Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 443.1: Làm một mẻ, khoẻ một đời

.- Cố tổng hành, mới vừa rồi sao ngươi lại để họ đi như vậy, ngươi nên ép bọn họ chỉ có thể lựa chọn một bên, ta cũng không tin bọn họ chọn ngõ Bắc, chúng ta đều sẽ ủng hộ ngươi.
.- Đúng vậy a, cũng không thể để ngõ Bắc như vậy nữa, hiện giờ chức quan của Hàn Nghệ càng làm càng lớn, nếu cứ thế tiếp diễn, đến lúc đó muốn đóng cửa ngõ bắc thì sẽ rất khó.
.- Cố tổng hành, nếu không quyết đoán, sau này sẽ loạn.
.Ngụy Thanh và vài thương nhân vây quanh bên Cố Ngôn Thương, bô bô nói không ngừng.
.Trong lòng cũng sốt ruột, kéo thêm một ngày, bọn họ phải thiệt một ngày, ngõ Bắc trong lòng bọn họ, cứ như nghẹn ở cổ họng, không trừ không được.
.Cố Ngôn Thương bảo:
.- Ta còn lo hơn các ngươi, ta sao lại không muốn ép họ đóng cửa ngõ Bắc, nhưng bọn họ cũng không phải người tốt lành đấy, chung vào một chỗ, cũng là không thể khinh thường đấy, lại nói bọn họ nói khá có lý, một cửa hàng lớn như vậy, sao có thể nói đóng là đóng, chúng ta nếu ép họ lập tức đóng cửa, có thể sẽ khởi dậy bất mãn của bọn họ, ngược lại sẽ lợn lành chữa thành lợn què.
.- Bọn họ rõ ràng là muốn kéo tiếp.
.- Ta đương nhiên đã nhìn ra.
.Cố Ngôn Thương vuốt vuốt chòm râu, nói:
.- Ta thấy nếu muốn bọn họ tự nguyện đóng cửa ngõ Bắc, chỉ nói ngoài miệng vẫn chưa được đấy, còn phải khiến bọn họ hiểu, ngõ Bắc căn bản không thể so sánh với hai chợ chúng ta.
.Ngụy Thanh nói:
.- Cố tổng hành nói phải.
.Cố Ngôn Thương nói:
.- Hai chợ chúng ta do triều đình xây dựng, quy củ tuy nhiều, nhưng tiền thuê dù ít hơn so với ngõ Bắc, tuy rằng giá cả ở ngõ Bắc bọn họ tương đương với giá cả ở hai chợ ta, thậm chí còn thấp một chút, nhưng kỳ thật bọn họ mua bán đơn lẻ kiếm cũng không nhiều, hoàn toàn là dựa vào bán được nhiều, chúng ta có thể lợi dụng hơn kém tiền thuê, để đối kháng ngõ Bắc.
.Một đám thương nhân, đôi mắt loạn chuyển.
.- Ý Cố tổng hành chớ là để cho chúng ta giảm giá.
.Một người thấp thỏm nói.
.Cố Ngôn Thương nói:
.- Đúng là ý này.
.Ngụy thanh ngượng ngùng nói:
.- Đây không phải lấy vốn mình hại người sao?
.Cố Ngôn Thương thấy những thương nhân này dường như không muốn, nghĩ thầm rằng, đám người các ngươi, thật sự là tầm nhìn hạn hẹp. Chỉ nghĩ tham tiện nghi, tới lúc khẩn cấp, một đồng tiền cũng không muốn ra, thực không biết Hàn Nghệ làm sao thuyết phục Tiền Đại Phương bọn họ giảm giá đấy. Tận tình khuyên bảo nói:
.- Đây là biện pháp duy nhất làm một mẻ, khoẻ một đời. Tiền Đại bọn họ hiện tại sở dĩ kéo. Chẳng qua bởi vì tình huống bây giờ không thoáng sao, không biết nên đứng bên nào.
.Hiện giờ có một cơ hội tốt, Bạch sắc sinh tử luyến vừa mới kết cục, vở kịch mới thì chưa phát hành, con cháu những quý tộc kia liền không có lý do gì mỗi ngày chạy sang ngõ Bắc. Kỳ thật họ và Hàn Nghệ là có mâu thuẫn đấy. Chỉ cần chúng ta đồng loạt giảm giá, như vậy khách hàng đương nhiên là lựa chọn bên rẻ hơn, khẳng định đều sẽ chạy sang bên hai chợ ta, đám người Tiền Đại thấy vậy, sẽ hiểu được ngõ Bắc không bằng hai chợ ta, khi đó chúng ta lại tạo áp lực, bọn họ nhất định sẽ lựa chọn hai chợ chúng ta, chỉ cần Tiền Đại bọn họ vừa đi, chợ ngõ Bắc chỉ có thể đóng cửa, đến lúc đó chúng ta lại nâng giá lên. Các ngươi yên tâm, nhiều nhất một tháng là có thể giải quyết ngõ Bắc.
.Đám người Ngụy Thanh vừa nghe, cảm thấy Cố Ngôn Thương nói cũng khá có đạo lý đấy.
.Có câu, thà đau ngắn còn hơn đau dài a Mấy người khẽ cắn môi, liền đồng ý.
.Sau khi hội nghị kết thúc, đám người Tiền Đại Phương liền lập tức chạy tới ngõ Bắc, tìm Hàn Nghệ, kêu khổ, kêu oan.
.Hàn Nghệ ngồi ở chỗ kia, mặt mày nhăn nhó. Một lời không nói, để bọn họ làm ào ở đó.
.Đám người Tiền Đại Phương tỏ vẻ lâu như vậy, nhưng Hàn Nghệ một tiếng cũng không ra, cảm giác mình đang tự diễn tự vui.
.Tiền Đại Phương bèn nói:
.- Hàn tiểu ca. Ngươi tốt xấu cũng nói câu a.
.Hàn Nghệ nhìn hắn một cái, nói:
.- Ta mà mở miệng, nhấtđịnh đều là thô tục.
.Nói xong, hắn lại rung đùi đắc ý đấy, rất buồn bực nói:
.- Các ngươi nói thử xem, việc này có đạo lý hay không. Bọn họ dựa vào cái gì không cho các ngươi đến ngõ Bắc buôn bán, triều đình đều cho phép ta mở chợ này, ta thế nào lại phá hỏng quy củ, càng nghĩ ta càng không hiểu.
.Triệu Tứ Giáp nói:
.- Hiện giờ vấn đề không phải đạo lý ở phía ai, mà là việc này nên giải quyết như thế nào.
.Hàn Nghệ thoáng nhìn sang hai bên, trầm ngâm một lát, nói:
.- Thật ra ta có một biện pháp, chỉ là sợ các ngươi không đồng ý.
.- Biện pháp gì.
.Mọi người lập tức bu lại.
.Hàn Nghệ thấy cả đám lão già, không khỏi dè lại sau, nói:
.- Nói cho cùng cũng là tiền đang tác quái, hay chúng ta chia chút ích lợi cho bọn họ, mỗi tháng cho bọn họ một ít tiền, vậy bọn họ sẽ đồng ý thôi.
.- Ngươi trả.
.Tiền Đại Phương vội vàng nói.
.Oa con mẹ nó ngươi thật đúng là vô sỉ đấy. Hàn Nghệ ngượng ngùng nói:
.- Chúng ta chia đều.
.Khuôn mặt kích động của Tiền Đại Phương lập tức xịu xuống.
.Ngươi đây là biện pháp cái quái gì, ta đến ngõ Bắc là đến kiếm tiền, ngươi còn muốn chúng ta chia ra một phần lợi nhuận, còn không bằng ta quay về hai chợ.
.- Vậy sao mà được, tiền thuê ngõ Bắc vốn là cao, chúng ta căn bản không có kiếm tiền gì, sao đi chia ra một phần lời.
.- Cái này căn bản là một cái động không đáy, ngươi cấp nhiều ít bọn họ cũng sẽ không như ý đấy.-
.- Không được, không được, biện pháp này thật sự là quá tệ rồi.
.Toàn bộ phản đối, không ngoại lệ.
.Hàn Nghệ buồn rầu nói:
.- Vậy các ngươi nói làm sao bây giờ, ta toàn tâm toàn ý giúp các ngươi kiếm tiền, điểm này tin rằng ta không cần nhiều lời, cho các ngươi kiếm tiền nhiều hơn, đây là điều duy nhất ta có thể làm cho các ngươi, là bọn họ ép các ngươi hai chọn một đấy, không phải ta, ta cũng muốn mọi người hòa khí sinh tài, là bọn họ phải ỷ lớn bắt nạt nhỏ, không nói đạo lý, nếu không các ngươi cứ việc nói thẳng, muốn ta làm như thế nào, nếu ta có thể hiểu, ta nhất định làm, cho dù là tới cửa cầu bọn họ cũng được.
.Mọi người bắt đầu ngươi nhìn ta, ta nhìn hắn.
.Quay đầu lại ngẫm lại, việc này đến ép Hàn Nghệ suy nghĩ biện pháp, thật đúng là có chút ép buộc, mấu chốt là hai chợ đang ép buộc bọn họ, không phải đang ép Hàn Nghệ, Hàn Nghệ không có bao nhiêu cơ hội nhúng tay, hơn nữa Hàn Nghệ đích xác nghĩ hết biện pháp giúp bọn hắn kiếm tiền, là chủ nhân ngõ Bắc, hết thảy hắn làm đã hơn là hoàn thành nhiệm vụ rồi.
.Hàn Nghệ lại nói:
.- Nếu không chúng ta kéo tiếp, ta không tin bọn họ dám làm gì các ngươi, đúng không, bọn họ bây giờ là đồng lòng, nhưng một lúc lâu, thì ai biết có thay đổi không, chỉ cần bọn họ không đồng lòng, việc này thì không cần giải quyết cũng tự xong, dù sao đây cũng không phải là thâm cừu đại hận. Đương nhiên, ta rất hy vọng các vị có thể ở lại ngõ Bắc. Hơn nữa ta đem lời nói trước, tương lai ngõ Bắc nhất định phải vượt qua hai thị.
.Đám người Tiền Đại Phương ngẫm lại, cũng chỉ có thể kéo dài, nhưng trong lòng cũng đều hiểu được, việc này chỉ sợ đến cuối cùng bọn họ vẫn không thể tránh khỏi hoàn cảnh hai chọn một.
.Đây không thể nghi ngờ là một lựa chọn khó khăn.
.Nếu là muốn sống ổn định, vậy nhất định lựa chọn hai chợ, hai chợlà triều đình xây nên, không sập được được, bọn họ vừa đi. Ngõ Bắc nhất định phải đóng cửa, như vậy chẳng khác nào trở về như trước.
.Nhưng cũng bởi vậy mà không còn cảm giác mãnh liệt, không chút khoa trương, chính là cục diện đáng buồn, từ từ nhắm hai mắt kiếm tiền, tiền không phải ít, nhưng muốn nhiều cũng không nhiều nổi.
.Đây hoàn toàn là ưu thế của ngõ Bắc, ai đều biết rằng, triển vọng ngõ Bắc tốt hơn hai chợ rất nhiều, ở trong này tràn đầy hơi thở buôn bán. Mỗi ngày tất cả mọi người cạnh tranh lẫn nhau, một người tiếp một người, rất là sảng khoái. Nhưng ngõ Bắc dù sao cũng là tư nhân xây thành đấy, không ổn định, chịu không được bất cứ gió táp mưa sa, thậm chí chỉ cần một tờ mệnh lệnh của triều đình, có thể khiến ngõ Bắc đóng cửa, mặt khác, Hàn Nghệ lại đi con đường làm quan, đây đều có lợi và hại. Hàn Nghệ trở thành quan, sức mạnh ngõ Bắc cũng nhiều hơn, nhưng một khi con đường làm quan của Hàn Nghệ bất lợi, chắc chắn liên lụy đến ngõ Bắc.
.Tóm lại. Cái nào cũng có lợi hại của nó, lựa chọn kiểu này thật muốn giết người.
.Bọn họ còn không muốn quyết định ngay lập tức, vì thế đều nói là phải suy nghĩ một chút, sau đó liền tan.
.Lạp Mỗ Hy Đức cố ý đi sau cùng, vừa ra đến trước cửa, đột nhiên nói với Hàn Nghệ:
.- Hàn tiểu ca. Ngươi yên tâm, bất kể như thế nào, ta nhất định ủng hộ ngươi, tuyệt đối không dọn đi.
.Hàn Nghệ tâm sáng như gương, cười nói:
.- Đóng cửa ngày Nữ nhân thì sao.
.- Ách.
.- Ha ha Hàn Nghệ cười, nói:
.- Chỉ là đùa thôi, Lạp Mỗ tiên sinh, ngươi yên tâm đi, chỉ bằng câu nói vừa rồi của ngươi, ta đảm bảo tương lai ngươi sẽ phát tài, trở thành thương nhân có tiền nhất Tây Vực.
.Lạp Mỗ Hy Đức mỉm cười, chắp tay nói:
.- Sau này phải nhờ sự chiếu cố của Hàn tiểu ca.
.- Chiếu cố lẫn nhau chiếu cố lẫn nhau.
.- Cáo từ.
.- Đi thong thả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận