Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 232.2: Chính là lợi hại như vậy.

.Vẻ mặt của Hàn Nghệ lập tức từ xanh chuyển sang hồng, nói: - Lưu tỷ, tỷ đem trà thả xuống, liền xuống làm việc đi, ta cùng Nguyên công tử, Mẫu Đơn cô nương còn có chút chuyện muốn đàm luận.
.- Dạ dạ dạ!
.Lưu Nga vội vàng đem trà buông xuống, sau đó liền mang theo một mặt nghi hoặc đi ra ngoài.
.Hàn Nghệ vừa rồi mới nói nhiều như vậy, có chút miệng đắng lưỡi khô, vừa bưng chén trà lên chuẩn bị uống, thế nhưng vừa nhìn thấy trà này, lại cảm thấy lúng túng, dứt khoát liền để xuống, tiếp tục nói: - Giấc mơ vĩ... này của ta, chính là hi vọng mỗi nữ nhân đều có thể đến Phượng Phi Lâu xem kịch nói, từ đó làm được chân chính công bằng, bình đẳng, mặc kệ là con cháu quý tộc, hay là con cháu nhà bần cùng. Đúng, đoàn kịch nói là có thể đến diễn trong vườn nhà các ngươi, nhưng nếu là có một ngày ta lại làm ra đồ vật chuyển không đi được, vậy phải làm sao bây giờ? Há chẳng phải là nữ nhân sẽ mãi mãi không được nhìn thấy à? Vì lẽ đó ta mới nói đây chỉ là trị ngọn không trị gốc.
.Để nữ nhân đến xem kịch nói, cái này cũng là xu hướng phát triển, là không thể ngăn cản.
.Kỳ thực từ sau khi kịch nói nổi tiếng lên, rất nhiều quý phụ đều muốn đám Mộng nhi đến phủ biểu diễn, cũng đã có người đến hỏi dò qua, chỉ là Phượng Phi Lâu từ khai trương cho tới bây giờ, vẫn luôn là sự cố không ngừng, do đó dẫn đến chuyện ra ngoài diễn xuất vẫn chưa từng xảy ra.
.Làm như vậy tuy rằng cũng phù hợp lẽ thường, thế nhưng Hàn Nghệ cảm thấy cứ như vậy, địa vị của Phượng Phi Lâu sẽ dần dần bị làm thấp đi, ngươi ngươi đều sẽ xem thường Phượng Phi Lâu. Cái hắn hi vọng nhìn thấy chính là mọi người tranh nhau đến Phượng Phi Lâu, do đó làm nổi bật địa vị của Phượng Phi Lâu, mà không phải là người nào cũng có thể quơ tay múa chân đối với hắn, bắt hắn hướng về phía đông, hắn liền hướng về phía đông, bắt hắn hướng về phía tây, hắn liền hướng về phía tây, thế nhưng hắn vẫn không có thực lực này. Biện pháp duy nhất, chính là trước khi những quý phụ kia yêu cầu hắn tới cửa, liền mở ra cho bọn họ trước.
.Vì lẽ đó, chuyện này kỳ thực không có bất cứ quan hệ gì với Nguyên Mẫu Đơn, mà là kế hoạch của Hàn Nghệ.
.- Cô cô, ta thấy hắn nói cũng có chút đạo lý.
.Nguyên Liệt Hổ thoáng có chút suy nghĩ, gật gật đầu nói, y tuy rằng tương đối kích động, nhưng tác phong làm việc vẫn là phù hợp với đặc tính của Trường An thất tử, chính là vô kỷ luật.
.Ngoại trừ Trường An thất tử, không có con cháu quý tộc nào đồng ý lui tới cùng một tên bình dân thấp hèn như Hàn Nghệ, tuy rằng bọn họ đều đến xem kịch nói, nhưng cực ít trò chuyện cùng Hàn Nghệ.
.Nguyên Mẫu Đơn lạnh lùng liếc mắt nói: - Ngươi đều có thể nhìn ra, lẽ nào cô cô không nhìn ra à.
.Nguyên Liệt Hổ lúng túng nói: - Đúng vậy, đúng vậy.
.Nguyên Mẫu Đơn lại nói với Hàn Nghệ:
.- Nhưng cho dù ngươi làm như vậy, cũng sẽ không có nữ nhân nào dám tới đấy.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng người không đi làm, mãi mãi sẽ không xảy ra.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nếu ngươi không làm được, vậy thì chẳng phải là nữ nhân chúng ta cung không được nhìn thấy kịch nói à?
.Hàn Nghệ tự tin cười nói:
.- Điểm này kính xin Mẫu Đơn cô nương yên tâm, ta tuyệt đối có thể làm được, chuyện này đối với ta mà nói, cung không phải việc khó gì.
.Nguyên Liệt Hổ ngạc nhiên nói: - Cái này cung không tính là việc khó à? Ngươi có biện pháp gì thế, nói nghe một chút.
.Để nữ nhân xem kịch nói, chuyện này không khó, bởi vì nữ nhân cung muốn xem, khó liền ở chỗ làm sao mới có thể để nữ nhân đến Bình Khang Lý xem kịch nói kìa, tuy rằng Đường triều đã vô cùng cởi mở, thế nhưng muốn cho nữ nhân đến nơi nổi tiếng là bướm hoa như Bình Khang Lý, thì chuyện này ngẫm lại liền cảm thấy không thể.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đến lúc đó Nguyên công tử sẽ biêt thôi.
.Nguyên Liệt Hổ liếc xéo Hàn Nghệ, nói: - Thần bí như vậy?
.Nguyên Mẫu Đơn hơi nhíu mày nói: - Ngươi là muốn để ta mang theo những hảo hữu kia của ta đến làm binh sĩ đi đầu vì giấc mộng này của ngươi à?
.Nguyên Liệt Hổ lập tức nói: - Chuyện này không thể được.
.- Chuyện này đương nhiên không được. Hàn Nghệ cười ha ha, nói: - Đừng nói Mẫu Đơn cô nương tất nhiên sẽ không đáp ứng, coi như cô đáp ứng, cô lại có thể mang bao nhiêu người đến chứ, dù sao trưởng bối của các cô chắc chắn sẽ không chấp thuận để các cô tới. Thế nhưng các cô cung có thể yên tâm, ta sẽ cho các cômột cái lý do vô cùng chính đáng để tới đây, đến lúc đó chắc chắn sẽ không có bất luận người nào ngăn cản, Mẫu Đơn cô nương chỉ cần lẳng lặng đến đây xem kịch nói là được rồi, còn lại liền không cần các cô phải bận tâm.
.Nguyên Liệt Hổ kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ, lợi hại như vậy?
.Hàn Nghệ thoáng nhìn lại, cười gật gật đầu nói: - Thật sự là lợi hại như vậy.
.Nguyên Liệt Hổ cả kinh nói: - Làm sao ngươi biết ta đang suy nghĩ gì?
.Lão tử cũng học đến mấy năm tâm lý học nha, ngay cả ngươi cũng đoán không ra, vậy ta còn lăn lộn cái gì nữa. Hàn Nghệ chỉ cười không nói.
.Nguyên Mẫu Đơn thấy Hàn Nghệ nói năng thận trọng, biết cũng khó có thể hỏi ra cái gì đến được, liền hỏi: - Thế nhưng điều này phải cần bao lâu?
.Y tư là, ngươi không thể lại giống như lần trước, chỉ là nói xuông, cũng không có bất luận động tác gì.
.Hàn Nghệ nói: - Trong vòng mười ngày mà thôi, đến lúc đó toàn bộ nữ nhân Trường An đều sẽ tranh giành đến Phượng Phi Lâu của ta.
.Mười ngày? Nguyên Liệt Hổ mãnh liệt hít vào một ngụm lãnh khí, thầm nói, làm sao có khả năng?
.Hàn Nghệ nhìn Nguyên Liệt Hổ nói: - Nguyên công tử nếu không tin, chúng ta không ngại đánh cược chút gì cũng được? Trong lòng cười thầm, lừa cường hào vốn la chuyện ta thích làm nhất từ trước cho tới nay nha.
.- Ngươi lại biết ta đang suy nghĩ gì?
.Nguyên Liệt Hổ hoảng sợ nói.
.Hàn Nghệ ha ha cười, không lên tiếng, xem ngươi sau đó còn dám ở trước mặt ta hung hăng không?
.Nguyên Liệt Hổ liếc mắt nhìn Hàn Nghệ một cái, nói: - Đánh cuộc cái...
.Y vừa mở mồm, Nguyên Mẫu Đơn đã giành trước nói: - Được, ta lại tin tưởng ngươi một lần nữa. Nói xong liền đứng dậy.
.Nữ nhân này cung thực sự là làm người đủ tức giận, ta mò thêm chút điểm thu nhập mua chút đồ gia dụng thì có gì không thể chứ, ngược lại nhà các ngươi cũng là có tiền mà. Hàn Nghệ thầm chửi một câu.
.Nguyên Liệt Hổ vội vàng đứng lên nói: - Cô cô, cô cô muốn đi sao, để ta đưa cô cô trở về.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ngươi đi ra ngoài trước.
.Nguyên Liệt Hổ "A" một tiếng.
.Hàn Nghệ thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, đây thật sự là báo ứng nha.
.- Sao?
.- Được, ta ở bên ngoài đợi cô cô.
.Nguyên Liệt Hổ lập tức đi ra ngoài, thuận tay còn đóng cửa lại.
.Nguyên Mẫu Đơn nhàn nhạt nói: - Tiểu Hổ, ở bên ngoài ta vẫn tận lực lực cho ngươi mặt mũi.
.Nàng nói được một nửa, chợt nghe thấy một trận tiếng bước chân dồn dập dần dần đi xa.
.--------------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận