Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1411: Hậu quả rất nghiêm trọng.

.Lộc Đông Tán rốt cục vẫn là đã xem thường Lý Trị, cho rằng Lý Trị trời sinh nhu nhược, lại do dự không quyết đoán, mãi không bằng Lý Thế Dân, cho rằng đưa đến một bức thư tạ tội, đưa chút tiền cho Lý Nghĩa Phủ là có thể lung lạc Lý Trị. Không biết rằng Lý Trị còn có một đặc điểm lớn, chính là có thể nhẫn nhịn, y chính là dựa vào nhẫn nhịn mới có thể ngồi lên hoàng vị, cho dù nói thế nào, hơn hai trăm năm của triều Đường, bản đồ lớn nhất chính là Lý Trị làm nên. Chỉ là Lý Trị có kế hoạch của mình, bước đầu tiên nhất chắc chắn là tiêu diệt Cao Câu Ly trước, vì trong các quốc gia xung quanh, chỉ có Cao Câu Ly là trắng trợn đối đầu với Đại Đường, Thổ Phiên nói như thế nào đi nữa cũng là bày âm mưu quỷ kế, ngoài mặt thì vẫn là cúi đầu xưng thần với Đại Đường.
.Vì vậy Lý Trị không phải nhu nhược, chỉ là đang kiên quyết đặt ra phương châm lớn của mình, chúng ta đi từng bước từng bước.
.- Ngoài việc đó ra, Hàn ái khanh còn hoàn thành một nhiệm vụ khác mà trẫm giao cho một cách hoàn mỹ, hơn nữa việc này rất trọng đại, Hàn ái khanh có thể giải quyết viên mãn, trẫm thật sự vô cùng vui mừng.
.Lý Trị lại đột nhiên nói.
.Nhưng Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông lại sửng sốt, đương nhiên bọn họ biết tiếp theo đây Lý Trị muốn nói chính là chuyện Tây Bắc, nhưng họ biết, đây đều là Hàn Nghệ tiền trảm hậu tấu, sao lại trở thành việc Lý Trị sắp xếp rồi.
.Rõ ràng là Lý Trị muốn bảo vệ Hàn Nghệ, từ một phương diện khác mà nói, chính là Lý Trị đã hạ quyết tâm, các ngươi cũng đừng dây dưa không thôi nữa.
.Hơn nửa đại thần cũng còn không biết nên có chút mờ mịt.
.Lại nghe thấy Lý Trị nói: - Triều ta đang cai quản khu vực biên giới phía Bắc và Tây Bắc, cũng là kế thừa triều Tùy, áp dụng chế độ ràng buộc, nhưng cuộc phản loạn của A Sử Na Hạ Lỗ đã làm cho trẫm cảnh giác. Nhất là nhứng nơi như trấn Toái Diệp, sự thiếu sót của chế độ ràng buộc lại càng lộ rõ, nơi đó cách Trung Nguyên vô cùng xa xôi, sự rời rạc của chế độ ràng buộc khó có thể trói buộc đến từng địa phương, việc này sẽ cho các loạn thần tặc tử kia cơ hội lợi dụng. Vì vậy trẫm hy vọng có thể thúc đẩy việc tiến hành chế độ châu huyện, thiết lập quan phủ, gia tăng sự thống trị đối với địa phương Tây Bắc.
.Vì vậy trẫm mới sắp xếp Hàn ái khanh đi đến Tây Bắc xúc tiến việc này, Hàn ái khanh cũng không làm cho trẫm thất vọng, hoàn thành nhiệm vụ vô cùng hoàn mỹ. Hơn nữa còn đưa ra một tư tưởng vô cùng độc đáo, chính là tìm điểm chung, gác lại điểm bất đồng. Người Hồ có tập tục của người Hồ, người Hán có tập tục của người Hán, vì vậy chúng ta phải tôn trọng và bao dung lẫn nhau, nhưng nguyên tắc một nước có một vua thì quyết không cho phép phá vỡ.
.Nói đến đây, Lý Trị quay sang Trương Đức Thắng khẽ nhấc tay.
.Trương Đức Thắng lập tức dẫn vài tên thái giám, bưng từng chồng từng chồng tài liệu đi xuống bậc, phân phát cho các đại thần.
.Lý Trị nói: - Đây chính là một loạt chế độ do Hàn ái khanh chế định dựa theo tình hình của Tây Bắc sau khi thi sát ở Tây Bắc, đồng thời rất được bách tính của các bộ lạc Tây Bắc nhất loạt ủng hộ, các vị ái khanh nếu có cách nào tốt hơn, cũng đừng ngại đưa ra.
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ vừa nghe thấy vậycũng liền hiểu ra, Lý Trị đã quyết định áp dụng điều lệ thương nhân, điều này rất rõ ràng, Lý Trị vừa mở miệng đã phủ định chế độ ràng buộc trước kia, sau đó có thể hiện rõ phải tăng cường sự thống trị đối với Tây Bắc, thúc đẩy thực hiện chế độ châu huyện, thiết lập quan phủ, hoàn thiện pháp chế, đồng thời còn thể hiện rõ việc này đã đạt được sự ủng hộ của các bộ lạc Tây Bắc, trên cơ sở này, ai còn có thể đưa ra phương án tốt hơn, nếu như có thì sớm đã đưa ra rồi, cho dù trong triều có người tài như vậy, nhưng lúc nhất thời ngắn ngủi này ai có thể nghĩ ra được!
.Những đại thần này vừa xem, chấn kinh đến nỗi muốn rớt cả tròng mắt ra rồi.
.Thương nhân làm đầu, điều này quá là đi ngược lại với truyền thống rồi.
.Tán triều đại phu Lục Trinh liền đứng đầu bước ra nói: - Khởi bẩm bệ hạ, từ xưa đến nay đều là sĩ nông công thương, sao... sao có thể lấy thương nhân làm đầu? Việc này
.Việc này dường như đã khó mà dùng ngôn ngữ để hình dung rồi, quá phản động rồi.
.Hàn Nghệ vừa thấy trường hợp quen thuộc này lại tới nữa, lúc đang chuẩn bị đứng ra biện luận, Lý Trị đưa mắt với hắn, dường như nói, "tiểu tử ngươi lui sang một bên cho ta, nếu tiểu tử ngươi mở miệng, sẽ chỉ càng lúc càng rắc rối".
.Sau khi ngăn cản Hàn Nghệ, Lý Trị lại cười nói với Lục Trinh: - Ở các nơi như khu vực Tây Bắc từ xưa đến nay không phải là sĩ nông công thương, theo tư tưởng tìm điểm chung, gác lại điểm bất đồng theo lý thì triều đình nên tôn trọng tập tục của họ, về việc tại sao lấy thương nhân làm đầu, đó là vì trẫm hy vọng mượn thương đạo để tăng cường mối liên hệ của Tây Bắc và Trung Nguyên, làm cho bách tính hai nơi dung hợp với nhau. Ngoài ra, lúc đầu cũng là triều đình cổ vũ thương nhân đi Tây Bắc buôn bán, hơn nữa hiệu quả không tầm thường, nhanh chóng làm cho Tây Bắc an định trở lại, đồng thời còn nhận được sự ủng hộ của bách tính địa phương.
.Nói tới đây, ánh mắt Lý Trị quét qua một lượt: - Chư vị ái khanh, tôn chỉ của triều đình là lấy nền chính trị nhân từ để trị thiên hạ, chính là phải để bách tính an cư lạc nghiệp, sĩ nông công thương cũng là vì vậy mà ra, giả dụ sĩ nông công thương không thể làm cho đất nước giàu mạnh, không thể làm cho bách tính an cư lạc nghiệp, vậy cũng sẽ không tồn tại sĩ nông công thương nữa. Nếu điều lệ thương nhân này có thể làm cho cuộc sống của bách tính Tây Bắc giàu có, mà triều đình lại vì lễ pháp truyền thống Trung Nguyên, không để ý tất cả mà thực hiện sĩ nông công thương, đây há chẳng phải bỏ cái lớn lấy cái nhỏ, rốt cuộc là nhân chính là lớn, hay sĩ nông công thương là lớn?
.Oa! Không ngờ tài ăn nói của hoàng đế tốt như vậy! Hàn Nghệ nghe mà có hơi kinh hãi, hắn vốn nghĩ rằng hôm nay là lúc để hắn biểu diễn, nhưng Lý Trị dường như ngay ý nghĩ để hắn mở miệng cũng không có.
.Đây là vì Lý Trị không muốn dẫn đến tranh cãi trong triều, một khi Hàn Nghệ mở miệng, vậy thì chỉ dẫn đến càng nhiều người phản đối hơn, y đã quyết định chấp nhận chính sách này thì không muốn chuyện thêm phức tạp nữa, nếu y để Hàn Nghệ ra mặt nói chuyện, chính là chứng tỏ trong lòng y đang do dự, chỉ xem các ngươi ai có thể thuyết phục được ta.
.Lý Trị lại nói: - Chư vị ái khanh đừng chỉ để ý tìm lỗi ở trong đó, làm người không ai hoàn mỹ cả, trẫm hy vọng nghe được ý kiến hay hơn nữa, cho dù loạt chế độ này không phải tốt nhất, nhưng nếu không có cái tốt hơn, trẫm cũng chỉ có thể chấp nhận loạt chế độ này, vì khu vực Tây Bắc bây giờ chế độ chưa rõ ràng, nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ sinh ra càng nhiều mầm tai họa, triều đình buộc phải nhanh chóng thiết lập quan phủ, cai quản tốt địa phương, đây mới là việc cấp bách.
.Lời này nói quá kỳ diệu rồi, ngay cả Hàn Nghệ cũng không nhịn được mà tán dương Lý Trị, trước tiên sắp xếp tốt đường lui, ta không nói cái này là tốt nhất, ta chỉ nói không có cái tốt hơn, miễn cưỡng đành phải chấp nhận chế độ này, cũng không phải ta cố chấp theo ý mình, ta vẫn để các ngươi đưa ra ý kiến, chẳng qua các ngươi phải đưa ra cái tốt hơn, khu vực Tây Bắc đã không đợi nổi nữa rồi.
.Quần thần không nói gì, có phương án tốt hơn thì sớm đã đưa ra, triều đình sớm đã dự định tiến hành thực hiện chế độ mới ở khu vực Tây Bắc, chứ không phải chế độ ràng buộc ban đầu. Thậm chí họ còn thầm nghĩ, nếu ta đưa ra, nói không chừng hoàng đế sẽ còn điều ta đi Tây Bắc, việc này chỉ nghĩ thôi cũng rất đáng sợ a!
.Đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ biết hoàng đế quyết tâm muốn làm như vậy, họ lại là người biết rõ nội tình, nếu còn không biết điều đứng ra như vậy, vậy không phải cố ý tìm chuyện không thoải mái sao.
.Hứa Ngữ Sư rụt dè đứng ra, lo lắng không thôi nói: - Bệ hạ, chế độ thu thuế này có phải là vẫn đáng để thương thảo hay không?
.Lý Trị nói: - Điểm này Lý Trung thư bọn họ cũng từng đưa ra, nhưng cho đến nay triều đình vẫn chưa thiết lập thuế thường niên ở địa khu Tây Bắc, vì đây là việc vô cùng khó khăn, về phần nguyên nhân thì chắc trong lòng ái khanh cũng rõ, mà chế độ thu thuế này, tốt xấu cũng không nói, ít nhất là thuế thường niên, hơn nữa bách tính địa phương đều ủng hộ, nếu chư vị ái khanh có thể đưa ra chế độ thu thuế tốt hơn, đồng thời sẽ không dẫn đến sự phản đối của khu vực Tây Bắc, vậy thì có thể nói ra.
.Hứa Ngữ Sư ngượng ngùng lui xuống.
.Ngươi cũng không thể nói Lý Trị là đang chơi xấu, dù nói thế nào đi chăng nữa cũng thiết lập thuế thường niên rồi, đồng thời giữ lại việc thượng cống, việc này giống như với các châu huyện ở Trung Nguyên, các châu huyện mỗi năm đều đóng thuế, đều vận chuyển đặc sản địa phương đến kinh thành, ngươi đưa ra ý kiến là có thể, nhưng ngươi bắt buộc phải đưa ra một phương án, đồng thời có thể bảo đảm thiết lập thuế thường niên ở khu vực Tây Bắc, nếu ngươi bác bỏ điểm này, ngươi đây chính là bới lông tìm vết rồi.
.Nhưng về việc thu thuế của dân tộc thiểu số là vô cùng vô cùng khó khăn, Đông Đột Quyết cũ đã quy về bản đồ Đại Đường lâu như vậy rồi, nhưng cũng chưa từng nộp thuế cho triều đình, thuế thu của bách tính là nộp cho khả hãn, không phải nộp cho triều đình, lại do khả hãn thượng cống cho triều đình. Thống trị dị tộc, thu thuế là khó nhất, nếu không ngươi cứ trực tiếp đại khai sát giới, lập nên uy quyền, nhưng Đường triều cũng không làm theo chiêu này, muốn lấy đức phục nhân, đây lại là việc khó nhất, ngươi dựa vào cái gì mà bảo chúng ta nộp thuế, các tù trưởng Tây Bắc chắc chắn sẽ không đồng ý, nhưng chỗ kỳ diệu của bộ luật thuế này chính là ngươi nộp thuế là phục vụ cho ngươi, ngươi không thể nào không nộp tiền, còn bảo ta phái người đi giúp các ngươi dọn dẹp vệ sinh, như vậy thì ngươi cũng không biết xấu hổ rồi.
.Mấy người Trương Đại Tượng, Đường Lâm, Tiêu Quân thấy đã đến lúc rồi, vội vàng đứng ra tỏ rõ thái độ, chúng ta ủng hộ quyết định này.
.Bọn Lý Nghĩa Phủ mặc dù không tán thành nhưng cũng không phản đối.
.Những đại thần khác vừa thấy vậy cũng chỉ có thể tỏ vẻ tán thành.
.Nghị quyết này thuận lợi được thông qua.
.Lý Trị cười gật gật đầu, lại nói với Hàn Nghệ: - Hàn ái khanh, trẫm bảo khanh và Lại Bộ Thượng thư thương thảo về việc phái nhân viên đến khu vực Tây Bắc, các khanh đã thương thảo xong chưa?
.Hàn Nghệ vội nói: - Hồi bẩm bệ hạ, danh sách đã định ra, tổng cộng năm mươi người, vẫn xin bệ hạ xem qua. Nói xong liền trình tấu chương lên.
.Trương Đức Thắng lập tức đi xuống, đem tấu chương lên, vô cùng cẩn thận đưa đến trước mặt Lý Trị.- Bệ hạ!
.Lý Trị giơ tay lên nói: - Đọc đi!
.- Tiểu nhân tuân mệnh!
.Trương Đức Thắng cầm danh sách Hàn Nghệ đưa lên, đứng trước bậc đài đọc lên.
.Trên cơ bản đều là quan viên từ ngũ phẩm trở xuống, nhưng hơn nửa đều là đến từ quý tộc Lũng Tây, như vậy cũng hợp tình hợp lý, vì quý tộc Lũng Tây là quý tộc tạp giao, có huyết thống dân tộc thiểu số, để quan viên Giang Nam đến đó, đi rồi không hợp thủy thổ, hơn nữa những người này cũng không đảm nhiệm chức vị quá quan trọng, sẽ không ảnh hưởng đến hoạt động của triều đình.
.Các đại thần trong điện ngược lại cũng không nghĩ nhiều, họ thở phào một hơi, vừa rồi họ vô cùng sợ hãi, vì họ thật sự không thể đến cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi như Tây Bắc kia.
.Thế nhưng luôn có ngoại lệ!
.Lúc Trương Đức Thắng đọc, huyện lệnh huyện Trường Thủy Đổng Anh và huyện lệnh huyện Vĩnh Ninh Chu Đạo Hành thì quần thần đều cả kinh, hai vị này đều là huyện lệnh Đông Đô, quan viên ngũ phẩm, là chức vị quan trọng, dưới tình huống bình thường, vẫn là phải thông qua quyết định của hoàng đế, không phải Lại Bộ nói điều là có thể điều được.
.Đường Lâm, Trương Đại Tượng cũng không biết chuyện này, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, tất nhiên họ cũng biết một số khó khăn mà Cục Dân An gặp phải, dù sao đây cũng là thế lực của Hàn Nghệ, nhưng họ cảm thấy Hàn Nghệ như vậy cũng quá độc rồi, trực tiếp điều huyện lệnh Đông Đô đi Tây Bắc, không thể biếm xuống thấp hơn so với thế này nữa.
.Vừa mới tuyên đọc xong, Tông chính Đổng Hãn liền đứng ra, nói: - Bệ hạ, hai huyện Trường Thủy, Vĩnh Ninh nối liền Trường An và Lạc Dương, vô cùng quan trọng, Đổng, Chu hai vị huyện lệnh luôn ở địa phương làm huyện lệnh, hơn nữa cai quản hai huyện trật tự ổn thỏa, họ đều đi rồi, hai huyện này làm thế nào? Như vậy không khác gì lẫn lộn đầu đuôi.
.Ông ta chính là ca ca ruột của Đổng Anh a!
.Hàn Nghệ cười nói: - Lời này của Đổng Tông chính làm cho các đại thần chúng ta đúng là vô cùng xấu hổ, giống như Đại Đường chúng ta chỉ có hai người bọn họ có thể cai quản hai huyện Trường Ninh, Vĩnh Ninh vậy.
.Lại có một người đứng ra nói: - Đổng Tông chính quyết không có ý này, dù sao hai vị huyện lệnh Đổng, Chu đã cai quản hai huyện Trường Thủy, Vĩnh Ninh vô cùng tốt, vậy tại sao phải điều họ đi, lẽ nào Tây Băc thiếu hai người họ thì không xong sao, lời này của Hàn Thượng thư mới làm cho người ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.
.Người này là Tác lang Tào Đức Khải.
.Hàn Nghệ nói: - Tào Tác lang lời ấy sai rồi, ta sắp xếp như vậy, tất nhiên là có nguyên nhân, về trước mắt mà nói, sự phồn vinh ổn định của khu vực Tây Bắc với Đại Đường ta mà nói rất quan trọng, tất nhiên phải sắp xếp một vài quan viên tài cán và có kinh nghiệm phong phú đi trước, hai vị huyện lệnh Đổng, Chu rất có kinh nghiệm quản lý đường sông, vì vậy ta mới chọn hai người bọn họ đi Tây Bắc quản lý đường sông.
.Hứa Kính Tông thật sự là không nhịn được nữa, ngươi đây cũng có chút làm quá rồi, tìm lý do như vậy à, tốt xấu gì ngươi cũng phí chút tâm tư a, đứng ra nói: - Vùng Tây Bắc này có đường sông sao? Lão phu nghe nói ở đó đều là hoang mạc khô cằn.
.Hàn Nghệ mặt không đổi sắc: - Tất nhiên là có a! Nếu không có nước thì không phải súc vật đều chết khát rồi sao, với bách tính Tây Bắc mà nói, bãi cỏ chăn nuôi là vô cùng quan trọng, nhưng vùng Tây Bắc không giống với Trung Nguyên chúng ta, họ không hiểu nhiều về quản lý, trước nay không sắp xếp người đi quản lý đường sông, hoặc tài nguyên nước, trực tiếp làm cho tài nguyên nước luôn bị khô cạn, ảnh hưởng đến môi trường sinh thái của nơi đó, mà tai họa vùng Tây Bắc thường đều là vì tranh giành bãi cỏ chăn nuôi, chỉ cần giải quyết tốt vấn đề bãi cỏ chăn nuôi, để mỗi người dân đều có bãi cỏ chăn nuôi để chăn thả, Tây Bắc sẽ có thể an định, vì vậy nhất định phải phái mấy quan viên giỏi về quản lý đường sông đến nơi đó, chuyên phụ trách việc này.
.Mấy người Đường Lâm nghe thấy vậy đã sắp cười ra tiếng luôn rồi, người ta đường đường đứng đầu một huyện, lại bị ngươi phái đi quản lý hồ chứa nước, còn nói được quang minh chính đại như vậy, làm cho người ta suýt chút nữa đã tin rồi.
.Người biết nội tình cũng đều hiểu ra, Hàn Nghệ rõ ràng là muốn chỉnh hai người này, các ngươi dám ngăn cản sự phát triển của Cục Dân An, ta liền để các ngươi đi giữ đập nước, nhưng việc này lại không phù hợp với tác phong làm việc của Hàn Nghệ lắm, Hàn Nghệ rất ít khi lợi dụng chức quyền giáng chức người khác, trên cơ bản có thể nói là chưa từng có, thủ đoạn mà bình thường Hàn Nghệ áp dụng vẫn coi như khá là ôn hòa, đều chừa đất sống cho nhau.
.Đám người Đổng Hãn vô cùng lo lắng, nhưng bọn họ không có chuẩn bị, nhất thời không nghĩ ra lý do gì tốt hơn, trực tiếp sốt ruột nhìn về hoàng đế, Chu Đạo Hành chính là đường đệ của muội phu của người mà.
.Lý Trị cau mày suy ngẫm một lát, nói: - Hàn ái khanh nói có lý, trước mắt xây dựng Tây Bắc mới là việc lớn hàng đầu của quốc gia, nếu có thể thành công, Đại Đường ta tất sẽ càng tiến thêm một bước, đã cao lại càng cao hơn, phải phái một vài quan viên tài giỏi đến đó trước, trẫm vô cùng rõ tài cán của Chu, Đổng hai vị huyện lệnh, đúng là sự lựa chọn tốt, sự sắp xếp này cả Hàn ái khanh, trẫm cảm thấy vô cùng hợp lý, đồng thời, trẫm cũng hy vọng các khanh có thể đồng tâm hiệp lực, làm tốt việc này, đừng vì một chút tư lợi, mà làm trễ nải đại kế của đất nước.
.Ngụ ý chính là các ngươi đừng tranh cãi nữa, chuyện này cứ quyết định như vậy.
.Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cũng không đứng ra nói, vì hai người Chu, Đổng đều không phải người của họ, nếu bây giờ ngăn cản Hàn Nghệ, vậy thì ngày khác họ muốn giáng chức ai, chắc chắn Hàn Nghệ sẽ lấy oán báo oán, không chỉ là làm hại lẫn nhau, ở điểm này, họ vẫn có thể nước giếng không phạm nước sông.
.Không ít đại thần đều bối rối, việc này ngươi cũng hơi tùy tiện quá rồi, nhưng có vài lý do không tiện nói ở đây, phải nói riêng với hoàng đế, công chúa Lâm Xuyên chính là bào muội của ngươi, ngươi không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận