Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1236: Trời phù hộ Đại Đường.

.Hàn Nghệ nghe vậy không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ, Dương nhị công tử này đúng là thiếu kiên nhẫn a.
.Mà Lý Trị và văn võ cả triều đều mang vẻ mặt ngây đơ, tính toán thời gian, ừm, tên này đích thị là một người điên.
.- Nói bậy!
.Hứa Kính Tông nói: - Một tháng trước vừa mới vào hạ không lâu, hiện giờ vẫn còn chưa lập thu, làm sao có thể có mùa thu hoạch lớn.
.Lúc này có lúa sớm sao? Cũng có, nhưng chỉ là trước một tháng mà thôi, không phải là một khái niệm với lúa sớm ở đời sau, hiện giờ thời gian này là không thể nào có mùa thu hoạch lớn được.
.Dương Tư Nột sắc mặt căng thẳng, khẩn trương nói: - Hứa Trung thư xin bớt giận, tiểu nhi tuy rằng tuổi nhỏ, nhưng cũng không đến mức phạm sai lầm này, trong này đích thị là có hiểu lầm cái gì đó. Nói xong ông lại hướng tới tên quan thông báo kia nói: - Ngươi có thể nói rõ hơn một chút được không, cái gì mà thu hoạch lớn.
.- Là _____ là sự thật, chẳng những thu hoạch lớn, hơn nữa nông phu Dương Châu đã lại trồng vụ mới rồi.
.Lý Trị nghe được kinh hãi không ngừng, chuyện này thật sự là chưa bao giờ nghe thấy nha!
.Tên quan thông báo kia lấy ra một bản tấu chương, nói: - Đây là tấu chương của Dương Đô đốc, kính xin bệ hạ xem qua.
.- Mau_ mau trình lên!
.Lý Trị miệng run run.
.Trương Đức Thắng gần như là vừa lăn vừa bò, dùng tốc độ chạy nhanh trăm mét, giật lấy tấu chương trong tay quan viên kia, lại lăn lên bậc thềm hai tay dâng lên cho Lý Trị.
.Lý Trị cầm lên khẩn trương xem, xem mãi xem mãi, mắt càng trợn càng lớn, hai tay run run, vài lần thiếu chút nữa là tấu chương bị rớt xuống bậc thềm, bỗng nhiên, y đập tấu chương lên bàn một cái, nói:
.- Người đâu! Nhanh đến Nguyên gia bảo mời Nguyên Hi tới đây cho trẫm. Đợi đã, trẫm đặc biệt cho phép Nguyên Hi trực tiếp ngồi xe ngựa vào cung.
.- Tuân mệnh!
.Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ bọn họ còn đang ngây ngốc, tại sao lại có quan hệ với Nguyên Hi, hơn nữa trong cung được ngồi xe ngựa là một vinh quang cực lớn a.
.- Bệ hạ, đã xảy ra chuyện gì rồi? Chuyện này không phải là thật chứ? Hứa Kính Tông đến giờ vẫn không dám tin, chuyện này dường như đã vượt quá lẽ thường.
.Lý Trị không nói gì, mà đứng lên đi đến giữa đại điện, đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại nhìn ngoài cửa lớn.
.Một đám đại thần cũng vô cùng ngỡ ngàng.
.Mà Dương Tư Nột cũng nóng lòng như lửa đốt, chuyện liên quan đến Dương Triển Phi, bỗng nhiên, ánh mắt của ông liếc về phía một người, chính là Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ thấy ông nhìn sang, lộ vẻ bình tĩnh khẽ gật đầu.
.Dương Tư Nột thở dài một hơi, không khỏi lại là ngẩn ra, chẳng lẽ chuyện kia là sự thật sao? Nghĩ tới đây, ông không khỏi nhướn mày vui mừng.
.- Sao vẫn còn chưa tới nhỉ?
.Lý Trị đã đau cả cổ, nhưng vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của Nguyên Hi, rất là nóng lòng.
.Trương Đức Thắng nhỏ giọng nói: - Bệ hạ, hay là tiểu nhân đích thân đi thúc giục.
.- Cũng tốt, ngươi đi thúc giục đi!
.Lý Trị phất tay.
.- Tiểu nhân tuân mệnh!
.Trương Đức Thắng vội vàng đi ra đại điện, nhưng vừa mới tới cửa, xa xa nhìn thấy Nguyên Hi bước nhanh về bên này. Trương Đức Thắng vội vàng nói:
.- Bệ hạ, Nguyên Hi đến rồi.
.Lý Trị lập tức nói: - Mau cho ông ta vào. Ý của lời này là, mẹ nó ai dám thông báo, trẫm sẽ lấy mạng hắn.
.Nguyên Hi này tuy rằng thân thể cường tráng, kỳ thật tố chất thân thể của dòng họ ông ta đều vô cùng tốt, nhân vật đại biểu chính là tên biến thái Nguyên Ưng này, nhưng dù sao tuổi tác ông ta cũng đã cao, mặc dù chỉ là một đoạn đường ngắn đến điện Thái Cực này, nhưng cũng khiến ông ta chạy hụt hơi, chạy lên bậc thềm đã thở gấp nửa chết nửa sống rồi, vừa thấy Lý Trị đứng ở ngay cửa, sợ tới mức chân mềm nhũn, thiếu chút nữa đã lăn vào trong, nghiêng ngả lảo đảo đi vào đại điện.
.- Thảo dân_____!
.Đang chuẩn bị thi lễ, Lý Trị đột nhiên tiến lên, một tay túm lấy cánh tay của Nguyên Hi, mặt căng thẳng, hỏi: - Nguyên Hi, trẫm hỏi ngươi, có phải Nguyên gia các ngươi đang trồng thử một giống lúa mới ở Dương Châu đúng không?
.Nguyên Hi ngẩn người, trong lòng vốn là vô cùng bất an, lại thấy Lý Trị khuôn mặt dữ tợn, sợ muốn chết, đây là đang xảy ra chuyện gì, run giọng nói: - Đúng, đúng có chuyện này. Ánh mắt lại vụng trộm liếc nhìn Hàn Nghệ, thấy Hàn Nghệ nhắm mắt dưỡng thần vô cùng bình tĩnh, lúc này trong lòng mới thoáng bình tĩnh lại.
.Lý Trị nghe vậy trong cổ họng phát ra một tiếng trầm đục, căng thẳng lắp bắp nói: - Nghe nói loại này là giống lúa mới một năm trồng được hai vụ.
.Nguyên Hi sau khi bình tĩnh lại, nói: - Hồi bẩm bệ hạ, trong lần trồng thử nghiệm của năm trước đúng là có thể trồng được hai vụ, nhưng năm nay là lần đầu tiên Nguyên gia thần trồng thử với quy mô lớn, trước mắt thảo dân cũng không biết là có thể thành công hay không?
.Hiển nhiên ông ta vẫn tương đối cẩn thận, không dám nói ẩu trước mặt hoàng đế.
.Lý Trị nghe vậy mừng rỡ, đưa tấu chương trong tay cho Nguyên Hi nói: - Đây là tin chiến thắng Đô đốc Dương Châu đưa tới, ngươi____ ngươi xem một chút đi.
.Nguyên Hi nhận lấy xem, chỉ chốc lát sau, liền mừng rỡ không thôi: - Bệ hạ, chuyện này ____ chắc có lẽ không có sai lầm rồi, kỳ thật từ hai năm trước, nhà thảo dân cũng đã bắt đầu thử trồng ở các địa khu Giang Nam rồi, và còn đạt được thành công nhất định, Dương Đô đốc vẫn luôn rất quan tâm việc này, cũng luôn luôn ủng hộ thảo dân, bởi vậy năm nay Dương Đô đốc cũng quyết định cùng nhà thảo dân trồng thử giống lúa mới với quy mô lớn.
.Thật ra đây đều là Hàn Nghệ đáp cầu dắt mối, nói cách khác, Dương Triển Phi nào dám trồng thử với quy mô lớn trên đất của triều đình, ít nhất cũng phải đợi cho Nguyên gia thành công, nhưng Hàn Nghệ bảo Dương Triển Phi kết hợp cùng với Nguyên Gia trồng thử với quy mô lớn, bởi vì quan trên ở địa phương khác không dám làm như thế, nếu ngươi thành công, vậy thì dĩ nhiên là ngươi sẽ nổi bật hơn một chút.
.Các đại thần trong điện đều chấn kinh không thôi, một năm trồng hai vụ, sản lượng lương thực không phải là tăng vọt sao.
.Chuyện này đối với đại quốc nông nghiệp có ý nghĩa như thế nào, có thể nói là mang tất cả ý nghĩa.
.Đương nhiên, thật ra cũng có tăng nhiều gấp đôi, Dương Triển Phi viết vô cùng rõ ràng trên tấu chương, nhiều nhất có thể tăng thêm năm phần, nhưng vậy cũng vô cùng giỏi rồi.
.Lý Trị cảm giác mình cũng đã bay lên rồi, đột nhiên nhiều thêm năm phần lương thực, chuyện này biểu thị y có thể hoàn thành càng nhiều công tích vĩ đại, kích động khó mà kiềm chế nổi, liền nắm lấy tay Nguyên Hi lay lay, trong đầu không ngừng xuất hiện đủ loại suy nghĩ.
.Vẫn là Lý Nghĩa Phủ thông minh, vội vàng đứng ra nói: - Long ân của bệ hạ trải khắp thiên hạ, đây là phúc của Đại Đường ta, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
.Quần thần cũng đều giật mình tỉnh lại, tiếng tung hô vạn tuế như núi thở sóng thần không dứt bên tai.
.Lý Trị cũng đột nhiên bưng tỉnh lại, khó có thể kiềm chế liền bật cười ha hả, nâng cánh tay lên hô to nói: - Đúng là trời phù hộ Đại Đường ta!
.Địa bàn của Đường triều vốn là lớn, nhân khẩu lại không được coi là nhiều, nếu lương thực lại tăng lên nữa, nói không hề khoa trương, chuyện này không thể nghi ngờ gì nữa chính là đã đẩy Đại Đường lên một độ cao mới.
.Nguyên Hi vừa thấy hóa ra là hoàng đế vui vẻ, trong lòng thở phào một hơi.
.Sau khi chúc mừng một hồi, Lý Trị bước về ghế rồng ngồi xuống, thấy Nguyên Hi đứng ở trong đại điện, hai chân còn run lên, vừa rồi chạy quá gấp gáp, lập tức ban cho ghế ngồi.
.Chuyện này là vinh quang đến bực nào.
.Sau khi đợi Nguyên Hi ngồi xuống, Lý Trị hỏi: - Nguyên lão tiên sinh, mau nói cho trẫm biết rốt cuộc chuyện này là thế nào?
.Nguyên Hi gật đầu nói: - Hồi bẩm bệ hạ, nhà thảo dân xưa nay lâm viên tốt, bởi vậy hàng năm thảo dân phái người ra ngoài tìm kiếm kỳ hoa dị thảo, sau đó mang về trồng trong lâm viên, vào hai ba năm trước, chất tôn nhi của thảo dân đến Chiêm Thành xa xôi, phát hiện cây lúa địa phương không kén đất sinh sống, sau khi dân chúng địa phương trồng xuống, hạn không cầu nước, lụt không sợ úng, đã không phân bón, lại không làm cỏ, mặc cho ông trời. Hơn nữa thời kỳ sinh trưởng ngắn, từ lúc trồng đến khi thu hoạch vẻn vẹn chỉ trong khoảng 100 ngày, vả lại sản lượng cũng không thấp. Bởi vậy chất tôn nhi của thảo dân liền mang số lượng lớn cây lúa đó về, và còn trồng thử ở các nơi Giang Nam, sau đó tiểu chất nữ Nguyên Mẫu Đơn của thảo dân lại cho rằng cây lúa này có thời kỳ sinh trưởng ngắn, trồng thử một năm hai vụ, hai ba năm nay trải qua nhiều lần trồng thử, rốt cuộc thực nghiệm của chúng thảo dân đã thành công, năm nay là lần đầu tiên gieo trồng với quy mô lớn.
.Kỳ thật lúa ở Chiêm Thành không phải là giống lúa hai vụ, mà chỉ là một giống lúa tốt, nhưng Hàn Nghệ biết rằng sau khi trải qua nuôi dưỡng, áp dụng kỹ thuật nhổ trồng, có thể trồng thử thành cây lúa hai vụ.
.Nguyên Hi cũng không nói là Hàn Nghệ đề xuất, chuyện này đương nhiên chính là do Hàn Nghệ yêu cầu, bởi vì Hàn Nghệ thân là mệnh quan triều đình, không hiến cho triều đình lại hiến cho thương nhân, vậy thì hoàng đế đủ yêu hắn rồi đấy. Nhưng bản thân Nguyên Hi không cần những vinh quang này, liền đẩy cho Nguyên Mẫu Đơn, công lao của phu quân, phu nhân đến lĩnh, chuyện này là hợp tình hợp lý.
.Lý Trị nghe vậy liên tiếp gật đầu.
.Hứa Kính Tông cũng đã không kìm nén được nữa rồi, vội vàng thượng tấu nói: - Bệ hạ, loại lúa mới này hiện giờ đạt được thành công như thế, triều đình nên cho dân chúng trồng loại lúa mới nhiều hơn.
.Lý Trị gật đầu nói: - Ái khanh nói có lý.
.Nguyên Hi nhíu mày, nói: - Bệ hạ, thảo dân có một lời chẳng biết có nên nói hay không.
.Lý Trị nói: - Ngươi cứ nói đừng ngại.
.Nguyên Hi nói: - Bệ hạ, hiện giờ còn chưa thu được thóc của vụ thứ hai, tuy rằng trong thư đã viết tình hình gieo trồng vô cùng tốt, nhưng dù sao vẫn chưa thu hoạch. Hơn nữa về giống lúa mới này, nhất là gieo trồng hai vụ, nhà thảo dân kỳ thật vẫn đang nghiên cứu, tuy rằng cũng đã phát minh ra kỹ thuật gieo trồng mới, nhưng loại kỹ thuật này còn chưa thành thục, đây chỉ là nhà thảo dân và Dương Đô đốc đã trồng thử thành công, lần đầu trồng thử trên quy mô lớn, nhưng trong đó còn rất nhiều vấn đề, bởi vậy nếu muốn phổ cập, theo thảo dân thấy, khả năng vẫn còn hơi sớm, kính xin bệ hạ thận trọng, lỡ như xảy ra vấn đề gì, đến lúc đó dân chúng không hề thu được chút quả chút hạt nào, vậy thì thảo dân cho dù chết muôn lần cũng khó chối được sai lầm này.
.Đối diện với hoàng đế, ông ta thật sự vô cùng cẩn thận.
.Lý Trị đột nhiên bừng tỉnh, cũng cảm thấy bản thân mình có chút vui mừng quá mức rồi.
.Hứa Kính Tông càng bị dọa đến toát mồ hôi lạnh, ở lĩnh vực nông nghiệp là không đùa được, nếu không có nắm chắc tuyệt đối mà ngươi đã phổ cập, nếu chẳng may trồng không tốt, vậy thì ắt hẳn thiên hạ đại loạn.
.Hàn Nghệ lập tức đứng ra nói:
.- Bệ hạ, thần nghĩ Nguyên lão tiên sinh nói có lý, về nghiên cứu nông nghiệp, nhất định phải cực kỳ thận trọng, chuyện này là không thể xảy ra sai sót gì được. Chính cái gọi là nuôi binh ngàn ngày, dùng binh một giờ, Hiền giả lục viện luôn lấy cẩn thận chặt chẽ, yêu cầu thực tế làm danh xưng, đây cũng là gốc rễ lập viện của Hiền giả lục viện, hơn nữa Viện nông học của Hiền giả lục viện đã tuyển nhận không ít viện sĩ cửu phẩm kinh nghiệm vô cùng phong phú, bởi vậy thần đề nghị nhiệm vụ lần này nên giao cho Hiền giả lục viện, tiến hành nghiên cứu sâu hơn nữa về kỹ thuật gieo trồng mới và giống lúa mới này, nghiên cứu phát triển ra kỹ thuật gieo trồng kiểu mới hơn, và tuyển chọn ra giống lúa tốt hơn nữa.
.Sự hưng phấn này vừa trôi qua, Lý Trị bình tĩnh lại, nói: - Ái khanh nói có lý, việc này không nên sốt ruột, cứ làm từ từ dần dần, tranh thủ làm cho tốt nhất. Việc này giao cho Hiền giả lục viện các khanh làm đi.
.Nói xong, y lại hướng tới Nguyên Hi nói: - Rất mong Nguyên lão tiên sinh có thể ủng hộ cho triều đình.
.Ta còn cần sự ủng hộ của Hộ Bộ Thị lang của người nữa! Nguyên Hi nói: - Thảo dân tuân mệnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận