rồi.
.Vừa mới về đến, Hàn Nghệ chỉ thấy Trà Ngũ lo lắng đi qua, hiếu kỳ nói: - Có chuyện gì thế?
.- Chiêu nghi phái người tới đã chờ ngươi hơn nửa ngày rồi.
.- Võ Chiêu nghi?
.Hàn Nghệ sửng sốt, nghĩ thầm, chẳng lẽ trong triều lại phát hiện ra đại sự gì rồi. Cảm thấy lo sợ đi vào hậu viện, mới biết được, lần này Võ Mị Nương phái người đến không phải bởi vì việc trong triều, mà là vì chuyện học viện. Lúc trước Hàn Nghệ đề nghị Võ Mị Nương xây dựng một sở học viện, chính là dùng danh nghĩa long tử mà Võ Mị Nương đang mang thai, hiện tại long tử đã sinh ra rồi, học viện cũng có thể xử lý rồi.
.Hàn Nghệ thực không ngờ, Võ Mị Nương vẫn còn nhớ kỹ việc này, nhưng cẩn thận nghĩ lại, thì cũng không khó lý giải, Võ Mị Nương muốn làm Hoàng hậu, đây chính là tạo nên scandal to lớn trước thiên hạ, nàng nhất định phải đạt được sự ủng hộ của dân chúng, đây cũng là vì sao lúc trước Võ Mị Nương lại đồng ý với cái đề nghị này của Hàn Nghệ.
.Tuy nhiên, về chuyện học viện, Hàn Nghệ cũng chỉ mưu hoa và xuất tiền, trên thực tế người làm việc này là Trịnh Thiện Hành, bởi vì Trịnh Thiện Hành hiểu rõ vô cùng đối với tình huống dân chúng xung quanh, lại có danh vọng cực cao, bản thân lại ưu thích làm việc thiện, việc này giao cho y đi làm, thì không còn gì thích hợp hơn rồi.
.Kỳ thật học viện sớm đã thành lập xong rồi, học sinh cũng đã tìm xong rồi, chẳng qua là khi đó Võ Mị Nương đang ở có trong tháng, Hàn Nghệ cũng không dám chủ động mời nàng tới học viện, nếu chẳng may xảy ra việc gì, thì hắn cũng đam đương không nôi, hiện tại Võ Mị Nương đã sinh xong rồi, cũng qua giai đoạn trong tháng rồi, hơn nữa chủ động hỏi về việc này, thì tòa học viện này đương nhiên phải khai trương.
.Một ngày đẹp trời, trời trong nắng ấm.
.Ở vùng ngoại ô thành nam ngoài mười dặm có một gian học viện, vô cùng đơn sơ, nhưng quy mô ngược lại cũng không nhỏ, tất cả lớn nhỏ có hơn mười gian phòng, tường ngoài chỉ dùng rào tre dựng thành.
.Hàn Nghệ sớm đã tới đây rồi, nguyên bản hắn muốn mời Trịnh Thiện Hành tới, nhưng lại bị cự tuyệt, bởi vì theo Trịnh Thiện Hành, xây dựng xử lý học viện là chuyện tốt, bởi vậy y không quan tâm hồi báo đến đây hỗ trợ, đồng thời y lại cho rằng Võ Mị Nương làm việc này, hơn phân nửa là mang tính chính trị, bởi vậy y không muốn tham dự.
.Nhưng điều khiến Hàn Nghệ không ngờ chính là, hắn mới tới không lâu, Võ Mị Nương đã tới rồi.
.Võ Mị Nương vừa mới sinh nở xong, dáng người cũng không hề biến dạng, có thể là bởi vì thân hình của nàng vốn là vô cùng đầy đặn, chứ không phải kiểu dáng người thon thả, hơi có chút mập, nhưng cũng không nhìn ra được cái gì, làn da ngược lại càng đẹp hơn, trong trắng lộ ra hồng nhuận, so với thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi cũng không hề kém chút nào, có thể thấy được rất có cách bảo dưỡng nha. Chỉ có điều hôm nay nàng ăn mặc vô cùng đơn giản, quý khí giảm xuống, đây đương nhiên là cố ý làm như vậy, kỳ thật Võ Mị Nương ăn mặc vẫn luôn là duyên dáng sang trọng, điều này cũng hoàn toàn phản ánh rằng Võ Mị Nương ở trong việc lung lạc lòng người đã làm được vô cùng chi tiết đúng chỗ.
.Thời điểm vừa mới gặp mặt, Võ Mị Nương chỉ đơn giản hỏi han Hàn Nghệ một phen về mọi việc của học viện, về sau lại đem lực chú ý tập trung ở trên người những học viên kia.
.Ngôi học viện này được xây dựng ở nơi khá đông đúc ở nông thôn, quê quán nơi sinh của mọi người hoàn toàn không cần suy xét, dù sao lại không phải mất tiền, lần này đã có tới hơn hai trăm học viên, tất cả đều là từ mười hai tuổi trở xuống, bởi vì trẻ nhỏ mười hai tuổi trở lên đã có khả năng giúp đỡ cha mẹ làm việc nhà nông rồi, vì tuyên truyền tạo thế, Hàn Nghệ quy định nhất định cha mẹ phải đi theo trẻ nhỏ đến đây, bởi vì trẻ nhỏ không hiểu chuyện, cha mẹ mới biết phải cảm ơn thế nào, có lợi cho việc tuyên truyền của Võ Mị Nương.
.Sự khác lớn nhất giữa Võ Mị Nương và Vương hoàng hậu là nàng khá thân dân, Vương hoàng hậu thì đơn giản chính là người nào cũng đều không để vào mắt, bởi vậy tất cả nha hoàn, thái giám hậu cung đều là người của Võ Mị Nương.
.Lần này cũng không ngoại lệ, ngay từ khi vừa vừa mới bắt đầu, dân chúng vẫn còn vô cùng thấp thỏm lo âu, trong lòng sợ hãi. Nhưng Võ Mị Nương sớm đã có chuẩn bị, mang rất nhiều điểm tâm đến, đưa cho những đứa bé này ăn, rất nhanh liền hoà mình cùng bọn chúng, sau đó vô cùng thân thiết cầm tay của hai tiểu cô nương, cùng mọi người ngồi chung với nhau trò chuyện, chỗ đặc biệt nhất của học viện này, chính là không giới hạn nam nữ, bởi vì bản thân Võ Mị Nương cũng là nữ nhân, nếu không nhận các bé gái, vậy chẳng phải là phản lại chính mình, nàng cũng muốn mượn việc này biểu đạt ra ý nguyện tôn trọng nữ giới.
.Nói từ học viện tới kế sinh nhai của nông dân, Võ Mị Nương không sợ người khác làm phiền, lắng nghe nhu cầu của bọn họ, biểu hiện vô cùng thân dân, có thể thấy được Võ Mị Nương làm chuẩn bị rất nhiều.
.Đây có thể nói là lần đầu tiên từ trước tới nay, Tần phi hậu cung trực tiếp xuất hiện trước dân chúng, và nghe dân chúng nói về nhu cầu của mình. Trước kia hậu cung Tần phi đều không thể lộ diện, càng thêm không có khả năng cùng nhiều dân chúng như vậy ngồi một chỗ, như vậy sẽ vi phạm lễ pháp truyền thống, cho dù là Trưởng Tôn Hoàng hậu hiền hậu một đời cũng chưa sau cũng chưa từng như thế.
.Nhưng Võ Mị Nương cũng mặc kệ nhiều như vậy, nàng biết rằng nền móng chính trị và uy vọng của mình đều quá thấp, nàng nhất định phải có gan hành động, đi theo lối tắt, lợi dụng hết thảy cơ hội, để gia tăng uy vọng của mình, đạt được sự tán thành của dân chúng, phải chiếm được thượng phong ở trong dư luận dân gian, bởi vì trong lòng nàng cũng rõ ràng, phế Vương lập Võ về mặt đạo đức là đứng không vững, cho nên điều mà Vương hoàng hậu càng không làm, ta sẽ càng phải đi làm, dù sao ni cô ta cũng đã từng làm rồi, ta không có gì có thể thua nữa.
.Một cử động kia quả thực giành được thiện cảm của dân chúng đối với Võ Mị Nương, kỳ thật dân chúng chẳng quan tâm các ngươi ai làm Hoàng hậu, cái này chẳng liên quan gì với dân chúng cả, thậm chí ngay cả Hoàng hậu bọn họ cũng không biết đến, nhưng hiên tai bon họ gặp được vị Chiêu nghi này, thật không ngờ lại thiện lương trí tuệ, bình dị gần gũi, trân trọng dân chúng như thế, nên đương nhiên ủng hộ nàng, bởi vì không có cạnh tranh, chỉ có một Tần phi như Võ Mị Nương làm như vậy.
.Tuy rằng nơi này chỉ có hai ba trăm người, Hàn Nghệ cũng không hề làm bất kỳ tuyên truyền gì, nhìn như là làm việc một cách khiêm tốn, nhưng kỳ thật giấy không thể gói được lửa, một truyền mười, mười truyền một trăm, dư luận rất nhanh sẽ thiên hướng về Võ Mị Nương, hơn nữa lại không lộ vẻ làm ra vẻ.
.Nguyên bản buổi sáng phải tiến hành nghi thức khai giảng, nhưng bởi vì Võ Mị Nương và dân chúng nói chuyện với nhau thật vui, kéo đi kéo lại, mãi cho tới gần giữa trưa mới bắt đầu.
.Nghi thức cũng rất đơn giản, chính là một cái mở màn, tên của sở học viện này được gọi là "Chiêu nghi học viện".
.Tên này là Hàn Nghệ đề nghị, Võ Mị Nương kiên quyết tán thành, Lý Trị bất đắc dĩ cho phép.
.Kỳ thật tên này cũng cực kỳ mang ý nghĩa chính trị, hiển nhiên Võ Mị Nương muốn đặt là Chiêu nghi thôi, về sau nàng không thể lại là Chiêu nghi nữa, bởi vì nếu nàng lên làm Hoàng hậu thành công, như vậy cũng chính là nói cho người khác biết, Chiêu nghi cũng có thể thăng tiến làm Hoàng hậu, nhưng luc đo nàng là Hoàng hậu, thì khẳng định nàng phải đề phòng điểm này, tên này chỉ là một cái bắt đầu mà thôi, nàng muốn cái xưng hô Chiêu nghi của tần phi này chỉ hoàn toàn thuộc về mình, không cho người nào làm Chiêu nghi của nàng nữa.
.Mà giáo sư của học viện chính là một số thư sinh ở các vùng bên ngoài lên kinh dự thi khoa cử, những thư sinh này đều rất nghèo, ngươi tới đây dạy học, ta chẳng những cho ngươi ở, còn cho ngươi ăn. Đương nhiên, tuyển những người này, cũng là có mục đích chính trị, bởi vì những thí sinh này trong tương lai có thể sẽ làm quan, như vậy nếu như bọn họ đi ra từ Chiêu nghi học viện, đương nhiên có thể coi là là người của Võ Chiêu nghi, không khác gì gia tăng thế lực ở trong triều cho Võ Mị Nương, bởi vậy Võ Mị Nương liền thổi gió bên gối, khiến Lý Trị đồng ý, mặc dù không thi đậu, ngươi ở học viện này giảng dạy mười năm, thì triều đình đồng dạng cũng sẽ trao tặng cho các ngươi chức quan chính thức, về phần là chức quan gì, vậy sau này hãy nói.
.Bởi vậy rất nhiều thí sinh nghèo đều muốn đến học viện dạy học, đây chính là hai tầng bảo đảm a.
.Đương nhiên, về phương diện tiền bạc, đều là Hàn Nghệ tư nhân bỏ ra, tiền của Võ Chiêu nghi là tới từ những phần thưởng của Lý Trị, nhưng đều đã cầm đi để lung lạc đám người Lý Nghĩa Phủ rồi, bản thân cũng rất nghèo, trước mắt thì duy trì không nổi sự phát triển của học viện, Hàn Nghệ chủ động yêu cầu xuất tiền tương trợ, kiểu quan thương kết hợp này, Hàn Nghệ đương nhiên sẽ chơi, dù sao hiện tại hắn cũng có tiền, hắn cần đem tiền chuyển hóa làm tư bản chính trị của mình.
.Sau khi nghi thức khai giảng kết thúc, Võ Mị Nương mời bọn họ ăn một bữa cơm trưa, sau đó những dân chúng này mới trở về, ngày mai tổng vệ sinh, ngày mốt liền chính thức đi học.
.Sau khi những dân chúng kia trở về, Võ Mị Nương ngược lại cũng không vội vã hồi cung, mà là cùng với Hàn Nghệ đi tản bộ ở trên đồng cỏ bên cạnh học viện.
.- Phù!
.Làm người mẫu cả một ngày, Võ Mị Nương hơi có chút mỏi mệt, cầm khăn lụa xoa xoa mồ hôi trên trán.
.Hàn Nghệ thấy vậy, quan tâm nói: - Chiêu nghi người vừa mới sinh không lâu, phải chú ý thân mình, chớ làm lụng quá mức vất vả.
.Võ Mị Nương cười, nói: - Ngươi yên tâm, đây cũng không coi là cái gì, ta cũng không phải kiểu không ăn được khổ cực, hơn nữa cứ ngồi mãi trong cung cũng rất buồn, ngẫu nhiên đi ra ngoài một chút, đối với thể xác và tinh thần chẳng những không có hại, mà còn có ích
.Nói tới đây, nàng dừng một chút, nói: - Ồ, về chuyện của học viện này, thật sự là tạ ơn ngươi nhiều lắm.
.Hàn Nghệ cười nói: - Chiêu nghi nói quá lời, kỳ thật ta làm thế cũng là đang trợ giúp chính mình.
.Võ Mị Nương rất hứng thú nói: - Chỉ giáo cho?
.Hàn Nghệ nói: - Không dối gạt Chiêu nghi, kỳ thật trước đây ta vẫn luôn rất muốn đọc sách, nhưng vì xuất thân bần hàn, vẫn luôn không có cơ hội, hiện giờ tuy rằng buôn bán lời chút tiền, hơn nữa cũng trở thành quan, nhưng ta không có khả năng quay trở lại trước đây nữa, trước đó nhìn thấy khát vọng của những đứa bé này đối với đọc sách, không khỏi cũng nghĩ đến chính mình trước đây, nếu bọn họ có thể được lên lớp đọc sách, coi như là đền bù tiếc nuối trong nội tâm của ta.
.Võ Mị Nương gật gật đầu, cảm khái nói: - Ai nói không phải, chỉ có những đại tộc nhà cao cửa rộng mới có tư cách đọc sách, dân chúng tầm thường căn bản không có tư cách đọc sách, thật sự là quá không công bình.
.Hàn Nghệ nghe được đôi mắt xoay chuyển, nói: - Chiêu nghi nói có lý, cũng chính bởi vì những đại tộc nhà cao cửa rộng kia khống chế giáo dục, bởi vậy quân chủ nhất định phải dựa vào bọn họ để trị quốc, từ đó làm cho địa vị của bọn họ ở trong triều càng thâm căn cố đế, không người nào có thể lay động, đây mới là nguyên nhân căn bản khiến bọn họ không hề sợ hãi, lại càng ngang ngược càn rỡ, hơn nữa đây đối với giang sơn xã tắc là cực kỳ bất lợi đấy.
.Võ Mị Nương gật gật đầu, nói: - Cái này ta cũng biết, nhưng những quý tộc này nội tình thâm hậu, muốn thay đổi được điều đó thì nói dễ hơn làm.
.Hàn Nghệ nói: - Biện pháp ngược lại không phải là không có.
.Võ Mị Nương nói: - Ngươi có biện pháp?
.Hàn Nghệ nói: - Phổ cập giáo dục, coi trọng khảo thí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận