Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 927: Hé lộ dã tâm

.Nếu nói về lĩnh vực tài chính, Hàn Nghệ thân là lão thiên, ở đương đại tuyệt đối không có ai có thể theo kịp, thật ra cũng không cần phải lấy ra quá nhiều thứ, tùy tiện làm ra một chút, là đã đủ để khiến Nguyên Hi bọn họ kinh ngạc không thôi rồi.
.Bởi vậy hội nghị tiến hành hết sức vui vẻ.
.Duy chỉ ngoại trừ một người.
.Người này chính là Nguyên Mẫu Đơn.
.Trong cuộc thảo luận, nàng gần như không nói lời nào.
.Hàn Nghệ tuy không giao lưu với nàng, nhưng vẫn luôn chú ý đến nàng, sau khi thảo luận kết thúc, quay về đến phòng, Nguyên Mẫu Đơn vẫn không nói không rằng, ngồi bên cạnh bàn.
.Hàn Nghệ gãi đầu, ngồi xuống, liếc mắt nhìn nàng một cái, nói: - Giận à?
.Nguyên Mẫu Đơn trầm mặc một lát, mới nói: - Chuyện này không liên quan đến tức giận, lẽ nào chàng không cảm thấy việc này quá vội vàng sao? Chàng mở Kim Hành này, đó là lập kế hoạch đã lâu, từ Tiền Hào dần dần đi đến ngày hôm nay, có thể nói là nước chảy thành sông, mà Nguyên gia chúng ta chưa từng làm việc này, hơn nữa Kim Hành không những là việc buôn bán của bản thân, mà có quan hệ đến bách tính xung quanh, quyết định gấp gáp như vậy, không chỉ là vô trách nhiệm với bản thân, mà càng là vô trách nhiệm với bách tính.
.Mỗi một thương nhân có đặc chất khác nhau, có những nhà tư bản thích tiền mặt, không muốn đem tiền gửi trong ngân hàng, có những người thích vàng, Nguyên Mẫu Đơn thuộc phái bảo thủ, mà ngành tài chính là ngành nghề lớn mạnh nhất trong kinh tế, nếu nàng không phản đối thì không phải là Nguyên Mẫu Đơn rồi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nàng cho rằng đại bá là người lỗ mãng như vậy sao?
.Nguyên Mẫu Đơn hơi khép mi, nhìn Hàn Nghệ với vẻ hơi nghi hoặc.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu ta không phải là con rể của Nguyên gia, ta dám khẳng định, đại bá bọn họ quyết sẽ không dễ dàng quyết định.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Lẽ nào đại bá chỉ vì một mình chàng, cả Nguyên gia đều đóng góp vào. Cho dù là kế hoạch nam tiến thất bại, đất đai của Nguyên gia chúng ta vẫn còn đó, căn cơ của chúng ta vẫn sẽ không dao động, nhưng một khi Kim Hành thất bại, hậu quả này là không thể tưởng tượng được, vô số bách tính sẽ bởi vì chúng ta mà tan cửa nát nhà, Nguyên gia chúng ta sẽ không thể may mắn thoát khỏi, triều đình cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
.Nàng vẫn là người hết sức thông minh, hiện giờ mọi người đều đắm chìm trong sự thần kỳ của Kim Hành, không có mấy người nhìn thấy chỗ yếu nhược của Kim Hành, đó là hệ số nguy hiểm quá cao, một khi xuất hiện tình huống đầu tư thất lợi, rút tiền ồ ạt, thì có thể thất bại thảm hại.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Vậy nàng nói tại sao lần này đại bá lại kích động như vậy?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ta cũng không rõ.
.Hàn Nghệ nói: - Đạo lý rất đơn giản, bởi vì Nguyên gia sẽ không cam chịu đi sau người khác.
.Nguyên Mẫu Đơn ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Nguyên gia các nàng nhân tài đông đúc, tuy rằng hiện nay uy lực của Kim Hành vẫn chưa biểu hiện ra thật sự, nhưng Nguyên Triết bọn họ đã phát giác được rồi, uy lực lớn nhất của Kim Hành chính là ở chỗ nó có thể chi phối tiền tệ, từ đó khổng chế cả thị trường, đến lúc đó cho dù là Nguyên gia cũng phải dựa vào Kim Hành, nàng cho rằng Nguyên gia sẽ cam lòng chịu chi phối của Kim Hành sao?
.Nguyên Mẫu Đơn bộ dạng cúi đầu suy nghĩ một lát, sau đó nói: - Ý của chàng là đại bá làm Kim Hành, mục đích là để đối phó với chàng?
.- Cái đó thì cũng không phải!
.Hàn Nghệ lắc đầu, nói: - Chỉ là dù sao thì ta cũng là con rể bcủa Nguyên gia, ta họ Hàn, không phải họ Nguyên, nàng nghĩ như vậy, bởi vì nàng đã coi là trượng phu của nàng, nàng là người đứng về phía ta.
.- Ai đứng bên phía chàng. Nguyên Mẫu Đơn lập tức mặt đỏ "xì" một tiếng.
.- Ngoài miệng nàng không thừa nhận, nhưng chắc chắn trong lòng sớm đã nhận định rồi.
.Hàn Nghệ cười hì hì, lại nghiêm mặt nói: - Nhưng đại bá bọn họ vẫn phân chia chuyện buôn bán rất rõ ràng, dù sao thì lúc đầu ta cũng không lựa chọn việc sáp nhập buôn bán của hai bên, vậy thì sổ sách này phải tính toán rõ ràng, lúc đầu đại bá đồng ý với ta thúc đẩy kế hoạch nam tiến, nguyên nhân vì ta chỉ là người đưa ra ý tưởng, người làm việc thực sự là nàng, Nguyên Triết, Nguyên Kiệt bọn họ, người chèo lái thật sự vẫn là Nguyên gia.
.Nhưng sự xuất hiện của Kim Hành, chắc chắn đã khiến đại bá bọn họ cảm nhận được áp lực, sự thực cũng quả thực là như vậy, nàng nghĩ thử xem, nếu như các châu huyện đều có Kim Hành của ta, Kim Hành của ta nhất định sẽ thâm nhập vào Nguyên gia các nàng, các nàng không thể tránh được, cộng thêm kế hoạch nam tiến của ta, của cái của Nguyên gia sẽ chịu sự chi phối của ta, đây không giống như suy nghĩ lúc đầu của đại bá. Cách duy nhất chính là Nguyên gia cũng có một Kim Hành, nếu như vậy thì có thể tránh bị ta xâm nhập.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Bất luận nói như thế nào, kế hoạch nam tiến vẫn là sở trường của Nguyên gia chúng ta, nhưng Kim Hành này không phải là sở trường của Nguyên gia ta.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đạo lý giống vậy, đại bá sẽ chỉ để cho ta đứng bên cạnh đưa ra ý kiến, sau này người thật sự nắm giữ Nguyên Hàng chắc chắn vẫn là người của Nguyên gia các nàng, hơn nữa Nguyên gia các nàng nhiều nhân tài như vậy, căn bản sẽ không sợ ta ở giữa làm khó dễ. Đương nhiên, ta cho rằng bọn họ cũng tin tưởng ta sẽ không làm như vậy. Kế hoạch của đại bá, tính toán khá là khôn khéo, lao động sẵn có, không có gì tổn thất. Ngoài ra, nàng đừng xem thường Nguyên Triết bọn họ, bọn họ nhìn có vẻ vô hại, nhưng trong lòng mưu ma chước quỷ rất nhiều. Ta dám đánh cược, chắc chắn bọn họ đã bàn bạc chuyện này từ trước, và Nguyên Triết bọn họ đã thuyết phục đại bá.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nguyên Triết dựa vào gì mà thuyết phục đại bá?
.- Chỉ bằng kế hoạch nam tiến!
.Hàn Nghệ nói: - Kế hoạch nam tiến tiến hành đến hiện nay, Nguyên Triết bọn họ e là đã sờ thấu rồi, bọn họ cũng nhìn thấy món lợi nhuận khổng lồ trong đó, hiện nay đối với Nguyên gia mà nói, chính là một cơ hội tuyệt hảo, tính toán theo thời gian, ít nhất cũng phải năm sau Nguyên Hành mới có thể xây xong, đến khi bắt đầu sinh lợi nhuận, ít nhất cũng phải trải qua một năm, cùng với người gửi tiền càng nhiều, áp lực của Nguyên gia sẽ dần dần tăng lên.
.Mà khi đó kế hoạch nam tiến đã bắt đầu rồi, Nguyên gia căn bản không cần phải giống như ta, tìm người đầu tư khắp nơi, họ chỉ cần lấy tiền của Nguyên Hành đầu tư vào kế hoạch nam tiến là được rồi, một chút xíu lợi ích đó bỏ vào kế hoạch nam tiến căn bản chỉ là "cửu ngưu nhất mao" (nhỏ bé, ít ỏi không đáng để nhắc đến), nguy hiểm thực sự là quá nhỏ, đồng thời Nguyên gia còn có thể mượn kế hoạch nam tiến thúc đẩy sự thành công của Nguyên Hành, một khi Nguyên Hành thành công rồi, ngược lại sẽ là một sự ủng hộ cực lớn đối với kế hoạch nam tiến, hơn nữa còn có thể thúc đẩy mọi việc buôn bán của Nguyên gia, Nguyên Hành này sinh lợi ở cả hai đầu, nàng nói đại bá sẽ đồng ý hay không?
.Nguyên Mẫu Đơn trầm ngâm một lát, nói: - Vậy rốt cuộc trong lòng chàng nghĩ thế nào? Chàng thật sự sẽ giúp đỡ đại bá bọn họ?
.Hàn Nghệ thở dài: - Không giấu nàng, trước đó, ta chưa bao giờ từng nghĩ để cho Nguyên gia kiếm chén canh trong này, nhưng đạo lý giống vậy, ta cũng không thoát khỏi Nguyên gia, bởi vì kế hoạch nam tiến đối với ta mà nói vô cùng quan trọng, điều này ta đã từng nói vô số lần rồi. Ta và Nguyên gia hợp tác có thể nhất thể vạn lợi, một khi xuất hiện đối địch, nhất định sẽ lưỡng bại câu thương. Cộng thêm quan hệ của ta và nàng, chúng ta lại càng nên tăng cường hợp tác, nếu đại bá bọn họ đã có ý định này, đương nhiên ta sẽ toàn lực ủng hộ. Cho dù là gạt nhân tình qua một bên không nói, Nguyên gia xây dựng Nguyên Hành, không những có thể thúc tiến kế hoạch nam tiến, mà còn có thể giảm bớt không ít thời gian cho ta, nếu chúng ta mở Kim Hành ở Giang Nam, ít nhất cũng phải năm sáu năm, nhưng ta nhất định phải đến Giang Nam mở Kim Hành.
.Bởi vì hiện nay kinh tế nam bắc vẫn hết sức bế tắc, qua lại về buôn bán rất ít, điều này đã tạo thành kinh tế hai bên chênh lệch, hiện nay kinh tế của phương bắc rõ ràng là mạnh hơn phương nam, bởi vậy vật giá, mức sống của hai bên cách nhau khá xa, hơn nữa trước mắt không có cách nào có thể điều tiết được, đối với thương nhân mà nói, đây hiển nhiên không phải là chuyện tốt, bởi vì điều này sẽ tăng thêm tính khó khăn trong thông thương nam bắc, nếu như thông thương nam bắc thuận tiện, như vậy thì hàng hóa của chúng ta sẽ có thể chảy vào phía nam rất nhanh chóng, thị trường của chúng ta mở rộng gấp đôi, của cải của chúng ta sẽ tăng lên mấy lần.
.Nguyên Mẫu Đơn hiếu kỳ nói: - Vậy làm sao thông qua Kim Hành khiến hai bên liên thông?
.Hàn Nghệ cười nói: - Lấy một ví dụ đơn giản, nếu như nói một thương nhân nào đó của Trường An đến Giang Nam làm ăn, nhưng ông ta rất có khả năng vì tiền dồng cồng kềnh mà lựa chọn từ bỏ, bởi vì ông ta phải thuê một nhóm người để vận chuyển tiền đến Giang Nam, việc này không nghi ngờ gì là đã tăng thêm giá thành và nguy cơ, thực sự rất không có lãi. Nhưng nếu như ông ta chỉ cần đem tiền gửi vào trong Kim Hành, mang theo một tờ biên lai đi đến Giang Nam, là có thể rút được tiền từ trong Nguyên Hành ra, nàng nói ông ta sẽ đi hay không?
.Nguyên Mẫu Đơn vẻ mặt đầy chấn kinh.
.Hàn Nghệ cười, nói: - Nếu như mỗi một châu huyện đều có Kim Hành và Nguyên Hành, như vậy thì của cải sẽ lưu động thường xuyên hơn, hình thành một thị thường thống nhất, mọi thành quả sản sinh từ kế hoạch nam tiến mới có thể bị một thị thường lớn hoàn mỹ tiêu hóa hết, đến lúc đó sẽ có của cải liên tục chảy vào túi chúng ta, chúng ta sẽ trở thành những thương nhân lưu danh thiên sử.
.- Không!
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên mặt lộ vẻ kinh ngạc, nói: - Không được, chúng ta không thể làm như vậy, nếu thật sự đến ngày đó, của cải của thiên hạ đều đều sẽ lưu động trong Kim Hành và Nguyên Hành của chúng ta, làm sao triều đình có thể cho phép tình huống này xuất hiện.
.Có tiền có thể sai quỷ khiến ma, nếu của cải thiên hạ đều tập trung trong tay một mình ngươi, vụ này chơi hơi lớn rồi.
.Hàn Nghệ khóe miệng giương lên, lộ ra một nụ cười cổ quái.
.Nguyên Mẫu Đơn hồ nghi nói: - Đây là kế hoạch chàng đã sớm tính toán xong đúng không? Rốt cuộc chàng muốn làm gì?
.Hàn Nghệ cười nói: - Mẫu Đơn, nàng nói thương nhân chúng ta nỗ lực như vậy rốt cuộc là vì cái gì? Nếu nói về tiền, đừng nói Nguyên gia các nàng, cho dù là ta, rượu, nước hoa, giấy mực của ta đã đủ để ta hưởng lạc cả đời rồi, tại sao chúng ta vẫn phải nỗ lực như vậy để kiếm tiền, nàng cũng giống như vậy, không phải nàng cũng muốn khiến Nguyên gia hoàn thành chuyển hình, mở rộng lợi ích của Nguyên gia sao? Tại sao?
.Nguyên Mẫu Đơn nhíu lông mày, trầm mặc không nói.
.- Đạo lý kỳ thật vô cùng đơn giản.
.Hàn Nghệ nói: - Bởi vì mỗi một người đều muốn biết cực hạn của mình ở đâu. Nếu như không phải là cực hạn năng lực của bản thân, mà phải chịu sự hạn chế nào đó sẽ khiến người ta cảm thấy buồn tẻ vô vị, không phải Nguyên gia các nàng vẫn luôn bị vây hãm bởi điều này sao?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Đây không phải bị vây hãm, mà hiện thực là như vậy, có những nơi không thể đụng vào, thì không thể đụng vào.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng nàng không làm, thì sao biết được không thể đụng vào chứ?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Triều đình căn bản sẽ không để cho chàng phát triển đến mức độ này.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Vậy cũng chưa chắc.
.Nguyên Mẫu Đơn chăm chú nhìn Hàn Nghệ hồi lâu, nói: - Không ngờ rằng dã tâm của chàng còn lớn hơn trong tưởng tượng của ta.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đừng nói dã tâm được không, ta nghe từ này rất kỳ quái, ta chỉ muốn thử xem rốt cuộc là cực hạn của thương nhân đến đâu, nhưng mà nàng yên tâm, ta cũng không phải là phường bạt mạng, ta sẽ tùy cơ hành sự, ta vẫn luôn tin tưởng, trên đời này không có gì là không thể, chỉ xem ngươi có đủ thông minh hay không.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe vậy ngẩn người không nói, dã tâm của Hàn Nghệ đã vượt qua phạm vi nhận thức của nàng, đồng thời nàng cũng biết chuyện đến bây giờ, chiến xa thương nghiệp của Hàn Nghệ đã rầm rầm phát động rồi, cho dù nàng muốn kéo cũng không kéo nổi, ngay cả hùng tâm tráng trí yên lặng nhiều năm của Nguyên Hi cũng đã bị Hàn Nghệ khơi gợi lên, việc duy nhất nàng có thể làm cũng chỉ có thể ủng hộ hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận