Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1194.2: Chế độ tinh binh

.Điểm này thần đã trình bày vô cùng rõ ràng với Tư không, chư vị Đại tướng quân, bọn họ cũng đều gật đầu đồng ý, và còn ký vào giấy cam đoan, tuyệt không can dự vào bất cứ chuyện gì của Học viện quân sự Đại Đường, Học viện quân sự Đại Đường chúng thần là tuyệt đối độc lập, giống như trại huấn luyện hoàng gia, trực tiếp do bệ hạ lãnh đạo.
.Hứa Kính Tông nghe vậy rất là chói tai, không nhịn được nói: - Gì cơ? Ý ngươi không phải là nói con trai của chúng ta không có tài năng, hoàn toàn là dựa vào môn ấm?
.Không ít đại thần đều trợn mắt cùng hướng.
.Hàn Nghệ cười dài nói:
.- Ta cũng không có nói như vậy, nhưng nếu Hứa Thị trung muốn chứng minh điểm này, chúng ta đại khái có thể đề nghị bệ hạ dứt khoát xóa bỏ chế độ cửa ấm, toàn bộ đều thông qua khoa cử nhập sĩ, dù sao lệnh công tử đầy bụng kinh luân, tài trí hơn người, hà cớ phải sợ.
.Hứa Kính Tông lúc này trợn tròn mắt, mặt già nua co giật.
.Khế Bật Hà Lực linh cơ vừa động, lập tức nhảy ra, nói: - Đúng vậy, mấy văn thần các ngươi dám làm thế không? Võ tướng chúng ta đã dám làm, con trai ta chính là đi báo danh ở Học viện quân sự Đại Đường, đồng dạng cũng phải tham gia cuộc thi nhập học, hơn nữa dựa vào môn ấm gì đó, đây là lừa hay ngựa cứ đi ra thử sẽ biết, chỉ nói không làm có ý nghĩa gì, các ngươi dám để con trai các ngươi đọ sức với sĩ tử thiên hạ một phen không, sợ các ngươi không có can đảm này.
.Lời này vừa nói ra, mấy văn thần liền trợn tròn mắt, chế độ môn ấm đều có lợi với chúng ta, Khế Bật Hà Lực ngươi đây là muốn làm gì.
.Nhưng mấy võ tướng hiện tại cũng vô cùng tức giận, võ tướng chúng ta khó lắm mới có một học viện quân sự chọn lựa nhân tài quân sự, ngươi còn chê chúng ta vướng bận, vậy cũng quá ức hiếp người rồi.
.Võ tướng đã ký giấy cam đoan đều đứng ra, châm chọc mấy văn thần này.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ không nói nên lời, bọn họ đương nhiên không muốn, bọn họ vừa mới làm Tể tướng, ngươi hủy bỏ chế độ môn ấm, vậy thật là muốn lấy mạng rồi.
.Nhưng mà như vậy, võ tướng lại càng thêm kiêu ngạo, một mực cười nhạo những văn thần này, bởi vì bọn họ cũng nhìn ra, đám văn thần này tuyệt sẽ không làm vậy, như thế bọn họ vừa có thể chiếm thế thượng phong, ích lợi của mình cũng sẽ không tổn thất, cớ sao mà không làm.
.Mấy văn thần thật sự không nhịn nổi, cũng trả lời lại một cách mỉa mai, con cháu các ngươi vốn không có đi môn ấm sao, các ngươi không biết xấu hổ ở đây cười nhạo chúng ta.
.Mấy võ tướng lập tức nói con trai chúng ta đi môn ấm, đó chỉ là bởi vì trước kia không có Học viện quân sự Đại Đường, khoa cử cũng không có thi thứ này, hiện giờ có rồi, chúng ta lập tức để con trai đi báo danh, chúng ta chính là tự tin đối với con cháu như vậy, văn thần bị đám võ tướng này tranh cãi chỉ có thể trừng mắt dựng râu.
.Lý Nghĩa Phủ thấy tình hình không hay, sợ văn thần bị chọc giận, khẩn trương đứng ra nói: - Ta thừa nhận Hàn Thị lang nói vô cùng hay, nhưng đây cũng chỉ là lời nói phiến diện của hắn, chỉ nói không làm ai cũng biết, nếu thật sự giống như lời hắn nói, chúng ta lại thảo luận vấn đề môn ấm này.
.Lý Trị cười gật đầu, nói: - Lý Trung thư nói rất đúng, việc này chỉ nói thôi vô ích, còn phải xem kết quả ra sao. Nhưng, đầu tiên triều đình cũng nên ủng hộ cho Học viện quân sự Đại Đường, như vậy mới tính là công bằng, vậy thì việc này cứ thế mà làm.
