Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 780.1: Đối mặt.

.Nguyên Mẫu Đơn khe khẽ hừ một tiếng, nhưng cũng không hỏi nhiều nữa, cho dù là không hỏi thì cũng biết chắc là do đám người Nguyên Triết bọn họ, chẳng lẽ nàng lại sẽ đi trả thù đám người Nguyên Triết sao?
.Hàn Nghệ đột nhiên khẽ véo nhẹ một chút trên cánh tay thon non mềm bóng loáng nhẵn nhụi kia của Nguyên Mẫu Đơn, hạ giọng nói: - Mẫu Đơn, việc đã đến nước này, ta nghĩ rằng chúng ta tiếp tục cãi nhau như vậy, cũng không phải là biện pháp, còn có rất nhiều việc chờ chúng ta đi làm, ta không nên lãng phí thời gian vào việc tranh cãi ầm ĩ này.
.Nguyên Mẫu Đơn trầm mặc một lát, mới nói: - Cái này đều phải oán chàng, ta không muốn ầm ĩ với chàng, là chàng hùng hổ dọa người.
.Hàn Nghệ nói: - Ta hùng hổ dọa người, là hy vọng nàng có thể nhìn thẳng vào vấn đề này, mà không phải là lựa chọn trốn tránh.
.Chuyện cũng đã xảy ra rồi, Hàn Nghệ cảm thấy cần phải giải quyết ngay lập tức, bởi vì bạn tốt Peter Zhu của hắn đã dặn đi dặn lại nói cho hắn biết, những việc về tình cảm, càng kéo dài về sau thì sẽ càng phiền toái, sẽ chỉ làm cho chính mình lâm vào trong vũng bùn, hơn nữa như vậy đối với mỗi người đều là không công bằng, cho nên nhất định phải khẩn trương giải quyết.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ta không hề trốn tránh.
.Hàn Nghệ cười nói: - Được rồi, chúng ta hiện tại hãy bàn bạc cẩn thận về tương lai của chúng ta. Nàng xem chúng ta trai tài gái sắc, vừa có phu thê chi danh, lại có phu thê chi thực, tình chàng ý thiếp, còn có ích lợi chung, mặc kệ nhìn từ góc độ nào, ta thật sự không thể nghĩ ra được bất kỳ một lý do nào rút lui quan hệ mấy ngày trước.
.Hai má Nguyên Mẫu Đơn sinh ra một đóa mây đỏ, chỉ cảm thấy có chút bỏng rát, tim đập rộn lên, nói: - Ai hữu tình với chàng, thật sự là không biết xấu hổ.
.Hàn Nghệ nói: - Ca của nàng nói nha.
.Nguyên Mẫu Đơn giận nói: - Lời tên khốn kia nói chàng cũng tin tưởng?
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Người ca này của nàng mặc dù có thời điểm điên điên khùng khùng, nhưng ta nhìn ra được, ông ta đối với nàng vẫn rất tốt, nếu nàng không thích ta, thì ông ta tuyệt sẽ không thúc đẩy mối hôn sự này, cho nên ở điểm này, ta lựa chọn vô điều kiện tin tưởng ông ta.
.Nguyên Mẫu Đơn đầy mặt đỏ bừng, nói: - Chàng đây là già mồm át lẽ phải, ta mới mặc kệ chàng.
.Rất rõ ràng là độ giận hờn không đủ.
.Hàn Nghệ nói: - Nhìn xem, đã nói phải đối mặt với thực tế rồi, mà nàng vẫn luôn trốn tránh một mặt.
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên quay mặt lại, nhìn chăm chú vào Hàn Nghệ, nói: - Chàng nói rất đúng, chúng ta nhất định phải đối mặt với sự thật, vậy ta hỏi chàng, chàng có nghĩ tới cảm thụ của thê tử chàng hay không?
.Hàn Nghệ sửng sốt một lát, kỳ thật đây cũng là chỗ mà hắn lúc trước vô cùng rối rắm, nhưng hắn cho rằng ngàn sai vạn sai này, đều là do hắn tạo thành, hai nữ nhân này kỳ thật đều là vô tội, hắn nhất định phải gánh vác chịu trách nhiệm, dù sao hắn là một người đàn ông, hắn phải giải quyết việc này, nhất định sẽ thẳng thắn hết thảy với Tiêu Vô Y trước, dù phải nhận đánh nhận phạt, hắn cũng sẽ không có giấu giếm bất kỳ chút nào đối với Tiêu Vô Y, nhưng hắn cho là quan hệ của hắn và Nguyên Mẫu Đơn đã không thể vãn hồi rồi, nếu hiện tại hắn áp dụng thái độ lảng tránh, như vậy vạn nhất Nguyên Mẫu Đơn mang thai, đầu năm nay cũng không có cách nào để nạo phá thai, hắn càng thêm đâm lao thì phải theo lao, nói: - Thê tử của ta đã tán thành mối hôn sự này đấy.
.Lúc nói lời này, trong lòng cũng là mười lăm cái thùng treo múc nước, rất bất ổn, trời mới biết Tiêu Vô Y có thái độ gì.
.Nguyên Mẫu Đơn lắc đầu nói: - Không có nữ nhân nào nguyện ý cùng người khác chia xẻ trượng phu của mình, thê tử chàng sở dĩ đáp ứng, chỉ vì bị bức bách bởi uy vọng của Nguyên gia chúng ta, nàng ấy tuyệt không phải thật tâm thực lòng đáp ứng, đây là chuyện không thể nào.
.Nàng cho rằng thê tử của Hàn Nghệ nhất định là một nông phụ, một nông phụ khi đối mặt với loại đại quý tộc như Nguyên gia này, còn chẳng phải sẽ quỳ rạp trên mặt đất, mặc cho số phận sao.
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Không phải nàng sẽ cho rằng thê tử ta chỉ là một nông phụ ngu muội vô tri, nhát gan yếu đuối đó chứ?
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Ta vẫn chưa nói thê tử chàng là người ngu muội vô tri, nhưng ta tin tưởng nàng ấy sở dĩ đáp ứng, chủ yếu vẫn là do sợ Nguyên gia chúng ta.
.Tiêu Vô Y sẽ e sợ Nguyên gia các người? Nàng cho ta cảm giác thật là tốt quá. Hàn Nghệ cười nói: - Nàng đã đoán sai rồi, thê tử của ta thực sự không phải là nông phụ, nàng ấy cũng là đại gia khuê tú, dung mạo tài học đều không thua gì nàng, hơn nữa vô cùng thông minh.
.Nguyên Mẫu Đơn khiếp sợ nhìn Hàn Nghệ.
.- Ta sẽ không lừa nàng, bởi vì sớm hay muộn nàng cũng phải gặp nàng ấy.
.Hàn Nghệ nói: - Nàng nói cũng không sai, không có nữ nhân nào nguyện ý cùng những nữ nhân khác chia xẻ trượng phu của mình, thê tử của ta đồng dạng cũng là như thế, hơn nữa nàng ấy không hề liên quan đến nàng, nàng ấy sở dĩ đồng ý mối hôn sự này, không phải vì thế lực Nguyên gia các người bức bách, mà là nhìn trúng thế lực Nguyên gia các người. Thê tử của ta biết rõ ta một mình ở Trường An phát triển, vô cùng nguy hiểm, cũng vô cùng gian nan, nàng ấy cho rằng nếu có Nguyên gia các người ủng hộ, trợ giúp đối với ta là vô cùng to lớn, đây mới là lý do duy nhất nàng ấy đáp ứng mối hôn sự này. Đương nhiên, chuyện bây giờ có biến, nàng ấy đến tột cùng sẽ nhìn nhận như thế nào, ta tạm thời cũng không rõ ràng lắm.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe vậy chỉ cảm thấy không thể tin nổi, lại cảm thấy cảm động không ngừng, nói: - Thê tử chàng thật sự là một cô gái tốt.
.Hàn Nghệ thở dài, nói: - Nàng không phải cũng như thế sao, ta tin tưởng sở dĩ nàng đề xuất cùng ta giả kết hôn, không phải xuất phát từ cảm tình của nàng đối với ta, cũng không hoàn toàn là vì ích lợi của Nguyên gia các người, chủ yếu là nàng muốn trợ giúp ta, bởi vì nhược điểm của ta thật sự là rất rõ ràng, nàng không lý nào không nhìn ra được.
.Nguyên Mẫu Đơn đỏ mặt nói: - Chàng vẫn luôn là tự cho là đúng như vậy sao?
.- Đúng đấy!
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.- Thật không biết xấu hổ!
.Nguyên Mẫu Đơn khinh bỉ liếc mắt lườm Hàn Nghệ một cái, lại nói: - Kỳ thật chàng không cần làm như vậy, Nguyên gia chúng ta cũng sẽ ủng hộ của chàng.
.Cô nàng này, rõ ràng chính là đang thử dò xét ta. Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Nàng nói không sai, ta thậm chí có tin tưởng, sang năm tới, mặc dù là không có quan hệ với nàng, ta cũng có thể lấy được được ủng hộ của Nguyên gia các người, bởi vì Nguyên gia các người cũng sẽ không cự tuyệt một người đẹp trai và phong độ như vậy, lại có tài năng tuấn tú tài giỏi bất kể hồi báo làm lụng vất vả cho Nguyên gia các người. Bởi vậy có thể thấy được, đây cũng không phải là điều mà ta muốn thu được nhất ta hy vọng nàng có thể chân chính làm thê tử của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận