Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 568.1: Là ông ta, chính là ông ta!

.Có âm mưu!
.Nhất định có âm mưu!
.Lưu Yến và Trương Duệ Sách lập tức ngây ra như phỗng.
.Trước đó cho dù là Lý Trị, hay là Trưởng Tôn Vô Kỵ đã ra hiệu cho bọn họ cái gì, bọn họ chỉ là giám sát, chỉ thế mà thôi, quyền lực thẩm tra án này đều nằm trên người Hàn Nghệ, nhưng không ngờ Hàn Nghệ vừa đến thì đã bảo bọn họ thẩm, đây là tình huống gì chứ.
.Thật ra đừng nói bọn họ, mà ngay cả bọn Lư Sư Quái cũng nhìn không hiểu.
.Đừng sợ nha! Ta sẽ không hại các ngươi. Hàn Nghệ lại nói: - Kính xin nhị vị tiền bối vui lòng chỉ giáo?
.Trương Duệ Sách sững người ra, vẫn không dám tin tưởng, nói: - Ngươi ngươi thật sự để chúng ta đến thẩm?
.Hàn Nghệ lắc đầu, thành khẩn nói: - Vậy cũng không phải, ta chỉ là muốn học tập một chút trước, nhìn coi hai vị tiền bối thẩm án thế nào.
.Hắn vừa nói thế, hai người Trương, Lưu lại yên lòng. Tình huống bây giờ, nếu để bọn họ thẩm, bọn họ chưa chắc dám, bởi vì mọi người đều hiểu rõ chuyện gì, nhưngHàn Nghệ lại học tập, mà không nói là để bọn họ thẩm án, chuyện này thì có thể, bởi vì ngoài mặt Lý Trị cũng nói như thế.
.Nhưng rốt cuộc có nên đồng ý không đây?
.Hai người vẫn không đoán được, việc này có phải là một cái bẫy không đây?
.Quan trọng là yêu cầu này của Hàn Nghệ rất khó tưởng tượng nổi, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ, trước đó bọn họ còn nghĩ Hàn Nghệ có trốn để họ thẩm hay không nữa.
.Đang khi hai người do dự, chợt nghe bên ngoài vang lên từng tràn tiếng khóc: - Phu quân! Chàng chết thật thảm mà! A!
.Chỉ thấy ba phụ nhân đầu đeo vải trắng, kêu gào khóc lóc được dẫn vào.
.Đi vào công đường, ba phụ nhân khóc đến không đứng vững nổi, co quắp dưới đất, lớn tiếng khóc to, cực kỳ thảm thiết mà.
.Lần này cũng không phải là diễn, trụ cột đổ rạp ầm ầm, còn có thể không khóc sao.
.Trương Duệ Sách và Lưu Yến nhìn sang Hàn Nghệ, chỉ thấy Hàn Nghệ ngồi trên ghế, vẻ mặt chân tay luống cuống, trong lòng đều nghĩ, tiểu tử này thật sự không biết thẩm nha!
.Lúc này, Hàn Nghệ cũng nhìn sang, lại đưa sang hai ánh mắt cầu cứu.
.Trương Duệ Sách nghĩ bụng, cứ khóc như vậy cũng không ra sao cả, quan trọng là các nàng luôn miệng nói Trương Minh hại chết trượng phu của họ, nếu còn không ngăn lại, nếu truyền ra ngoài, thì sẽ bất lợi cho Trương Minh, mở đầu vậy cũng không tốt, chỉ có thể cứng rắn hơn, thế là lớn tiếng quát: - Phụ nhân to gan, trên công đường khóc lóc sướt mướt, còn ra thể thống gì, nếu các người còn không kiềm chế, đừng trách bản quan trị các ngươi tội náo loạn công đường.
.Dù sao cũng là Đại Lý Tự Thiếu Khanh, nói chuyện cũng uy nghiêm mười phần nha.
.Ba phụ nhân kia bị hù giật nảy, lập tức ngừng khóc, sau đó lại khóc hô với Trương Duệ Sách: - Trương Thiếu Khanh, ngài phải giải oan cho phu quân chúng ta!
.Dù sao cũng là gia đình quan lại, thật ra đều quen biết cả.
.- Là tên cẩu tặc Trương Minh kia, phu quân ta là bị cẩu tặc Trương Minh kia hại chết.
.- Tên cẩu tặc Trương Minh kia thật sự là lòng lang dạ sói, phu quân ta kính nể ông ta như thế, ông ta lại hạ độc thủ như vậy, hu hu hu, phu quân ta chết thật thảm mà!
.Phụ nhân chính là phụ nhân, vừa làm ầm lên căn bản là không ngừng lại được.
.Lưu Yến nghe thấy mà trán đầy mồ hôi, trong mắt lộ vẻ hoang mang, ba phụ nhân này sao vừa lên lại nói là Trương Minh hại chết phu quân bọn họ chứ?
.Trương Duệ Sách cũng lòng đầy nghi hoặc, nhưng các nàng làm ầm ĩ như thế, căn bản là không hỏi được gì, vươn tay đưa ra trước, không ngờ lại bắt phải khoảng không, lúc này ông ta mới phản ứng lại, thước gỡ đang nằm trong tay Hàn Nghệ.
.Bốp!
.Chợt nghe thấy một tiếng vang cực lớn!
.Trương Duệ Sách giật mình run rẩy, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Hàn Nghệ đã cầm thước gõ, vẻ mặt hưng phấn nhìn ông ta.
.Tiểu tử này sẽ không cầm thước gõ chơi đó chứ! Trương Duệ Sách thấy vẻ mặt tươi cười ngây thơ của Hàn Nghệ, trong lòng rất câm nín.
.Nhưng tiếng này vừa vang lên cũng khiến ba phụ nhân kia ngừng khóc, Trương Duệ Sách vội mở miệng hỏi:
.- Các ngươi nói Trương Minh hại chết phu quân các ngươi, có chứng cứ không?
.Hoắc phu nhân kia liền nói: - Nhất định là Trương Minh, hai ngày trước phu quân ta từng nói với ta, nếu có một ngày chàng gặp bất trắc gì, nhất định là Trương Minh hại chết chàng.
.Đinh phu nhân và La phu nhân cũng hai miệng một lời, đều nói phu quân bọn họ từng nói mấy lời tương tự cho họ nghe.
.Bọn Lư Sư Quái nghe mà thầm kinh ngạc, hóa ra bọn họ cũng để lại đường lui từ sớm.
.Trương Duệ Sách nói: - Trương Minh là thượng cấp của phu quân các ngươi, tại sao ông ta lại hại phu quân các ngươi, tại sao phu quân các ngươi lại nói những chuyện này với các ngươi?
.Hoắc phu nhân nói: - Lúc đó ta có hỏi phu quân, nhưng chàng không nói, có điều chàng giao lá thư này cho ta, còn dặn dò ta, trừ phi chàng chết, bằng không tuyệt đối không thể mở lá thư này ra, nếu không tính mạng sẽ bị nguy hiểm, nhưng nếu chàng gặp bất trắc, thì bảo ta nghĩ cách giao thư này cho bệ hạ.
.Trương Duệ Sách nói: - Lá thư đó đâu?
.Hoắc phu nhân lại không nói, chỉ là vẻ mặt hồ nghi nhìn bọn họ, nàng cũng am hiểu đạo lý trong quan trường.
.Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Xin Hoắc phu nhân yên tâm, tại hạ Hàn Nghệ, là Hoàng gia Đặc phái sứ do bệ hạ khâm phong, là bệ hạ lệnh cho ta thẩm tra án này.
.Hoắc phu nhân vừa thấy Hàn Nghệ, nàng dĩ nhiên cũng từng nghe thấy sự tích của hắn, sau khi do dự một lúc thì móc túi hương trên cổ ra, lại lấy một lá thư từ trong túi hương ra.
.Đinh phu nhân và La phu nhân đột nhiên lại hai miệng một lời, nhao nhao móc thư ra.
.Bọn Lư Sư Quái nhìn thấy thế, đều thầm cảm khái, sức hấp dẫn của quyền lực thật đáng sợ, có thể khiến người ta cam tâm cược cả tính mạng của mình.
.Trương Duệ Sách nói: - Mau trình lên! Nói đến đây, ông ta ngập ngừng, nói: - Giao cho Đặc phái sứ xem.
.Hàn Nghệ suýt chút bật cười thành tiếng, vội nói: - Hai vị tiền bối xem trước, lát nữa ta xem sau cũng được. Nói đoạn hắn phất tay, bảo người giao thư cho Trương Duệ Sách và Lưu Yến, bởi vì người ở đây đa số là do Lý Trị phái đến, bọn họ vẫn nghe lời Hàn Nghệ.
.Vừa trình thư lên, Trương Duệ Sách và Lưu Yến mở thư ra xem, sau khi xem xong thì không khỏi lộ vẻ ưu tư, lại trao đổi nhau xem, vẻ mặt càng lo lắng, đợi sau khi xem xong thì giao lại cho Hàn Nghệ. Hàn Nghệ cầm lấy thư xem, trong thư đơn giản nói chuyện Trương Minh và Tưởng phu nhân thông gian, xem xong, lại giao cho bọn Lư Sư Quái xem.
.Trương Duệ Sách lại nói: - Vậy ngoài trừ thư ra, phu quân các ngươi còn nói gì với các ngươi không?
.Ba người đồng thời lắc đầu.
.Lưu Yến đột nhiên hỏi: - Đêm đó trước khi phu quân các ngươi ra khỏi cửa, có từng nói gì không?
.Hoắc phu nhân nói: - Vậy cũng không nói thêm gì, chỉ nói đến tiểu viện ngoại ô ngắm trăng với La ca, Đinh ca, Tưởng ca, lúc trước bọn họ thường đến đó uống rượu ngắm trăng, do vậy ta cũng không để ý, nào ngờ.
.Nói đến đây, nàng lại bật khóc.
.Trương Duệ Sách nhíu nhíu mày, lại hỏi: - Vậy quan hệ cá nhân của phu quân các ngươi với hai người Tưởng Hiến, Trương Minh thế nào?
.a
Bạn cần đăng nhập để bình luận