.Lời nói này rất có trọng lượng, văn thần cũng không tiện lên tiếng nữa, ngươi bên này lại quấy nhiễu, bên kia sẽ yêu cầu thủ tiêu môn ấm, đây không phải là địch thương tám trăm, mình tổn một ngàn sao, việc này cũng cứ thương nghị đến đây thôi.
.Đây chính là chính trị, chuyện đánh rắm, mặc kệ đúng sai, chỉ cần có người ủng hộ, vậy thì chắc chắn có người phản đối, đến cuối cùng nếu vẫn không dứt, vậy cũng chỉ có thể thỏa hiệp lẫn nhau, một khi tranh chấp, là tuyệt đối không thể thay đổi ý kiến ban đầu của mình.
.Đợi sau khi tan triều, Lý Trị lại gọi Hàn Nghệ đến thư phòng, trong phòng chỉ hai người, Lý Trị chỉ vào Hàn Nghệ nói: - Tiểu tử ngươi làm bất cứ chuyện gì đều để lại không chỉ một tay, hôm nay khanh nhất định phải nói rõ ngọn nguồn cho trẫm, rốt cuộc khanh muốn chiêu bao nhiêu người?
.Ngươi tiếp tục không có hạn mức như vậy a!
.Hàn Nghệ cười ha hả nói:
.- Nếu vi thần nói rồi, bệ hạ có thể đừng nói ra hay không a.
.Lý Trị kinh ngạc nói: - Đây là vì sao?
.Hàn Nghệ nói: - Nếu vi thần nói số thực ra ngoài, như vậy người báo danh có thể sẽ giảm bớt, càng nhiều người đến báo danh, vậy thì thần có thể lựa chọn càng nhiều nhân tài ưu tú đến Học viện quân sự Đại Đường.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Không phải khanh nói có cuộc thi nhập học sao?
.Hàn Nghệ nói:
.- Cái này nhưng vi thần chưa bao giờ nói thi cái gì a, nếu số người càng nhiều, vậy thì độ khó của cuộc thi tất nhiên càng lớn.
.- Tiểu tử ngươi thật đúng là quá giảo hoạt nha! Lý Trị xem như đã hiểu, nói: - Vậy khanhcũng phải cho trẫm một con số.
.- Tám trăm đến một ngàn. Hàn Nghệ rất bảo thủ nói.
.- Tám trăm đến một ngàn? Lý Trị hơi nhíu mày, nói: - Số người này có phải hơi lớn không, cứ cho là khanh năm năm tốt nghiệp một khoa, vậy cũng là hai đợt khoa cử, nhưng hai đợt khoa cử triều đình cũng không thể chiêu nạp nhiều người như thế, đến lúc đó mấy văn thần nhất định sẽ vô cùng bất mãn.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Bệ hạ nói đúng, nhưng số người này vẫn chỉ là danh ngạch nhập học, nếu có thể có năm trăm người thuận lợi tốt nghiệp, vậy vi thần cũng đã vô cùng vui mừng rồi.
.Lý Trị hơi có vẻ kinh ngạc nói: - Cũng chính là nói nếu đại khái hai người sẽ đào thải một người.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đây đã là dự đoán vô cùng lạc quan rồi.
.Lý Trị nói: - Tốt nghiệp khó thế sao?
.Bởi vì trại huấn luyện hoàng gia ngoại trừ học viên rời khỏi ngay từ đầu, cơ bản các học viên ở lại đều đã tốt nghiệp.
.Nhưng đó là vì thiếu cảnh sát hoàng gia, Hàn Nghệ không thể không nghĩ hết cách làm cho mỗi người bọn họ đều có thể tốt nghiệp.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Bởi vì sẽ xuất hiện rất nhiều môn học trước kia chưa bao giờ có, hơn nữa bọn họ còn là nhóm đầu tiên, bởi vậy tốt nghiệp khó khăn vô cùng, nhiều hơn rất nhiều so với trại huấn luyện. Bệ hạ, vi thần chỉ là muốn giúp Đại Đường huấn luyện ra một nhóm quan tướng ưu tú, nếu không nghiêm khắc một chút, vậy vi thần cũng sẽ không nhận nhiệm vụ này, bởi vì việc này không có bất kỳ ý nghĩa gì với mọi người.
.Lý Trị gật đầu, sắc mặt thoáng hòa hoãn vài phần, cười nói: - Một tấm lòng son của ái khanh, trong lòng trẫm tất nhiên hiểu được, nhưng khanh cũng phải e dè đại thần trong triều một chút, trẫm cũng không muốn bọn họ ngày ngày tranh cãi vì việc này.
.Hàn Nghệ nói: - Việc này xin bệ hạ yên tâm, đợi sau cuộc thi nhập học, Học viện quân sự Đại Đương lập tức sẽ nhạt khỏi tầm mắt bách tính, dù sao việc này cần năm năm, tin rằng qua một năm, mấy văn thần liền quên Học viện quân sự Đại Đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận