Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1382.2: Chính sách mang tính cách mạng

.Thứ tư, miễn trừ hết thảy các loại thuế, thậm chí có thể nói là trực tiếp hủy bỏ cách nói trưng thu thuế này. Tất cả lợi ích các ngươi kiếm được, toàn bộ đều là sở hữu của các ngươi, không cần phải đóng một văn tiền nào cho triều đình. Bất cứ người nào cũng đều như vậy, bao gồm người ngoài, hết thảy đều không cần nộp thuế.
.Thứ năm, quốc hữu hóa hồ Thanh Hải, mỏ quặng, hơn nữa quốc gia còn đầu tư vốn để mở xưởng quy mô lớn.
.Thứ sáu, quốc hữu hóa quân đội. Trước kia quân đội của Thổ Dục Hồn đều là các bộ lạc xuất binh, quân dự bị thường xuyên trên căn bản là Cấm vệ quân của thành Phục Sĩ. Mà hiện giờ bởi vì quan hệ của chế quân điền, dân chúng của bộ lạc đều phải tham gia sản xuất, đất đai lại không thể bỏ hoang, ai rảnh rỗi mà đi đánh trận, vậy thì quân đội nhất thiết phải quốc hữu hóa. Nhưng mà một khi đã quốc hữu hóa, vậy thì nhất thiết phải có chế độ chiêu mộ binh lính, chính là phải trả lương. Quân đội khổng lồ, khẳng định rằng triều đình không đảm đương nổi. Vì vậy, trên dưới cả nước chỉ giữ lại mười ba ngàn quân dự bị thường xuyên. Trên cơ bản vẫn đều đóng quân ở thành Thổ Dục Hồn, ngăn chặn sự quấy nhiễu của những bộ lạc khác. Lấy thành Phục Sĩ làm trung tâm của Kinh kỳ, chỉ để lại ba ngàn Cấm vệ quân, phụ trách sự an toàn của hoàng thất và trị an trong thành. Mảnh đất vô cùng quan trọng Đại Phi Xuyên này càng không có quân đội trú đóng. Những người trong xuyên cốc đều đã đi làm việc, việc trồng trọt ở Đại Phi Xuyên vô cùng phát đạt, không thể để cho hoang phế được.
.Việc này có vẻ như đang cắt giảm quân quyền của Đạc Phục, nhưng mà bọn vốn dĩ chính là chế độ bộ lạc, đánh trận thì làm lính, không đánh trận thì làm nông dân hoặc mục dân, vì vậy Đạc Phục không sao cả, chỉ cần ngươi ta không giải tán bộ lạc Hạ Chân của ta là được rồi, ta hạ lệnh một tiếng, bọn họ cầm binh khí lên thì chính là binh sĩ. Hơn nữa công chúa Hoằng Hóa còn để cho Đạc Phục phụ trách tổ chức mọi người luyện tập vào thời gian nông nhàn. Nhìn từ điểm này, không phải công chúa Hoằng Hóa muốn cắt gọt binh quyền, mà là muốn toàn tâm toàn lực đi sản xuất.
.Mặc dù trong tay đại tướng quân Khắc Liệt của thành Thổ Dục Hồn có một nhánh quân, nhưng mà ông ta tuyệt đối không dám tạo phản, bởi vì phía sau thành Phục Sĩ là Thiện Châu, quân đội Đại Đường rất nhanh là có thể tới nơi, còn nhanh hơn so với ông ta một chút. Một vạn người đó của ngươi còn không đủ nhìn đâu. Hơn nữa ông ta cũng sẽ không đầu quân vào quân địch. Bởi vì công chúa Hoằng Hóa chỉ để cho một mình ông ta thống lĩnh quân đội của cả nước. Wow, đây là tín nhiệm đến bậc nào, ông ta không có lý do nào để chạy đến chỗ kẻ địch cả.
.Thổ Phiên ở bên cạnh như hổ rình mồi, ngược lại Thổ Dục Hồn lại giải trừ quân bị, không cần nói, từ nay về sau đều phải dựa vào sự bảo hộ của Đại Đường ở bên cạnh rồi.
.Đây là một kiểu đánh bạc, nhưng mà các đại thần đều nhất trí thông qua. Bởi vì ta quá hiếu chiến, ta sẽ chết không nghi ngờ gì. Hiện tại ta cũng không có tư cách để hiếu chiến rồi. Vậy không bằng từ bỏ cho rồi. Hoàn toàn dựa vào sự bảo vệ của Đại Đường, tập trung tất cả mọi người đi sản xuất, dù sao Thổ Phiên tập kích, Đại Đường không giúp đỡ, chúng ta sẽ xong rồi. Điều này vô cùng đơn giản, bên phía tây còn có sa mạc ngăn cách, hai bên đông bắc đều là Đại Đường, hoàn toàn không bố trí phòng bị, ta phòng bị thì ta cũng không ngăn cản được ngươi.
.Kỳ thực công chúa Hoằng Hóa đã thương lượng xong với Hàn Nghệ. Đợi Hàn Nghệ trở về liền kiến nghị với Lý Trị, phái binh vào trú đóng ở thành Thổ Dục Hồn, cùng với bộ đội của Khắc Liệt tướng quân làm huấn luyện liên hợp. Một là bảo vệ Thổ Dục Hồn, hai là để cho binh sĩ Trung Nguyên thích ứng với khí hậu cao nguyên.
.Thứ bảy, mở ra mậu dịch qua lại toàn diện với Đại Đường, bao gồm đường sá, không thu thuế, không đặt điều kiện, chỉ là làm một cái thẻ đăng ký quan ải là được rồi. Cho dù thương nhân Đại Đường của ngươi không đến chỗ ta để buôn bán, ngươi cũng có thể đến chỗ ta. Toàn bộ đều xem như người một nhà, không cần khách khí, thường xuyên quay lại thăm thú, chỉ cần có người đến, khẳng định là bọn họ sẽ tiêu xài, đây là điều nhất định mà.
.Thứ tám, xác định tài sản tư nhân không thể xâm phạm, dùng pháp luật nghiêm ngặt vô cùng để bảo đảm điểm này. Tội ác tày trời chính là cướp đoạt tài sản của người khác. Nặng thì trực tiếp phán xử tử hình, bất kể ngươi là bách tính của đất nước nào. Và áp dụng luật liên đới, người của bộ lạc nào phạm tội cướp bóc, nguyên cả bộ lạc bắt buộc phải gánh vác trách nhiệm, bồi thường tiền bạc là nhất định phải có, thúc đẩy các bộ lạc giám sát lẫn nhau. Ta đã cho ngươi đất đai rồi, ngươi còn đi cướp, chuyện này thật là nói không qua được mà. Việc này kỳ thực không phải là bảo hộ tài sản tư nhân, mà là vì bảo vệ sự phát triển của thương nghiệp, ngươi muốn thương nhân Đại Đường đến chỗ ngươi, đầu tiên ngươi phải bảo đảm được vấn đề an toàn, khắp nơi là trộm cướp, ai dám đến nhà ngươi.
.Tám chính sách chủ yếu này vừa đưa ra, danh vọng của công chúa Hoằng Hóa đã đạt đến điểm cực hạn rồi. Các đời hoàng đế của Mộ Dung thị chưa bao giờ có danh vọng cao như vậy, đây thật là lấy đức thu phục người mà.
.Cho dù là thằng ngốc cũng sẽ ủng hộ vị tân khả hãn này. Tặng đất miễn phí, còn không cần nộp bất cứ thứ thuế gì cho bất cứ ai, đều là của mình, đây quả thật giống như đang nằm mơ vậy, có quốc gia nào mà tốt như nước chúng ta không.
.Về phần quốc hữu hóa quặng mỏ, việc đó thì cách bọn họ quá xa rồi, vốn dĩ không có quan hệ gì với bọn họ, hồ Thanh Hải mặc dù bị quốc hữu hóa, nhưng mà đất trồng, bãi cỏ không quốc hữu hóa, vậy là được rồi.
.Hơn nữa cứ như vậy, nếu Thổ Phiên lại đến xâm phạm một lần nữa, tình hình có thể sẽ khác rồi. Những dân chúng này khẳng định sẽ đi lên liều mạng với Thổ Phiên, tấc đất cũng không cho, trước đây đất ngươi cướp được là đất đai của tù trưởng, quý tộc, là đất đai của triều đình. Ta làm việc cho ai mà không phải là làm việc, mắc mớ gì tới ta. Hiện giờ nếu ngươi còn tới nữa, vậy thì chính là đang cướp đất đai của ta, vậy thì đương nhiên ta sẽ liều mạng với ngươi, tục ngữ nói rất đúng, người chết vì tiền tài, chim chết vì miếng ăn.
.Bọn quý tộc mới đương nhiên cũng ủng hộ, bọn họ là những kẻ cầm quyền, chính sách này không phải là bọn họ quyết định, phải vượt qua cửa ải khó khăn này trước đã, chỉ cần quốc gia giàu có rồi, cũng không để các ngươi thua thiệt đâu.
.Người bị thương nhất chính là quý tộc cũ mà đại diện là Mộ Dung thị. Bọn họ vốn chính là kẻ đạt được lợi ích, bọn họ có nhiều của cải nhất. Bất kể là nô lệ, hay là đất đai, khẳng định là nhả ra nhiều nhất. Nhưng mà, người của bọn họ ở trong triều chết thì chết rồi, người bị thương thì đã bị thương, còn sót lại không nhiều, đã không còn sức phản kháng rồi. Bọn quý tộc mới đang không có lý do để động đến bọn họ, loại người không có văn hóa giống như bọn họ, không hiểu cách giải quyết vấn đề một cách hòa bình. Muốn thượng vị thì trước tiên phải giết chết cái người ngồi ở ví trí đó đi. Vì vậy, bọn quý tộc cũ nào đâu dám phản kháng, cũng chỉ có thể nghe mệnh, thậm chí có không ít người sợ hãi đã chạy tới Đại Đường rồi. Dù sao hai nước qua lại thân thiết, những quý tộc này cũng quen biết không ít người ở Đại Đường.
.Chính sách mới này vừa mới ban bố không lâu, bên Đại Đường lại truyền đến tin vui, bệ hạ Đại Đường sắc phong công chúa Hoằng Hóa làm Yến Nữ Vương. Liên quan đến phong hiệu này, ở Đại Đường cũng đã có tranh luận không nhỏ. Trên dưới Đại Đường nhất trí tán thành, nhưng mà trước giờ chưa từng có nữ nhân làm khả hãn, từ xưa đến nay, không có nữ nhân nào làm quan, không có tiền lệ này. Tra thì cũng không biết bắt đầu tra từ lúc nào, nhưng mà việc sắc phong lại vô cùng cấp bách, ngươi không sắc phong, có nghĩa là không có xác lập quan hệ, khó mà triển khai quan hệ, thế là liền làm ra một Yến Nữ Vương, biểu thị một chút, sau này nghĩ được danh hiệu hay hơn, lại sắc phong lại là được rồi. Hơn nữa còn hứa tặng ba mươi vạn thạch lương thực làm lễ vật chúc mừng. Hơn nữa là trực tiếp phát lương thực từ châu phủ xung quanh, ba nơi Phượng Tường, Thiện Châu, Lương Châu này. Đây là lương thực cứu mạng, nhất định phải nhanh lên.
.Kỳ thực sau khi xác lập công chúa Hoằng Hóa làm khả hãn, Triệu Trì Mãn đã cho người truyền tin này đến Trường An, Lý Trị càng là đã sớm có chuẩn bị, bức thư này vừa tới Trường An, liền lập tức trả lời thư.
.Đây là lễ vật chúc mừng gì chứ? Có nhà ai chúc mừng bằng lương thực không? Kỳ thực đó chính là viện trợ. Hiện giờ Thổ Dục Hồn đánh đến nỗi nghèo trắng tay, kho lương của thủ đô cũng bị đốt sạch sẽ. Nhất thiết phải viện trợ nó, nhưngđối với Đại Đường mà nói, nếu như xuất binh đánh trận này, lương thực tiêu hao còn nhiều hơn, cộng thêm hiện giờ thứ Đại Đường có chính là lương thực tồn trữ, một chút lương thực này thì có tính là gì.
.Nhưng đối với Thổ Dục Hồn mà nói, đây thật sự là đưa than trong ngày tuyết rơi. Tin tức này vừa đến Thổ Dục Hồn, cả nước vui mừng, địa vị của công chúa Hoằng Hóa càng thêm vững chắc, tại sao Đại Đường lại viện trợ tích cực như vậy, không phải chính là do quan hệ của công chúa Hoằng Hóa sao?
.Địa vị công chúa Hoằng Hóa càng thêm củng cố vững chắc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận