Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1032: Mộng tưởng thành sự thật

.- Diêm Thượng thư, ông cũng đúng là tự tin, lần đầu tiên hạ thủy đã làm một trận lớn như vậy rồi, lỡ như ta nói lỡ như có sai sót gì, thì há chẳng phải Công Bộ sẽ bị người ta chê cười.
.Hàn Nghệ vừa đi về phía bến thuyền, vừa nói với Diêm Lập Bản.
.Diêm Lập Bản ngượng ngùng nói: - Hàn Thị lang có điều không biết, không phải ta thích công to việc lớn, mà vì muốn xây dựng một bến thuyền lớn như vậy, nhất định phải tấu thỉnh bệ hạ, lúc đó bệ hạ nghe vậy hết sức hiếu kỳ, bởi vậy lúc đó liền nói muốn đến xem thử. Vốn dĩ ta cũng dự định lần thứ hai mới gọi bệ hạ đến, nhưng rất nhiều trong hoàng thất đều biết chuyện này, bởi vì bọn họ đều từng xem "Thiếu niên Khổng Tử", lại nghe bến thuyền này căn cứ theo "Thiếu niên Khổng Tử" mà thiết kế, bởi vậy đều hết sức hiếu kỳ về chuyện này, chuyện này cũng bị bọn họ bàn tán xôn xao, cho nên đã kinh động đến bệ hạ, là bệ hạ tự yêu cầu, ta cũng không có cách.
.- Như vậy à!
.Điều này khiến Hàn Nghệ thật không có mặt mũi nói thêm gì nữa, bởi vì đều là nghiệt hắn tạo ra, trong lòng hồi tưởng lại, mình có bỏ sót bước nào hay không, vốn dĩ hắn muốn tham dự vào chuyện này, nhưng phút cuối lại phái hắn đi đưa lương thảo, chưa từng nghĩ sẽ đi lâu như vậy, kết quả Diêm Lập Bản đã tự chơi một mình.
.Trước tiên hai người đến xưởng đóng thuyền bên sông, thuyền ở đây sẽ được hạ thủy.
.Khi vào trong xưởng đóng thuyền, chỉ thấy một chiếc thuyền hàng lớn dài mười trượng đã ở trên máng trượt.
.Trực diện mà đến, cực có cảm giác xung kích, Hàn Nghệ chớp chớp mắt, ngây người không nói.
.Diêm Lập Bản nói:
.- Hàn Thị lang, không phải là có gì không ổn chứ?
.Hàn Nghệ nuốt nước bọt, nói: - Diêm Thượng thư, máng trượt hạ thủy loại này là chuyên dùng cho thuyền cỡ trung, ông ông làm thuyền lớn như vậy?
.Diêm Lập Bản nói: - Đây chính là thuyền hàng cỡ trung a! Cái lớn đang đỗ ở bến thuyền bên kia.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy vậy lớn cỡ nào.
.- Hai mươi trượng.
.Nghe vậy, Hàn Nghệ không khỏi hít một hơi khí lạnh, mẹ khiếp, đại quốc đúng là đại quốc a! Vẫn là mình đã quá xem thường cổ đại rồi.
.Phải biết đây chính là phong cách của Đường triều, thứ gì cũng phải hùng vĩ đồ sộ, phú lệ đường hoàng, bao gồm cả bộ ngực của hoàng hậu, quy mô đó cũng là đồ sộ cực kỳ, Tống triều mới thích tiểu gia bích ngọc.
.Đi quanh một vòng, Hàn Nghệ nhìn thấy đáy thuyền và quanh đó đều có rất nhiều túi da dê căng phồng khí, không khỏi sợ toát mồ hôi khắp người, đây vốn là hắn nên nói với Diêm Lập Bản, nhưng hắn lại quên mất, bởi vì thời đại này không có cao su, hắn đã không chú ý đến, không có thứ đồ hộ tống này, nói không chừng thật sự sẽ xảy ra sự cố. Lau mồ hồi, lại đi đến phía trước thiết bị kéo, ngẩng đầu lên nhìn bộ thiết bị đòn bẩy, ròng rọc phức tạp khổng lồ.
.Tạm thời hắn cũng không nhìn rõ, quay sang Diêm Lập Bản nói: - Diêm Thượng thư, ông có thể giải thích cho ta một chút không?
.Diêm Lập Bản khẩn trương lấy ra một cuốn sổ nhỏ, chỉ vào bản vẽ giảng giải cho Hàn Nghệ một hồi.
.Thiên tài!
.Thiên tài tuyệt đối!
.Chỉ cần chỉ điểm một chút, ông ta đã có thể suy một ra ba, hơn nữa còn tính toán lực độ đòn bẩy vô cùng chính xác.
.Trước đó, sự hiểu biết của Hàn Nghệ về Diêm Lập Bản vẫn chỉ giới hạn ở vẽ tranh, nhưng không ngờ rằng, vẽ tranh chỉ là nghề phụ của Diêm Lập Bản, kiến trúc sư mới là nghề chính của ông ta.
.Diêm Lập Bản nói đến khô cả miệng, thấp thỏm không yên, nói: - Hàn Thị lang, chắc có thiếu sót?
.- Không có!
.Hàn Nghệ lắc đầu, mừng rỡ vô cùng, vội vàng lấy ra một cuốn tài liệu, cười nịnh nói: - Diêm Thương thư, đây đây là mục lục, hôm khác ta sẽ gửi giáo trình cụ thể đến phủ.
.Thật ra đây đâu phải mục lục a, là hắn dùng để đối phó qua quýt với Diêm Lập Bản, nhưng hôm nay thấy Diêm Lập Bản là một thiên tài, tuyệt không thể qua loa được, như vậy chính là tổn thất của Đại Đường, cho nên sửa lại nói là mục lục.
.Nhưng cho dù là mục lục, Diêm Lập Bản cũng kích động muốn rơi lệ rồi, như nhặt được vật báu, lập tức đã chuẩn bị mở ra xem.
.Hàn Nghệ vội nói: - Diêm Thượng thư, cái này để lát nữa xem cũng được, chúng ta làm xong mấy cái này rồi hãy nói.
.- Phải phải phải!
.Diêm Lập Bản hết sức cẩn thận cất cuốn mục lục vào trong tay áo.
.Hàn Nghệ đánh giá Diêm Lập Bản, thầm nghĩ nếu ta có thể gặp được ông ta sớm thì tốt biết bao a, chúng ta còn có thể tạo thành "Kiến trúc song hiệp", thật đáng tiếc!
.Diêm Lập Bản chợt thấy Hàn Nghệ mắt long lanh nhìn mình, có chút khó hiểu, nói: - Hàn Thị lang.
.- À!
.Hàn Nghệ giật mình, hỏi: - Diêm Thượng thư sức khỏe tốt chứ?
.Diêm Lập Bản sửng sốt, câu này quá tự nhiên rồi, vội nói: - Sức khỏe của lão hủ cũng không tệ.
.Hàn Nghệ nói: - Diêm Thượng thư phải chăm sóc tốt sức khỏe của mình a, Diêm Thượng thư sức khỏe tốt, đó là phúc của Đại Đường ta.
.Đột nhiên cảm tính như vậy, Diêm Lập Bản cũng có chút ngại ngùng, cười nói: - Đâu có! Đâu có!
.Hàn Nghệ thấy Diêm Lập Bản xấu hổ quá, đột nhiên cũng phản ứng lại, khẽ ho một tiếng, nói: - Cũng chính là nói, ông đã biến những thứ diễn trong "Thiếu niên Khổng Tử" thành hiện thực, chỉ cần kéo sợi dây này là có thể khởi động tổ hợp ròng rọc này.
.- Không phải đơn giản như vậy, còn phải có người ở bên trong hỗ trợ. Diêm Lập Bản dừng lại một chút, lại nói: - Nhưng cái này thì khỏi đi, lỡ như không thành, chỉ sợ sẽ dẫn đến long nhan hữu thất.
.Hàn Nghệ trầm ngâm một lát, mặc dù hắn rất có tự tin về Diêm Lập Bản, nhưng việc này quá mạo hiểm, so với quảng cáo rùm beng, thì cứ chậm mà chắc tốt hơn, sau khi cân nhắc, nói: - Diêm Thượng thư nói có lý, vậy thì bỏ đi.
.Có được sự tán thành của Hàn Nghệ, khỏi nói Diêm Lập Bản vui cỡ nào.
.Ở xưởng đóng thuyền xem một lát, hai người lại đi đến bến thuyền.
.Đúng là phải nói là một hình ảnh đồ sộ a!
.Một con thuyền siêu cấp trọng tải lớn hai mươi trượng đang neo ở đó.
.Diêm Lập Bản chỉ vào từng cái ống dẫn được đóng kín trước mặt, giới thiệu: - Những thứ đó chính là cửa dẫn nước, tổng cộng có sáu mươi cái, ước chừng nửa canh giờ có thể đổ đầy bến thuyền này, hướng về phía Vị Thủy là miệng cống, phía dưới còn có một trăm đường xả nước.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Tân tiến như vậy?
.Đường dẫn nước, hắn còn có thể hiểu được, bởi vì bên cạnh đều là nước, nếu khai thông thì tất nhiên sẽ chảy vào, đường xả nước thì đúng là một môn học vấn rồi.
.Diêm Lập Bản ngượng ngùng cười nói: - Những thứ này cũng không phải là phát minh, chỉ là tham khảo kênh dẫn nước của cung đình.
.Hôm nay coi như Hàn Nghệ đã được thấy trí tuệ của cổ nhân, đột nhiên phát hiện cái thuyền này lơ lửng, đột nhiên bừng tỉnh, đây vốn cũng là điều hắn nên nói với Diêm Lập Bản, nói: - Nếu ta đoán không lầm, chắc là bên dưới này có một cái giá đúng không.
.Diêm Lập Bản gật đầu nói: - Đúng thế, đúng thế, ta thầm nghĩ đóng thuyền chỉ là chuyện một hồi, chủ yếu vẫn phải sửa thuyền, lắp đặt giá đỡ bên dưới có thể thuận tiện cho thuyền vào trong neo đậu.
.Tuyệt!
.Hàn Nghệ hoàn toàn không còn gì để nói.
.Lúc này Trương Đức Thắng lại vội vội vàng vàng chạy tới, hỏi Hàn Nghệ bọn họ đã làm xong chưa, Lý Trị đợi đến sốt ruột rồi.
.Hàn Nghệ và Diêm Lập Bản lại quay lại bãi đất trống.
.Lý Trị sớm đã không kiên nhẫn được nữa, vội vàng hỏi nói: - Các khanh đã làm xong chưa?
.Diêm Lập Bản chắp tay nói: - Hồi bẩm bệ hạ, đã chuẩn bị xong tất cả rồi!
.Đúng lúc Lý Trị chuẩn bị bảo bọn họ khẩn trương bắt đầu, một tiểu công tử mặt tráng nói:
.- Không phải là phải để bệ hạ kéo thuyền xuống sông sao, Thiếu niên Khổng tử diễn như vậy a!
.Ngươi cũng biết đó là diễn đó à! Hàn Nghệ buồn bực liếc công tử kia, bỏ đi, đồng ngôn vô kỵ1, ta không so đo với ngươi. (1: không chấp lời trẻ con nói)
.Lại có một có người nói: - Không phải là lừa gạt đấy chứ.
.Công tử mặt trắng trước đó chỉ là tò mò, người sau này phỏng chừng là mang chút ý chế nhạo.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Đúng rồi! Chẳng lẽ không phải như thế sao?
.Chỉ một chút học vấn này, ta cần phải lừa gạt sao, ngươi cũng quá xem thường một lão thiên ta đây rồi, Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ, bệ hạ thân thể vạn kim, đây là lần đầu tiên hạ thủy, chúng thần sao dám để bệ hạ đi thử, vì thế thần dự định đích thân đi kéo.
.Một trận tiếng ồ vang lên, đa số mọi người đều mừng rỡ hết sức, tình tiết trong kịch đã sắp thực hiện rồi sao.
.Tiểu công tử mặt trắng kia kích động nói: - Có thể dẫn ta theo không?
.Vừa nhìn là biết fan trung thành của Thiếu niên Khổng Tử a!
.Lý Trị cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, tuổi trẻ sung sức, vừa thấy nhiều người kinh ngạc như vậy, lại nghĩ thử cảnh tượng mình kéo thuyền lớn thì thật sôi động biết bao a, nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi động lòng, nói: - Không sao, không sao, đứng trên bờ kéo, cũng có gì là nguy hiểm, trẫm đi kéo.
.Hàn Nghệ và Diêm Lập Bản liếc nhìn nhau, kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa a!
.Đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ vội vàng đứng ra nói: - Bệ hạ, vậy sao có thể được, lỡ như vẫn xin bệ hạ thu hồi thành mệnh.
.Lý Trị không để ý tới bọn họ, nhìn Hàn Nghệ và Diêm Lập Bản nói: - Nhị vị ái khanh, có tự tin chứ?
.Hoàng đế hỏi như vậy, Hàn Nghệ sao có thể không có a, nghĩ bụng, cho dù thất bại, cũng sẽ không có nguy hiểm gì, chắp tay nói:
.- Thần có tự tin.
.Diêm Lập Bản cũng vội vàng nói.
.- Vậy được, trẫm dích thân đến kéo!
.Lý Trị vỗ đùi, liền đứng dậy.
.Khi Hứa Kính Tông bọn họ đang muốn khuyên can, Võ Mị Nương đột nhiên mở miệng nói: - Bệ hạ, thần thiếp cũng có hứng thú, hay là, thần thiếp sẽ đi cùng với bệ hạ.
.Chớ có quên, nàng ta cũng là một nữ nhân hết sức đặc biệt.
.Lý Trị lại hứng khởi nói: - Được! Vậy hoàng hậu hãy đi cùng với trẫm.
.Đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ ngơ ngác nhìn nhau, cũng không biết nên nói như thế nào.
.Hàn Nghệ cảm giác giống như càng chơi càng lớn, toát mồ hôi lạnh. Diêm Lập Bản cũng đã sợ hãi rồi.
.Đoàn người đi đến cạnh xưởng đóng thuyền, những con cháu hoàng thất ngoại thích kia nhìn thấy con thuyền ở trong xưởng, đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
.- Cái này cái này thật sự có thể kéo được sao?
.- Đúng a, cái này sợ là phải nặng đến mấy chục vạn cân!
.Lý Trị nhìn thấy cũng sợ, quay sang Hàn Nghệ vẫy vẫy tay, nói: - Cái này cái này trẫm thật sự kéo được sao?
.Hàn Nghệ nói: - Không có vấn đề, nhưng lúc mới bắt đầu, bệ hạ phải dùng nhiều sức.
.Lý Trị uy hiếp nói: - Khanh không thể khiến trẫm mất mặt a!
.Mẹ khiếp! Ta không bảo ngươi đi kéo nha! Đây đều là tự ngươi muốn đi kéo, mắc mớ đếch gì đến ta a! Hàn Nghệ lau mồ hôi, chuyện này thật không dám cam đoan.
.Võ Mị Nương khẽ cười nói: - Bệ hạ, bản thân Hàn Nghệ cũng chưa từng kéo, hắn đâu biết được.
.Mị Nương! Yêu cô chết mất! Hàn Nghệ trong lòng cảm động khóc như mưa.
.Trong lòng Lý Trị lại càng không yên.
.Một lát sau, Diêm Lập Bản kéo dây thừng đến, đều là dùng vải vàng bọc lại.
.Lý Trị liền xắn tay áo, cũng bất chấp tất cả rồi, chủ đề hôm nay chính là đàn ông đích thực, cùng Võ Mị Nương kéo dây thừng, Diêm Lập Bản miệng run run nói cho bọn họ biết nên kéo về hướng nào.
.Mọi người xung quanh đều đã ngưng thở, trò này chơi quá lớn rồi, hiện tại điều bọn họ lo lắng không phải là sự an toàn của Lý Trị, mà là lỡ như không kéo được thì thật xấu hổ, loại gian thần như Lý Nghĩa Phủ đều đã bắt đầu suy nghĩ làm sao để giải vây giúp Lý Trị rồi.
.Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Lý Trị và Võ Mị Nương thật lòng có chút căng thẳng.
.Lý Trị nói: - Hoàng hậu ở phía sau giúp đỡ là được, để trẫm dùng lực.
.Võ Mị Nương gật gật đầu, đừng làm cho y không kéo được, còn phải để nàng giúp sức, vậy thì quá mất mặt rồi, đứng phía sau nhìn theo Lý Trị.
.Trước tiên Lý Trị thử một chút, sau đó dồn hết khí lực, dùng sức kéo về phía sau.
.Tướng sĩ cấm quân giơ binh khí hô cao.
.Việc này cũng thể hiện Đường triều thượng võ, hoàng đế nhất định phải lên được lưng ngựa, thể hiện sức mạnh của mình, trước đây Lý Thế Dân thường xuyên đi săn, chính là để khoe khoang, thể hiện uy lực của bản thân, nhưng Lý Trị chưa từng thể hiện bao giờ.
.Chợt nghe một tiếng hô lớn.- Chuyển động rồi!
.- A! Thuyền lớn chuyển động rồi!
.Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.
.Tiếng trợ uy càng lớn hơn.
.Các tướng sĩ đều vô cùng hưng phấn.
.Nhìn thấy con quái vật khổng lồ kia chầm chậm lộ đầu ra.
.Lý Trị cũng mừng rỡ vô cùng, mà thậm chí y còn có thể cảm nhận được càng lúc càng nhẹ nhàng, nếu thời đại này có di động, nhất định là selfie đủ mọi góc độ.
.Chỉ một lát, đầu thuyền đã xuống nước.
.Các công tử hoàng thất xung quanh đều nhảy cẫng lên, ra sức trợ uy giúp Lý Trị, đám người đã sục sôi rồi.
.Chuyện này đúng là quá không thể tin nổi.
.Tào Xung xưng tượng có được coi là cái thá gì a!
.Tiếng nước chảy ào vang lên, chỉ thấy con quái vật khổng lồ kia đang chòng chành.
.Dọa cho mọi người đều có thể nhét vừa nắm tay vào trong miệng.
.Không đến một lát sau, con quái vật kia đã đứng yên.
.Mọi người lập tức hoan hô ầm trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận