Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 429.2: Năm đầu sỏ của Dân An cục

.Dân An cục có năm đại đầu sỏ, chưởng quản toàn bộ Dân An cục, tổng cảnh ti, cảnh vụ ti, đây chính là nhân vật số một và nhân vật số hai, lần lượt là chính tứ phẩm và tòng tứ phẩm. Ngoài ra còn có sát luật thiếu giám, chính ngũ phẩm, nội cấp sự tòng ngũ phẩm, cộng thêm hoàng gia đặc phái sứ chính lục phẩm của Hàn Nghệ.
.Nhìn từ phẩm giai, so với Ngự Sử Đài là lực lượng ngang nhau, đại khái cũng chỉ thấp hơn một hai cấp bậc.
.Ứng cử viên của năm đại đầu sỏ cũng đã được chọn, ngoại trừ Hàn Nghệ ra, Tổng cảnh ti, Trình Xử Lượng, Cảnh vụ ti, Lý Tư Văn, sát luật thiếu giám, Trưởng Tôn Diên, nội cấp sự, Vi Đãi Giới.
.Trình Xử Lượng này tất nhiên không cần nhiều lời, lão tử của gã, Trình Giảo Kim chưởng quản Kinh Sư cấm vệ nhiều năm như vậy, gã cũng là thường niên vị cư tướng lĩnh cao cấp, vô cùng quen thuộc đối với tất cả của Trường An.
.Trưởng Tôn Diên cũng là chuyện trong dự liệu, Trưởng Tôn Vô Kỵ nể tình như vậy, Lý Trị không thể không có qua có lại mới toại lòng nhau, mà thứ tử của Trưởng Tôn Vô Kỵ đã vừa mới được thăng làm tán quan tòng ngũ phẩm, Trưởng Tôn Diên người ta dù gì cũng là đích trưởng tôn, trước đây chỉ là Trưởng Tôn Diên cũng không biểu lộ ra tâm tư làm quan, nhưng y cũng vô cùng thích Sát luật thiếu giám này, lại là Lý Trị chủ động đề xuất, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng cảm thấy là một cơ hội, vì thế đã cho phép.
.Nhưng hai người khác, Hàn Nghệ hoàn toàn không biết, quay sang Trịnh Thiện Hành hỏi: - Trịnh công tử, Lý Tư Văn này người thế nào?
.Trịnh Thiện Hành kinh ngạc nói: - Ngươi không biết?
.Hàn Nghệ lắc đầu.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Lý Tư Văn này chính là thứ tử của Đại ti không Lý Tích.
.Lai lịch lớn như vậy? Hàn Nghệ thở dốc, nhưng nghĩ cũng phải, Trình Xử Lượng cấp bậc cao như vậy, cấp bậc của phó quan cho gã sao có thể thấp được.
.Trịnh Thiện Hành đột nhiên nói: - Chắc các người không ngờ được đâu, thánh chỉ này còn chưa hạ xuống, bên phía Ti không gia đã truyền ra tin tức Lý Tư Văn săn thú bị thương, còn nói phải tĩnh dưỡng nửa năm.
.Hàn Nghệ trợn hai mắt, nói: - Trùng hợp như vậy?
.Vương Huyền Đạo khẽ cười nói: - Đây không phải là trùng hợp, ta thấy tám phần là Lý Tư không cố ý, trước đây đến chức Phó xạ ông ta còn từ chối, ngay cả Tư không này cũng là bệ hạ áp đặt cho ông ta, sao có thể để cho con trai vào Dân An cục, nhưng mà Lý Tư Văn đã trưởng thành rồi, Lý Tư không không tiện trực tiếp ra mặt can thiệp, đành phải để con trai ở nhà giả bệnh.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Ông ta đã giả bệnh nhiều năm như vậy rồi, con trai ông ta mưa dầm thấm đất, sợ là không cần dạy cũng biết rồi.
.Mấy người vô lương cười vài tiếng.
.Hàn Nghệ lại nói: - Vậy còn Vi Đãi Giới này?
.Trịnh Thiện Hành ba người đều liếc nhìn nhau.
.Hàn Nghệ nói: - Sao vậy? Lai lịch của người này còn lớn hơn Lý Tư Văn sao?
.Trịnh Thiện Hành nói: - Nếu luận xuất thân, quả thật là mạnh hơn rất nhiều, y chính là xuất thân từ Tiêu Dao công phòng, một mạch cực thịnh trong Kinh Triệu Vi thị, cũng là đường thúc của Vi Quý, Vi Phương.
.Vi thị tổng cộng phân chín công phòng, chính là chín chi mạch, Tiêu Dao chỉ là danh hiệu mà thôi.
.Đường thúc của huynh đệ Vi thị? Tiếp theo sẽ náo nhiệt rồi đây.
.Hàn Nghệ nghe vậy không khỏi lộ ra vẻ cười khổ.
.Lư Sư Quái nói: - Y còn có một thân phận, đó là nữ tế (con rể) của Giang Hạ Vương Lý Đạo Tông, nhưng năm kia vì bị Giang Hạ Vương liên lụy đã bị biếm xuất kinh thành, vốn dĩ cũng phải chịu tội lưu đày, nhưng do trưởng bối trong Vi thị ra mặt cầu tình, lúc này mới mở một mặt lưới, giáng chức làm Lư Long Chiết Xung Phủ Quả Nghị Đô Úy. Không ngờ nhanh như vậy đã điều y về kinh thành rồi, với tác phong của Quốc cữu công bọn họ, là chuyện không thể đáp ứng, hơn nữa cũng không lọt ra tin phong thanh gì.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Vừa nãy khi ra xuất cung đã gặp thúc thúc ta, thúc thúc ta và Vi nhị bá trước nay quan hệ cũng không tệ, ông ấy cũng đã nghe nói chuyện này. Thật ra lúc đầu khi đình nghị, Hàn Viện đã kiến nghị khởi dụng Kinh Triệu Vi thị, dù sao Kinh Triệu Vi thị ở Trường An danh vọng cực cao, có bọn họ tương trợ, Dân An cục chắc làm ít công to, lúc đó bệ hạ cũng đã gật đầu đáp ứng rồi, nhưng về phần cụ thể tuyển ai, còn chưa quyết định.
.Tuy nhiên, việc này rất nhanh đã bị Vi gia biết được, vì thế Vi gia đều muốn mượn này điều Vi Đãi Giới về kinh thành. Vi Đãi Giới từ nhỏ thiên phú dị bẩm, văn võ song toàn, là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Tiêu Dao phòng công Vi thị, hy vọng tương lai y có thể xuất tướng nhập tướng, thậm chí còn liên hôn với Giang Hạ Vương Lý Đạo Tông, nhưng đáng tiếc, chỉ là lúc đó Quốc cữu công thế tất phải nhổ cỏ nhổ tận gốc với Giang Hạ Vương, vì thế ngoài hoàng thất ra, phàm là người có quan hệ với Giang Hạ Vương toàn bộ đều chịu liên lụy, không một ngoại lệ, Vi thị cũng chỉ có thể bảo vệ y không chịu lưu đày.
.Vương Huyền Đạo nghe vậy thoáng gật đầu, nói: - Giang Hạ Vương ở trong quân uy vọng cực cao, hơn nữa còn là người trong tông thất, Quốc cữu công chắc không dám khinh thường, hoặc là bất động, nếu muốn động, nhất định phải nhổ cỏ nhổ tận gốc, nếu không có thể gặp phải báo thù, còn Vi Đãi Giới không chỉ là nữ tế của Giang Hạ Vương, còn là con cháu Vi thị, Quốc cữu công làm sao dám giữ y ở kinh thành, hiện giờ Giang Hạ Vương đã chết, thế lực trong quân cũng đã bị tan rã, Quốc cữu công cho dù nới lỏng tay thì cũng không sao.
.Trịnh Thiện Hành gật gật đầu nói: - Đúng vậy, hôm trước ba vị trưởng lão của Tiêu Dao phòng công đến thăm hỏi quốc cữu công, nghĩ tất cũng chính là vì việc này. Thế lực của Vi thị ở trong triều cũng không yếu, hiện giờ lại đang là thời kỳ then chốt, quốc cữu công tuyệt sẽ không keo kiệt này một phần ân tình này, chỉ cần quốc cữu công gật đầu, chuyện này chính là nước chảy thành sông rồi.
.Với tác phong vốn có của Trưởng Tôn Vô Kỵ, trước nay chính là nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, nhổ cỏ nhổ tận gốc, tuyệt sẽ không nhân từ nương tay, bất luận là ông ta, hay là Chử Toại Lương, đều là như thế, sau thời kỳ Trinh Quán cho đến nay, đối thủ chính trị của bọn họ hoặc là chết, hoặc là tàn, tuyệt đối không thể cho bọn họ đường lui để phản công. Nhưng do hiện giờ Võ Chiêu nghi gây sóng gió ở hậu cung, quan hệ của hoàng đế và bọn họ bắt đầu căng thẳng, đây là thời kỳ vô cùng nhạy cảm, Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ không chịu dựng lên quá nhiều kẻ thù trong lúc này, dẫn đến trên triều đình xuất hiện quá nhiều biến số, dù sao thế lực của Kinh Triệu Vi thị ở Trường An cũng là thâm căn cố đế, khó mà lay động, cho nên Trưởng Tôn Vô Kỵ nới lỏng miệng, đó cũng là hợp tình lý.
.Người ta đã phái ra ba vị cấp bậc trưởng lão đến cầu tình, không thể một chút thể diện cũng không cho.
.Sau khi biết được tất cả, trong lòng Hàn Nghệ là đủ loại cảm giác lẫn lộn a, năm đại đầu sở của Dân An cục, trong đó có ba người là con cháu của thế phiệt cấp cao nhất Đại Đường hiện giờ, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Lý Tích, Trình Giảo Kim, ba người này là cấp đầu sỏ của Đại Đường, bất luận là địa vị hay là công lao cũng đều là không thể địch nổi, còn có một rắn địa phương, Kinh Triệu Vi thị, gia tộc danh vọng thịnh nhất Trường An, ngươi mà muốn nhìn về phía sau, ngươi không xoay đầu thì sẽ không nhìn thấy. Hàn Nghệ, nông dân đến từ Dương Châu, cha mẹ đều đã qua đời, hiện tại chức nghiệp ông chủ thanh lâu.
.Bất luận nhìn từ góc độ nào, đều là yếu chết đi được!
.Một sợi lông và bốn con cháu quan viên cộng sự.
.Rốt cuộc sẽ có cái gì đây?
.Tổ hợp này đúng là khiến người ta mong chờ a!
.Cuối cùng Hàn Nghệ cũng hiểu tại sao Lý Trị muốn cho hắn một chức danh hoành tráng như vậy, nếu không cho thì không thể làm tiếp được, dù gì hiện giờ cũng đội một danh hiệu của hoàng gia, các ngươi không nhìn mặt tăng cũng nhìn mặt phật a.
.Vương Huyền Đạo thấy Hàn Nghệ trầm mặc không nói, cười nói: - Thật không biết bệ hạ an bài như vậy, đối với ngươi rốt cuộc là phúc hay họa a!
.Hàn Nghệ một tay che mặt: - Có thể để ta khóc trước một lát không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận