Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 498: Ta hơi loạn

.Mọi người đều cả kinh.
.Cùng một câu cách đọc khác nhau lại có hai loại ý nghĩa bất đồng.
.Loại thứ nhất là tư tưởng ngu dân.
.Loại thứ hai là chủ trương giáo dục tư tưởng.
.Các vị công tử ca không ít người lâm vào trầm tư.
.- Nói bậy.
.Thôi Hữu Du trợn mắt nói:
.- Tam thúc tuyệt đối không bao giờ nói ra những lời vớ vẩn như vậy.
.Lư Khai Minh nói: - Ta không nói dối, ngày ấy còn có Tiêu Hiểu cũng chứng kiến.
.Mọi người nhìn về phía Tiêu Hiểu.
.Tiêu Hiểu gãi đầu nói: - Ta không nhớ rõ lắm.
.Lư Khai Minh buồn bực nói: - Tiêu Hiểu, sao ngươi lại như thế, sở dĩ ngày ấy nhắc tới việc này là bởi vì ngươi, ngươi không chịu đọc sách mới nói đến chuyện này, tỷ tỷ ngươi và đại ca ta đều ở đó.
.Tiêu Hiểu trừng mắt nhìn, suy tư một lát mới lúng túng nói: - Nói đến tỷ tỷ của ta làm ta nhớ tới không ít chuyện, hình như cũng có chuyện như vậy, có điều hôm đó Thôi tam thúc cũng uống say.
.Thôi Hữu Du cười nói: - Tam thúc say rượu nói bậy, không nên tin là thật.
.Lưu Khai Minh cũng không muốn tranh giành với Thôi Hữu Du, gật đầu nói: - Vậy cũng đúng, ngày đó Thôi tam thúc uống không ít, hơn nữa lời tam thúc nói cũng chỉ là suy nghĩ của thúc ấy, chưa chắc đã là ý của Khổng thánh nhân.
.Hàn Nghệ nghe vậy, âm thầm gật đầu, không thể tưởng tượng được trên đời này còn có kỳ nhân như thế, nói: - Tốt lắm, tốt lắm, ta phát hiện các ngươi đang tranh luận lạc đề rồi, dù say rượu nói như vậy hay tỉnh táo nói như vậy đều không quan trọng, mấu chốt không phải trạng thái của Thôi tam thúc, mà là lời này có chính xác hay không?
.Thôi Hữu Du lập tức nói: - Tất nhiên lời này là xuyên tạc lời của thánh nhân, trên sách không dạy chúng ta đọc như vậy.
.Bùi Thiếu Phong cười nói: - Cũng không thể nói như vậy, trên sách không dạy chúng ta đọc như thế nào, có trời mới biết lúc đấy Khổng thánh nhân đọc như thế nào?
.Chuyện này đều do ở thời Xuân Thu không có dấu chấm câu. Trên sách cũng sao chép lại, Khổng thánh nhân đã chết nhiều năm rồi, ai biết ông có ý tứ gì.
.Thôi Hữu Du nói: - Nhưng điều này căn bản không hợp lẽ, nếu nói như vậy, mỗi lần triều đình ra mệnh lệnh đều phải đem nguyên nhân tỉ mỉ nói cho dân chúng biết. Chuyện này là không thể, chúng ta chỉ cần dẫn đường cho dân chúng là được, cần gì phải làm điều thừa ấy.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Xem ra Thôi Hữu Du vẫn kiên trì suy nghĩ như cũ.
.Thôi Hữu Du căng thẳng nói: - Đây là tất nhiên
.Hàn Nghệ cười nói: - Nếu Khổng thánh nhân có ý như vậy vậy chẳng phải mâu thuẫn với tư tưởng "hữu giáo vô loại" mà ông ta chủ trương sao, một mặt nói không giáo dân, mặt khác lại nói "hữu giáo vô loại". Nếu ngươi nói đúng, như vậy nói cách khác, "hữu giáo vô loại" là sai, như vậy lời nói cả Khổng Thánh nhân cũng không nhất định chính xác, quan điểm hoài nghi của ta hoàn toàn chính xác.
.Thôi Hữu Du nhất thời sửng sốt, mồ hôi từng giọt chạy xuống từ trên mặt hắn.
.Đột nhiên Hàn Nghệ lại nói: - Vừa rồi nghe Lư Khai Minh nói như vậy, ta đột nhiên nghĩ ra một cách giải thích khác. Nói xong hắn viết một câu nói trên ván gỗ, "dân khả sử do chi bất khả sử tri chi", sau đó đọc: - Dân khả sử do chi? Bất. Khả sử tri chi. Dân chúng có thể bỏ mặc không quan tâm? Không, vẫn phải tiến hành giáo dục. Đúng không, cũng có thể hiểu như vậy đi.
.Loạn rồi!
.Toàn bộ loạn rồi!
.Trên mặt các học viên đều mờ mịt. Họ cũng bắt đầu nghi ngờ nhân sinh của mình.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đến tột cùng, ý của Khổng thánh nhân là gì, chỉ sợ chỉ có ông ta mới biết, chúng ta không thể hỏi. Thật ra mọi người đều thích nghe nhầm đồn bậy, vừa nghe tiếng gió đã bảo là có mưa, một câu nói trong dân cũng có rất nhiều ý nghĩa, ta tin là các ngươi hiểu rất rõ. Đây là một đạo lý vô cùng nông cạn, gần ngay trước mắt còn như thế, huống chi là thánh nhân mấy trăm năm trước càng không cần phải nói. Chúng ta cũng không biết Khổng thánh nhân nói câu này với ai, trong hoàn cảnh nào, tình huống gì. Một khi đã như vậy, chúng ta làm sao khẳng định lời của ông ta có ý nghĩa gì? Làm sao có thể khẳng định những lời ông ta nói là đúng? Có lẽ người đúng cũng chỉ có người giải thích những lời này của ông ta. Vậy vì sao chúng ta không được hoài nghi?
.Tiêu Hiểu buồn bực nói: - Vậy theo cách nhìn của Phó Đốc Sát, câu này có ý như thế nào.
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Ta nghĩ như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là các ngươi lý giải như thế nào. Thật ra lời nói của Thánh nhân giống như một cây đao, ngươi có thể dùng nó thái rau, chẻ củi, cũng có thể dùng để ra trận giết địch, bảo vệ chính nghĩa, còn có thể dùng giết người cướp của, giết người đoạt bảo, nó có ý nghĩa như thế nào đều xuất phát từ lòng người, cái gọi là đao kiếm vô tình, nào có đúng sai?
.Liều Hàm Ngọc nói: - Nực cười, những lời nói của thánh nhân làm sao mưu tài hại mạng được?
.- Ngươi xem, đây chính là nghe nhầm đồn bậy.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nếu ngươi chỉ nói nửa câu đầu, người khác đều cho rằng ta đang làm nhục thánh nhân, nhưng ý của ta thật sự như vậy sao? Ta chỉ muốn nói một đạo lý, bất cứ chuyện gì đều không chỉ có một mặt, mỗi sự kiện, mỗi người lại có cách nhìn nhận khác nhau, giống như các ngươi nghĩ rằng ta chỉ là tên nông dân làm sao có thể đứng chỗ này, nhưng bệ hạ nghĩ ta có thể, rốt cuộc bệ hạ đúng hay các ngươi đúng.
.Câu hỏi này thật sự muốn lấy mạng người nha.
.Không ai dám đáp lời.
.Hàn Nghệ tiếp tục nói: - Cứ nói hôm nay đi, hôm nay ta làm nhục các ngươi, vậy các ngươi cho là ta làm như vậy là đúng hay sai?
.- Ngươi nói đi?
.Uất Trì Tu Tịch học vấn không cao cuối cùng đoạt lời nói trước.
.Hàn Nghệ nói: - Xem ra ngươi cho là ta sai.
.Uất Trì tu Tịch nói:
.- Chuyện này là đương nhiên, ngươi có tư cách gì làm nhục chúng ta.
.- Chính là thánh nhân, thánh nhân cho phép ta làm nhục các ngươi
.- Ngươi nói bậy, thánh nhân bảo ngươi làm nhục chúng ta lúc nào?
.Hàn Nghệ cười nói: - Thánh nhân từng nói, "kỷ sở bất dục, vật thi vu nhân" câu này dễ giải thích. Ngươi không muốn bị người khác làm nhục, đầu tiên các ngươi phải làm được chuyện không làm nhục người khác, các ngươi có thể làm được sao? Các ngươi trái một câu tên nông dân, phải một câu tên ti tiện, ta nghĩ đây không phải lời tán thưởng ta đi. Nếu phải, thì ta châm biếm các ngươi không bằng súc sinh, cũng là lời tán thưởng. Nếu các ngươi cảm thấy ta sai, thì lời thánh nhân nói cũng không thể tin hết. Nếu các ngươi nói ta đúng, vậy theo lý các ngươi nên bình tĩnh nhận ta sự làm nhục mà không nên tức giận bất bình. Đến tột cùng ta làm nhục các ngươi là đúng hay là sai?
.Lúc này bọn họ rốt cục cũng hiểu tại sao gián thần như Chử Toại Lương cũng nhiều lần chịu thiệt trước mặt Hàn Nghệ, đúng là rất khó cãi lại, dù sao bất kể ngươi đáp cái gì đều sai.
.Hàn Nghệ đổi sắc mặt mắng: - Mấy tên tiểu tử các ngươi, đọc thuộc lòng sách thánh nhân, nghe lời nói của thánh nhân, nhưng khi nói thì không bằng rắm chó, các ngươi làm nhục người khác là chuyện đương nhiên, người khác làm nhục các ngươi thì là chuyện trời đất không tha. Các ngươi dứt khoát đi làm thánh nhân được rồi còn làm phàm nhân làm gì. Thật buồn cười, đừng có trừng mắt với ta, có bản lĩnh ngươi nói những lời thánh nhân nói đều là chó má, vậy thì ta thừa nhận những lời vừa nãy đều là chó má.
.Dương Mông Hạo gãi đầu nói: - Phó Đốc Sát, ngươi hiểu nhầm, ta không làm nhục ngươi.
.Hàn Nghệ hỏi ngược lại: - Vậy thì vì sao ngươi lại tự mình điểm danh, ta cũng không gọi tên ngươi.
.- Ách.
.Dương Mông Hạo cho rằng Hàn Nghệ sẽ nể mặt y, kết quả.
.Hàn Nghệ nói: - Có điều, các ngươi không cần cảm thấy xấu hổ, đây là chuyện bình thường, chẳng có ai hoàn mỹ, nếu mỗi người các ngươi đều là con người toàn vẹn, vậy ta còn đến đây làm gì. Quay lại vấn đề chính, còn có một câu nói của Thánh nhân, ta muốn giao lưu cùng các ngươi.
.Hắn xoay người dùng bút than viết một câu nói lên tấm ván gỗ - Duy tiểu nhân và nữ nhân khó nuôi dưỡng.
.Đông đông đông!
.Hắn gõ tấm ván gỗ nói: - Những lời này là đúng hay sai?
.So với vừa rồi dõng dạc hùng hồn, lần này mọi người đều rút kinh nghiệm, không ai dám lên tiếng trả lời, sợ có cạm bẫy bên trong.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Làm sao vậy? Nói cũng không dám nói rồi, không sao cả, ở trong lớp ta dạy các ngươi cứ việc nói thoải mái.
.Tiêu Hiểu đột nhiên nói: - Lời này đương nhiên không đúng.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy ngươi có giải thích gì không?
.- Tỷ tỷ ta a!
.- Hả?
.Tiêu Hiểu nói:
.- Tỷ của ta văn võ song toàn, trừ bạo giúp dân, so với nam nhân còn mạnh hơn nhiều, ai dám coi tỷ ấy là tiểu nhân ta nhất định không tha cho họ.
.Tỷ của ngươi mới thật khó nuôi dưỡng. Hàn Nghệ thầm nói một câu nhưng không dám nói ra, nếu chẳng may bị Tiêu Vô Y nghe được, trời mới biết nàng ta sẽ làm ra chuyện gì, ừ một tiếng hắn nói: - Nêu ví dụ chứng minh! Tốt lắm! Tốt lắm! Còn có cách giải thích nào khác? Nói như vậy, rốt cuộc câu này có ý gì? Không phải chứ, nhiều người như vậy cũng không biết ý nghĩa câu này sao.
.Uất Trì Tu Tịch nói: - Có gì không hiểu, không phải ý tại mặt chữ sao, nữ nhân và tiểu nhân đều khó nuôi dưỡng.
.Liều Hàm Ngọc nhanh chóng bổ sung: - Đây chỉ là nửa câu đầu, nửa câu sau là cận chi tắc bất tốn, viễn chi tắc oán, ý nghĩa chính là, chỉ có nữ tử và tiểu nhân là khó ở chung được, thân cận thì sẽ không vừa mắt ngươi, xa cách thì lại oán giận ngươi.
.Lệnh Hồ Tu Nhân nói: - Câu này rất có lý, nữ nhân chính là như thế, nếu ngươi luôn ở nhà, thế nào nàng cũng phải oán giận ngươi vài câu, nếu ngươi không ở nhà nàng lại trách ngươi thường không ở nhà, thật sự khiến người ta rất phiền.
.Mọi người đồng loạt gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
.Hàn Nghệ cũng cười nói: - Lệnh Hồ Tu Nhân nói rất có đạo lý, ta cũng cảm thụ sâu sắc, nói cách khác, các ngươi đều cho rằng lời này là đúng.
.Mọi người lại đồng loạt gật đầu, nhưng không ai mở miệng, sợ thành chim đầu đàn.
.Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Ta rất ít đọc sách nhưng cũng nghe nói Khổng thánh nhân rất coi trọng đạo hiếu, không biết là phải không?
.Bùi Thiếu Phong nói: - Điều này còn phải nói, trăm thiện hiếu làm đầu.
.- Nói rất hay.
.Hàn Nghệ nói: - Nói cách khác, bình thường chúng ta đều phải hiếu thuận cha mẹ, đúng không.
.- Tất nhiên phải như thế.
.- Trong cha mẹ, mẫu thân có tính là nữ nhân không?
.-
.Rất nhiều công tử ngạc nhiên không nói gì, duy chỉ có Uất Trì Tu Tịch đĩnh đạc nói: - Ngươi thật nhàm chán, mẫu thân đương nhiên là nữ nhân.
.Hàn Nghệ nói:
.- Ta lại hoang mang rồi, Khổng thánh nhân nói duy nữ nhân cùng tiểu nhân khó nuôi dưỡng, nhưng mẫu thân ông ta lại là nữ nhân, vậy cũng giống tiểu nhân khó nuôi dưỡng. Mặc dù ta không đọc nhiều sách, nhưng cũng không dám nói mẫu thân của mình giống tiểu nhân, ta nghĩ đây cũng không phải đạo hiếu, như vậy, Khổng thánh nhân cũng nói mẫu thân của mình là một tiểu nhân, lại vừa muốn mọi người phải tôn sùng đạo hiếu, đợi đã, ta hơi loạn rồi, các ngươi có thể giải thích giúp ta không
Bạn cần đăng nhập để bình luận