Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 638.2: Gừng càng già càng cay.

.- Hàn Ngự sử, thật sự là trùng hợp a.
.Nguyên Triết nhìn thấy Hàn Nghệ, đầu tiên là sửng sốt, lập tức chắp tay chào đón nói.
.- Nguyên công tử.
.Hàn Nghệ chăp chăp tay, cười nói: - Ta ngẫu nhiên đến một lát, đều có thể gặp Nguyên công tử, có thể thấy được Nguyên công tử vì sự nghiệp gia tộc mà lao tâm lao lực, thực làm người ta kính nể không thôi a.
.- Hàn Ngự sử quá khen.
.Nguyên công tử lắc đầu nói: - Chỉ vì ngõ Bắc châu ngọc của Hàn Ngự sử ở phía trước, Nguyên Triết không thể không cố gắng gấp bội. Nói xong, y dừng một chút, vừa cười nói: - Hơn nữa ta cảm thấy còn cần càng thêm cố gắng mới được.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nguyên công tử, nếu ngươi càng thêm cố gắng ấy mà, chỉ sợ ta sẽ không có cơm ăn.
.Nguyên Triết ha hả nói: - Hàn Ngự sử thật sự là khiêm tốn, không dối gạt Hàn Ngự sử, khi gia tộc đem phần trọng trách này giao cho ta, lòng ta cảm thấy áp lực sâu sắc, chủ yếu là bởi vì ngõ Bắc của Hàn Ngự sử thật sự là quá hoàn mỹ, ta hy vọng cũng có thể làm được giống như Hàn Ngự sử, nhưng ta thấy Hàn Ngự sử đối với việc này rất lơ đễnh, ta cảm thấy ta nhất định còn có rất nhiều chỗ không đủ, bởi vậy mới không được Hàn Ngự sử trọng thị, nhất định còn phải cố gắng nhiều hơn mới được.
.Tiểu hồ ly, còn muốn chụp ta cơ đấy, thật coi ta ngày đầu tiên buôn bán hả, Hàn Nghệ cười nói: - Đây cũng là bởi vì ta biết, có trọng thị hay không đều không có tác dụng gì, dù sao chênh lệch thế lực bày ở trong này, kiến càng làm sao có thể lay động đại thụ, cho nên hiện tại ta toàn tâm toàn ý làm tốt chuyện mà bệ hạ phân phó, mặc dù đến lúc đó không làm được kinh doanh nữa, thì ít nhất cũng sẽ không chết đói.
.Nguyên Triết cười nói: - Thế này không giống như là tác phong của Hàn Ngự sử.
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Đây chính là tác phong của ta, trước tiên là sắp xếp hậu lộ thỏa đáng, rồi mới có thể toàn lực ứng chiến, không lưu lại cho mình bất cứ lý do nào để tiếc nuối.
.Nguyên Triết gật đầu nói: - Thì ra là thế.
.Trong lòng vẫn là có chút thất vọng, y đương nhiên biết Hàn Nghệ sẽ ứng chiến, chỉ có điều y hoàn toàn nhìn không tới Hàn Nghệ có bất kỳ sách lược ứng đối nào, thậm chí những ngày ở trại huấn luyện còn nhiêu hơn so với ở ngõ Bắc, giống như hoàn toàn không có đặt Nguyên gia bọn họ vào mắt, thật đúng là đang cam chịu.
.Đêm đó.
.Lý Trị gọi bốn người Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương, Hàn Viện, Lai Tể tới thảo luận về chuyện Thần Phi.
.- Các vị ái khanh, từ khi Võ Chiêu nghi vào cung đến nay, trong vòng không đến bốn năm, liền vì trẫm sinh hạ một trai một gái, đáng tiếc tiểu Công chúa bất hạnh rời trẫm mà đi, hiện giờ Võ Chiêu nghi lại mang thai, vì trẫm trả giá thật nhiều, trong lòng trẫm vô cùng cảm kích nàng, muốn thăng nàng làm phi tử, nhưng hiện giờ tứ phi đều có người ở, cũng đều không có sai lầm gì, cho nên trẫm tính toán lập Thần Phi mới, ban cho Võ Chiêu nghi. Lý Trị rất hòa thanh hòa khí, nếu mềm mại thêm một ít nữa, vậy thì thành ăn nói khép nép.
.Chử Toại Lương cả kinh: - Thần Phi!
.Chưa từng nghe qua nha, đây là cái thứ gì thế.
.Lý Trị gật đầu nói: - Đúng vậy, Thần Phi này ở dưới Hoàng hậu, không biết ý của mấy vị ái khanh như thế nào?
.Chuyện này tới quá đột nhiên, Chử Toại Lương hoàn toàn không kịp phản ứng, hiện giờ Lý Trị không thăng Hoàng hậu, thăng làm phi tử rồi, thế này vẫn chưa suy giảm tới lợi ích của bọn họ, cũng không có thương hại đến bất cứ người nào, rõ ràng Lý Trị đã phải lui một bước, có đồng ý hay không đây.
.Chử Toại Lương phân vân, ánh mắt liếc về phía Trưởng Tôn Vô Kỵ, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng mang vẻ mặt vẻ do dự, trong lòng lại nghĩ, may mà Hàn Nghệ trước đó đã báo cho ta biết, bằng không chỉ sợ ta cũng giống Đăng Thiện, chưa kịp phản ứng.
.Hàn Viện đột nhiên đứng ra nói: - Bệ hạ, danh ngạch cùng với danh hào phi tử cũng đều có điều lệ chế độ, hiện tại lập danh hào khác, là cử chỉ vi phạm chế độ, điều này sao có thể được.
.Lai Tể cũng nói: - Đúng vậy, sở dĩ tồn tại chế độ Tần phi, chủ yếu là phòng ngừa quân vương hoang dâm quá độ, giống Thương Trụ, Chu U Vương kia, mà làm cho Thương Chu diệt vong, bệ hạ mặc dù không có ý này, nhưng nếu tùy ý gia tăng danh ngạch phi tử, khó tránh khỏi sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu, mong rằng bệ hạ suy nghĩ kỹ a.
.Lý Trị hơi hơi nhíu mày, rất là khó chịu, chiếu theo cách nói của các ngươi, nếu ta đây đáp ứng rồi, chẳng phải thành Trụ vương, U vương rồi, nên cũng không trả lời, nhìn về phía Trưởng Tôn Vô Kỵ và Chử Toại Lương.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương đồng thời nhìn về phía lẫn nhau, đều biểu hiện vô cùng do dự.
.Đương nhiên, Chử Toại Lương là do dự thật sự, việc này nghe thì hình như là có thể đồng ý, ít nhất là có thể thương lượng.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ thì cố ý giả bộ, ông ta không nói cho Chử Toại Lương, không có nguyên nhân nào khác, chính là Chử Toại Lương hành động quá kém, hơi có chút ngay thẳng, nếu nói cho ông ta biết, có thể sẽ lộ bài.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ làm như vậy, đương nhiên là cố ý làm cho Lý Trị xem, hiện tại Lý Trị chủ động lui một bước, nếu ông ta còn hung hăng gây sự, vậy Lý Trị sẽ mất mặt, vì vậy một mặt chính ông ta cũng giả bộ đang do dự, mặt khác lại âm thầm để Hàn Viện, Lai Tể ra tiếng phản đối, chính là muốn nói cho Lý Trị, là bọn họ phản đối, ta còn không có tỏ thái độ, ta cảm nhận được thành ý của ngươi, thái độ của ta cũng không phải kiên quyết như vậy, chuyện này cũng có thể thương lượng, chỉ có điều ngươi làm quá đột nhiên, ta không kịp phản ứng.
.Lý Trị thật đúng là đã bị ông ta lừa mất rồi, mấu chốt y biết rằng Chử Toại Lương người này có sao nói vậy, nhưng thấy bọn họ quả thật cũng động tâm, trong lòng chờ mong cữu cữu của mình đứng ra, giúp cháu ngoại trai là ta đây nói mấy lời.
.Tuy nhiên ấn tượng của Chử Toại Lương đối với Võ Chiêu nghi vô cùng không tốt, cảm thấy nữ nhân này phẩm hạnh bất chính, không phải một nữ nhân an phận thủ thường, tuy rằng ông ta cảm thấy việc này có thể đồng ý có thể không đồng ý, nhưng thấy Hàn Viện, Lai Tể đều phản đối, mọi người đều là người một bên, phải một lòng a, vì thế nói: - Thần cũng đồng ý với lời nói của Hàn Viện, Lai Tể. Nói cho cùng, ông ta cũng giống như Trưởng Tôn Vô Kỵ, đều coi Lý Trị là trẻ con, không có hề để vào mắt.
.Đây cũng là chuyện trong dự tính của Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Lý Trị vừa thấy Chử Toại Lương cũng đã bày tỏ thái độ rồi, biết việc này không thành được rồi, nếu Trưởng Tôn Vô Kỵ và Chử Toại Lương đều đồng ý mà nói, thì chính là 2 vs 2, nhưng Trưởng Tôn Vô Kỵ và Chử Toại Lương là vua bùng nổ, Hàn Viện, Lai Tể nhiều nhất cũng chỉ là một chọi hai, xác định vững chắc thông qua, Chử Toại Lương tỏ thái độ như thế, ba so với một, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng không quá có thể sẽ làm trái lại với ba người bọn họ.
.Sự thật cũng là như thế, Trưởng Tôn Vô Kỵ thấy cả Chử Toại Lương cũng đều bày tỏ thái độ rồi, liền cúi đầu, dứt khoát không nói nữa.
.Lý Trị vẻ mặt vẻ thất vọng, nhưng cũng không tiện nổi bão, bởi vì y cũng nhìn ra thái độ của Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương không kiên quyết như vậy nữa rồi, vốn là khả thi, chỉ trách Hàn Viện, Lai Tể hai cây gậy quấy phân heo này, nếu không phải là bọn họ lên tiếng, phỏng chừng đã thành công rồi, trong lòng hối hận nha, sớm biết như vậy, tìm cậu mình thương lượng trước đã.
.Chỉ có thể nói một câu, gừng càng già càng cay a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận