Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 645.2: Họa từ trong nhà

.Vương Huyền Đạo nói: - Tìm vi thần bốc quẻ.
.- Bốc quẻ cho ai?
.- Hoàng hậu.
.- Bốc quẻ gì?
.- Cát hung.
.Lý Trị nói: - Ngoài trừ chuyện này?
.Vương Huyền Đạo hơi sững sờ, lập tức nói: - Hồi bẩm bệ hạ, chỉ thế mà thôi.
.Lý Trị giận nói: - Chẳng lẽ bà ta không tìm khanh giúp những chuyện khác sao?
.Vương Huyền Đạo lắc đầu nói: - Không có.
.Lý Nghĩa Phủ đột nhiên đứng ra nói: - Ngươi nói dối, Ngụy Quốc phu nhân đi tìm ngươi, rõ ràng là thỉnh giáo ngươi yếm thắng chi thuật.
.Vương Huyền Đạo hơi kinh hãi. Yếm thắng chi thuật cũng giống như vu thuật đánh tiểu nhân, là cấm kỵ trong cung, luật pháp cũng quy định rõ ràng, nếu ai thi hành yếm thắng chi thuật trong cung, nặng thì có thể phán tử hình, nhàn nhạt nói: - Ta không biết Lý Xá Nhân vì sao lại nói thế, nhưng Ngụy Quốc phu nhân đích thực chỉ tìm ta bốc quẻ, chỉ thế mà thôi.
.Lý Trị nói: - Vậy - bà ấy có từng hỏi khanh yếm thắng chi thuật không?
.Vương Huyền Đạo lắc đầu nói: - Không có.
.Lý Nghĩa Phủ cười lạnh nói: - Bây giờ chứng cứ xác thật, ngươi còn dám chống chế.
.Vương Huyền Đạo thản nhiên liếc nhìn Lý Nghĩa Phủ, lạnh nhạt nói: - Vương Huyền Đạo ta không nói dối, nếu Lý Xá Nhân có chứng cứ, cứ việc lấy ra, cần gì phô trương thanh thế ở đây chứ.
.- Ngươi!
.Lý Nghĩa Phủ bị Vương Huyền Đạo phản bác, suýt chút câm nín, trong lòng không khỏi vừa giận vừa tức, vội nói với Lý Trị: - Bệ hạ, Vương Huyền Đạo rõ ràng là đang bao che cho Ngụy Quốc phu nhân, kính mong bệ hạ.
.Lý Trị nhấc tay, ngắt ngang lời y, lại nói với Vương Huyền Đạo: - Huyền Đạo, trẫm tin khanh sẽ không dùng đến những tà thuật này, càng không dạy người khác dùng, có điều Ngụy Quốc phu nhân thật sự không hỏi khanh chuyện về yếm thắng chi thuật sao?
.Nói xong câu cuối, thanh âm y trở nên trầm hẳn, dường như đang cảnh cáo.
.Vương Huyền Đạo trực tiếp hồi đáp: - Hồi bẩm bệ hạ, không có.
.Lý Trị cau mày nói: - Thật sự không có? Trong tay trẫm đã có chứng cứ, nếu khanh thừa nhận, trẫm quyết không tính toán với khanh.
.Vương Huyền Đạo nói: - Chuyện lớn như thế, nếu có, vi thần nhất định không dám giấu diếm, nhưng quả thật là không có.
.Trong mắt Lý Trị hơi lộ vẻ tức giận, nói: - Một khi đã vậy, trẫm chỉ đành giao khanh cho Đại Lý Tự thẩm tra.
.Vương Huyền Đạo gật đầu nói: - Vi thần tuân mệnh.
.Lý Trị không khỏi cau mày, nhìn thẳng vào Vương Huyền Đạo, chỉ thấy sắc mặt y thản nhiên, không chút hoảng sợ, không khỏi có chút nổi giận.
.Hồi lâu sau, Lý Trị thu hồi ánh mắt, nói: - Người đâu! Dẫn Vương Huyền Đạo đi, tạm thời giam trong cung.
.Vương Huyền Đạo gật đầu nói: - Vi thần cáo lui.
.Nói xong, y xoay người đi ra ngoài cửa. Khi đến thế nào thì khi đi cũng như thế, làm gì giống như một người sắp bị giam chứ.
.Y vừa ra khỏi cửa, Lý Nghĩa Phủ lập tức nói: - Bệ hạ, Vương Huyền Đạo rõ ràng là đang nói dối, vừa nãy khi chất vấn y, y không chút hoảng sợ, hình như trong lòng đã có chuẩn bị.
.Y làm thế là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nếu là y, y chắc chắn hoảng sợ muốn chết.
.Mà Vương Huyền Đạo lại khác, Vương Huyền Đạo là người có tín ngưỡng, đương nhiên, tín ngưỡng của y không phải là Khổng Tử, không phải là Như Lai, càng không phải là Thượng Đế, tín ngưỡng của y là ông trời, y tin trong lúc tối tăm sẽ tự có thiên ý, tất cả đều là trời định, cho dù thế nào đều không thể thay đổi được. Giống như là sống chết, sợ cũng chết, không sợ cũng chết, đều đã được định sẵn rồi, vậy y còn sợ cái gì, do vậy Vương Huyền Đạo hành sự chỉ mong không hổ thẹn với lương tâm, ngoài trừ dơ bẩn ra, không gì có thể hù được y.
.Hơn nữa y là thế tôn của Thái Nguyên Vương thị, giống như là Thái Tử của Hoàng Đế vậy, từ nhỏ đã được giáo dục cực tốt, quân tử dũng cảm không sợ hãi.
.Lý Trị gật đầu, suy nghĩ một lát, đột nhiên nói với Trương Đức Thắng: - Ngươi lập tức tuyên Ngự Sử Đại Phu, Hoằng Quán Đại Học Sĩ Hứa Kính Tông, Hoàng Gia Đặc Phái Sứ vào cung nghị sự.
.Hàn Nghệ vô cùng buồn bực, bây giờ hắn khốn đốn khắp trong ngoài, Nguyên gia làm cho ngõ Bắc vắng ngắt lạnh lẽo, oán than đầy trời, mà chuyện Dương Phi Tuyết cũng vẫn chưa giải quyết, thêm vào Hoàng đế gia nửa đêm gọi hắn vào cung nghị sự, không chút suy xét đến cảm thụ của hắn nha.
.Nhưng sau khi vào cung, hắn liền tỉnh táo triệt để.
.Hóa ra sáng nay Võ Mị Nương chỉ tội mẹ con Vương Hoàng Hậu thông đồng với Tiêu Thục Phi thi hành yếm thắng chi thuật trong cung, đồng thời còn tìm được một số pháp khí trong tẩm cung của Vương Hoàng Hậu.
.Đây là tối kỵ của Hoàng gia nha!
.Lý Trị không khỏi giận tím mặt, tuyên bố lần này nhất định sẽ không bỏ qua cho Vương Hoàng Hậu, hậu cung đã bị phong tỏa rồi.
.Đúng lúc này, Lý Nghĩa Phủ lại vào cung cáo trạng, nói Liễu thị từng đến Thái Nguyên Vương gia tìm Vương Huyền Đạo, mưu đồ chuyện bí mật gì đó. Lý Trị vừa nghe đến Vương Huyền Đạo, bên kia lại là yếm thắng chi thuật, không cần nói, Liễu thị tìm Vương Huyền Đạo chắc chắn là thỉnh giáo yếm thắng chi thuật. Vương Huyền Đạo là cao đồ của Viên Thiên Cương, là cao thủ về mặt này, không thể trùng hợp như thế, do vậy trước đó Lý Trị mới sai người tìm Vương Huyền Đạo hỏi chuyện.
.Trong Ngự thư phòng.
.Thôi Nghĩa Huyền, Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ, Hàn Nghệ ngồi bên trong, có thể nói là tứ đại kim cương của Lý Trị.
.Bởi vì điện Lưỡng Nghi là nơi mở hội nghị cao cấp, là nơi tiếp kiến bọn Trưởng Tôn Vô Kỵ, bình thường chỉ tiếp kiến một mình Hàn Nghệ thì không sao cả, lười đi mà, nhưng nhiều người như thế có chút không ổn thỏa, cũng không an toàn, bây giờ còn chưa thích hợp để lộ phong thanh.
.Hứa Kính Tông vừa nghe việc này thì không khỏi mừng rỡ, nhảy vụt lên một tiếng, nói: - Bệ hạ, thi hành yếm thắng chi thuật trong cung là đại tội, nếu không trừng trị nghiêm khắc, sẽ ảnh hưởng đến an nguy của bệ hạ, mầm tai họa chưa diệt, tất sinh đại loạn, vi thần cảm thấy phải xử đám người Vương Hoàng Hậu, Ngụy Quốc phu nhân, Tiêu Thục Phi, Vương Huyền Đạo cắt chức làm thứ dân, sung quân biên cương.
.Hàn Nghệ nghe thấy thì tim đập thình thịch, sặc! Ngươi cũng quá ngoan độc nha, đó là Hoàng Hậu đó, ngươi hở chút là sung quân, thích hợp không?
.Lý Trị nhíu mày, thở dài: - Nhưng Hoàng Hậu dù sao cũng là thê tử của trẫm, trẫm không nhẫn tâm.
.Lý Nghĩa Phủ không cam tâm thua kém, cũng vội nói: - Bệ hạ, việc này cũng không thể nương tay nhân từ nha. Bây giờ Võ Chiêu Nghi đang mang long tử, Hoàng Hậu lại dùng yếm thắng chi thuật ám hại Võ Chiêu Nghi, có thể thấy lòng dạ Hoàng Hậu ác độc thế nào, loại người này sao có thể làm Hoàng Hậu, nàng ở bên cạnh bệ hạ, chúng ta làm sao yên tâm được.
.Nói đến đó giọng điệu truyền cảm, cuốn hút, giống như trên đầu có khắc chữ trung vậy, thay Hoàng Đế suy nghĩ khắp nơi, thần tử tốt biết bao nha.
.Lý Trị nghe được sắc mặt lại giận dữ, lúc trước Võ Mị Nương từng tố cáo Vương Hoàng Hậu hại chết nữ nhi của y, lần này lại muốn dùng tà thuật ám hại Võ Mị Nương thân mang lục giáp, chuyện này không thể nhịn nha, lại liếc sang Thôi Nghĩa Huyền.
.Sắc mặt Thôi Nghĩa Huyền tỏ vẻ do dự, ông ta cũng không phải cố kỵ Vương Hoàng Hậu, mà là cố kỵ Vương Huyền Đạo. Vương Huyền Đạo là ông ta nhìn lớn lên, thân như huynh đệ với Thôi Tập Nhận. Hai nhà Thôi Vương cũng có quan hệ liên hôn, mọi người có cùng văn hóa và tín ngưỡng, cùng một tập đoàn, ông ta tin Vương Huyền Đạo chắc chắn sẽ không làm chuyện này. Nhưng tình huống này, ông ta không dám cầu tình cho Vương Huyền Đạo, dù sao thì Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bức người nơi nơi, ông ta cũng hiểu rõ đây là cơ hội tuyệt vời, nói: - Lão thần cũng cảm thấy nên nghiêm phạt không tha.
.Lý Trị gật đầu, đột nhiên giống như nhớ ra thiếu một giọng nói, lập tức nhìn sang Hàn nghệ. Sau khi Hàn Nghệ đến, ngoài trừ hành lễ ra thì chưa nói câu nào, hỏi: - Hàn Nghệ, ngươi thấy thế nào?
.Hàn Nghệ gãi ót, vẻ mặt mờ mịt nói:
.- Bệ hạ, thứ cho vi thần cả gan hỏi một câu, cái gì gọi là yếm thắng chi thuật?
Bạn cần đăng nhập để bình luận