Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 763: Không theo địa lý

.Kỳ thật Hàn Nghệ lúc này vẫn chơi cái trò tin vào đạo lý đời trước, chủ chương của Nho gia là nền chính trị nhân từ, lễ phép, đức trị thật ra thì chính là hướng tới vua, nói cách khác hy vọng vua có thể khoan hồng độ lượng đối đãi dân, lấy ân đức cấp cho bách tính trăm họ một mảnh đất để cho họ trồng trọt, cày cấy, giảm thuế lao dịch.
.Nói cách khác, tư tưởng Nho gia chủ yếu là Nho gia và quân đồng lòng, hơn nữa tư tưởng Nho gia là làm cho vua và bách tính trăm họ gắn kết hơn, cũng chính là “cao cao tại thượng” * đấy.
.(* cao cao tại thượng: ý chỉ địa vị tôn quý)
.Mà Hàn Nghệ đưa ra quan điểm là làm cho tư tưởng Nho gia hướng tới bách tính trăm họ thế nhưng nếu không thông qua vua, thì Nho sinh không có quyền lợi có thể bớt lao dịch, giảm thuế phú, có thể không có năng lực cấp cho dân chúng trăm họ một mảnh đất đai, cách làm như vậy chính là nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc của sự vật, tính chất của sự vật để trợ giúp dân chúng có cuộc sống tốt hơn, tổng kết lại chính là khoa học tư tưởng.
.Đây là cùng một khái niệm, chẳng qua là bất đồng về đường lối.
.Bởi vậy có thể thấy được, nhờ cái cũ để thay đổi, cải cách chế độ, cũng không phải dễ thao túng như vậy, ngươi nhất định phải tìm đúng điểm cần thay đổi, ở dưới hoàn cảnh không thay đổi nội dung nòng cốt của Nho gia, từ đó dẫn ra một loại tư tưởng dẫn lối mới.
.Tuy nhiên phen biện luận này của Hàn Nghệ đã vô cùng thành công, một điểm mấu chốt chủ yếu trong đó là giao cho nho sinh cảm giác về sứ mệnh. Kỳ thực rất nhiều nho sinh đều vô cùng mời mịt, tư tưởng chủ trương của thánh nhân là, đầu tiên ngươi phải làm quan, sau đó ngươi mới có thể đem tư tưởng Nho gia của ngươi đi phổ biến cho dân chúng,. Đây là một cánh cửa rất cao, thế nhưng hiện giờ khảo thí vẫn là mang hình trùy, phần lớn nho sinh đều không thể làm quan.
.Những người này sẽ trở nên vô cùng mê man, Khổng Mạnh nói muốn dùng nền chính trị nhân từ trị quốc, ta mười mấy năm đọc sách, thế nhưng không có đất dụng võ, triều đình không để cho ta cơ hội.
.Nếu Hàn Nghệ đi theo con đường này vậy thì không cần làm quan, có thể đi theo bước thánh nhân, liền sẽ tiêu trừ đi cánh cửa cao cao kia, có thể kích động tính tích cực của nho sinh.
.Trước kia phát hiện ra cày Hùng Phi là kỳ dâm xảo kỹ, thế nhưng hiện tại người nào còn làm ra loại công cụ lợi nước lợi dân như cày Hùng Phi thì chính là nghiên cứu nguồn gốc sự vật, là tinh thần nghị lực của Nho gia. Trước kia Phòng Huyền Linh bọn họ nói là vua phải khoan hồng độ lượng đối đãi với dân, ta bây giờ tự mình nêu gương chính mình lấy ân điển cho bách tính muôn dân. Đây cũng là tư tưởng nhân học chủ trương của Nho gia.
.Do đó mới nhận được sự cùng nhận thức của các nho sinh.
.Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hàn Nghệ lựa chọn Nho gia, bởi vì tư tưởng của Nho gia phong phú dồi dào, lại có chút vô cùng mờ mịt, có rất nhiều điểm dễ thâm nhập.
.Hàn Nghệ thấy độ lửa hiện giờ cũng đã tàm tạm rồi, đã đến thời điểm tăng lên uy danh của mình rồi, vì thế cất cao giọng:
.- Tại hạ lúc đầu phát hiện ra lực hấp dẫn, chẳng qua là vừa khéo trùng hợp, nếu như các vị có hứng thú quan tâm đến phương diện lý luận của lực hấp dẫn như vậy. Tại hạ cũng không dám che dấu, xin các vị yên tâm, đợi cho “Niên thiếu Khổng tử 2” sau khi đi ra ta sẽ phát biểu một chút về lý luận học thuật của lực hấp dẫn, cho các vị tham khảo.
.Chúng Nho nghe tới đây không khỏi vui mừng, nói:
.- Hàn tiểu ca chuyện này là thật? Thật sự còn có “Niên thiếu Khổng Tử 2” ?
.Mẹ kiếp! Các ngươi biết lý giải trọng điểm không, chẳng lẽ giáo sư không hề dạy các ngươi trọng điểm phía dưới bức họa hoành sao? Hàn Nghệ câm nín một hồi gật đầu nói:
.- Đúng đấy, hiện giờ chúng ta đang gia tăng tập luyện, tin tưởng rằng không bao lâu là có thể gặp mặt cùng mọi người.
.Mọi người nghe xong không ngừng vui sướng.
.Mừng rỡ qua đi bọn họ mới nhớ đang bàn luận về lý luận học thuật của lực hấp dẫn. Một nho sinh nói:
.- Tại sao phải đợi cho sau khi “Niên thiếu Khổng Tử 2” đi ra, ngươi mới phát biểu về lý luận của lực hấp dẫn, hiện tại ngươi cũng có thể nói a.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Việc này là có nguyên nhân đấy, tạm thời ta không thể nói, đến lúc đó các vị sẽ biết.
.Mọi người sau khi nghe xong tỏ ra có chút thất vọng, nhưng trên hết là sự kỳ vọng.
.Sau một phen tranh luận, Hàn Nghệ cuối cùng miễn cưỡng vượt qua kiểm tra rồi theo chúng Nho tản đi, Hàn Nghệ liền theo Lư Sư Quái, Vương Huyền Đạo, Trịnh Thiện Hành đi đến tiệm thuốc bắc Lư gia.
.- Ha ha !
.Lư Sư Quái nói:
.- Hàn tiểu ca thật là người mang tài của quỷ thần, một phiên biện luận phải trái vừa rồi, thật sự là chưa bao giờ nghe thấy, làm người ta không ngừng thán phục.
.Lư Sư Quái là học y đấy, đương nhiên là vô cùng tán thành cái quan điểm này của Hàn Nghệ, nho sinh không nhất định phải trợ giúp vua thống trị quốc gia, còn có rất nhiều cách đem tư tưởng Nho gia ra thực tiễn.
.Đương nhiên Trịnh Thiện Hành cũng vô cùng tán thành.
.Vương Huyền Đạo lại nói:
.- Theo ý ta chỗ chân chính lợi hại của Hàn tiểu ca, không phải ở chỗ ngôn luận của hắn lần này có bao nhiêu khéo léo mà là khi hắn nói chuyện lúc nào cũng có kích động rất mạnh mẽ, làm cho người ta nghe cảm thấy phấn khích không thôi, cho người khác hy vọng rất lớn, cùng một ngôn luận đó, đổi lại là chúng ta nói sợ là sẽ không có hiệu quả như vậy.
.Lư Sư Quái, Trịnh Thiện Hành gật đầu qua loa.
.Đây thực sự là một câu trong đó.
.Ngôn ngữ của Hàn Nghệ rất dồi dào tình cảm và mang tính kích thích, ngươi cứ nghe hắn nói chuyện mà xem, lúc nào cũng chứa một vài từ ngữ mang tính mấu chốt, như, vĩ đại, cảm giác sứ mệnh, sáng tạo, hy vọng.
.Rất trực tiếp thẳng thắn, nhưng lại có thể cho người ta sự cổ vũ rất lớn.
.Nhưng ngươi bảo đám người Trịnh Thiện Hành nói, bọn họ tuyệt đối không nói ra miệng bởi vì họ vô cùng khiêm tốn, dựa vào điều gì mà nói vĩ đại.
.Hàn Nghệ cười khổ nói:
.- Vương công tử, đây là ngươi khen hay là chê đấy!
.Vương Huyền Đạo nói:
.- Tất nhiên là khen. Năm xưa Tô Tần tung hoành liên hợp, Trương Nghi liên kết nước xa, tấn công nước gần nhờ, chẳng dựa vào tài ăn nói không gì sánh kịp. Nhưng ta càng thêm hiếu kỳ, Hàn tiểu ca ngươi tốn nhiều công sức đến vậy khởi xướng Nho gia đến tận cùng là vì cái gì?
.Hàn Nghệ mỉm cười nói:
.- Ba vị công tử thông minh như vậy, làm sao có thể không biết.
.Vương Huyền Đạo nói:
.- Ta thấy được, có điều chỉ sợ nhìn thấy đỉnh của tảng băng trôi.
.Hàn Nghệ bật cười ha hả nói:
.- Vương công tử có phần quá coi trọng ta rồi.
.Trịnh Thiện Hành thấy Hàn Nghệ dường như cũng không muốn nói, cảm thấy cũng không tiện hỏi nhiều vì thế nói sang chuyện khác:
.- Hàn tiểu ca, tuy rằng những lời này của ngươi có thể chiếm được sự ủng hộ đồng lòng của nho sinh, nhưng những nho sinh này không có nghĩa là toàn bộ nho sinh, đúng như lời nói của Huyền Đạo, lời này từ trong miệng ngươi nói ra cùng với từ trong miệng người khác nói ra khả năng chính là hai loại ý nghĩa, hơn nữa ngôn luận lần này của ngươi có vì truyền thống tư tưởng của Nho gia, có thể sẽ dẫn tới không ít người tranh luận, ta thấy trưởng bối của chúng ta rất nhanh sẽ đến tìm ngươi.
.Hàn Nghệ đột nhiên giật mình, hơi có vẻ hốt hoảng sợ hãi nói:
.- Đúng ạ! Vậy thì nên làm như thế nào cho phải?
.Lư Sư Quái nhìn Hàn Nghệ, phát giác càng nhìn càng thấy dối trá, cùng Trịnh Thiện Hành, Vương Huyền Đạo liếc mắt nhìn nhau một cái bật cười ha hả.
.Hàn Nghệ lúng túng nói:
.- Không biết ba vị đang cười cái gì?
.Ba người đều cười mà không nói, với sự hiểu biết của bọn họ đối với Hàn Nghệ, bất luận nói ra cái gì cũng không phải là nói ra trong tình huống bị kích động, hắn nhất định là có hậu chiêu, hoàn toàn không cần bọn họ lo lắng tới.
.Bọn họ lường trước không sai, tư tưởng Nho gia lưu truyền mấy trăm năm, sao một lời của Hàn Nghệ có thể thay đổi được, điều này không liên quan đến lý luận mà là liên quan đến lợi ích.
.Bọn Bùi Thanh Phong đương nhiên không chịu bỏ qua, vì vậy sau khi trở về liền bắt đầu tung ra đủ mọi phê phán ngôn luận của Hàn Nghệ, có một phần là tán thành, nhưng một phần là phản đối. Còn tranh luận trong nội bộ Nho gia cũng dần xôn xao.
.Đầu tiên ngồi không yên là Trịnh Vương Thôi Lư, bọn họ đã bị Hàn Nghệ bắt cóc, lúc đầu còn nói rõ ủng hộ Thiếu niên Khổng Tử của Hàn Nghệ, hiện tại nội bộ Nho gia bắt đầu tranh cãi, bọn họ tất nhiên cũng phải dây vào trong đó, nhưng bọn họ lại không biết đến tột cùng là chuyện gì đang xảy ra, vì thế khi còn chưa có ồn ào lớn thì gấp rút chạy tới Phượng Phi Lâu.
.- Hàn Nghệ, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?
.- Tại sao ngươi có thể ngông cuồng sửa đổi ý thánh nhân, ngươi cũng biết lễ chế chính của Nho gia chúng ta là tuân theo chế độ lễ nhạc từ triều Chu, thuật lại mà không sáng tác ra, tin vào đạo lý đời xưa, đây là chứng minh tốt nhất. Ngươi phủ định lý luận này, không khác gì đã cậy ra gốc rễ của Nha ra chúng ta.
.- Lần này chúng ta cũng sẽ không giúp ngươi nữa.
.Đám người Trịnh Bá Ngung đi tới Phượng Phi Lâu, vừa thấy Hàn Nghệ là đã đổ xuống một trận chửi bới thậm tệ.
.Bọn họ lúc đầu ủng hộ lý luận nghiên cứu đến cùng để biết nguồn gốc sự vật, tương đương chính là ủng hộ tư tưởng Nho gia, chẳng qua là nhận định tình hình, đem cái trước kia không được đánh giá cao đẩy lên phía trước, chuyện này rất bình thường, nhưng phen ngôn luận này của Hàn Nghệ đối với tư tưởng Nho gia sẽ tạo ra ảnh hưởng vô cùng lớn, bọn họ làm sao còn dám cùng Hàn Nghệ thông đồng làm bậy nữa.
.Tuổi tác cũng không nhỏ, mà sao giọng vẫn còn lớn như vậy, các ngươi ồn ào có lích lợi gì, đợi lát nữa nếu không bị ta lừa đến vui vẻ khâm phục, thì rõ là uổng phí sức lực. Hàn Nghệ lườm lườm ông ta, không thèm lên tiếng.
.Trịnh Bá Ngung nói:
.- Ngươi tại sao lại không lên tiếng? Là không còn gì để nói sao?
.Hàn Nghệ oan ức nói:
.- Mấy vị trưởng bối, phen ngôn luận này không phải do ta chủ động nói ra, là có một số người cố ý chĩa mũi nhọn vào ta, ta chẳng qua là tranh luận cùng bọn chúng.
.Trịnh Bá Ngung nói:
.- Ta biết ngươi đang nói ai, nhưng lời nói của bọn họ có thể có bao nhiêu sức ảnh hưởng lớn, khi đó ngươi cần phải nhẫn nại, sau đó tìm chúng ra bàn bạc thương lượng, những lời đó của ngươi, thì trúng ý bọn họ rồi, chuyện đến bây giờ càng ồn ào lớn, ta xem hiện tại ngươi kết thúc làm sao.
.Hàn Nghệ nói:
.- Lúc đầu ta cũng nghĩ như vậy, thế nhưng lời của đối phương đột nhiên làm cho ta thấy được chỗ thiếu xót của Nho gia, về lâu dài điều này đối với Nho gia có sức ảnh hưởng vô cùng lớn, ta mới mạnh dạn nói ra ngôn luận lần này.
.- Chỗ thiếu xót?
.Trịnh Bá Ngung sửng sốt cau mày nói:
.- Chỉ giáo cho?
.Hàn Nghệ thở dài một tiếng nói:
.- Việc này nói ra thì phải từ hai giáo Phật giáo, Đạo giáo. Hai giáo này hiện giờ đang nhanh chóng quật khởi, hơn nữa đặc biệt là Phật giáo. Phật giáo đã vượt qua Nho giáo chúng ta. Nhưng Phật giáo chẳng qua là một giáo ngoại lai, một khi Phật giáo chiến thắng Nho giáo, người Hán chúng ta sẽ mất đi những truyền thống phong tục của mình, lại càng không nói tới cái gọi là tin vào đạo lý thời xưa.. Trước đó chúng ta đã nói đến nghiên cứu đến cùng để biết được nguồn gốc của sự vật chỉ có thể làm thủ đoạn phản kích, nhưng rất khó tạo thành tính tấn công đối với nguồn gốc ccủa Phật giáo, hơn nữa nếu cứ tiếp tục thế này Phật giáo nhất định sẽ là một nhà độc đại đấy.
.Lời vừa nói ra đám người Trịnh Bá Ngung không thể không bình tĩnh lại nhìn nhau một chút.
.Vương Thúc Bản liền nói:
.- Lời này của ngươi rốt cuộc là có ý gì?
.Hàn Nghệ nói:
.- Các vị trưởng bối, các vị có thể nghĩ qua vì sao thế lực của Phật giáo có khả năng mở rộng ở Trung thổ chúng ta nhanh như vậy?
.Thôi Ti nói:
.- Ngươi nói là vì sao?
.Hàn Nghệ nói:
.- Rất đơn giản, chính là mỗi người đều có thể tin vào Phật giáo, thực ra đây ngược lại cũng không là cái gì, mấu chốt là không phải mọi người đều có thể gia nhập vào Nho giáo, thân là nho sinh nhất định phải đầy bụng kinh luân, học phú năm xe, nông phu có thể là người trong Phật môn nhưng không có tư cách xưng mình là người trong Nho giáo. Cái gọi là sĩ nông công thương, tuy sĩ là đầu, nhưng chẳng qua là quần thể ít nhất, quần thể nông công thương so với sĩ thì lớn hơn rất nhiều,. Phật giáo thu nạp cũng chính là những người này.
.Những người này mặc dù không có văn hóa nhưng bọn họ là một giai cấp vô cùng lớn, nhất là nông dân, đây là quần thể được triều đình coi trọng nhất, một khi nông phu trong thiên hạ đều tin vào Phật rồi đến lúc đó thiên hạ không Nho giáo nói là tính mà là Phật giáo. Lúc đó triều đình cho dù không muốn cũng không thể không lấy Phật giáo trị quốc. Bởi vì lời nói Phật giáo so với Nho gia dễ dàng khiến dân chúng bách tính tiếp nhận. Điều này đối với Nho gia mà nói thật là đả kích trí mệnh.
.Đường triều rất là mở cửa, Lý Thế Dân mặc dù nói Đạo giáo làm chủ nhưng kỳ thực là tam giáo song song, chính là áp dụng chế độ mở cửa, do vậy tại triều đường, Nho giáo, Đạo giáo, Phật giáo tranh đoạt, cạnh tranh đạt đến mức độ hot. Nhất là thời kỳ Võ Tắc Thiên, Phật giáo đạt đến thời kỳ cường thịnh. Do vậy có thời kỳ Đạo giáo cùng Nho giáo liên thủ đối đầu với Phật giáo.
.Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu lúc đầu Thôi Lư Trịnh Vương ra sức ủng hộ Hàn Nghệ.
.Giờ đây Hàn Nghệ tiến thêm một bước lý giải, hiện thực cũng bắt đầu trở nên càng thêm tàn khốc.
.Trịnh Bá Ngung nói:
.- Những điều này thì liên quan gì đến phen ngôn luận kia của ngươi?
.Hàn Nghệ tự tin nói:
.- Nếu ngôn luận của ta phen này nhận được sự đồng thuận của trên dưới Nho gia, và có thể thực hiện được thì Nho giáo sẽ tồn tại sừng sững không ngã, không thể lay động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận