Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 603.2: Đạo làm thần

.Thôi Bình Trọng nhẹ gật đầu, ông ta rất hiểu loại tâm lý này của Thôi Nghĩa Huyền, dù sao có chút người bảy tám mươi tuổi vẫn liều mạng thi đậu tiến sĩ, đây là một đạo lý, cho nên hỏi:
.- Huynh trưởng đang lo có quốc cữu công?
.Thôi Nghĩa Huyền ừ một tiếng.
.Thôi Bình Trọng hơi trầm ngâm nói:
.- Huynh trưởng, nếu huynh thật sự muốn làm Ngự Sử Đại Phu, đây đích thực là một cơ hội, hơn nữa huynh cũng không cần lo quốc cữu công báo thù huynh, bởi vì Bệ hạ tuyệt sẽ bất chấp tất cả bảo vệ huynh, huynh nhất định sẽ một bước lên mây, nhất triển hoài bão.
.Thôi Nghĩa Huyền gật đầu nói:
.- Điểm này Tập Nhận cũng từng nói qua, nó còn lấy Hàn Nghệ ra thuyết phục ta. Nhưng dù sao ta và Hàn Nghệ khác nhau, Hàn Nghệ xuất thân nhà nông, hắn không có kiêng kỵ gì, nhưng phía sau ta còn có một Thôi thị. Ta sợ sẽ vì thế mà liên lụy cả gia tộc.
.Thôi Bình Trọng lắc đầu nói:
.- Đây cũng không có khả năng không, huynh trưởng gửi tấu chương này lên trên, chỉ đại diện cá nhân huynh mà thôi. Nếu quốc cữu công vì thế mà báo thù Thôi thị chúng ta. Vậy Thôi thị chúng ta vì bảo vệ bản thân, nhất định sẽ lựa chọn đứng bên phe Bệ hạ, vậy quốc cữu công cái được không bù đắp đủ cái mất, ta đoán, dù quốc cữu công có động tác thì cũng chỉ là hù dọa Thôi thị chúng ta, ngăn cản Thôi thị chúng ta đứng bên phe Bệ hạ.
.Thôi Nghĩa Huyền suy nghĩ một lát, nói:
.- Vậy đệ đồng ý chuyện ta trình tấu chương lên sao?
.Thôi Bình Trọng cười khổ nói:
.- Huynh trưởng, hành quân đánh trận, tướng quân có thể quyết thắng ngàn dặm, nhưng trên triều đình, nếu có thể nhìn xa hơn người khác nửa tấc, vậy cũng cực kỳ lợi hại dự đoán thắng thua, ta chỉ có thể trả lời câu hỏi của huynh trưởng rằng, còn liệu có trình tấu chương hay không, vậy phải coi trong lòng huynh trưởng rốt cuộc nghĩ thế nào đấy.
.Thôi Nghĩa Huyền nghe xong ánh mắt chớp động vài cái, cười nói:
.- Bình Trọng, dù sao đi nữa thì ta cũng phải cảm ơn đệ.
.Thôi Bình Trọng khẽ gật đầu nói:
.- Huynh trưởng quá lời, tiện tay mà thôi, không cần phải nói.
.Thôi Nghĩa Huyền lại nói:
.- Bình Trọng, đứa trẻ Tập Nhận vô cùng thông minh, nếu vào triều làm quan, tương lai Thôi gia chúng ta e là lại có một hiền tướng, người làm phụ thân như đệ nên quan tâm quan tâm nó.
.Thôi Bình Trọng lắc đầu, hai tay mở ra nói:
.- Huynh nhìn ta có điểm nào giống một người cha, hơn nữa, nếu thật sự như lời huynh trưởng, nó là một người vô cùng thông minh, vậy chắc nó có cách nghĩ của mình. Sao lại đi nghe lời của một kẻ điên như ta.
.- Đệ!
.Thôi Nghĩa Huyền chỉ có lắc đầu thở dài
.Quan Quốc Công Phủ!
.- Mẹ! Hài nhi thật sự không biết phải làm gì bây giờ, nếu hài nhi cuốn vào chuyện này, nếu có tai nạn gì, tất sẽ liên lụy mẹ, nhưng nếu không đồng ý thì hài nhi lại sợ mình bất hiếu a!
.Chỉ thấy Dương Tư Nột quỳ dưới chân Dương phu nhân, vẻ mặt rối rắm nói.
.- Con đứng dậy trước.
.Dương lão phu nhân giơ tay kéo Dương Tư Nột, Dương Tư Nột vội vàng đỡ lấy tay nàng, mình cũng đứng lên.
.Dương lão phu nhân kéo tay của con trai, lời nói thấm thía:
.- Con a! Thân trên triều đình, rồi cũng sẽ gặp những chuyện này, cha con xưa kia cũng thế thôi. Ông ấy niệm ân tri ngộ với Cao Tông, lựa chọn đứng bên phe Cao Tông và Ẩn Thái Tử, nhưng kết quả Thái Tông Thánh Thượng thắng, chuyện sau đó thì con cũng biết, cha con bị miễn chức tướng, nhưng biểu hiện của cha con rất thản nhiên, ông ấy thường nói, kẻ có chí, không nhất thiết phải là tướng, quang tông diệu tổ, chỉ cần làm được "Người đạt kiêm tế thiên hạ, nghèo chỉ lo thân mình".
.Bởi vậy sau khi cha con bị miễn chức tướng, không hề oán giận một câu, vẫn ở nhà không ra ngoài, qua những ngày tháng nhàn nhã, ông ấy đã rất hài lòng rồi. Nhưng sau khi Thái Tông Thánh Thượng ổn định triều cương, lại bắt đầu dùng phụ thân con, tại sao? Vì Thái Tông Thánh Thượng thấy được con người của phụ thân con, dù phụ thân con đứng bên phe Cao Tông đấy, nhưng ông ấy chưa bao giờ có động tác vượt mức, ông ấy chỉ làm tốt nhiệm vụ của mình, dù bị một câu nói của Thái Tông Thánh Thượng miễn tướng, nhưng ông ấy chưa từng trách Thái Tông Thánh Thượng, bởi vậy phụ thân con mới có thể được sủng ái lúc già, cao cư triều đình, tạo sẵn nền tảng cho các con.
.Cho nên con a, con đừng quá coi trọng đường làm quan này, Bệ hạ cần con, con cố gắng hết sức vì nước vì dân làm chút việc, Bệ hạ không cần con, dù con đứng bên phe của Bệ hạ hay phe quốc cữu công, con chỉ cần làm được không thẹn với lòng là được rồi, cho dù có xảy ra tai nạn gì, ta cũng sẽ không trách con, ta đã già rồi, cũng sống không được mấy năm nữa, ta còn sợ gì. Nhưng con phải nhớ kỹ một điều, nếu con làm chuyện đại gian đại ác gì, mặc kệ nỗi khổ gì của con, ta tuyệt đối không nhận đứa con như con.
.Dương Tư Nột nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ, lại lần nữa quỳ lạy, nói:
.- Ân cần dạy bảo của mẫu thân đại nhân, hài nhi từng giây từng phút khắc sâu trong lòng, hài nhi tuyệt đối không phụ lòng của mẫu thân đại nhân.
.Trong nhà có một người già, như có một bảo bối a!
.Những lời của Dương lão phu nhân, không phải chỉ đơn giản dạy Dương Tư Nột làm người, còn dạy ông ta phải làm một thần tử như thế nào.
.Dương Cung Nhân kỳ thật là một thần tử thành công nhất, năm đó sau khi xảy ra biến Huyền Vũ Môn, Lý Thế Dân rất biết cách làm một trận thanh trừng. Dương Cung Nhân là số ít bên phe Đường Cao Tông vẫn còn sống sót, hơn nữa còn là đại thần lần nữa được trọng dụng, còn một người nữa là Ngụy Trưng, đây là vì con người Dương Cung Nhân khoan dung, tính tình điềm đạm, lúc đó Đường Cao Tông mới là Hoàng Đế, hắn đương nhiên phải chung hiếu với Hoàng Đế, đây là không cần bàn cãi, nhưng ông ta cũng chưa từng giúp Lý Kiến Thành dùng âm mưa quỷ kế gì đi hại Lý Thế Dân. Ông ta luôn vì Đại Đường mở mang bờ cõi, cẩn thủ bổn phận thần tử, người đạt kiêm tế thiên hạ.
.Lúc ấy Lý Thế Dân cũng không có tìm được cớ giết ông ta. Cho nên chỉ miễn chức tướng của ông ta.
.Dương Cung Nhân cũng nhìn thấu rồi, ngươi bây giờ là Hoàng Đế, vậy ta đương nhiên phải nghe ngươi, ngươi không cần ta, vậy thì ta về nhà, cho nên giao hết binh quyền, về nhà dưỡng lão, nghèo chỉ lo thân mình.
.Thử hỏi người như thế, Hoàng Đế có thể không yên lòng ấy ư, chính trực, trung hậu, có tài cán, lại không dã tâm gì, bởi vậy sau khi Lý Thế Dân ổn định triều đình, lập tức lại lần nữa trọng dụng Dương Cung Nhân, hơn nữa cho ông ta đi quản Lạc Dương, Lạc Dương là nơi trọng yếu, có thể thấy Lý Thế Dân vô cùng tin tưởng ông ta, còn để Hoàng thất và Dương gia họ liên hôn.
.Nếu lúc đó Dương Cung Nhân vì quyền lực, mà nhất quyết giúp Lý Kiến Thành đối phó Lý Thế Dân, cũng hoặc là, ông ta không hài lòng với Lý Thế Dân, cả ngày than trách ở nhà, vậy ông ta khó mà thoát chết.
.Theo lý thường, Hoàng Đế sẽ không giết một người không có dã tâm mà còn có tài cán hơn nữa khoan dung độ lượng cả, kẻ có tài cán lại có dã tâm hơn nữa tâm thuật bất chính mới là kẻ Hoàng Đế sợ nhất đấy.
.Chính trực, trung thành, không có dã tâm chính là pháp bảo tốt nhất bảo vệ tính mạng cho thần tử, nếu không thể tránh, vậy đó chính là mệnh rồi, chỉ có thể nói vị Hoàng Đế đó là hôn quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận