Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 835.2 Trọng địa triều đình

.Lý Tích cũng giống vậy, lúc trước bệ hạ từng nhiều lần cho y tham gia triều chính, tuy nhiên Lý Tích khéo léo từ chối. Tuy nói tới nay y đều tránh tham gia triều chính, duy trì trạng thái trung lập, nhưng đây chỉ là một nguyên nhân, còn một nguyên nhân khác nữa, chính là y cũng không am hiểu cách xử lý chuyện triều chính, y am hiểu lãnh binh đánh giặc, Lý Tích hiện giờ đâu bằng xưa, nhưng ngươi thấy đấy y vẫn chẳng quan tâm đến triều chính, bởi vì điều đó sẽ mang tới phiền toái cho y, vì vậy y sẽ không bao giờ thống lĩnh tam tỉnh.
.Lý Tích đã như thế, ngươi càng phải như vậy, ngươi có quá nhiều điểm yếu, bởi vậy ngươi nhất định phải cẩn thận, nếu bệ hạ cho ngươi vào Tam Tỉnh, trong đấy dù là quan viên trung hay gian, ai cũng tài hoa hơn người, ngươi vào chính là rước lấy nhục, hơn nữa căn bản sẽ không phát huy được tài năng của ngươi, ngươi ở Tam Tỉnh chỉ lãng phí sức lực mà thôi.
.Hàn Nghệ nghe âm thầm cau mày, bởi vì đây cũng là nhược điểm của hắn, hắn cái gì cũng biết, nhưng không tinh thông, ngươi hỏi hắn am hiểu nhất cái gì, hắn am hiểu nhất chính là gạt người.
.Nhưng những lời này của Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng khiến hắn nghiêm túc suy nghĩ.
.Tam Tỉnh là cơ quan quyền lực cao nhất chắc chắn không thích hợp với hắn, chữ viết hắn như thế, đến Tam Tỉnh không phải tự rước lấy nhục sao, ngay cả ký tên cũng xấu hổ. Mang binh đánh giặc, trời ạ, vậy thì thật sự là nghề nghiệp đáng sợ nhất. Đại Lý Tự, Hình Bộ, lại không phù hợp với kế hoạch trong lòng hắn, mỗi ngày nhìn những án hình ngục, cùng lắm là tạo phúc cho một nhóm người. Ngự Sử Đài vốn là thích hợp nhất, nhưng hắn sợ đến Ngự Sử Đài sẽ bị đám người Lý Nghĩa Phủ ép để đối phó với tập đoàn Quan Lũng, vậy thì hắn khó làm rồi.
.Nghĩ tới nghĩ lui, hắn bỗng nghĩ ra một nơi, nói: - Nơi thích hợp nhất với ta có lẽ là Hộ bộ.
.- Xem ra ngươi hiểu bản thân mình đấy.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ vuốt râu cười, nói: - Lão phu cũng nghĩ như vậy, hoặc là đừng thăng chức, hoặc là đến Hộ bộ, cũng chỉ có Hộ bộ là thích hợp nhất với ngươi. Bởi vì quan hệ giữa ngươi và những đại thần trong triều không quá tốt, dù ngươi đến quan nha nào, đều bị các đại thần xa lánh, chỉ có Hộ bộ thì khác, nếu ngươi là Thượng Thư Hộ bộ, không ai dám không qua lại với ngươi, nếu có người chọc ngươi không vui, ngươi chỉ sắp xếp ngân sách nha thự của gã đến cuối cùng, cũng đủ để gã chờ mòn mắt rồi.
.Thứ Hàn Nghệ am hiểu nhất chính là sắp đặt.
.Mà Trưởng Tôn Vô Kỵ am hiểu nhất chính là chơi cờ, hai người tuy giống nhau, nhưng thật ra cũng rất khác nhau. Ở phương diện sắp xếp bàn cờ, đặc biệt là khoảng cách đến mười năm thậm chí còn nhiều hơn mười năm, Hàn Nghệ căn bản không phải là đối thủ của Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Trong tay Trưởng Tôn Vô Kỵ có rất nhiều quân cờ tầm thường, nhưng thật ra có tác dụng vô cùng lớn, cần hơn mười năm sau mới có thể phát huy tác dụng.
.Hộ bộ mặc dù ở dưới Tam Tỉnh, nhưng Hộ bộ cũng rất quan rọng, không thể thiếu được, không có tiền trong tay, nói cái gì cũng là chó má. Bởi vậy sau khi Trưởng Tôn Vô Kỵ cầm quyền, chuyện đầu tiên chính là chỉnh đốn Hộ Bộ, Tam Tỉnh ông ta cũng không dốc sức như thế, bên trong còn có rất nhiều người thượng vàng hạ cám, nhưng trên dưới Hộ bộ chỉ độc người của tập đoàn Quan Lũng, hơn nữa rất có quan hệ với ông ta, ai cũng không chen vào được.
.Nhưng nếu Trưởng Tôn Vô Kỵ lùi về tuyến hai, như vậy chắc chắn Lý Trị sẽ động đao với Hộ bộ, sắp xếp tâm phúc của mình vào tiếp quản Hộ bộ, cùng với đám người Lý Nghĩa Phủ nhúng chàm Hộ bộ, còn nếu như để Hàn Nghệ vào đấy, quan trọng là Hàn Nghệ cũng có tài năng phương diện này, chỉ có trong tay Hộ bộ, thế lực sẽ không bị sụp đổ, hơn nữa Hàn Nghệ sẽ rất nhanh có thể thông qua Hộ bộ, thông qua sự ủng hộ về tài lực của tập hoàn Quan Lũng, nhanh chóng hoàn thành điều chỉnh.
.Cho nên nước cờ này vô cùng quan trọng, trực tiếp ảnh hưởng đến thế cục sau này, thậm chí còn liên quan đến việc Hàn Nghệ có thể trở thành nhân vật đại biểu mới bổ nhiệm của tập đoàn Quan Lũng hay không.
.Trưởng Tôn Vô Kỳ đơn độc cầm quyền, nếu ông ta thoái vị, không thể nói thoái là thoái được, ông ta còn phải suy nghĩ đến rất nhiều vấn đề, quyền lực nào có thể trả lại cho Lý Trị, quyền lực nào không thể trả lại, thoái lui như thế nào, làm thế nào để thoái lui, những điều này đều vô cùng quan trọng.
.Nếu phải vào Hộ bộ, Hàn Nghệ đương nhiên bằng lòng, đây chính là một chức quan to béo bở, người không nằm ở cái tài, thiên hạ ta có, có thể phối hợp với kế hoạch nam tiến của hắn, không khỏi tim đập thình thịch, nhưng sau khi kích động, hắn buồn rầu nói: - Nhưng đây không phải ta nói là xong.
.- Vấn đề là nằm ở đây.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Không nói gạt ngươi, trên dưới Hộ bộ đều là người của lão phu, trong đó nhân tài đông đúc, Thượng thư Hộ bộ đã quản lý Hộ bộ rất tốt, hơn nữa Hộ bộ lại nắm của cải thiên hạ trong tay, có vai trò vô cùng quan trọng, phỏng chừng bệ hạ sẽ không cho ngươi tới Hộ bộ, bởi vì tạm thời cũng không cần, mà dù bệ hạ đồng ý, các đại thần cũng sẽ không đồng ý, nhưng lão phu lại không thể lộ liễu ủng hộ ngươi. Bởi vậy ngươi muốn vào Hộ bộ thì nhất định phải làm được ba điều.
.Hàn Nghệ hỏi vội: - Xin Thái úy chỉ giáo.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Đầu tiên, ngươi nhất định phải giữ lại lần thăng chức này, đừng để bệ hạ dễ dàng thăng chức quan của ngươi, bởi vì hiện giờ ngươi còn trẻ như vậy mà đã làm quan lục phẩm, căn cứ vào xuất thân của ngươi thì đã là có một không hai rồi, lần thăng chức này sẽ là lần thăng chức không bình thường, đối với ngươi mà nói là vô cùng đáng quý, nếu lãng phí cơ hội này, lần tiếp theo còn lâu mới tới, bởi vì ngươi còn trẻ tuổi. Tiếp theo, ngươi nhất định phải lập nhiều công lao, công lao này phải bắt nguồn từ giang sơn xã tắc, chứ không phải là tranh đấu gay gắt trên triều đình. Phương diện này ngươi còn nhiều khiếm khuyết, chỉ cần ngươi lập nhiều công lớn, đến lúc đó bệ hạ sẽ sắp xếp ngươi đến Hộ bộ, cũng có thể ngăn chặn miệng lưỡi người khác. Cuối cùng, ngươi phải tạo được mâu thuẫn với bọn Lý Nghĩa Phủ, lão phu mới có lý do để Hộ bộ tiếp nhận ngươi.
.Hàn Nghệ trầm ngâm nói: - Thật ra ta muốn từ chối lần thăng chức này, theo ý ta, cũng không phải là khó lắm.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Vì sao?
.Hàn Nghệ nói: - Bởi vì đám người Lý Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ chắc chắn sẽ không để ta thăng quan, nhất định sẽ liều mạng ngăn cản chuyện này, có lẽ sẽ không cho ta mở miệng. Vấn đề nằm ở chỗ, ta đi đâu để tìm công lao đây?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ trầm ngâm nói: - Cái này phải xem cơ hội, không thể gấp gáp được. Nhưng như ngươi lời nói, đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông ngăn cản bệ hạ đề bạt ngươi, như vậy bệ hạ sẽ mang áy náy với ngươi, ngược lại càng quyết tâm phải thăng chức cho ngươi. Nếu vậy thì cũng không phải việc khó gì.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Sao Thái úy lại nói vậy?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Thật ra trong triều vẫn có quy củ bất thành văn, chính là trong lòng quân chủ đã muốn đề bạt ai, nhưng không có cách thu phục lòng người, trước tiên sẽ để cho người đó đảm nhiệm một chức vị hữu danh vô thực trong quân, một khi đánh thắng trận, là có thể mượn việc này để đề bạt. Nhưng phải xem thái độ bệ hạ ra sao đã.
.Sắc mặt Hàn Nghệ ngưng trọng lại, nói: - Lập công trong quân?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ gật đầu, nói: - Hiện giờ Lư Quốc Công đang thảo phạt A Sử Na Hạ Lỗ, cái chính là A Sử Na Hạ Lỗ không phải là đối thủ của Đại Đường chúng ta, nếu như theo lời nói của ngươi, bệ hạ đề bạt ngươi bị quần thần ngăn cản, có thể để ngươi đi theo Lư Quốc Công để lập công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận